#102 - Hết Duyên [HAJEONGWOO]
duyên trời đã đoạn, ta đành chia xa. giữa sân nhà trống vắng, trình vũ giở lại cuốn tập xưa, có dòng chữ "đẩu thương vũ nhiều lắm..."…
duyên trời đã đoạn, ta đành chia xa. giữa sân nhà trống vắng, trình vũ giở lại cuốn tập xưa, có dòng chữ "đẩu thương vũ nhiều lắm..."…
được sự cho phép của author weirdo_hi.mình xin cover lại truyện sủng ái tiểu yêu phi, truyện ngắn này nằm trong bộ truyện "Sơ kiến ái dĩ văn"của au weirdo_hilink truyện gốc: https://my.w.tt/hhH0nCfMf5…
Ánh sáng phía cuối con đường của em là anh.…
Cậu hiểu được lòng tớ không?…
Trời xanh, lá cũng màu xanh,Còn ai nhớ kẻ giữ xanh đất trời?Hồn ai hẹn ước giữa đời,"Đời sau gặp lại nhé,người mình thương".…
"Lúc đó em nhận ra bản thân mỗi người đều có chọn lựa, dù đúng dù sai vẫn là lựa chọn. Nếu đã chọn thì phải có trách nhiệm đến cùng.Anh tên Tuấn Khuê, là ngôi sao sáng.Em tên Ôn Đẩu, chỉ là một chòm sao vô danh. Ôn Đẩu mãi không xứng với Tuấn Khuê."…
Ta lạc lối trong dòng người bất tậnVì thương tổn mà áp đặt lên đời nhauCầu cho đây chỉ là giấc mộngVụn vỡ thành từng mảnh khi thức dậy vào sớm mai…
vì sao jihoon lại thích mint choco đến vậy? và junkyu - người không thích mint choco - sẽ phải làm sao với anh bạn trai "tôn thờ" mint choco này?…
Yoon Jaehyuk không thích bóng tối, anh chỉ thích những nơi có ánh sáng và anh cũng thích cậu, bởi 'Asahi' có nghĩa là 'ánh sáng'.…
đột nhiên có một học bá tên haruto lớp 11 đến làm phiền tôi vào mỗi sáng.- cậu đi muộn lần thứ mười sáu rồi đấy!- junkyu có thấy trà sữa ngon không ạ? mai em lại mua cho anh thêm một cốc nhé?…
Ta từng theo đuổi ánh sao xa vời để bắt chút tia sáng nhỏ nhoi, nhưng rồi lại quay về với ánh đèn đường heo hắt để theo kịp cuộc sống mà ta đang tồn tại. Ánh sao có thể đẹp, nhưng lại chẳng thể soi sáng đường ta về. Ánh đèn có thể soi sáng đường ta về, nhưng lại che đi mất giấc mộng thuở ban đầu của đôi ta.…
"Mang trong mình sứ mệnh kiến tạo, tiếp nối quá trình cách mạng công nghệ, nhằm tạo nên những sản phẩm có giá trị vượt bậc, công ty chúng tôi luôn hết mình phát triển và đáp ứng nhu cầu của khách hàng. Và đây, với mẫu robot mới nhất này, tiên tiến nhất này chúng tôi sẽ xóa đi ranh giới giữa máy móc và con người..."…
"Nơi này phát cơm chó là chính, còn Junkyu giận Haruto là phụ.…
Tiếng ca ngân nga dịu dàng, gieo vào trong tâm tưởng những người xem một tâm trạng trĩu nặng đến lạ.…
Rồi cậu rũ mắt nhìn chiếc vòng hằn trên cổ hắn. "Hách gặp chuyện gì lạ hay thấy khó chịu trong người cũng nhớ phải nói với mình nhé."Tài Hách thấy cậu đứng đó trong cái nắng dịu dàng. Trong tầm mắt chỉ có hắn cùng nét mặt chân thật nhất, nom ngây ngô như đứa trẻ. Hắn mỉm cười, gật đầu với Triêu Quang như một lời hứa hẹn.…
"Bùa yêu ấy, thầy hiểu không? Cả người lúc tỉnh lúc mê, người ta bảo gì làm theo nấy, cứ muốn bám riết lấy người ta mãi thôi."…
Con người ai mà chẳng muốn được yêu. Dù cho đó chỉ là một bóng hình không cố định, người ta vẫn quyết định yêu đến khờ dại.…
Cho những bạn đang đọc không hiểu tên fic thì mình giải thích ngắn gọn nó như sau "Quá khứ chồng, lửa không nồng, hoa chẳng hồng, đồng ý không?" Đại loại là quá khứ chồng chất với suy nghĩ hiện tại. Lửa là tình yêu không còn đẹp như trước. Hoa là Tuấn Khuê không còn đẹp đẽ giống hồi Chí Huân yêu. "Đồng ý không?" là cách Tuấn Khuê hỏi Chí Huân "còn có thể làm bạn được không?"…
Disclaimer: Pokemon và các nhân vật trong series anime thuộc về Satoshi Tajiri. Truyện đã được xin phép dịch.Tên truyện gốc: SevenTác giả: I am LuLink truyện gốc: https://m.fanfiction.net/s/8081341/1/Seven?__cf_chl_jschl_tk__=pHF8CgaduSz4Y0o1tFKFm6.Ru8E.gIb3P0O3nLrBz.s-1639109208-0-gaNycGzNCFENội dung: Phải cần tới bảy nụ hôn để Haruka và Shuu chịu thừa nhận tình cảm mà họ hành cho nhau.* Nội dung truyện được lấy bối cảnh sau tập 548 (tập 79 phần DP) và trước tập 660 (tập cuối phần DP)Nguồn ảnh: Fanpop…
Hyunsuk, Jihoon học cùng trường cấp 3. Năm Hyunsuk học 12, Jihoon học 11, cả hai quen nhau một năm, tình cảm rất tốt đẹp. Bỗng vào ngày lễ thành niên của Hyunsuk, anh quyết định nói lời chia tay Jihoon. Chẳng ai rõ lí do, Jihoon dù trong lòng như lửa sôi nhưng vẫn im lặng, không hỏi lí do chỉ gật đầu đồng ý vì "đó là điều anh muốn". Một năm sau, ngày Jihoon dọn vào kí túc xá đại học, người cùng phòng lại là người yêu cũ năm xưa, người chỉ một lời đã biến mất hoàn toàn khỏi cuộc đời cậu. Chẳng phải chỉ có sinh viên cùng khoa mới ở cùng kí túc xá sao? Sao cậu lại ở cùng phòng với anh? Cả năm không gặp, chuyện cũ cậu đã dần quên, hình bóng người ấy được cậu cẩn thận gói ghém một góc nhỏ nơi tim, không muốn xóa đi lại càng không muốn nhớ lại, chỉ là tình đầu, không dễ gì phai nhạt. Và rồi đã lâu không gặp, chuyện ngày xưa liệu có một lời giải đáp?…