Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Bởi vì mị là một BXG,Đây là chổ mị YY, và ship con thuyền tình này, mị chính là FAN COUPLE của GG và DD.Nếu mấy chế là Fan ONLY, vui lòng quay ra, ai cũng có quyền mần chủ trí não và sở thích của mình. Cho nên mấy chế đã KHÔNG YÊU THÌ ĐỪNG NÓI LỜI ĐẮNG CAY. Cứ lặng lẽ chia tay vì chúng ta không thuộc về nhau. Còn nếu chế là BXG và là FAN COUPLE, thì hoan nghênh ghé nhà mị, chúng ta cùng YY.Hãy là người văn minh, và đừng vác đi đâu nếu chưa ho qua mị nhé.Mãi Yêu VƯƠNG TIÊU, BXG…
Mỗi loài hoa, mỗi màu hoa, mỗi cách thức, nguồn gốc của hoa đều muốn truyền đạt " ngôn ngữ" của chính nó đến chúng ta. Những ý nghĩa ấy, chúng ta thường vô tình lãng quên, ...Nhưng không, điều đó rất sai lầm khi chúng ta đã bỏ lỡ một "ngôn ngữ" diệu kì được thiên nhiên ban tặngVậy chúng ta hãy cùng nhau tìm hiểu về ý nghĩa, nguồn gốc cũng như chúng ta nên tặng nó vào dịp lễ nào nhé!!!☆ Những thông tin trong bài viết đa phần là nguồn mình tìm trên mạng kết hợp với một phần hiểu biết của mình. Nếu thông tin không đúng hoặc sai sót bạn có thể cmt phía dưới góp ý cho mình...[Mong các bạn ủng hộ]…
nguồn: cẩm thươngVũ là một cơn mưa còn Lan là một bông hoa.Bố mẹ từng nói, hoa lan có đẹp đến mấy thì cũng là một loại thực vât. Nếu không được chăm sóc tốt, không được tưới tắm đầy đủ thì không thể đẹp được. Thế nên, Vũ mới đến bên tôi như một cơn mưa chăm lo cho đám Cát Lan khoe sắc bốn mùa. Tên tôi là Trịnh Cát Lan, còn cậu ấy lã Dương Khánh Vũ.Nhưng...Có bao giờ mưa ở lại bên hoa lâu dài chưa...…
Để giải quyết vụ án liên tiếp gần đây trong lâu đài bị nguyền rủa. Kaito Kid ( siêu trộm quốc tế 1412) và Shinichi Kudo ( Thám tử lừng danh của Nhật Bản) sẽ làm gì để giải ra bí ẩn của nơi này? Nơi chôn giấu kho báu của người đứng đầu gia tộc 100 năm trước đang ở đâu? Ai là kẻ đứng sau giật dây tất cả? Hãy đón xem.…
Đây chỉ là một câu chuyện, hay nói đúng hơn là 1 hồi kí về cả một thanh xuân tươi đẹp, và con đường độc thân của tớ, PN Đây là cậu chuyện đầu tay của tớ, nên có sai sót j mong các cậu góp ý♥️ Lấy cảm hứng từ cách viết của các idol ngôn tình của mình: * "Anh không thích thế giới này, anh chỉ thích em" - Kiều Nhất * " All in love" - Cố Tây Tước * " Mr Bu không phải idol của tôi" - Meng Qi Qi. C Cuộc sống là một hành trình và chúng ta chính là một nhà thám hiểm Mỗi con đường là món quà bất ngờ, trải nghiệm vô vàn cảm xúc và từng dư vị chưa từng trải. Mỗi người đều là nhân vật chính trong câu chuyện riêng của họ, tự viết lên những trang giấy thăng trầm nhiệm màu không phai mờ. Khó khăn là thử thách, là cửa ải trước thành công, người bản lĩnh sẽ nắm cả thế giới trong tay. Con người chúng ta là những cá thể khác nhau, từ ADN cho đến vân tay, gương mặt, vì vậy cuộc sống do ta làm chủ, tự tin chinh phục đỉnh núi cao nhất của cuộc đời, xuống nhân gian làm nên kì tích⛰⛰⛰…
Bạch Dực, một người bình thường, vô tình lên một chiếc xe buýt kỳ lạ cùng 20 người khác và bị cuốn vào một trò chơi sinh tồn đầy nguy hiểm. Hệ thống thông báo rằng họ phải hoàn thành các phó bản để sống sót, và nếu chết trong phó bản, họ sẽ bị xóa sổ hoàn toàn.Bạch Dực và Giai Kỳ - một cô bé mù nhưng có khả năng cảm nhận rất tốt, trở thành đồng đội trong cuộc chiến này. Họ phải đối mặt với những thử thách ngày càng khốc liệt, đấu tranh với những người chơi khác và tìm cách sống sót qua các phó bản.Trong quá trình đó, họ gặp những người chơi kỳ cựu như Hắc Kiêu và Lãnh Lăng, mỗi người đều có khả năng đặc biệt. Mọi người phải hợp tác, nhưng cũng không thiếu những phản bội và mưu mẹo. Mục tiêu cuối cùng là thoát khỏi trò chơi chết chóc này, nhưng liệu Bạch Dực và các đồng đội có thể làm được điều đó?…
Xin gửi tới các bạn đã và đang chuẩn bị đọc bộ truyện này!!!Đây là bộ truyện đầu tay do mình tự viết, tự cảm thụ bằng kinh nghiệm suốt 18 năm cuộc đời mình. Đây cũng không phải là bộ truyện về một tình yêu đời đời kiếp kiếp khắc cốt ghi tâm nhưng là một bộ truyện mang nặng tình cảm gia đình. Qua đó mình muốn gửi gắm những thông điệp trong cuộc sống, những lời khuyên giúp mọi người trân trọng, yêu thương hơn mái ấm của mình!"Nhiên Nhiên! Bởi lẽ ta coi nàng là người thân nên ta sẽ không để nàng phải chịu thêm ấm ức nào nữa! Người khác chạy cuối ngõ là đường cùng, còn ta đứng cuối ngõ để chống lưng cho nàng!"- Hạ Thừa An" Nhóc con! Ta không thể cho con tiền tài, bảo vật hay thậm chí là danh dự, vẻ vang. Thứ ta có thể cho con chỉ là một GIA ĐÌNH!"- Kiến Tâm trưởng lão" Trong lòng cô nương nhà ta trước nay vẫn luôn có một đóa liên hoa. Đóa liên hoa ấy không hồng không đỏ mà lại chói sáng lạ thường. Vạn vật diễm lệ khắp thế gian này đều không thể sánh bằng"- A Tú…
Tống An Cửu sinh ra trong gia đình quyền thế nhưng cha mẹ lại ly hôn, không ai quan tâm tới cô, khiến cô tự tạo ra cho mình một lớp vỏ bọc mạnh mẽ, phá phách, cô lại thích học lại lớp 12 không muốn lên đại học. Cũng vì vậy mặc cho cha mẹ phản đối kịch liệt cô vẫn quyết định kết hôn với Phó Thần Thương một người mà cô không quen biết chỉ mới gặp một lần.Liệu cuộc hôn nhân này sẽ đi tới đâu?Trích đoạn nhỏ: (1)"Cầm thú! Tôi còn là học sinh cấp ba!""An Cửu, nếu như vậy tôi còn không có phản ứng, đó chính là không bằng cầm thú! Lại nói em già như vậy còn là học sinh cấp ba?""Lại! Già! Vậy! Còn! Không! Già! Bằng! Anh!"(2)"Hút thuốc lá?""Tuyệt đối không có!""Vị giác tới nơi tới chốn của tôi còn không mất tác dụng! Tiền tiêu vặt tháng này cắt năm trăm.""Tại sao a a a!""Uống rượu cắt một ngàn.""Anh không phải người!""Mắng chửi người một chữ ba trăm.""...""Nếu như để cho tôi thấy được em đi xem mắt, cắt toàn bộ tiền tiêu vặt, mặt khác bồi thường phí tổn thất tinh thần cho tôi ba ngàn đồng, không có tiền tôi cũng không ngại dùng thịt bồi thường.""..."…
Xuyên qua! Xung hỉ! Ma bệnh quân? !Còn có so với đây càng cẩu huyết sao?Mạch Thiên Tuyết ngồi ở nhà chỉ có bốn bức tường trong phòng, khổ ép nhìn một chút sau nhà kia cỏ hoang so với người trường đất, lại dò xét dò xét như nước tắm vại gạo...Được rồi, điều này cũng không có gì, có thể - -Có thể trong nhà này chỉ có một cái chăn, chẳng lẽ nàng ban ngày hầu hạ hắn vui chơi giải trí, buổi tối còn phải lại đem hắn uy no bụng? !"Nương tử, đêm đã khuya, nên đi ngủ ."Đóng cửa, tắt đèn, đi ngủ!Ngươi nếu dám động, ta liền đá ngươi xuống giường.Uy uy uy!Mỗ nữ kháng nghị không người nào để ý, chăn đơn một bao, trốn chỗ nào.Phúc hắc ma bệnh thân phận thật giống như không đơn giản a!…
Nguyệt Ánh luôn sống trong bóng tối của những khúc mắc gia đình, cô đơn giữa những kỳ vọng và sự thiếu thốn tình cảm. Mỗi ngày trôi qua là một cuộc chiến không lời, khi cô gái nhỏ ấy phải đối mặt với sự thờ ơ và lạnh nhạt từ mọi người xung quanh. Quốc Anh - một người con trai lạnh lùng, ít nói và có phần xa cách, bỗng xuất hiện như một bóng hình mờ ảo trong cuộc sống của cô. Những lần vô tình gặp gỡ, những câu nói không đầu không cuối, tưởng chừng chẳng có gì đáng kể, nhưng lại làm trái tim Nguyệt Ánh dậy sóng. Liệu trong cái lạnh giá của mùa mưa ấy, giữa những vấp ngã, họ có thể tìm thấy nhau? Liệu tình cảm, dù nhỏ bé và đầy ngại ngùng, có thể nở hoa giữa những khúc quanh đầy khó khăn? Câu chuyện của Nguyệt Ánh không chỉ là hành trình tìm kiếm sự bình yên, mà còn là hành trình học cách mở lòng và tin tưởng vào tình cảm của người khác.…
#chưa xin phép.#mục đích đăng fic để lưu trữ đọc.✩"Đãi này chiến kết thúc, ngươi ta một lần nữa ký kết khế ước đi."Nếu nào đó kiến thức rộng rãi người xứ khác nghe thế phiên lời nói, định là muốn nham Vương gia một lần nữa sửa cái lý do thoái thác.Nhưng tam mắt năm hiện tiên nhân đối đế quân nói trước nay đều tin tưởng không nghi ngờ.Kết quả thật sự ra sai lầm.Xiao nhìn chằm chằm đỉnh đầu tán cây tâm phiền ý loạn, bên cạnh người lữ hành mất đi phi hành cẩn dưa ồn ào nhốn nháo.Cửu tử nhất sinh lại xuyên qua thế giới chuyện như vậy có điểm vượt qua tiên nhân tưởng tượng.Đi theo người lữ hành gặp qua sóng to gió lớn Paimon lại rất mau tiếp thu hiện thực."Vô luận đã xảy ra cái gì, chúng ta dù sao cũng phải đi ra ngoài nhìn xem, tìm được trở về phương pháp."Vì thế thiếu niên tiên nhân bước lên dị thế giới về nhà lữ đồ.Nhưng...... Cũng luôn có ngoài ý muốn phát sinh, tỷ như --"Paimon, chúng ta tiền đã bị ngươi ăn sạch."-- Xiao kéo lấy phi hành vật áo choàng."Nếu tìm được vị kia không gian người thao túng, có lẽ có tiến triển."-- mị mị nhãn trinh thám tháo xuống mắt kính."...... Hắn là nhân loại? Hắn hơi thở tựa như mới vừa ra đời ma thần."-- Paimon tránh ở tiên nhân sau lưng run bần bật."Tuy rằng nhị vị không phải nhân loại, nhưng là ta còn là phải nhắc nhở một câu, này ngạn vì địa ngục."-- mỗ xã súc địa ngục phụ tá quan nghiêm trang."Rốt cuộc tìm được ngươi."-- trăm cay ngàn đắng tìm được định vị nham Vương gia.Cực độ ooc cực độ ooc cực độ ooc nói ba lần!!!Bổn …
Đây là góc nhỏ của mình - nơi chỉ dành riêng cho Lộc Hàm và Ngô Thế Huân - là nơi mình cất giữ tình yêu và niềm tin đối với họ. Hy vọng cũng sẽ là một phần nào hạnh phúc giúp các bạn tiếp tục kiên trì dõi theo 2 bảo bối.Vì là những đoản tuỳ hứng nảy ra trong đầu nên sẽ không ra chap thường xuyên được. Cũng mong các bạn đừng mang đi đâu khi chưa có sự đồng ý của mình nhé.Chúc mọi người đọc truyện vui vẻ!!!- mannghi -…
Vào một buổi sáng sớm thì Lucy tỉnh dậy cô lấy hai bàn tay vỗ vào má của mình tỉnh giấc và rồi cô vào bồn tắm rồi cô bắt đầu lột đồ ra để ngâm mình vào bồn nước nóng thư giãn vài phút để chuẩn bị đi vào hội Fari tailLúc này Loke đã vào hội thì cậu thấy Lucy hôm nay sao đến quá đã 6h rồi (Thực ra trong cốt truyện này mk để Loke hơi đần một tí 😋😋).Rồi Loke đi đến nhà Lucy cậu cứ đứng gõ cửa mà ko thấy Lucy ra trong lúc đó Lucy đang vừa hát vừa ngâm mình vào trong nước nóng thì Loke mở cửa bước vào nhà Lucy thì Lucy nghe tiếng như có ai bước vào nhà mình thì cô tạm quấn khăn quanh mình cái khăn của cô chỉ dài qua mông cô một tí rồi cô mở cửa bồn tắm bước ra lúc đó Loke đang vào bếp ăn vụng bởi vì bụng của cậu đang trống rỗng rồi Lucy thấy Loke đang ăn vụng liền tức giận và lấy một cái chảo ở gần cô đánh vào đầu Loke rồi thế là Loke ôm đầu quay qua thì cậu thấy Lucy cậu liền đứng nói :-Cho anh xin lỗi mà Lucy Lucy-AI CHO ANH VÀO NHÀ TỚ TỰ TIỆN MÀ CÒN LẠI ĂN VỤNG NỮA.HỪLoke-Tại anh gõ cửa hoài mà ko thấy em ra mở cửa mà bụng của anh đang trống rỗng nữa nên anh ăn một tí để lắp một tí vào cái bụng chống rỗng thôi mà em có cần nhất thiết lấy cái chảo đánh vào đầu anh như vậy koLucy-Anh có bk là anh đã tự tiện mở cửa VÀO NHÀ EM MẤY LẦN RỒI KOLoke-Uh.Mà lần này anh có gõ cửa mà ko thấy em ra em có bk là anh đã đứng đợi ngoài cửa cả tiếng đồng hồ rồi ko (chém gió VL😒)Rồi hai người cứ đứng cãi lộn cứ đem hết chuyện này rồi đem ra chuyện khác. Loke nhìn xuống dưới người Lucy thì thấy cô ko m…
Tác giả: Tuý Vọng Thư.Tình trạng bản gốc: Hoàn thànhTình trạng edit: Đang lê lếtThể loại: Đam mỹ, hiện đại, mạt thế, tình cảm, cường công cườnng thụ, có H nhẹ, HE.Số chương: 70 chương - 4 phiên ngoại.Văn án: Diệp Thiên Trạch tưởng rằng bản thân chết chắc rồi, bất quá, làm tang thi Hoàng nhiều năm như vậy, bị nhân loại cắt xẻo từng miếng thịt để đem đi thí nghiệm. Nhưng ít nhất còn có một người nhớ hắn, luôn tâm tâm niệm niệm mà cứu hắn ra ngoài, có lẽ sống đời này cũng không uổng công. Chính là ông trời không phụ hắn, bản thân hắn không nghĩ tới mình được trọng sinh trước mạt thế tận mấy tháng! Ta thề, một đời này, những ai phản bội ta, bỏ rơi ta, hãm hại ta, ta đều sẽ đòi lại hết. Nhân loại, có chết cũng thế, hắn cũng đâu phải con người, phải không? Bất quá, nam nhân kia, Diệp Thiên Trạch liếm môi, ngươi là của ta a~~**Chủ thụ, bàn tay vàng to to to, bự bự bự, vàng choé mù mắt cẩu bạch kim. Tuyệt đối không ngược quằn quại, tuyệt đối chính nhất sảng văn. Từ đầu đã là sảng rồi.**~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~Diệp Thiên Trạch: Thế giới này quá ghê tởm.Diệp Mộ Khanh: Vậy huỷ diệt đi.Diệp Thiên Trạch: Nhân loại quá bẩn thỉu.Diệp Mộ Khanh: Vậy huỷ hoại đi.Diệp Thiên Trạch: Ta không thích bị ngươi đè.Diệp Mộ Khanh: Nguyên lai bảo bối thích "cưỡi ngựa" a~~Diệp Thiên Trạch:Không phải...Ngô... Ngô... Ân a.... Hỗn đản.…