Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
[ĐÃ ĐƯỢC NHÓM DỊCH CHO PHÉP POST TRUYỆN]Nhóm dịch: Tuyệt Aí Lạc ThànhThể loại: huyền huyễn, cổ đạiTác giả: Thiển MặcConverter: Nhật ThựcEditor: Doãn Mặc BăngVăn án:Nàng là hậu nhân linh tộc, người người tìm kiếm...Chàng là hắc y nam tử, thân thế cực kì bí ẩn...Vì gây thù với Chiêu Hoa công chúa mà năm 6 tuổi nàng tận mắt chứng kiến mẫu thân chết thảm, bản thân mình lại trở thành kho dự trữ máu dùng để cứu Di Trữ quận chúa!Sáu năm ròng không thấy ánh mặt trời, nhưng rồi khi hắc y nam tử đến...…
Tôi tên là Hàn Bảo Thanh Nhi , 16 tuổi. Năm nay, tôi học lớp 11 và tôi cũng có một ông anh lớn hơn mình đúng một tuổi. Thật không công bằng mà, tôi luôn tự hỏi...sao mẹ tôi lại bênh anh tôi mà sinh anh tôi trước nhỉ? Để rồi bây giờ tôi cứ bị bắt nạt bởi mấy cái lý do ngớ ngẩn do anh tôi bày ra...Cuộc sống của tôi trước giờ vốn yên ổn, đương nhiên là tôi cũng có một đứa bạn thân từ thời mặc bỉm, tên là Hạ Liễu Sa. Sỡ dĩ, tôi và nó thành bạn thân là vì họ của chúng tôi đọc gần giống nhau : Hàn - Hạ.Đến một ngày kia, mẹ tôi nổi hứng yêu cầu tôi chuyển trường để học chung với anh tôi. Mẹ còn nói, sợ tôi học trường kia sẽ bị bắt nạt nên cho tôi học chung với anh để yên tâm hơn. Theo tôi thì học trường cũ sẽ đỡ hơn, vì tôi đã gắn bó với ngôi trường cũ, vả lại Liễu Sa cũng học ở đó, nếu tôi chuyển trường thì chẳng phải tôi sẽ phải xa cách nó sao?~THEO DÕI ĐỂ BIẾT NHIỀU HƠN NHÉ!~…
Đó là những ngày đầu cấp hai, khi trái tim non nớt lần đầu biết rung động. Văn Nguyệt Băng - cô bé rụt rè, hay ngại ngùng - không ngờ rằng chỉ một ánh nhìn thoáng qua cũng có thể khiến lòng mình xao xuyến đến vậy.Nguyễn Ngọc Cát Tường - người con gái với nụ cười dịu dàng và đôi mắt tựa ánh ban mai - vô tình trở thành bí mật mà Nguyệt Băng luôn giấu kín trong tim. Từ những lần ngắm nhìn lặng lẽ nơi tầng hai, đến những tin nhắn đầu tiên rụt rè nhưng đầy ấm áp, một câu chuyện tình trong sáng dần hé mở...Thế nhưng, khi tình cảm dần lớn lên, liệu mọi thứ có chỉ dừng lại ở những rung động ngây thơ? Hay phía sau ánh ban mai ấy còn ẩn giấu những thử thách khiến trái tim phải học cách mạnh mẽ hơn?Một câu chuyện về tình yêu tuổi học trò: trong sáng, lãng mạn nhưng cũng chất chứa những kịch tính không ngờ.…
Nếu như bạn nghĩ đây là một câu chuyện lãng mạn về thanh xuân vườn trường hay một thể loại nào khác nữa ...Thì nó không như bạn kì vọng rồi !Kì thực , đây chẳng qua những dòng viết linh tinh thôi , không theo một chủ đề cụ thể. Chỉ là mang theo chút tâm sự , suy tư đã đè nén trong lòng mà bản thân không cách nào nói ra được...Thế thôi !…
Cô: Tư Hàn Mộc Nhiên- là cô gái tốt sống trong một gia đình bình thường đủ ăn đủ mặc mẹ là giáo viên, ba cô mất do tai nạn lúc cô 4 tuổi trong một lần đi làm về. Cô học rất giỏi, tóc đen lúc nào cũng tết bím kết hợp với cái kính nobita thì umk trông cô buồn cười không phải vì xấu mà vì nhìn quá quê mùa.. Con khi cô cởi kính thì...không biết đâu. Cô có 1 người em trai thua cô 2 tuổi Anh: Mạc Lãng Thần. Anh là thiếu gia nhà họ Mạc, gia tộc quyền quý nhất nhì Châu Á gồm một Lạc thị chính và nhiều cty con nổi tiếng trên thế giới. Sống trong một gia đình giàu có, trong một căn biệt thự đồ sộ tráng lệ không lo ăn lo mặc thế nhưng anh lại không cảm nhận được cái gọi tình cảm gia đình, tình thương của ba mẹ. Anh sống lạnh lùng và gò bó trong một bức màn tối do mình tạo ra bởi sự thiếu hụt tình thương. Anh đẹp trai. Anh thông minh. Anh đa tài. Anh lạnh lùng. Đó chính là con người thật của anh hay chỉ là một vỏ bọc mà ít người nhìn thấy.…
Thành phố Thượng Hải hoa lệ chứng kiến một cuộc hôn nhân tưởng chừng chỉ là giao dịch - giữa Vương Mặc Thiên, ông trùm lạnh lùng thống trị thế giới ngầm, và Lâm Tô Du, cô sinh viên năm cuối y khoa mang gương mặt thiên thần nhưng cất giấu quá khứ đẫm máu.Cuộc hôn nhân này không bắt đầu bằng tình yêu, mà bằng một bản hợp đồng trao đổi: cô cưới anh, đổi lại sự an toàn cho người thân còn lại duy nhất trong đời. Nhưng chẳng ai ngờ, chính ánh mắt cô lại làm tan chảy trái tim vốn đã băng giá suốt nhiều năm của vị vương giả ấy.Khi quá khứ bị bóc trần, khi thù hận, âm mưu và máu bắt đầu nhuộm đỏ tình yêu giữa họ, liệu ai sẽ là người buông tay trước?Yêu nhau - nhưng cũng là nỗi đau lớn nhất đời nhau.Có thể nào, hai người từ hai thế giới - máu và ánh sáng - thực sự ở bên nhau?…
Em gọi tên chị như gọi một nốt nhạc chưa tìm được chỗ... ấm, thoáng rồi lại quên.Chị không biết mình nên gọi đây là buổi sáng hay phần còn lại của một kết thúc. Ánh nắng len qua rèm, cắt ngang khoảng trống trên bàn, nơi em từng để lại chiếc micro với vài nốt nhạc chưa kịp hoàn thiện.Họ nói rằng chia tay là để quên nhau, nhưng quên nhau đâu dễ dàng thế. Em vẫn xuất hiện trong những giai điệu chị vô tình bật lại, trong cách gió xao xác ngoài cửa sổ, trong những tách cà phê nóng mà chị chẳng còn muốn uống cùng ai.Em chọn con đường riêng, chọn ánh đèn sân khấu hơn chọn chị. Nhưng đôi khi, chị thấy mắt em thoáng qua trong dòng người như một bản nhạc lạc nhịp, một lời nhắc nhở rằng từng có lúc họ đã hòa âm cùng nhau.Chị không còn là nguồn cảm hứng, không còn là bản demo nữa. Chị là ký ức, mờ nhạt nhưng chưa từng trọn vẹn lãng quên. Và hôm nay, trong im lặng và những khoảng trống, chị bắt đầu nghe lại mình, nghe cả sự lúng túng, tiếc nuối, và một nỗi nhớ chẳng dám gọi tên.Martin...…
part 2 của "Những mẩu chuyện ngắn về couple Shin Soukoku" từ acc clone cũ của mình : @Sa_CherryBlosslink part 1 : https://www.wattpad.com/story/208066340?utm_source=ios&utm_medium=link&utm_content=share_reading&wp_page=library&wp_uname=mochiumeotp&wp_originator=HVz53t7j5bQx6F8mX9p%2FH%2FgbOIQ7prU1Vw67J0NuR3d2t4CEF99hBK6LBta3MuD9eco5%2FofOHY9jBr4amuHudk6discL%2BnTfImJFQfVVGkAP3DpOSYZqUxQfnDQewSx4…
Tác Giả: Kanashi YuukiThể loại: Đồng nhân, tống mạnVăn án:Tui tên là Hà Nhã Khuê, năm nay 24 tuổi. Ở cái tuổi như hoa như ngọc xuân xanh phơi phới này, tất nhiên là tui phải tìm cho mình một anh người yêu vừa đẹp mã vừa lắm tiền. Sau bao sóng gió thăng trầm, một chiếc người yêu như mong muốn đã về tay tui.Nhưng đời đéo như là mơ!Cũng vào đúng năm 24 tuổi, vào đúng luôn ngày sinh nhật của tui, mẹ nó tui đã xuyên về quá khứ!Anh người yêu của tui! Hôn lễ trong mơ của tui! Cuộc sống hạnh phúc với những đứa con trong tương lai của tui! Tất cả đều tan thành tro bụi!Ở lại với tui là chồng sách vở cao hơn cả cái đầu thúc giục tui học hành!Còn có...."Anh gì ơi, em không quen anh.""Này này, em đã có bạn trai rồi!""Mẹ mày, đéo nghe tau nói hả thằng tóc hai bím? Tao đã có người yêu, người yêu tao tên là Haitani Ran!"…
Đây là quà tặng cho cj tác giả yêu thích của mình , Dư Âm Hạ Tuyết ,hy vọng mọi người không rep up lung tung . Nhân vật thuộc quyền sở giữa của Netease , không phải của mình .Lưu ý : Truyện có thể không giống với bản gốc 100% . Đa couple . Bách- ngôn - đam đầy đủ .Đây là lần đầu vẽ truyện của mình , hy vọng mn góp ý . Nguyên tác : https://www.wattpad.com/story/250619266-idv-quy-tắc-sinh-tồn?utm_source=ios&utm_medium=link&utm_content=story_info&wp_page=story_details&wp_uname=tnganphmthi&wp_originator=h6rvwest1vqnbsglxtmuh4k2ijdcsc%2bylrgbx8jwluagje9lgosevpawiwl3nv3ofqf2r4olgibqt3ck40ydij6grznpsqy8vqjwjasdrqt51ve2l9hvnh2sp41rmln2…
𝐭𝐚𝐞𝐧𝐧𝐢𝐞 𝐟𝐨𝐫𝐞𝐯𝐞𝐫Xin chào mọi người, tôi làm Park Jennie, tiểu thư nhà họ Park. Tôi có hai người anh trai cư tề hột mít tên là Park Jimin . Cha mẹ tôi, họ mất từ khi tôi vẫn còn nhỏ nên tôi cảm thấy có chút buồn vì thiếu đi tình yêu thương của cha mẹ dành cho mình. Bù lại, anh trai lại rất yêu quý tôi, luôn dành mọi thứ tốt đẹp nhất cho tôi. Ngoài ra tôi còn có những người bạn thân cực kì tốt bụng. Chúng tôi đã chơi được với nhau rất nhiều năm rồi, từ hồi còn mặc bỉm rồi ấy chứ, bây giờ cả đám đều đã chuẩn bị bước vào đại học rồi. Hiện tại thì tôi có đang theo đuổi một "chàng trai", cũng không phải lắm, phải gọi là một "ông chú" mới đúng vì ông chú già đã 32 rồi còn tôi chỉ mới 16 thôi, có phải là điên rồi hay không. Nhưng được cái người "chú" này rất là xinh trai nhé, điều kiện cũng khá giả nữa, đã vậy còn cực kì là dễ ngại, ôi thôi dễ cưng quá đi mất.…
🌱 Tuổi thanh xuân giống như một cơn mưa rào, dù cho bạn từng bị cảm lạnh vì tắm mưa thì bạn vẫn muốn được đắm mình trong cơn mưa ấy lần nữa🍃 Thanh xuân có những tiếc nuối, có khi hối hận, có khi gục ngã nhưng rồi ta vẫn phải bước tiếp, vẫn phải tỏ ra mk ổn...🌿 Thanh xuân có những niềm vui dù nhỏ nhặt nhưng cũng khiến mk bật cười trong vô thức. Có những kỉ niệm mãi không quên, có những người bạn tốt luôn bên ta những năm tháng học trò, có bố mẹ thầy cô mái trường, có những người làm ra buồn nhưng lại chẳng thể quên...🌸 Thanh xuân năm ấy chúng ta đã quen biết nhau....…
Đầu mùa hè năm nay do ba mẹ có việc đi công tác xa nên có 2 chị em sinh đôi từ nước ngoài chuyển đến ngôi trường danh giá của Tokyo- Nhật Bản; ngôi trường có biệt danh là Umi Suzuko và gặp được các người bạn cũ của họ. Người chị tên là Kimi Yuko - là một hotgirl nổi tiếng của trường với phong thái hơi lạnh lùng và có chút năng động, chơi thể thao rất giỏi, có 1 làn da cực trắng mịn và sở hữu một mái tóc màu trắng dài rất quý phái như một cô nương quý tộc. Còn người em là Kimi Yokoi - một người rất bướng bỉnh học tập thua xa cô chị của mình nhưng cũng rất giỏi thể thao; tóc màu trắng ngắn kèm với 1 bím tóc bên trái và 1 cái nơ. Câu chuyện này mang tính chất hài hước, lãng mạn, tình bạn, tình yêu,phép thuật. Trong cái đẹp phải xen lẫn cái xấu đúng không nào các bạn? Đặc biệt trong trường có rất nhiều anh hotboy được nhiều cô nương quý tộc theo đuổi. Đây cũng là thể loại người con trai mà 2 chị em Yuko và Yokoi thích. Nhưng... ôi không thật là không may họ rất hiền và dễ thương nên bị nhiều người ganh tị và đấu đá lẫn nhau, may ra trong khối năm 1,2 của trường đều thích cô, chỉ có mấy bà chị ở lớp trên là không thích thôi, chắc là tại họ ganh tị với sắc đẹp của hai cô nàng này! Yuko và Yokoi có những người bạn rất thân nhau và là bạn thơ ấu của nhau, thân tới mức người ngoài vừa nhìn vào dễ thấy mà phát sinh cái gọi là mến mộ. Trong câu chuyện này có rất nhiều nhân vật sẽ được đến với nhau trong hạnh phúc lẫn nỗi buồn ( cái này là mình bật mí trước nhé ). Các cô nàng này phải làm sao mới có thể tìm đến h…
Ngày nảy ngày nay, có hai đứa chơi thân với nhau, một trai và một gái.Đứa con gái là Sún. Dù răng nó không còn thiếu hụt chỗ nào, và nếu đặt biệt danh theo đặc điểm bộ nha thì giờ phải gọi nó là Khểnh mới đúng, nhưng đứa con trai vẫn quen miệng gọi Sún mỗi lần thấy nụ cười bừng sáng chạy lại từ xa.Đứa con trai là Còm. Dù giờ này nó không còn làm cái cân điện tử kêu lên oai oái bắt nó phải bổ sung dinh dưỡng, nhưng đứa con gái vẫn hay vít vào tay nó - cái tay đã có chút chuột nhô lên - và hớn hở kêu cái tên Còm.Dĩ nhiên Sún và Còm không phải tên thật của hai đứa nó. Vũ Thiên Giang và Nguyễn Đức Hồ mới là những cái tên được ghi nắn nót trên giấy khai sinh, tuy vậy, Sún và Còm lại quen với hai biệt danh ngộ ngộ kia hơn. Mà thực ra thì tên thật bọn nó cũng ngộ đâu kém, Thiên Giang với Đức Hồ. Giang - Hồ. Hồi còn bé, mỗi lúc đi cùng nhau, chúng nó thường xuyên bị người lớn trêu chọc: "Giang hồ gì mà vừa sún vừa còm!". Những lúc như vậy, Sún chỉ biết ngoạc cái mồm sún răng của mình ra mà phản đối, còn Còm đấm lia lịa vào lưng người đối diện. Cú đấm của Còm yếu xìu, nhưng cùi chỏ nó lại nhọn hoắt, nếu nhỡ may bị nó huých vào thì đau thấu trời xanh.Giờ thì chẳng còn ai gọi cái tên Sún và Còm, trừ hai đứa nó. Mỗi lần gọi nhau bằng biệt danh, Sún và Còm có cảm giác bọn nó đang chia sẻ thứ gì bí mật lắm mà tuổi thơ để lại. Và hai đứa bạn thân nhất quả đất ấy còn chia sẻ với nhau nhiều, thật nhiều bí mật khác nữa, những bí mật chỉ-hai-người-biết.À không, giờ là ba-người-biết chứ!…
Mỹ mạo bụng hắc, cao quý mê người đích Cửu vương gia ngọc xa, rõ ràng [bị/được] Hàng Châu Điền phủ đích Thất tiểu thư cường bạo rồi! được rồi, đang mang hoàng thất thể diện, nếu là [bị/được] cường bạo [rồi,] như vậy, Cửu vương gia cũng vui vẻ được thuận tay đẩy thuyền, cưới Điền gia cái này mang theo hài nhi mập đích A Thất làm Vương phi. Nhưng là, [vân...vân, đợi một tý], bề ngoài giống như cái này Vương gia, cũng có chút không bình thường ah, lòng hắn lạnh tay lạnh, mà ngay cả huyết cũng là lạnh đấy...... Vạn năm xà yêu! Hắn...... Chẳng lẻ muốn đem nàng cho rằng một chỉ (cái) màu mỡ đáng yêu đích Oda gà, ăn xong lau sạch sao? Ah! Ta không phải chim bìm bịp, cũng không muốn làm Xà vương sủng ái đích ngọt cơ......“Yêu ngươi, không nhất định phải đã ăn ngươi nha......”. Hắn như thế bụng hắc và âm lãnh, vốn lại mang theo thập phần đích ôn nhu. Nguyên lai độc dược trám bên trên chất mật, cũng là dễ dàng như vậy say lòng người đấy. thế nhưng mà, không ăn nàng, hắn thì tại sao đối với nàng tốt như vậy? Một con rắn khó khăn đem một chỉ (cái) Oda gà nuôi cho mập [rồi,] không phải dùng để ăn chẳng lẽ là dùng để xem sao? Nhưng hắn đối với nàng đích tốt, nguyên lai nhưng lại chắc chắn 100%, đem làm nói đùa biến thành khắc cốt chi luyến, thật đúng tương trồi lên mặt nước, đem làm hắn áy náy đích rơi lệ đầy mặt, trong lúc nàng thương tâm tuyệt vọng đích biết rõ hết thảy...... Ngàn tình đời cướp, duyên định kiếp nầy.…
Lúc Thanh Tố mới sinh, thầy bói đi ngang qua phán rằng nó mang mệnh đào hoa. Thanh Tố không thích đào hoa, nó thích đào hố chôn mình.Hồi cấp một, Thanh Tố mặc váy đồng phục, tóc tết bím hai bên xinh xẻo, thằng ngồi sau giật tóc nó, thằng ngồi cạnh giấu giày của nó, thằng ngồi trên mượn tẩy của nó không trả, nó đấm cả ba thằng.Lên cấp hai, Thanh Tố vẫn mặc váy đồng phục, tóc dài ngang lưng thướt tha, thằng ngồi sau giấu giày của nó, thằng ngồi cạnh thả sâu vào cặp nó, thằng ngồi trên chuyên mách thầy nó ăn vụng trong giờ, nó đấm cả ba thằng.Sang cấp ba, Thanh Tố không mặc váy nữa, tóc cắt ngắn đến cội, gái ngồi sau ngẩn ngơ ngắm bóng lưng nó cả buổi, gái ngồi cạnh suốt ngày đòi ôm nó, gái ngồi trên hễ nói chuyện với nó là đỏ bừng mặt. Nó---Đương nhiên là Thanh Tố không thể đấm con gái, vì vậy, nó bỏ chạy.Song, chạy trời không khỏi nắng, vận mệnh khó dò, đào hoa khó cắt, trừ khi Thanh Tố xuống mồ, hoặc Thanos đột nhiên xuất hiện búng tay tiễn táng cả nhân loại về với cát bụi.Cách hai đương nhiên không thể xảy ra, nhưng Thanh Tố đoán chừng cách một cũng chẳng khả quan lắm. Duyên dương chưa suy, duyên âm đã thịnh.Nhìn cái phòng trọ ọp ẹp toàn yêu ma quỷ quái, Thanh Tố ôm Thánh giá rúc vào trong góc niệm Phật, miễn cưỡng rặn ra hai giọt nước mắt.…
Au: Khoan! Trước khi vào truyện mọi người có thể đọc phần dưới được khum. Không đọc là mọi người không nắm bắt được truyện đâu nhe!!_____________Cô-Airin Morrow, cô con gái thứ 2 của 1 gia đình giàu có và nổi tiếng. Tóm tắt cuộc đời:Sinh ra đã ngậm thìa vàng, cô lớn lên trong sự cưng nựng vô điều kiện của gia đình và mọi người vì vậy, cô luôn ân cần và hiền hậu cũng như nhân từ vô điều kiện, sẵn sàng tha thứ dù chỉ là thứ nhỏ nhặt. Tuy nhiên mọi thứ không còn yên đẹp trôi qua khi cô lên 18 tuổi, lúc ấy cô nhận được tin em trai mình-Yatou Morrow nhập viện. Cũng không lâu sau đó, công ty mà anh trai cô-Hanijo Morrow kinh doanh và các cửa hàng mà dì cô sở hữu cũng bị phá sản, gia đình cô dần mất đi chỗ dựa vững chắc nhất. Đối mặt với mọi thứ dần nhanh chóng biến mất trước mắt, cô sốc và không biết làm gì để an ủi mọi người. Lần đầu cô cảm thấy áy náy vô cùng, sợ hãi tột cùng, bế tắc không thôi. Cô chỉ muốn làm gì đó nhưng lại chẳng dám, sự ấm áp và hạnh phúc như thể vừa diễn ra trong 1p rồi bây giờ xa cách, lạnh lẽo và cô độc. Ngay cả những người bạn thân thiết của cô, dần quay đi và bỏ rơi cô trong nỗi tuyệt vọng cùng bóng tối. Bọn họ bỏ cô mà đi theo 1 cô gái khác, 1 cô gái xinh đẹp-Aimato Shoury. Cô hận bọn họ, cô hận vì những điều cô cho đi bằng cả trái tim mà giờ nhận lại là sự phản bội, cô hận chính bản thân vì quá ngây thơ và hiền lành.....Trên 1 tòa nhà cao chót vót, cô ngẩn ngơ nhìn bầu trời tối, bên tay cầm 1 con dao sắc. Mái tóc ngắn khẽ đung đưa theo, đôi mắt sưng húp vì khóc nhiều, gi…