Cho Những Ngày Chẳng Có Gì
Tác giả: Fuyu…
Tác giả: Fuyu…
một số truyện ngắn (dài), đoản HE, SE,.... do mị tự viết, vui lòng hỏi mị trước khi mang e nó đi…
Vào một buổi sáng sớm thì Lucy tỉnh dậy cô lấy hai bàn tay vỗ vào má của mình tỉnh giấc và rồi cô vào bồn tắm rồi cô bắt đầu lột đồ ra để ngâm mình vào bồn nước nóng thư giãn vài phút để chuẩn bị đi vào hội Fari tailLúc này Loke đã vào hội thì cậu thấy Lucy hôm nay sao đến quá đã 6h rồi (Thực ra trong cốt truyện này mk để Loke hơi đần một tí 😋😋).Rồi Loke đi đến nhà Lucy cậu cứ đứng gõ cửa mà ko thấy Lucy ra trong lúc đó Lucy đang vừa hát vừa ngâm mình vào trong nước nóng thì Loke mở cửa bước vào nhà Lucy thì Lucy nghe tiếng như có ai bước vào nhà mình thì cô tạm quấn khăn quanh mình cái khăn của cô chỉ dài qua mông cô một tí rồi cô mở cửa bồn tắm bước ra lúc đó Loke đang vào bếp ăn vụng bởi vì bụng của cậu đang trống rỗng rồi Lucy thấy Loke đang ăn vụng liền tức giận và lấy một cái chảo ở gần cô đánh vào đầu Loke rồi thế là Loke ôm đầu quay qua thì cậu thấy Lucy cậu liền đứng nói :-Cho anh xin lỗi mà Lucy Lucy-AI CHO ANH VÀO NHÀ TỚ TỰ TIỆN MÀ CÒN LẠI ĂN VỤNG NỮA.HỪLoke-Tại anh gõ cửa hoài mà ko thấy em ra mở cửa mà bụng của anh đang trống rỗng nữa nên anh ăn một tí để lắp một tí vào cái bụng chống rỗng thôi mà em có cần nhất thiết lấy cái chảo đánh vào đầu anh như vậy koLucy-Anh có bk là anh đã tự tiện mở cửa VÀO NHÀ EM MẤY LẦN RỒI KOLoke-Uh.Mà lần này anh có gõ cửa mà ko thấy em ra em có bk là anh đã đứng đợi ngoài cửa cả tiếng đồng hồ rồi ko (chém gió VL😒)Rồi hai người cứ đứng cãi lộn cứ đem hết chuyện này rồi đem ra chuyện khác. Loke nhìn xuống dưới người Lucy thì thấy cô ko m…
Tác giả: Tuý Vọng Thư.Tình trạng bản gốc: Hoàn thànhTình trạng edit: Đang lê lếtThể loại: Đam mỹ, hiện đại, mạt thế, tình cảm, cường công cườnng thụ, có H nhẹ, HE.Số chương: 70 chương - 4 phiên ngoại.Văn án: Diệp Thiên Trạch tưởng rằng bản thân chết chắc rồi, bất quá, làm tang thi Hoàng nhiều năm như vậy, bị nhân loại cắt xẻo từng miếng thịt để đem đi thí nghiệm. Nhưng ít nhất còn có một người nhớ hắn, luôn tâm tâm niệm niệm mà cứu hắn ra ngoài, có lẽ sống đời này cũng không uổng công. Chính là ông trời không phụ hắn, bản thân hắn không nghĩ tới mình được trọng sinh trước mạt thế tận mấy tháng! Ta thề, một đời này, những ai phản bội ta, bỏ rơi ta, hãm hại ta, ta đều sẽ đòi lại hết. Nhân loại, có chết cũng thế, hắn cũng đâu phải con người, phải không? Bất quá, nam nhân kia, Diệp Thiên Trạch liếm môi, ngươi là của ta a~~**Chủ thụ, bàn tay vàng to to to, bự bự bự, vàng choé mù mắt cẩu bạch kim. Tuyệt đối không ngược quằn quại, tuyệt đối chính nhất sảng văn. Từ đầu đã là sảng rồi.**~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~Diệp Thiên Trạch: Thế giới này quá ghê tởm.Diệp Mộ Khanh: Vậy huỷ diệt đi.Diệp Thiên Trạch: Nhân loại quá bẩn thỉu.Diệp Mộ Khanh: Vậy huỷ hoại đi.Diệp Thiên Trạch: Ta không thích bị ngươi đè.Diệp Mộ Khanh: Nguyên lai bảo bối thích "cưỡi ngựa" a~~Diệp Thiên Trạch:Không phải...Ngô... Ngô... Ân a.... Hỗn đản.…
Đây chỉ là một câu chuyện, hay nói đúng hơn là 1 hồi kí về cả một thanh xuân tươi đẹp, và con đường độc thân của tớ, PN Đây là cậu chuyện đầu tay của tớ, nên có sai sót j mong các cậu góp ý♥️ Lấy cảm hứng từ cách viết của các idol ngôn tình của mình: * "Anh không thích thế giới này, anh chỉ thích em" - Kiều Nhất * " All in love" - Cố Tây Tước * " Mr Bu không phải idol của tôi" - Meng Qi Qi. C Cuộc sống là một hành trình và chúng ta chính là một nhà thám hiểm Mỗi con đường là món quà bất ngờ, trải nghiệm vô vàn cảm xúc và từng dư vị chưa từng trải. Mỗi người đều là nhân vật chính trong câu chuyện riêng của họ, tự viết lên những trang giấy thăng trầm nhiệm màu không phai mờ. Khó khăn là thử thách, là cửa ải trước thành công, người bản lĩnh sẽ nắm cả thế giới trong tay. Con người chúng ta là những cá thể khác nhau, từ ADN cho đến vân tay, gương mặt, vì vậy cuộc sống do ta làm chủ, tự tin chinh phục đỉnh núi cao nhất của cuộc đời, xuống nhân gian làm nên kì tích⛰⛰⛰…
Tập hợp tất cả các đoản và oneshort về BJYX.(Đây là account mới của tôi vì acc cũ quên mật khẩu rồi =.)))) )An An…
Nguyệt Ánh luôn sống trong bóng tối của những khúc mắc gia đình, cô đơn giữa những kỳ vọng và sự thiếu thốn tình cảm. Mỗi ngày trôi qua là một cuộc chiến không lời, khi cô gái nhỏ ấy phải đối mặt với sự thờ ơ và lạnh nhạt từ mọi người xung quanh. Quốc Anh - một người con trai lạnh lùng, ít nói và có phần xa cách, bỗng xuất hiện như một bóng hình mờ ảo trong cuộc sống của cô. Những lần vô tình gặp gỡ, những câu nói không đầu không cuối, tưởng chừng chẳng có gì đáng kể, nhưng lại làm trái tim Nguyệt Ánh dậy sóng. Liệu trong cái lạnh giá của mùa mưa ấy, giữa những vấp ngã, họ có thể tìm thấy nhau? Liệu tình cảm, dù nhỏ bé và đầy ngại ngùng, có thể nở hoa giữa những khúc quanh đầy khó khăn? Câu chuyện của Nguyệt Ánh không chỉ là hành trình tìm kiếm sự bình yên, mà còn là hành trình học cách mở lòng và tin tưởng vào tình cảm của người khác.…
Những suy nghĩ riêng của mình, và mình mong nó có thể giúp mọi người tìm được những chiếc fic thật hay20190818…
Overthingking…
Thể loại: Cổ trang, Huyền huyễn, Cung đình hầu tước, Đam Mỹ, Ngược, Cường x Cường, SE. Tác giả: Hoa TiêuNốt chu sa nơi khoé mắt vốn không hợp với y. Đường đường thế tử Võ An Hầu phủ Bắc Cung gia, sao lại có thể là cái dạng khóc lóc khổ lụy.Nhưng hắn đã sai. Triệt để sai lầm, sai lầm này khiến hắn hối hận cả đời, vô pháp quên đi.Y ở cạnh hắn, âm thầm thích hắn tám năm, nhìn hắn vì người kia, đêm dài chìm trong đau khổ. Từng là chiến hữu sa trường, từng là tri kỉ bầu bạn bao năm. Thế nhưng cuối cùng chỉ nhận lại một kết quả."Bắc Cung Kỳ Chương, nếu như có thể, ta hy vọng ban đầu sẽ không gặp ngươi."…
Phải chăng từ bỏ là thứ sẽ khiến cho anh và em hạnh phúc hơn. Tay em nhỏ bé lắm không thể ra sức buộc cơn gió. Và càng không thể ôm chặt được anh mỗi khi anh đau vì người đó. Cho em lặng một chút thôi em sẽ ổn mà. Nhưng phải hứa là anh cũng vậy và thêm một điều là: "Không được biến mất vào lúc sáng mai khi bình minh em mở mắt. Đừng để em phải tự trách bản thân khi bàn tay em nắm không chặt". Một lần mất anh là quá đủ không muốn lặp lại lần thứ hai. Chỉ cần nhìn thấy đôi mắt anh cười dù "gió" đang bên cạnh ai. Không thể đem cho anh hạnh phúc thì để em lùi về phía sau. Để họ tiến bước ở bên cạnh anh lên phía trước ta nhìn nhau...??????#khongthebuocthibuong!!!…
Không copy truyện khi chưa có sự cho phép mình🚫,chúc mọi người đọc truyện vui vẻ.…
Mình sẽ không drop đâu, vẫn sẽ review những truyện mình đã từng đọc. Chỉ là mình khá lười lại mau quên nên có thể hơi lâu mới có một bài review =(((Thật ra thì mình đọc khá nhiều, và đa số vẫn là đọc mỗi ngày.Trước đây mình thích đọc truyện dài dài, nhưng mà đọc dài nhiều thì phải chấp nhận là drama cũng nhiều. Nhưng mà đọc là để giải trí mà phải hong? Nên vài tháng trở lại đây mình hay đọc truyện ngắn hơn, tầm khoảng 130c đổ lại.Với cả là, càng đọc truyện, mình càng kén truyện hơn. Có rất nhiều bộ đọc xong mình lại quên luôn, hoặc không đọng lại trong mình một chút cảm xúc nào cả. À, mỗi một bài review của mình, mình đều khá tâm huyết với chúng. Nói tâm huyết thì có chút không phù hợp, nhưng mình không biết nói thế nào nữa..Mình chỉ muốn nói là, mỗi một bài review mình đều viết khi có cảm xúc và cảm hứng. Mình đều trân trọng mỗi con chữ trong bài ấy. Và văn phong của mình, mình tự cảm thấy là chưa hoàn hảo, mình cũng chưa biết cách review như thế nào cho hay. Mọi thứ hiện tại đều là do cảm xúc, và mình vẫn đang trau dồi thêm.Hi vọng mọi người sẽ thích những bài review mình viết.Mình cảm ơn.…
Nhung linh hon chua den duoc voi nhau trong kiep nay se duoc gap lai nhau o kiep khac.…
Tôi viết về những chuyện tình bằng cảm xúc của chính mình. Đó có thể là câu chuyện của mọi người xung quanh tôi từng chứng kiến và nghe kể, cũng có thể là câu chuyện của tôi hay những câu chuyện do tôi tự nghĩ ra. Nhưng nhìn chung đều là những câu chuyện không có kết cục. Trải dài theo từng chương...[ tieutuyettt ]…
.…
Cung oán ngâm khúc (chữ Hán: 宮怨吟曲) hay gọi tắt là Cung oán là tác phẩm kiệt xuất của Nguyễn Gia Thiều, được viết bằng chữ Nôm, gồm 356 câu thơ làm theo thể song thất lục bát.Cung oán ngâm khúc là bài ca ai oán của người cung nữ có tài sắc, lúc đầu được nhà vua yêu chuộng, ái ân hết sức nồng nàn thắm thiết "mây mưa mấy giọt chung tình - đình trầm hương khoá một cành mẫu đơn", nhưng chẳng bao lâu đã bị ruồng bỏ. Ở trong cung, nàng xót thương cho thân phận mình và oán trách nhà vua phụ bạc "chơi hoa cho rữa nhuỵ dần lại thôi". Cung nữ khát khao muốn "đạp tiêu phòng mà ra" để trở về với cảnh đời "cục mịch nhà quê" thuở trước, nhưng nàng vẫn tiếp tục bị giam cầm trong cung điện vàng son, trong nỗi buồn đau sầu thảm và oán hờn chất chứa. Cuối cùng, nàng vẫn khát khao có lại những cuộc ân ái hiếm hoi khi xưa "giọt mưa cửu hạn còn mơ đến rày", vẫn mong chờ được nhà vua đoái hoài đến trong nỗi niềm tuyệt vọng.Cung oán ngâm khúc là tiếng thét oán hờn của một trang nữ lưu tố cáo và phản kháng chế độ phong kiến đã đối xử phũ phàng tàn ác đối với phẩm giá và những tình cảm trong sáng, cao quý của người phụ nữ. Cung nữ chính là nạn nhân bi thảm của những đặc quyền phong kiến ích kỷ và vô nhân đạo, bị vua chúa biến thành đồ chơi để thoả mãn thú tính hoang dâm của mình, rồi bị ném đi không thương tiếc vào lãng quên. Nguyễn Gia Thiều là một văn hào uyên thâm và chứa chan tinh thần nhân đạo đã thấu hiểu nỗi lòng của người cung nữ, đã dồn hết tâm huyết và văn tài để viết nên một tác phẩm bất hủ, đau đớn xé…
tác giả đãng trí nên sẽ cố gắng không nhớ tên tự tạo thuật ...Xuyên đến nhiều anime khác nhau Thật ra ta muốn để Chủ Thần Xuất Giá cơ. Ta cảm thấy phải chăng quá sủng thụ , ta sẽ thử ngược .Bất quá hơi bị khó vì ta IQ thấp không đấu đá được với lâu không xem anime. Bất quá vì quá buff nhân vật chính cũng sẽ đánh mất thứ quan trọng. Không ngược luyến tàn tâm cũng như không ngọt đến sâu răng . Mời mn đón xem…
Ừm ...h tên truyện chỉ làm cho bõ tức th ạ,nội dung truyện là cái khác,các bạn vào tham khảo ạ…