

Thiên địa chứng giám em có hồn phi phách tán vạn lần vẫn yêu anh
Tôi là Diệp Thạch Lam. Tôi có một người anh song sinh là Diệp Thạch Dương. Chúng tôi lớn lên trong cùng một gia đình, dưới cùng một vòng tay của bố mẹ, ở chung một phòng, ngủ chung một giường, thậm chí là tắm chung. Chúng tôi giữ thói quen đó cho đến tận bây giờ và có lẽ là không bao giờ thay đổi. Liệu tình cảm của chúng tôi có lớn hơn tình anh em? Nếu chuyện đó xảy ra, chúng tôi nên làm gì? Chạy trốn? Hay đối mặt với nó? Một ngày nọ, anh hỏi tôi: - Nếu chúng ta không phải anh em... em có yêu anh không? Tôi bất ngờ trước câu hỏi này... Tôi chẳng biết trả lời anh sao nữa... Và rồi sau đó, tôi phát hiện tiền kiếp của chúng tôi đã từng đối địch với nhau. Anh là chúa tể bóng đêm, còn tôi... Tôi là nữ vương thiên giới. Sau khi biết được điều đó tôi đã suy nghĩ rất nhiều và rồi tôi nhận ra tôi cũng yêu anh, điều đó chỉ là quá khứ, hãy để nó trôi đi.…

xả tranh vẽ :v
ném tranh vẽ mình lên đây cho thiên hạ bẩn mắt, còn tại sao mấy người lại bấm vào đây thì, tôi chịu…

Bắt Đầu Lại Tất Cả (alltan)
Sau trận chiến cuối cùng, tất cả mọi người đều chết chỉ còn lại một mình tanjirou.Cậu được trở về quá khứ để bảo vệ mọi người.…

(Hảo Đa Vũ) Minh bạch
Một câu chuyện nhẹ nhàng và điều quang trọng là không có " xôi thịt"😏😏😏…

Tìm Em Giữa Tâm Bão
Vì cho rằng mình có tất cả mà coi thường tương lai. Năm mười mấy yêu lãoNăm hai mấy vẫn bên lãoVà cho đến mấp mé ba mươi mình nhận ra cái đẹp thường không bao giờ chọn vẹn.…