KHÔNG GIAN CÒN SÓT LẠI
Đây không phải nói là một bộ truyện, đây là nơi mà tôi đặt những tấm ảnh cùng những cảm xúc trong cuộc sống hiện tại của mình để chia sẽ cho mọi người độ tuổi chúng tôi cần gì, quan tâm gì và cần nhiều gì!!!!…
Đây không phải nói là một bộ truyện, đây là nơi mà tôi đặt những tấm ảnh cùng những cảm xúc trong cuộc sống hiện tại của mình để chia sẽ cho mọi người độ tuổi chúng tôi cần gì, quan tâm gì và cần nhiều gì!!!!…
Kể về cuộc đời của một vị hoàng hậu xuất thân từ một cung nữ thấp hèn vô tình được sự sủng ái của vua . Sống trong hậu cung hàng nghìn giai lệ người phải đối mặt với các phi tần khác làm cách nào để bà bước lên được vị trí hoàng hậu và có được vị trí vững chắc trong lòng hoàng đế ? Mời mọi người theo dõi sau đây…
Nàng- tiểu thư phủ thừa tướng đại nhân. Nàng xinh đẹp, cầm kỳ thi hoạ đều giỏi giang, tinh thông võ nghệ. Nhưng chỉ tiếc thay, ông trời không hề cho ai sinh ra trên đời này hoàn hảo cả. Nàng tuy vậy nhưng lại là một người mang trên mình lời nguyền của Ma vương đời trước. Ngày mẫu thânnàng hạ sinh nàng,. Ma vương đã yêu mẫu thân nàng từ lâu . Nhưng trong đêm ấy, mẫu thân nàng do bị mất máu quá nhiều nên đã qua đời. Vì hận nàng nên ma vương đã đặt ra một lời nguyền hay nói cách khác là gán nàng trở thành Ma vương đời kế tiếp.( xin lỗi vì vốn từ của mk có hạn) Giới thiệu Nhân vật- Nàng: Từ Thiên Hy. tính tình tinh nghịch, hay phá phách, tuy nhiên cũng là một người rất chung tình. VÀ không hiền như mọi người tưởng.- HẮn- Nam Minh Thiên. Vị vua trẻ tuổi mang uy danh lẫy lừng khắp Đại Nguỵ. Lanh lùng, tàn bạo, yêu nàng ngay từ ngày đầu tiên gặp mặt.…
" Đó không phải cậu, không phải tính cách thật sự của chính cậu, và cậu không được che dấu nó, cậu phải bộc lộ nó." là câu nói của Hodeshe đã nói với Maika.Bật mí cho mọi người biết, có thể truyện này sẽ có phần 2 đó nha!( mình lấy ý tưởng từ truyện Thiên thần hộ vệ)…
Theo lí thuyết cơ bản , nếu yêu họ mình sẽ được hạnh phúc, bất chấp tất cả để giành lấy tình yêu của người đó, nhưng ai nào biết, khi mình yêu họ mình chỉ cần đứng từ xa nhìn họ, nhìn họ mỉm cười cho dù người cùng anh (cô ) ấy cười không phải là mình nhưng mình cũng sẽ hạnh phúc , còn hơn tranh giành nhưng lại đem lại niềm đau cho và cả sự ràng buộc cho người ấy…
Anh nghĩ sao nếu mỗi lúc em chờ đợi anh thì em sẽ viết cho anh một câu chuyện? Một câu chuyện có anh, có em, có những gì anh làm, có những lời em nói, có chuyện tình của hai chúng ta?…
Tớ là một cô gái ngốc nghếch, đem tình cảm chân thành của mình dành hết cho cậu mà lại chẳng dám nói ra. Gọi cậu là crush, khi có ai đó hỏi về tình cảm của mình. Vẫn còn thích cậu nhiều lắm, chưa bỏ được, dù đã lâu lắm rồi.…
Hồ Tịnh Hương, một cô gái bỏ nhà để không phải đi du học. Tư Hoàng Thiên, một bác sĩ cuốn hút chung nhà trọ. Để ý, theo đuổi, buông tay, nhưng lại cười đùa vui vẻ, chia ly, ngăn cách, quay lại. Rốt cuộc thì họ là gì của nhau? Một mối quan hệ mập mờ liệu... có kết thúc tốt đẹp? --------------- Đây là lần đầu mình viết, hy vọng các cậu thích và có thể góp ý những sai sót mình mắc phải. Cảm ơn rất nhiều.…
"Natural Beauty - Vẻ đẹp tự nhiên" là một thương hiệu chuyên cung cấp các sản phẩm làm đẹp có nguồn gốc tự nhiên và các thành phần giúp cho khách hàng luôn luôn giữ được vẻ đẹp và sự trẻ trung của tuổi đôi mươi.…
Những mẩu oneshot (hoặc short fic) nhẹ nhàng về Hồ Đông Quan và Thái Lê Minh Hiếu(  ̄▽ ̄)Viết vì quá tôi mê Đông Quan và cũng lâu rồi mới thử sức lại trong việc viết fic, mong các môm có thể tận hưởng các dòng truyện nha \(^^)/Enjoyyyyy…
Cô hiền lành bị ức hiếp , anh bá đạo và ngang tànAnh trứơc giờ ra ghét phụ nữ nhưng lại muốn gần cô Anh yêu cô từ cái nhìn đầu tiên và muốn dùng cả đời để cưng chìu côCô làm thế nào để trở lại và báo thù cho mẹ mình .......... ^-^…
HOÀNG GIA TIỂU KIỀU PHITác giả: Ám HươngNguồn: Tangthuvien.vnConverter: Gachuaonl[Nội dung giản lược]Xuyên việt là một hồi cưỡng chế tính một chiều vé máy bay lữ hành, cho tới bây giờ đều là có đi mà không có về.Làm hiện đại Bạch Cốt Tinh một khi xuyên việt trở thành hậu cung tần phi, Tô Tự Cẩm cảm thấy tần phi này nghề nghiệp thăng chức tiền cảnh khó, nghề nghiệp nguy hiểm đại, lại không có thể ly dị, bất cứ lúc nào còn có bị giáng chức ban cho cái chết nguy hiểm.Quan trọng hơn là, nàng xuyên thành hậu cung nhỏ tuổi nhất tần phi. Thụ tuổi dáng người cực hạn, không tranh thủ tình cảm ưu thế, lại đỉnh nhất trương như hoa mỹ nhan!Thượng có Hoàng hậu thái sơn áp đỉnh, hạ có Quý phi thịnh sủng trước mặt.Trái có Hiền phi khéo hiểu lòng người, phải có Mai phi tài nghệ độc nhất vô nhị.Luận xuyên thành hậu cung nhỏ tuổi nhất phi tử, như thế nào mới có thể nghịch tập thịnh sủng, bước lên nhân sinh đỉnh núi!Tỷ mục tiêu, không phải là Hoàng hậu, là Thái hậu!!!=========PS: Nữ chủ phúc hắc Bạch liên hoa, nam chủ yêu quyền nhân quá cặn bã.Liều mạng là hành động, ngoạn là chỉ số thông minh.Tình yêu kia đều là truyền thuyết.Hai cái kiêu ngạo nhân nói yêu đương chuyện xưa!Tác giả nhãn hiệu: Hoàng hậu hậu cung vương gia xuyên việt==================…
Rồng có một thứ gọi là vảy ngược, người đời chớ chạm vào.Thuở niên thiếu, Diệp Chước đã nhổ sống vảy ngược của một bé rồng con màu đen ở bờ biển Đông Hải, luyện hóa thành một thanh kiếm, thiên hạ vô song.Nhiều năm sau, con rồng ấy từ vực thẳm Quy Khư trỗi dậy, tìm hắn báo thù, không chết không thôi....Theo lời đồn đãi của giang hồ, vị "Đệ nhất thiên hạ kiếm" Diệp Chước cầm bảo kiếm vô song, tu vô thượng kiếm đạo, là kẻ vô tâm vô tình.Ngày Ly Uyên lần theo khí tức của vảy ngược tìm được Diệp Chước, chưa kịp rút kiếm quyết chiến, đã bắt gặp kẻ thù không đội trời chung của mình thất thủ trong tay kẻ khác - bị người ái mộ hạ mê tình cổ.Đao giơ lên rồi hạ xuống, kết liễu kẻ có ý đồ bất chính. Ly Uyên ngắm nhìn dung nhan mà hắn ngày đêm khắc cốt ghi tâm, hận không thể lột da rút gân, nhấc chân bước tới, mỉm cười nói:"Diệp Chước, ngươi nói xem... Chuyện này gọi là gì?"Diệp Chước: "... Quả báo."…
Là một câu truyện tình yêu vườn trường một cô gái cá tính yêu một chàng trai giàu có và giữa họ tưởng chừng sẽ có một tình yêu tuyệt đẹp nhưng mọi thứ tưởng chừng như bắt đầu .... lại kết thúc sớm như vậy khi cô phải buộc rời xa anh vì một lí do... và liệu họ sẽ gặp lại nhau nữa không? ~~ giá như chúng ta đừng gặp nhau có phải tốt không ¿¿¿ ~~~…
"Bố ơi, sống và tồn tại khác nhau thế nào ạ?Trước một câu hỏi tưởng chừng không quá khó để trả lời, bố của tôi đã ngẩn người khi đối diện với câu hỏi này. Ông ấy suy tư mãi mới cất giọng trả lời tôi "Con yêu, sống chính là phổi con đang hoạt động, tim con vẫn còn đang đập mỗi giây trôi qua, và con vẫn hướng đến lý tưởng của mình, hoàn thành giấc mơ chạm đến vị trí của người con ngưỡng mộ và vượt qua họ. Còn tồn tại, con chẳng có gì ngoài một thân xác đang cố gắng bấu víu lấy những phản ứng sinh học thôi, con không có lý tưởng, không ước mơ và không có mục đích để tiếp tục." Tôi gật gù đồng ý với những lời mà bố đang nói, về những định nghĩa tưởng chừng giống nhau nhưng lại khác biệt. Chợt, tôi muốn hỏi bố một câu hỏi mà mình đã chôn giấu bấy lâu nay. "Bố đang sống hay tồn tại ạ?" Bố nhìn sâu vào đôi mắt tôi như đang tìm kiếm một điều gì đó, phải chăng tôi đã đặt một câu hỏi sai? hay tôi không nên hỏi điều ấy chăng. Bố xoa đầu tôi, như thuở xưa khi mỗi lần tôi làm tốt một chuyện nào đó. "Bố phải sống đến ngày đó."…
Cô chính là tia sáng mặt trời rọi sáng mảng tăm tối của đời anh, còn anh chính là người cho biết thế nào là "Yêu" . Cứ ngỡ tình yêu của 2 người sẽ không có sóng gió nhưng trong tình yếu ấy lại có vô vàng bão giông nhưng nhờ những điều đó mới cho 2 người họ biết được rằng đối phương quan trọng đến nhường nào.…
Ai nắm tay ta dìu ta qua năm tháng?Ai ôm lấy ta che ta kiếp hồng trần?Vạn vật lênh đênh, vạn sự trớ trêu,Phật pháp cao thâm, dù có dùng cả sinh mệnh cũng chẳng thể hiểu thấu.Cành lê trắng vẫn còn đó, Ánh trăng xưa vẫn còn đây,Nhưng cánh hoa ấy đã đi theo bước Phật...…
Kể về một cô gái và một chàng trai, họ thương thầm nhau, nhưng họ không muốn nói ra, họ mong ước được là của nhau... Và cuối cùng mong ước của họ cũng được trọn vẹn. Nhưng kết cục thì đều như những chuyện tình khác. Đi qua đời nhau và để lại trong nhau những ký ức của tuổi thanh xuân thật khó phai...!…
Lần đầu tiên mang thứ đồ chơi yêu thích ra khỏi nhà, lại còn phải tế nhị giấu món đồ chơi này trước ánh mắt của những thằng bạn khác, thay vì lo lắng T. lại cảm thấy cực kì kích thích khi lần đầu mạo hiểm mang N cùng đi chơi xa với mình theo một cách vô cùng 'khổ dâm'.…
Thanh xuân là một vở kịch không diễn tập trước bạn cứ diễn mà không quan tâm đến thứ tự lên sân khấu của bất kì ai---Thanh xuân của tôi là những ngày tháng không ngừng bỏ lỡ, không ngừng liều lĩnh cũng không ngừng tùy hứng nhưng tuyệt đối không biết nói câu hối hận…