[ShaTou Fanfic] Yêu Chiều
nói về chuyện tình của shatou…
nói về chuyện tình của shatou…
Tác giả: Thanh Mỗi (tác giả nguyên tác Khúc biến tấu ánh trăng)Editor: Đại Minh Hân - 大明欣Số chương: 137 (chính văn) + 31 phiên ngoạiVăn án:Bạo!Thật · họa sĩ truyện tranh hường phấn đứng ở đỉnh kim tự tháp · A Trạch đột nhiên bỏ võ theo văn, sáng tác truyện tranh tình cảm trong sáng về đề tài thi đấu trượt tuyết ván đơn, đây là do người đến độ tuổi trung niên có lòng không có sức hay đột nhiên sáng dạ hưởng ứng lời kêu gọi "300 triệu người đi trượt tuyết?".Fan 1: Đề tài thi đấu coi bộ hay đó pà, vậy thì khi nào nữ chính cùng nam chính, nam hai lăn giường ó pà?Fan 2: Đề tài thi đấu nghe hay đó, nhưng mà nữ chính với nam chính, nam hai sẽ luyện tập bay nhảy xa mỗi ngày chứ không phải lăn giường hả pà?Fan 3: Thuốc xổ, người trong vòng, liên quan đến ích lợi, nặc danh. Vậy bà họa sĩ lấy đâu ra những phân tích về phương pháp dùng lực chuẩn hơn cả video hướng dẫn trượt tuyết?Một ngày nọ, tại một cuộc thi đấu trượt tuyết trong nước, ở hiện trường thi đấu hạng mục trượt tuyết ván đơn - big air.Máy quay vô tình lia đến Thiện Sùng - đại lão trượt tuyết ván đơn - big air giải nghệ 2 năm nay quay về thi đấu đi ra từ phòng nghỉ của tuyển thủ, ba giây sau có một cô gái nhỏ chỉ cao đến bả vai của anh vội vã chạy ra, trên khuỷu tay của cô gái nhỏ kia treo kính đi tuyết và một chiếc mũ bảo hiểm lớn.....Cô ấy đi hai ba bước thì đuổi kịp, kéo tay áo của người đàn ông, đợi anh quay người lại rồi cúi xuống như muốn nghe cô ấy nói gì đó...Cô nhón chân lên, tức giận muốn hộc máu mà đập mạnh chiếc mũ bảo h…
"Giữa đêm vầng hòa quang rạch ngang trời, lướt đi như là sao chổiƁước đi trên con đường nàу trơ trọi vẫn luôn phải chắc chắn đầu mình ngẩng cao boу...Cuối chân trời bước đi chẳng dừng lạiÁnh sáng dẫn lối trên đường dàiMượn bài nhạc hôm naу để vẽ lên câu chuуện của sau nàуHẹn một mai với những đổi thaу của tương lai..."…
Thể loại: Hiện đại, quân nhân, cán bộ cao cấp, sủngGiới thiệu:[ Nam nữ chính sạch cả về thể xác lần tinh thần] + [chỉ sủng không có ngược] + [mở đầu đi thẳng vào vấn đề]Anh nắm binh quyền trong tay, trầm mặc ít nói, nhưng anh có thể ôm cô nói lời tâm tình suốt đêm, hơn nữa còn tìm mọi cách để lấy lòng cô.Anh phúc hắc, tàn nhẫn, thâm trầm, cuồng dại.Đắc tội anh, có lẽ anh sẽ cho kẻ đó chết luôn. Nhưng đắc tội với cô, anh nhất định sẽ làm kẻ đó sống không bằng chết.Chỉ vì, ánh mắt nhu tình như nước của anh chỉ nhìn về phía cô.Anh nói, anh là thần thủ hộ của cô, mà cô, là tính mạng của anh![Mở đầu cô bé lọ lem gặp vương tử]Cô 16 tuổi bị lột sạch sẽ đưa lên giường lớn của anh, mặc cho dục vọng của anh lưu manh trên người cô.Từ đó, nghe đồn vị quân thiếu nào đó của thành phố chưa bao giờ gần nữ sắc luôn nhớ thương người kia!Anh không quan tâm sự thấp kém của cô, chỉ yêu thương tất cả những gì của cô.Sự xuất hiện của anh làm thay đổi tương lai của cô![Xoay người trở thành công chúa hào môn]Khi cả thể xác và tinh thần của cô đều được khôi phục, lộ ra sự thông tuệ và xinh đẹp, anh mừng thầm từ đây anh đã độc chiếm được vẻ đẹp của cô.Sau đó, thân phận thật của cô là con gái của nhà hào môn bị lộ ra, người cầu hôn đến không dứt, xua kẻ đến tán tỉnh như xua vịt.Đối mặt với ánh sáng rực rỡ của cô, anh phẫn nộ gào to."Lam Thiên Tình, năm em 16 tuổi, là anh đã phá chỗ đó của em!"…
OOC lệch nguyên tác-TRUYỆN CHỮA LÀNH TÂM HỒNTHỜI ĐẠI NAM NHÂN CÓ THỂ SINH CONSau đại chiến với Muzan, không một Trụ cột nào ngã xuống. Thế giới trở lại bình yên, Sát Quỷ Đoàn cũng chính thức giải tán. Sanemi nhận ra mình đã không còn ghét bỏ Tomioka như trước, còn anh thì khác hẳn với ngày xưa - hòa nhã hơn, nói nhiều hơn, thậm chí biết cười. Anh vui vẻ tham dự những buổi tụ họp của Chúa công, nhưng giữa anh và mọi người dường như vẫn tồn tại một bức tường mỏng vô hình: gần mà xa, ấm áp mà hờ hững. Sanemi nhớ rất rõ cái đêm họ ngủ cùng nhau.Sáng hôm sau, Tomioka tỉnh dậy, mỉm cười nhẹ, chỉ buông một câu: "Chúng ta đều là người trưởng thành cả rồi, chẳng sao đâu... đúng không?" Một câu nói, giống như ngăn cách bằng vạn trùng sương mờ.Từ đó, hắn mới hiểu, có những khoảng cách càng muốn bước qua, càng thấy không thể nào chạm tới…
Sau Ánh Đèn - Kể về những điều chưa ai biết sau sân khấu và tình cảm của họ. Fanfic được viết để thỏa trí tưởng tượng của tác giả, vui lòng không áp dụng lên người thật, câu văn của tác giả vui lòng không áp lên người nghệ sĩ, xin cảm ơn.…
Mùi Hương Của Người (你的香气)Tác giả: Na Khả Lộ Lộ.Edit: wokequni.Thể loại: Thanh xuân vườn trường, ngọt ngào, thầm mến, HE.Giới thiệu:Hôm nay, trong cuốn sách toán của cậu lại xuất hiện một nhành hoa nhài trắng, do người giấu tên bí ẩn len lén để vào. Hương hoa nhẹ nhàng ấy giống hệt mùi hương trên người học sinh chuyển trường mà cậu vô tình bắt gặp vào buổi sáng.【Ý nghĩa hoa nhài trắng: Người thuộc về tôi.】CP: Học sinh chuyển trường u ám, ít nói (Trần Tích) x Hot boy học sinh cưng của trường (Quan Tuyết Tức).TRUYỆN EDIT PHI THƯƠNG MẠI, CHƯA CÓ SỰ CHO PHÉP CỦA TÁC GIẢ. VUI LÒNG KHÔNG REPOST/CHUYỂN VER.…
7.Trên thế giới này có nhiều cuộc tình xuất phát từ tình bạn. Hiển nhiên, một trong số chúng ta đã từng đơn phương một người bạn thân. Nhưng vì xấu hổ, vì ngại ngùng mà chúng ta bước qua nhau, bỏ lỡ những tình cảm ngốc xít mà chân thành nhất...Cô khi 4 tuổi, coi cậu là anh trai. Cô khi học cấp I, bực tức khi nghĩ đến cậu nựng cô gái khác.Cô khi học cấp II, khù khờ không nhận ra tình cảm của cậu hay của chính bản thân mình. Vũ Dạ Từ Minh, tao hối hận rồi, bao giờ mày mới quay về?***"Minh ơi bài này khó quá!""Biết sao không? Mỗi bài thơm một cái, tao giải tất cho mày!""..."***"Nguyễn Giản Đơn, IQ mày bao nhiêu? Sao ngu thế? Ngu hơn một con bò!""Tao block mày!"***"Gần tao mà mày không có tí cảm xúc gì sao? Con gái kiểu gì thế...""Cút!"***"Tại sao lại ngủ riêng?"Minh chần chừ, khẽ trả lời:"Giờ tao lớn rồi, ngủ chung tao sẽ ăn thịt mày!"Lần đầu tiên trong mười mấy năm qua Đơn biết ngại, đành lặng lẽ chịu thua quay về nhà. ***"Bạn thân khác giới có thể có mối tình trong sáng không?""Còn tuỳ vào tình cảm của cậu dành cho cô bạn cậu như thế nào!""Thế thì chắc là không rồi!""..." Nghĩa là cậu thích cô ấy?***…
Tác giả: Mộc Lê Đăng Thể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Hiện đại , HE , Tình cảm , Cận thủy lâu đài , Phương Tây , Thị giác nữ chủ Văn Án: "Tôi đã từng thấy vô số biển cả, nhưng chỉ đắm chìm vào một đôi mắt." Lần đầu tiên Sầm Ni gặp Möhgr là tại Địa Trung Hải ở miền Nam nước Pháp. Người đàn ông có gương mặt lạnh lùng, khi châm thuốc dáng vẻ nhàn nhã và kiêu ngạo, nhưng đường nét phóng túng lại mang một chút mềm mại đặc trưng của người phương Đông. "Em có muốn đến chỗ tôi không?" Anh ta nói. Sầm Ni nhướn mày, "Ở đó có váy để thay không?" "Không có." Người đàn ông trả lời với vẻ mặt đầy tự tin, "Nhưng có thể có." Giữa những người trưởng thành, sự qua lại giữa hai bên giống như một trò chơi đoán ý, không cần nói rõ nhưng cả hai đều hiểu rõ trong lòng. Tối hôm đó, anh ta lái chiếc xe thể thao mui trần, chở cô chạy dọc theo vách đá ven biển, cúi xuống đi đôi giày cao gót vào chân cô. Hai người hôn nhau trên ban công trong làn gió đêm khiến ngọn lửa cháy bùng lên. Cánh đồng hoa Provence xanh biếc như màn sương lam khi họ gặp nhau lần đầu. Sau khoảng thời gian ngắn ngủi bên nhau, lý trí quay lại với Sầm Ni. - Một cuộc gặp gỡ bất chợt, cả hai nên quên nhau ở nơi lãng mạn ban đầu. Nhưng Sầm Ni không ngờ giữa đàn ông và phụ nữ, đôi khi thực sự có duyên phận. Dù tan biến giữa biển người, họ vẫn tình cờ gặp lại. - Mỹ nhân quyến rũ đầy nắng x Công tử phản nghịch - Kết thúc HE, tiểu thuyết về hành trình tình yêu trên đường cao tốc ở nước ngoài…
Thể loại: Hiện đại, OOC, gương vỡ lại lành, HETóm tắt: Sau khi chia tay, Lưu Diệu Văn xuất ngoại du học. Tống Á Hiên thì vẫn như trước, tiếp tục cuộc sống bình thường, theo đuổi một chuyên ngành đại học buồn tẻ chẳng chút thú vị. Thời gian lặng lẽ bước sang năm thứ tư, Tống Á Hiên chuyển nhà, dứt khoát buông bỏ quá khứ. Thế nhưng điều bất ngờ là, bạn cùng phòng của cậu lại trông y hệt.. người yêu cũ?! Là Lưu Diệu Văn năm đó đã đá cậu vèo một cái để bay sang trời Tây!…
"Tụi tui chỉ xin vô đây thực tập ba tháng. Ai ngờ vướng vô ba người đàn ông lớn hơn tám tuổi."Bangkok tháng nóng, sinh viên năm cuối như Namping phải chạy deadline tốt nghiệp và săn chỗ thực tập.Công ty quảng cáo Vision Grey - nơi mấy đứa trong ngành đồn là "nơi chỉ tuyển người xịn hoặc... đẹp".Namping được nhận. Nhờ hồ sơ tốt. Và cũng nhờ cái ánh mắt lạnh tanh của sếp Keng dừng lại quá lâu ở cậu trong buổi phỏng vấn."Em nghĩ thực tập là chơi à?" - Keng hỏi."Không. Nhưng nếu được chơi với anh thì em không từ chối." - Namping trả lời.Từ hôm đó, sếp Keng để mắt.Cặp chính : Keng x Namping Cặp phụ : Thomas x Kong ; Tle - FirstoneThể loại: ngọt, công sở, HE, có chút ngượctất cả chỉ là trí tưởng tượng của sốp thoi hì hì. Chúc mấy bà đọc vui vẻ!…
Tác giả: Nhất Bả Sát Trư ĐaoEditor: BưởiSố chương: 90 + PNTrạng thái: HOÀNThể loại: hiện đại, tình chủ độc chung, ngọt, lạnh lùng lòi ra anh bé thụ x người đẹp tâm anh chủ công, HENhân vật chính: Hoắc Sơ x Mẫn Đăng*****VĂn Án:Hôm nay một nửa phục vụ nữ trong nhà hàng Tây đều thất tình!Bởi vì ông chủ đẹp trai nhiều tiền của các cô để ý một người gọt khoai tây ở bếp sau! Một tên nhóc không có vị giác! Còn mắc chướng ngại giao tiếp nữa chứ!Từ đây ông chủ trở thành chủ bếp.Bên bàn xử lý ở bếp sau.Chủ bếp mới đè nhóc học việc run lẩy bẩy bị bịt mắt lên bàn, không nói lời gì hônmột cái, hôn xong còn không biết xấu hổ mà hỏi: "Vị gì đây?"Nhóc học việc liếm môi, ngập ngừng nói: "Vị... vị cay à?"Chủ bếp hôn thêm cái nữa: "Đoán lại."Nhóc học việc sắp bị dọa khóc: "Ngọt?"Chủ bếp hừ một tiếng, lập tức cúi đầu hôn tiếp, sau đó nói: "Người đàn ông vừa nãy nói chuyện với em là ai?"Nhóc học việc: "Khách... khách hàng."Chủ bếp nghe vậy mất lý trí: "Khách hàng là ai!"Nhóc học việc liếm môi thêm cái nữa, yên lặng nói trong lòng: Hóa ra là vị chua...--------------------------------------------------------------------------------------------------------* CHÚ Ý: chỉ reup lại trên đây để những bạn đam mê đọc truyện trên wattpad mà chưa có truyện trên đây. Và đồng nghĩa với việc chưa xin phép từ Editor phía bên kia. Nên rất mong các bạn đừng mang ra bên ngoài. Cảm ơn!* Nguồn: https://tieuvandinh.wordpress.com/hom-nay-ong-chu-lai-ghen/…
🌙 Giới thiệu:Tác giả: Đông Thi NươngSố chương: 80Tình trạng edit: Đang tiến hànhEditor: Team Lạc Hoa LâuThể loại: Đam mỹ, nguyên sang, chủ thụ, xuyên qua thời không, tình hữu độc chung, 1v1, HE.Nhân vật chính: Hoắc Hữu Thanh (thụ), Đới Diệc Tân (công) 🌙 Văn án:Hoắc Hữu Thanh 18 tuổi tỉnh lại trong cơ thể của chính mình năm 27 tuổi, qua chín năm, mọi thứ xung quanh đều đã thay đổi.Người bạn nối khố đang bóp cổ y, đấm lên mặt y và ân cần hỏi thăm tổ tông nhà y.Bạn cùng phòng đại học, người hay hỏi han ân cần với y cũng nhìn y với vẻ mặt căm hận.Hoắc Hữu Thanh biết được một cái tên từ miệng họ - Đới Nguyên.Bọn họ đều chán ghét y vì Đới Nguyên.Hoắc Hữu Thanh không biết Đới Nguyên.Hoắc Hữu Thanh tưởng mình bị mất trí nhớ, y bình tĩnh đón nhận sự thay đổi thái độ của những người xung quanh, ai ngờ đâu khi vừa tỉnh dậy.Y lại trở về năm 18 tuổi.Người bạn thân một giây trước đang ước gì có thể giết luôn y để trút giận cho Đới Nguyên, bây giờ cậu lại đang cúi người, vừa vuốt ve hai má y, vừa dịu dàng trêu y:"Ở đây lạnh lắm sao mà ngủ được? Hữu Hữu, tớ đưa cậu về nhé."Bạn cùng phòng đại học nói y sẽ gặp báo ứng, giờ cậu ta cũng ngồi xổm trước chân y, cẩn thận băng vết thương cho y, cậu ta bình tĩnh nói:"Hữu Thanh, có vết thương nhỏ trên chân cậu kìa."Từ đó, Hoắc Hữu Thanh bắt đầu xuyên qua xuyên lại giữa hai thời không.🌙 BẢN EDIT PHI THƯƠNG MẠI, CHỈ ĐĂNG TẢI TRÊN WORDPRESS VÀ WATTPAD CHỦ NHÀ.❌ LÔI MÌN CHƯA ĐƯỢC RÀ VÌ EDITOR CŨNG VỪA ĐỌC VỪA EDIT ಥ_ಥ…
• VĂN SINH TỬ // ABO(LƯU Ý KHÔNG CHUYỂN VER DƯỚI MỌI HÌNH THỨC) #borntaeguk…
VĂN ÁNMột người là phượng hoàng giữa chốn cung cấm, sinh ra vì thiên hạ, sống vì đạo lý, chết cũng không được vì mình.Một người là thương ưng nơi biên ải, lớn lên trong máu lửa, một thanh ngân thương bảo vệ non sông.Vừa gặp đã động tâm. Nhưng lễ giáo như xiềng xích, triều cục như vách đá, tình cảm giữa hai người-vĩnh viễn không có tên.Yêu, nhưng không thể tiến. Giữ, lại chẳng thể buông.Giữa hoàng cung lạnh lẽo, giữa thiên mệnh nặng nề, liệu có còn nơi nào cho hai kẻ hữu tình sót lại một chút nhân duyên?Ps: Truyện viết dựa trên hình tượng của lingorrm, đây chỉ là sự yêu thích cá nhân mong các bạn đọc giả nhẹ tay đừng ném đá mình.…
Tác phẩm: Tù Điểu (Chim trong lồng)Tác giả: Bạch Lộ Vi YếnTình trạng bản raw: 162 chương + 2 phiên ngoạiTình trạng edit: đều đặn 1 chương/1 ngàyThể loại: Bách hợp, hiện đại, tình hữu độc chung, nhân duyên gặp gỡ, cường cường liên hợp, trinh thám phá án, HE,....Nhân vật chính: Kiều Ỷ Hạ x Lộ Tây TránNhân vật phụ: Hạ Lan Thu Bạch, Lam Tuyết Ngô, Mạnh Lưu Sâm, Bạch Anh, Thạch Vi, Thương Lục,....Editor: Phong LạcVui lòng không re-up ở bất kì đâu trước khi có sự đồng ý của Editor…
YÊU 1 - ĐAU 10Tôi là Trần Phong Hào. Tôi đem lòng yêu một ánh sao.Nguyễn Thái Sơn, cái tên ấy từ lâu đã khắc sâu trong tâm trí tôi, như một bản nhạc buồn mà tôi không thể nào ngừng nghe. Em là ánh sao mà tôi ngước nhìn suốt những tháng năm tuổi trẻ, một ngọn đèn dẫn lối cho tôi trong những ngày chông chênh nhất. Nhưng trớ trêu thay, dù tôi có vươn tay đến đâu, cũng chẳng thể chạm vào em.Tôi yêu em bằng tất cả những gì mình có. Yêu từ những điều nhỏ bé nhất một nụ cười, một ánh mắt, một câu nói vu vơ của em. Yêu đến mức, chỉ cần em quay đầu nhìn tôi một giây thôi, tôi cũng cảm thấy cả thế giới này trở nên ấm áp. Nhưng tình yêu ấy, dù tôi có cố gắng bao nhiêu, cũng chỉ là một cơn sóng lặng lẽ xô vào bờ, hết lần này đến lần khác, không bao giờ được đáp lại.Ban đầu, tôi nghĩ rằng chỉ cần chờ đợi, chỉ cần luôn ở bên cạnh em, một ngày nào đó, tôi sẽ có được vị trí trong tim em. Nhưng rồi tôi nhận ra, tôi không phải là người em tìm kiếm. Tôi chỉ là một ai đó, một sự tồn tại lặng lẽ bên lề cuộc đời em, một người có cũng được, không có cũng chẳng sao.Tình yêu của tôi cứ thế chồng chất theo thời gian.Tôi yêu em một.Tôi đau mười.Tôi đã thử quên, thử rời đi, nhưng mỗi khi em vô tình lướt qua tôi, mọi thứ lại vỡ òa. Hóa ra, tôi vẫn yêu em, vẫn không thể dứt bỏ. Nhưng có lẽ, một ngày nào đó, khi trái tim này không còn đủ sức để đau thêm nữa, tôi sẽ học cách buông tay.Vì một tình yêu không được đáp lại, dù sâu đậm đến đâu, cũng chỉ là một vết thương chẳng bao giờ liền sẹo.…
Nhân vật chính: Chaeyoung-Lisa Nhân vật gốc: Thẩm Mộng Hi-Lạc Khuynh NhanThể loại: Đô thị, ngược, truy thụ, HE.WARNING: CÓ ĐÔI ĐIỀU MÌNH CHÂN THÀNH MUỐN NÓI NGAY TỪ ĐẦU. XIN CÁC BẠN HÃY ĐỌC CẨN THẬN VÀ LƯU Ý TRƯỚC KHI BẮT ĐẦU VÀO CHƯƠNG 1.Đối với các bạn chưa từng đọc thể loại ngược theo kiểu trói buộc tình yêu và lần đầu tiên đọc bộ này, mình xin cảnh báo Trói Buộc Tình Yêu là truyện ngược theo kiểu trói buộc, nghĩa là nhân vật chính sẽ trói buộc điên cuồng người mình yêu một cách rất mù quáng và hầu như là ở vào thái cực (lảng mảng trong khoảng 64 chương đầu), nhưng cả câu chuyện sẽ KHÔNG chỉ dừng ở đó, nếu các bạn cảm thấy không thể vượt qua được khúc đầu và dù vượt qua được nhưng đến khúc ngược về sau mà vẫn cảm thấy không thể nữa, mình tha thiết mong các bạn hãy click back ngay lập tức trong an toàn, không yêu xin đừng nói lời cay đắng, xin đừng để lại những comment để mình đau buồn thêm, mình thật sự tha thiết điều đó và rất mong các bạn sẽ hợp tác. Thân ái.…
Tác giả: Yếm TrạchThể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Hiện đại, HE, Tình cảm, Hắc ám, Đô thị tình duyên, Phương Tây, 1v1, Thị giác nữ chủSố chương: 66 chương + 4 ngoại truyệnNhà dịch: Bông Hồng Có Gai1. Nam chính là người Hoa, tên Trình Thù, còn có tên khác là Sebastiano. Nữ chính Rosa là con lai Mexico - Trung Quốc. 2. Nữ chính rực rỡ, quyến rũ · Nam chính lạnh lùng, sâu nặng tình cảm. 3. Nam chính không phải kiểu người xấu như mọi người nghĩ. Tags: Tình yêu duy nhất · Lãng mạn phương Tây · Chính kịch · Cứu rỗi · Quốc lộ văn. Tóm tắt ngắn gọn: Nóng bỏng, bóng tối, vết sẹo, âm nhạc. Chủ đề: Kẻ độc hành rồi cũng sẽ được ánh sáng bao bọc.…
Almond - lạnh lùng, ít nói, sống nội tâm vì lớn lên trong một gia đình không gắn kết. Progress - hướng ngoại, vui vẻ, sống trong một gia đình tràn đầy tình yêu và sự ủng hộ. Hai con người tưởng như đối lập lại va vào nhau bằng một cú va chạm nhỏ nhưng để lại dư âm dài. Từ những hiểu lầm, ánh nhìn chớp nhoáng, những câu nói nửa thật nửa thách thức... đến khi cảm xúc không còn đơn thuần là "khó chịu".…