Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Tình tiết:Trước khi yêu:"Lau lại đi chỗ này chưa sạch nè""Chỗ kia nữa""Tôi cho cậu ngồi chưa".......Sau khi yêu:"Em đừng làm nữa, cho gia nhân làm đi""Nhìn anh nè""Ai cho em ngồi ở đó, ngồi lên đùi anh đi"........"Tên thối tha, anh cút cho tôi""Ông nhất định phải ôm tiền của anh chạy trốn mới được. Tự do muôn năm"........."Lần này tôi không để em chạy nữa đâu, bảo bối"…
- Tác phẩm: Thơ Ngây P3- Tạm Biệt Trò Đùa [ Nguyên tác:ㄚ头]- Dịch bởi: các ad Trịnh Nguyên Sướng 郑元畅 Joe Cheng - VNFC - Gip Khoa, Nhung HHDCùng sự hỗ trợ của các bạn dịch: Quách Tú, Kẹo Bông Gòn.- Edit bởi các ad Nhung HHD, Snow (Lương Tuyết), Miss Dương (Dương Hằng).--------------------------------Mặc dù bộ phim điện truyền hình Thơ Ngây (phiên bản Đài Loan 2004-2008) đã khép lại ở phần 2 từ rất nhiều năm trước nhưng nỗi trăn trở về 1 cái kết TRỌN VẸN HƠN CHO TƯƠNG CẦM VÀ TRỰC THỤ vẫn luôn là nỗi "khắc khoải" của rất rất nhiều fan Thơ Ngây năm ấy. Vì vậy, dù mong ước có Thơ Ngây 3 bản truyền hình chưa thể trở thành hiện thực nhưng hôm nay tập thể các ad cũng như các bạn hỗ trợ dịch của Trịnh Nguyên Sướng 郑元畅 Joe Cheng - VNFC muốn mang lại cho các FAN của THƠ NGÂY, của Trực Thụ, của Tương Cầm, của Giang gia... bộ truyện Thơ Ngây P3 "Tạm Biệt Trò Đùa" như 1 lời cám ơn chân thành nhất vì đã Yêu Thơ Ngây suốt những năm Thanh Xuân Rực Rỡ . Những điều bình yên nhất, giản dị nhất nhưng sẽ khiến bạn hạnh phúc nhất đều ở đây... Truyện Thơ Ngây 3 do 1 chị nhà văn người Trung Quốc có nick name là ㄚ头 viết năm 2009-2010. Các ad và bạn dịch của page Trịnh Nguyên Sướng VNFC luôn rất cố gắng đưa những chap truyện tốt nhất, sát với ý của tác giả nhất đến tất cả mọi người. Mong các chị em và những khán giả, độc giả của Thơ Ngây của Tương Cầm, Trực Thụ ... sẽ có được những niềm vui nhỏ nhỏ khi đến với page của chúng mình .(y) Truyện bọn mình dịch hoàn toàn là phi lợi nhuận (y) Mong các bạn tôn trọng page và các ad…
Tui lại ngoi lên rồi, phim đang chiếu nên chưa có fandom nào hoạt động mạnh để tiện chia list, nên tui thấy cái nào ổn thì nhét chung vào vậy, chờ ngày sau nhiều sẽ chia sau, :))))Nguồn: Lof, AO3,....OOC, QT, đa dạng nội dung, có hay có dở, tui không chịu trách nhiệm nội dung, thận nhập.Tất cả đều phục vụ cho mục đích giải trí phi thương mại, chưa có sự đồng ý của tác giả, vui lòng không mang đi nơi khác.Chúc mọi người nhảy hố vui vẻ. Thất Thất…
Những câu chuyện nhỏ giữa lòng Sài Gòn rộng lớn, đời người duyên phận khó biết, biết đến khi nào ta mới gặp nhau... để rồi thương nhau...để rồi bên nhau"Nắng đừng chói chang vì những cơn mưa không đến, người đừng buồn phiền khi tình yêu đi qua"" Hãy cứ yêu khi còn có thể vì không biết đếnmột lúc nào đó rồi ta sẽ lạc mất nhau" #NSCho những ngày mưa rời xa nắng…
Tiếng nước nhỏ giọt tí tách. Hương trầm nồng nàn vờn quanh. Một cơn gió lạnh lướt qua khiến Thẩm Dao Dao khẽ rùng mình tỉnh dậy.Cô mở mắt - và lập tức sững sờ. Trần nhà cao ngút, chạm khắc rồng phượng tinh xảo; Căn phòng này... cổ đến mức không có nổi một cái công tắc điện. rèm sa đỏ rực buông thả; sàn trải thảm thêu tay mềm mịn như mây. Quần áo trên người... là váy dài mười tầng lụa, đính ngọc trai hàng thật giá thật chứ không phải hạt nhựa decor như phim cổ trang.Không có tiếng xe cộ, không có chuông điện thoại, không có mùi cà phê sáng quen thuộc. Chỉ có tiếng chuông gió lanh canh và hơi lạnh lạ lùng."Tiểu... tiểu thư, người tỉnh rồi ạ?"Giọng nói run run khiến cô giật mình. Dao Dao bật dậy, tim đập thình thịch, mắt dáo dác nhìn quanh. "Ai ở đó?! Đây là đâu?!"Một cô gái mặc váy tơ quỳ rạp trên đất, run lẩy bẩy: "Tiểu thư, người không nhớ sao? Đây là phủ Thẩm. Hôm qua người tức giận đến ngất đi... vì Vương gia không chịu đến đón người.""Vương... gia?" - Dao Dao lặp lại, đầu óc như nổ tung.Khoảnh khắc ấy, một chuỗi ký ức lạ tràn vào đầu như thác nước: Một nữ nhân kiêu ngạo, ưa gây chuyện, sẵn sàng chọc tức bất kỳ ai; Một cuộc hôn nhân lạnh lẽo; Một kết cục bị đày vào lãnh cung, chết trong tủi hờn.Cô run rẩy đứng lên, loạng choạng bước đến trước gương."Trời ơi..." - cô nấc khẽ, lùi lại nửa bước. Mỹ nhân trong gương là ai?!…
Trong cuộc sống nhỏ của tớ, chỉ có sách vở, đề thi và những con số đi cùng công thức Vật lý. Nó khô khan, cứng nhắc và vô cảm một cách lạ kì... Điều này đến mãi khi lớn lên tớ mới nhận ra. Nhưng cậu biết không? Cho đến khi cậu bước vào cuộc đời tớ bằng con đường sỏi đá nhưng lại được chính tay cậu trải thảm đỏ, tớ phát hiện ra, niềm vui của tớ không còn là điểm cao, là giấy khen, là thành tích hay là những cuốn sách Vật lý nữa. Mà niềm vui còn là những ngày tháng bên cậu làm những trò con bò, những ngày tháng bắt đầu trở nên mất kiểm soát để phá phách, hay những ngày mình cùng cậu hò hét trong giấc mộng của tuổi trẻ, là những ngày chạy trong cơn mưa nước mắt của những nỗi buồn trung học... "Cơn mưa" to nhất thanh xuân ấy, tớ đã ngu ngơ hỏi cậu tình yêu là gì vậy."Là gì á? Mày nắm lấy tay của tao đi! Rồi mày sẽ hiểu tình yêu là gì."…