Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Tác giả: @AlwaysBesideYou128Tớ là người theo đuổi giấc mơ.Và cậu là giấc mơ mà tớ theo đuổi.[Đừng để ý đến mấy dòng trên, viết cho deep vậy thôi chứ chẳng liên quan gì đâu.Đơn giản là những mẩu truyện nho nhỏ chẳng liên quan gì đến nhau dành cho No và Jaem]1. Ôi, bọn có bồ! - 201804292. Series "Instagram" - 20180430 ~ ?3. [Hanahaki] - 20180503 ~ ?4. Tiệc tùng? - 201806055. DREAM - 20180620 ~ ?6. Senpai Notice Me - 20180625...…
Nắng trốn hoàng hôn nên mây kéo mưa tới. Họ gọi em là cậu nắng còn anh là chàng mưa. Nắng trong cái nắng ấm áp và toả sáng từ nụ cười của em. Mưa trong những tâm tình dại ngây ngô và chân thành của anh. Nắng Mưa cứ tưởng chừng như là hai thứ đối lập ấy mà nay lại bước chung một nẻo đường. Anh với Em cũng vậy, như hai thái cực nhưng lại tìm được nhau.…
Bối cảnh truyện nằm trong chương 41, Ma đạo tổ sư, tác giả Mặc Hương Đồng Khứu================Văn án: 4 mảnh hồn phách tách ra từ nguyên hồn của Hiểu Tinh Trần nói chuyện với nhau. (có vậy thôi. rất đơn giản dễ hiểu phải hông nèo?)================Bút tre: @Unicornexpress16…
Cuộc sống thường nhật của phố Neo~~~~~~~~~~TaeTen [Taeyong x Ten]JaeWin [Jaehyun x WinWin]NoMin [Jeno x Jaemin]MarkChan [Mark x Haechan]DoIl [Doyoung x Taeil]LuWoo [Lucas x Jungwoo]RenJiChen [Renjun x Jisung x Chenle] =)))Thành viên hội F.A: Seo Johnny, Na Yuta, Qian Kun (sorry mấy anh ㅠ.ㅠ)~~~~~~~~~~Nhạt lắm ạ >3<…
Convert: KatChuyển ngữ: JeniceThể loại: Đô thị, ngôn tình, đoản văn...Nguồn: jenice1903.wordpress.comVỏ quýt dày có móng tay nhọnTôi là một người đàn ông rất xấu, lại không đủ dịu dàng. Vẫn chưa có vợ. Không phải như mọi người nghĩ là không có ai yêu tôi, mà là do tôi kén chọn. Đầu năm nay, xấu không thành vấn đề, không dịu dàng cũng không sao, chỉ cần có tiền, muốn cái gì mà không được?Có tiền quả thực không phải vạn năng, nhưng trong cuộc sống không phải lúc nào cũng cần vạn năng, trong cái vòng làm ăn luẩn quẩn, tôi cũng được xem là một nhân vật quan trọng, sống cũng rất thoải mái. Lấy lời bà nội tôi nói thì đó là: "Cháu tôi có tiền, ở biệt dã." Bà tôi đã hơn 80 rồi, không được học hành gì, vì muốn tỏ lòng hiểu thảo, trước cửa biệt hự nhà tôi có treo một cái biển đề "Biệt Dã Cư", phòng trường hợp có người nhiều chuyện đến nói linh tinh với bà nội làm bà lo lắng…
Truyện xoay quanh các nhân vật trong giới gian hồ của Sài Gòn cũ :\ :\ :\Phạm Khánh Vy (Nó): 18 tuổi con gái Phạm Đình Vũ,cá tính, thích tự do,nó thường hay rong rãi trên khắp nẻo của thành phố để tìm thú vui cho mình.Nó vốn xinh đẹp, thông minh, học được chút ít võ. Từ nhỏ đã được cha cưng chiều nên nó khá là bướng bỉnh và chẳng coi ai ra gì.Phạm Đình Vũ: 45 tuổi, một tay chơi khét tiếng ở Sài Gòn, chuyên buôn bán hàng lậu xuyên quốc gia, nhờ vậy rất có thế lực cũng như khối tài sản kết xù, vốn là một tay giang hồ nhưng ông rất yêu thương con gái mình. Cầm đầuThần Ưng Hội.Lê Hữu Khang: 24 tuổi, đàn em của Phạm Đình Vũ, cũng là dân anh chị khét tiếng ở đất Sài Gòn. Có tình cảm với (nó) từ khi gia nhập Thần Ưng Hội.Trịnh Đức Bảo:45 tuổi,cầm đầu Thiên Long Hội,hiện tại cũng là một tay buôn bán hàng lậu xuyên quốc gia.Thế lực cũng như tài sản gần nư ngang ngửa Phạm Đình Vũ,và là đối thủ cạnh tranh lớn nhất với Thần Ưng Hội.Trịnh Đức Thiên(hắn): con trai duy nhất của Trịnh Đức Bảo, là một thiếu gia kiêu ngạo nhưng lại là một" công tử bột" bởi từ nhỏ đã được cha hắn chăm sóc, bảo vệ kĩ lưỡng.NGOÀI RA CÒN MỘT SỐ NHÂN VẬT KHAC SẼ ĐƯỢC BIẾT SAU KHI ĐỌC....MONG CÁC BẠN SẼ ỦNG HỘ...…
Tôi cũng không có gì nhiều để nói về tác phẩm này...Chỉ là nếu vào một đêm mưa gió, bạn thấy một chú mèo ướt sũng đứng bên cửa sổ phòng bạn... Nếu chú mèo ấy có một khuôn mặt nghiêm nghị đến tức cười và một cặp mắt màu hổ phách...Hãy nhớ lắng nghe những tiếng meo meo dài dòng, mặc dù với bạn, chúng là vô nghĩa. Vì, tin tôi đi,mỗi chú mèo đều là một câu truyện dài.Và còn nữa, cầu nguyện cho tất cả những chú mèo của chúng ta vui vẻ, khỏe mạnh, và không bao giờ khóc.P.s: nếu bạn có ý đồ gì đó, ừm, bất minh với tác phẩm này, thì nên nhớ: có một con mèo đen đang ở trên bậu cửa nhà bạn vào nửa đêm. Tôi có thể rất mát tính, nhưng tôi không chắc chú mèo của tôi cũng vậy...…
Chúng ta đều là trạm dừng chân tạm bợ của một vài ai đó, và là chốn về yên ổn của một ai đó.Nhưng làm sao biết được ai là người chỉ tạm bợ ghé ngang, ai mới là người chịu neo lòng ở lại? Đời người tốt nhất là đừng nên gặp quá nhiều người, để rối bời chẳng biết đâu là duyên, đâu là nghiệp, đâu mới là chân tình, còn đâu chỉ toàn giả ý.Bởi khi còn trẻ, người ta dễ đau lòng vì những lần rời tay buông bỏ... của những người cứ ngỡ là người thương. Rốt cuộc cũng chỉ là khách qua đường, dừng chân trú tạm, nhân ngày bão giông. Rồi nắng hửng mưa tan, họ rời đi. Và chúng ta ngơ ngác tự hỏi, rốt cuộc mình đã làm sai điều gì, mà chẳng thể giữ lại nổi một con người?Nhưng chúng ta thật quá ngốc rồi.... Vì ngay từ đầu, làm gì có đúng sai. Khi "trạm dừng" vốn dĩ chỉ là nhất thời, còn cái mãn đời lại thuộc về "chốn về" nương náu sau cùng.Thế nên đừng cam tâm làm một trạm dừng chân, đừng phó mặc cho lòng mình quá nhiều người ghé ngang tạm bợ. Trạm dừng này, khoá kín cửa then cài, treo bảng cấm từ đây. Chỉ mở ra cho đúng người xứng đáng muốn an ổn ở lại, muốn chung tình lâu dài.Miễn tiếp khách qua đường. Chỉ đón đợi người thương.Bởi vậy tốt nhất, đời người đừng nên gặp quá nhiều người.Gặp đúng người, là đủ!Nói thì nói vậy chứ đời người mà ai biết được đâu =))))…