🌻
Đây không phải là một bộ truyện ><.Đây là Nhật ký của một đứa học sinh cấp 3 !!Hướng nội với xã hội nhưng hướng ngoại với bản thân!!! Cùng tần số thì vào đây chúng ta cùng nhau chia sẻ <3.Hoan nghênh hoan nghênh :3…
Đây không phải là một bộ truyện ><.Đây là Nhật ký của một đứa học sinh cấp 3 !!Hướng nội với xã hội nhưng hướng ngoại với bản thân!!! Cùng tần số thì vào đây chúng ta cùng nhau chia sẻ <3.Hoan nghênh hoan nghênh :3…
Truyện đầu tiên tự lên kịch bản...Bạn tin rằng gia đình mình không giấu bất kể bí nào với mình? Chưa chắc đâu nha!Trên con đường tìm ra bí mật chết chóc của gia đình, nhóm chúng tôi đã gặp rất nhiều khó khăn. Họ đã suýt mất mạng, vì họ muốn cùng tôi giải ra câu đố ấy!…
Tôi và Cố Diệp Huy chướng mắt nhau từ hồi còn bé xíu.Ba tuổi, hắn giật bím tóc tôi, tôi thì bứt tóc hắn.Năm tuổi, hắn cướp đồ chơi của tôi, tôi nọc hắn ra đánh. Hai đứa tôi đánh nhau ngay giữa lớp, khiến giáo viên cả trường phải chạy tới can.Mười tuổi, hắn in dấu giày lên bàn lên sách vở của tôi, tôi xé vở bài tập của hắn. Thế là năm đó hai đứa cùng phải đứng đọc kiểm điểm trước toàn trường.Mười lăm tuổi, hắn trắng trợn tuyên truyền sự tích tôi tè dầm cho cả lớp biết, tôi lan tin hắn rớt xuống vũng bùn pha nước tiểu cho cả trường nghe.Mười tám tuổi tốt nghiệp, hắn tặng tôi một bức hoành phi viết "Phàm phu tục tử, vô dụng", tôi tặng hắn một bức tranh chữ ghi "Vô sỉ hạ lưu, không xong".Bây giờ bọn tôi đã 26 tuổi, nhưng thấy mặt nhau là phải cà khịa, không khịa là thấy bứt rứt.Cho đến một ngày, tôi phát hiện hắn bất bình thường.Nhật ký của hắn viết toàn tên tôi.Cảnh tượng quỷ dị này khiến tôi sốc nặng.Ê mà khoan, sao tôi lại đọc được nhật ký của thằng ranh này nhỉ?Càng nói càng khó mà tưởng tượng nổi.Sáng nay tỉnh dậy, tôi phát hiện mình biến thành thằng ôn con kia rồi.Hế! Mày chớt với bà nhá!Tôi lập tức nhảy lên bệ cửa sổ, đe dọa: "Oắt con, giờ chị đang giữ thân thể chú, có tin chị nhảy xuống liền không?"Hắn thành thạo rút con d ao làm bếp ra, cười khẩy: "A ngon! Vậy để anh chặt cái tay này trước!"Tôi trừng mắt, nghiến răng: "Vậy đêm nay chị đây luyện Quỳ Hoa Bảo Điển, phải tự thiến!"Hắn nhếch mép: "Được! Vậy anh tìm thằng nào xấu trai hôi hám nhất công ty cô, anh…
Gã chưa từng khóc, cho đến khi em im lặng. Và buổi chiều hôm đó, mặt trời chết lặng như một kẻ chứng nhân không dám nhìn lâu…
cre ảnh : @M1809i ( @crazy_revue) Name artirs : 🍅광인🍅'' chị là cả thanh xuân của em đấy ''nhưng rồi thanh xuân ấy bỗng vụt tắt ..... _ Quyển 3_ tác giả : Ayame_ phiền không crepost hay mượn idea và không mang truyện tôi sang nơi khác_ Kết SE…
Author : RimsimiPairings : Chan đại Boss vs Baek Thái TửPhối hợp diễn: Kaisoo, XiuchenDisclaimer : Tui chả biết ai thuộc về ai, nhưng trong này, số phận của họ nằm trong tay tui...khửa..... khửa...khửa..... khụ..khụ...Rating : T Status : On goingSummary :Ta phắc, đường đường là Byun baekhyun - thái tử thiên đình, duy chỉ nghịch ngợm "một chút" mà lại bị Hoàng lão cha biến thành một con thằn lằn đi tìm một người tình nguyện chịu đựng ở cạnh mình aka người yêu ở dưới hạ giới.Phắc phắc phắc !!!! ( lược bỏ n từ...)Ta mới không cần cái thứ tầm thường đó. Mặc kệ, dù sao cũng vẫn có thể biến lại thành người được. Lão tử phải tiếp tục đi phá hoại .---Hôm qua ta thấy một gã cực giống Chan tổng ở quán Bar, bất quá gã đó thực khùng, dở dở điên điên. Hừ! Ngươi mới dở dở điên điên, cả nhà ngươi mới dở dở điên điênẦy, chú ý hình tượng chút. Khụ..!Cái gì Đại Boss của chúng ta phúc hắc, Đại boss băng lãnh? Đúng. Chính là như vậy. Bất quá khi không có ai ta muốn thay đổi một chút. Cái đó mà gọi là dở dở điên điên ư? Phắc ziu !!Lão cha không thể chịu đựng thằng con có hai tính cách, liền tìm mọi cách đá ta ra nước ngoài. Đi thì đi. Còn không mau tiếp tục đùa giỡn? Hắc hắc, ta tới đây !!!Aaa..... sao con thằn lằn kia cứ nhìn ta vậy??…
Câu truyện "Tôi và thanh mai trúc mã của tôi" Nói về Cậu bạn Anh Kiệt hot boy trường ít nói và cô bạn Tiểu Vy năng động là bạn từ thời còn đóng bỉm đến khi lớn.Dần dần mối quan hệ của 2 người không chỉ còn là bạn bè nữa và nhiều câu chuyện của thời học sinh !…
3 năm.Là quãng thời gian mà mình đã nhận ra bản thân đã yêu lấy bóng hình ấy. Những cảm xúc lãnh lẽo mà cũng thật đỗi ấm áp. Lãnh lẽo vì đó là một thứ cảm xúc chỉ cho chứ không có nhận, sẽ không có một lời hồi đáp từ anh được cất lên. Ấm áp là vì em yêu anh.Mỗi chapter sẽ là một oneshot, có nội dung và plot riêng biệt.…
Đề:Nhà thơ Trần Đăng Khoa cho rằng: " thơ hay là thơ giản dị, xúc động và ám ảnh, để đạt được một lúc ba điều ấy đối với các thi sĩ vẫn là điều bí mật" Anh(chị) hiểu ý kiến trên như thế nào? Hãy làm sáng tỏ nhận định trên qua bài thơ "Vội Vàng" của nhà thơ Xuân Diệu.…
[ vũ lực giá trị MAX tự hủy khuynh hướng công X người lãnh tâm hắc điên phê mỹ nhân chịu ]Tóm tắt: 2121 năm, đáng sợ ô nhiễm bệnh cuốn tịch thế giới."Chúng ta đem nó gọi là nhiễu sóng, mà đời sau lịch sử thư thượng có lẽ sẽ nói, đây là một hồi tiến hóa."Tiến hóa giới thập phần nội cuốn.Hôm nay người kia phân liệt hai viên đầu, ngày mai kia đóa hoa trường răng nanh, hậu thiên cái kia cá bước ra chân bò lên trên ngạn......Lục Ngôn: Mà ta, chỉ là một cái thường thường vô kỳ, trị liệu ô nhiễm bệnh bác sĩ thôi.*Bệnh hoạn A: Lúc trước ta dài quá 18 căn xúc tua, ở bờ biển ăn [ tất -- ] ăn thực vui vẻ. Lục bác sĩ một tới liền giúp ta cắt 17 căn, thật là diệu thủ hồi xuân!Bệnh hoạn B: Ta là một viên nấm độc, ta bào tử kịch độc còn có thể ký sinh, ta sinh mấy chục vạn cái tiểu bào tử, cấp vốn là không giàu có gia đình dậu đổ bìm leo, Lục bác sĩ gần nhất liền giúp ta thực tiễn kế hoạch hoá gia đình, này phân đại ân đại đức suốt đời khó quên!Bệnh hoạn C: Ta dài quá 8 há mồm, kén ăn còn chỉ ăn huân, vì thế chuyên môn thành lập một cái đồ tể xưởng. Lục bác sĩ trị hết ta kén ăn, tín nữ nguyện cả đời ăn chay, đổi Lục bác sĩ bình an hỉ nhạc.Lục Ngôn, chuỗi đồ ăn đỉnh, vĩnh viễn thần.*Ôn dịch, nạn đói, chiến tranh, tử vong.Đây là mạt thế, ứng có Thiên Khải.Ghi chú:1. Hẳn là sảng văn.2. Hơi khắc hệ, có phế thổ, tận thế chờ nguyên tố. Toàn văn hư cấu.3. Tác giả Weibo: @ tiểu thất lưu4. Văn án đổi quá rất nhiều lần, đối với chờ mong cũ văn án thượng nội dung người đọc t…
Nam sinh cấp 3 Choi WooJe cứu giúp một anh trai ai ngờ lại nuôi được cả một tổng tài tương lai còn còn bị người ta mang về làm cô vợ nhỏ…
Ngẫu hứng cuộc đờiLấy ý tưởng từ một bộ truyện audio trên tiktok--Sunoo xinh xắn đáng yêu vầy mà tên người yêu cũ không biết trời cao đất dày lại coi em là kẻ thay thế cho bạnh nguyệt quang của hắn sao?Được rồi để Kim Sunoo đây cho hắn một bài học--Tuỳ tâm trạng…
Xuyên suốt truyện đó chính là câu chuyện tình yêu, những thăng trầm cảm xúc và cũng là lời tự sự thật dễ thương. Thời gian cứ thế trôi qua, Bi càng ít nói, trầm lặng hẳn, gương mặt trở nên lạnh lùng hơn và bây giờ Bi không còn là một đứa nhóc tinh nghịch như xưa mà đã trở thành một chàng trai 20 tuổi với gương mặt thanh tú nhưng lạnh giá, đôi mắt nâu buồn nhìn về phía xa xăm nhưng những điều đó không làm cho hắn xấu đi mà càng làm tôn lên vẻ đẹp lạnh lùng của hắn, đó chính là Vũ Khánh Băng Kể từ ngày sang Mĩ đến nay đã 15 năm nó vẫn chưa có dịp trở lại Việt Nam, ông nội nó sau cơn bạo bệnh đã mất vậy là ba nó phải ở lại tiếp quãng công ty, dù rất muốn cho nó về Việt Nam nhưng quá bận... Bây giờ nó đã lớn nó có thể tự chăm sóc cho bản thân mình ba nó cũng yên tâm. Ngày mai nó sẽ bay trở lại Việt Nam, thứ duy nhất mà nó vẫn luôn giữ bên mình cho đến tận bây giờ là một con búp bê màu hồng. Bây giờ nó đã trở thành một thiếu nữ xinh đẹp 18 tuổi có thề nói đây là cái tuổi đẹp nhất, nó không còn cột bím 2 bên như ngày xưa nữa mà tóc xoã thẳng, để mái một bên che đi phần sẹo nhỏ trên trán, đôi mắt màu nâu vẫn tinh nghịch như ngày nào chỉ là giờ có chút chững chạc hơn...đó là Trần Nguyễn Bảo An.…
fic phù hợp cho mấy chị, noona mê em bé Martin.Người ta nói, tình yêu của fan dành cho idol chỉ là ảo ảnh.Nhưng ảo ảnh cũng là thật, nếu tim ta từng run lên trong khoảnh khắc nhìn thấy ai đó.Có một nghiên cứu từng nói: não người không phân biệt được giữa ký ức và cảm xúc hiện tại, nghĩa là, mỗi lần nhớ lại, ta liền yêu thêm một lần nữa.Và có lẽ vì thế, chỉ cần nghĩ đến em, tim chị vẫn đập như hôm ấy, ngày ánh sáng sân khấu phản chiếu trong đôi mắt của Martin, chàng trai mười bảy tuổi.Chị đã nghĩ, đó chỉ là một cơn say nhất thời.Nhưng vào lần gặp thứ ba, khi thế giới hỗn loạn cuộn trào quanh mình, chính em đã kéo chị lại, nói bằng giọng trầm và run khẽ:"Chị không sao chứ?"Từ khoảnh khắc ấy, mọi lý thuyết về khoảng cách đều trở nên vô nghĩa.Vì đôi khi, người ta không cần chạm để trở nên gần, và cũng không cần hứa để thấy mình được yêu.Một chiếc móc tên, một tin nhắn nửa đêm, một giọng nói vụng về giữa hai ngôn ngữ,... nhỏ bé nhưng thật đến mức khiến ta tin rằng, có những sợi dây chỉ nhìn thấy bằng trái tim.Không phải tình yêu ồn ào, mà là tình yêu lặng lẽ, nơi một cậu bé học cách bảo vệ và một người lớn học lại cách tin vào điều kỳ diệu.…
"Du này." Minh Ngọc ngẩng đầu lên. Đôi mắt sáng trong của em lướt trên mái tóc và đặt lên khuôn mặt tôi, khiến tôi bỗng thấy lòng mình bồn chồn như đổ lửa. Tôi quay lại, nhìn em như cách Ngọc vẫn đang nhìn tôi, nhưng cái nhìn của tôi lại không đủ sức làm em phải ngượng ngùng quay đi."Em đây." Tôi nhẹ giọng. Đã trải qua vài chục giây đối mắt, vậy mà Minh Ngọc vẫn chăm chú nhìn tôi không rời. Nắng vương bên cửa sổ, rọi vào mắt em một màu nâu trong veo như thạch. Minh Ngọc đã sắp bước qua tuổi hai mươi rồi, nhưng em vẫn còn giữ lại được những đường nét thơ dại của một thiếu nữ mới lớn. Thú thật thì, tôi vẫn nghĩ cô gái này khá giống một con mèo, không chỉ ở vẻ bề ngoài.Sau cùng, Minh Ngọc vươn tay ra, dùng ngón tay mảnh khảnh vuốt khẽ những sợi tóc loà xoà rơi trên sống mũi tôi. Làn da em đỏ lên dưới màu nắng vàng ửng. Tôi lại thấy tim mình lại hẫng đi một chút, khi đã cố kéo bản thân thoát khỏi mong muốn được nắm và hôn nhẹ lên bàn tay của người kia."Liệu cậu có bao giờ muốn theo đuổi một điều gì đó cho đến hết tuổi trẻ của mình không?"(nghe bcuoi vl huhuhuhu=))))))))))) )…
MÌNH KHÔNG QUAN TRỌNG VIỆC ẢNH CÓ ĐẸP KO NHƯNG CÁC BẠN CÓ TẤM LÒNG MUỐN ĐĂNG ẢNH ĐỂ MÌNH ĐÁNH GIÁ THÌ MÌNH SẼ ĐỒNG Ý HAI TAY LUN😍😍😍😍😍😍😍😍😍😍Tại đây sẽ là các hình ảnh sống ảo của mình! Các bạn hãy bình luận bằng cách đăng các tấm ảnh khác của các bạn nha!!! Theo dõi mình với ạ😍😍😍…
Truyện kể về cuộc đời của một chiếc bóng, bị mắc kẹt giữa thế giới sống và thế giới chết. Một câu chuyện về nỗi buồn, sự cô đơn và cuộc chiến để tìm thấy ánh sáng trong bóng tối. Đọc để cảm nhận nỗi buồn của chiếc bóng này.…
Thể loại : Đam mỹ, bách hợp, SE, tra công, tiểu manh thụ.Cp chính : Bạch Tường Quân x Tô Kim VũCp phụ : Nguyệt Hàn x Trương Mỹ LệNội dung: đây là 1 câu chuyện ngọt ngào về mối quan hệ tiệm bánh Bạch Nguyệt và băng nhóm Sói Xám khi Sói Xám quyết định quấy rầy tiệm bánh đòi tiền bảo kê và cách ứng xử não tàn của anh chủ tiệm bánh :))) đọc r mới biết nha!!Nội dung mở đầu :8/3/1998, tại thành phố S , Bạch Tường Quân đã được sinh ra với sự chăm lo của cả hai gia đình lớn từ bên ngoại và nội, họ vô cùng yêu quý tiểu Bạch vì cậu bé có nét vô cùng đáng yêu với đôi má phúng phính trông như 1 con gấu trúc nhỏ . Ngày qua ngày cậu dần dần lớn lên được 2 tuổi thì cậu cũng đã được tìm hiểu về một thế giới xa lạ mà cậu chưa từng biết, thế giới nhỏ ấy được gọi là trường mẫu giáo. Lần đầu tiên cậu được gặp những bạn bè cùng trang lứa, nô đùa cũng nhau, cùng san sẻ niềm vui tuổi thơ . Cùng lúc ấy, cậu thân với 1 cô bé dễ thương, phải đấy, đó là Nguyệt Hàn, 1 cô bé gầy gò thích mặc những chiếc váy nhỏ nhắn cùng với mái tóc 2 bím kẹp nơ trên đầu. Họ thân với nhau , học cùng trường cùng lớp cho đến cả cấp 2, nơi mang đầy những kỉ niệm học trò , những tình cảm vu vơ , những bí mật cùng nhau san sẻ. Và giờ đây, câu chuyện về cậu bé tiểu Bạch sẽ được bắt đầu ^^…
Một câu chuyện tu tiên từ một cậu bé nhân loại yếu đuối bị ruồng bỏ trên con đường tu luyện phiêu lưu khắp mọi nơi!Khi mặt trăng bị che khuất bởi mây đenNhững giọt mưa màu đỏ xuất hiện trên bầu trờiTrong một ngôi nhà nhỏ tại một làng vắngMột cậu bé con người được ra đời với ba hình xăm trên lưng!!!…
Câu chuyện xoay quanh cuộc sống của 1 nhân vật nữ tên Mạc Lâm Đào. Vốn là 1 kẻ sát nhân hàng loạt, g.i.ế.t người không mấy để lộ cảm xúc mà lại đem lòng yêu 1 cô nữ sinh cấp 3 tên Phương Uyển Nhi. Truyện hoàn toàn do mình nghĩ ra, tất cả nhân vật và sự kiện đều là hư cấu, không hề liên quan tới 1 tổ chức hay cá nhân nào.…