

Tôi Yêu Phải Một Kẻ Trùng Sinh
Một kiếp lầm lỡ, hại người hại mình. Cô muốn làm lại, cô không muốn tranh giành nữa. Tôi? Trùng sinh rồi sao?"Anh sớm cút khỏi cuộc đời tôi đi!!!" "Cô không phải cô ấy? Cô là ai?""Là ma""Cô... có thể đừng dọa người không" Hắn liền bị dọa cho trốn vào một góc run lẩy bẩy.…

KHÔNG CÓ KIẾP SAU
BiThể loại: ảo tưởng không gian, hoan hỉ oan gia, khoa học viễn tưởng, tương lai giá không, 1×1, HE."Mọi việc xảy ra trong thế giới này đều vì con mà sinh ra"Nhân vật chính: Mục Căn, OliviaNhân vật phụ: Alpha, Sigma...…
![[bnha] Trí nhớ](https://truyen247.pro/images/bnha-tri-nho-395224461.webp)
[bnha] Trí nhớ
"Mày lại quên nữa à?""Chắc vậy"___________________"Uống sữa dâu không?""Mày bị dị ứng với sữa dâu mà""Ừ nhỉ, tao quên mất"___________________"Mày quên hôm nay là ngày gì rồi à?""Hửm, ngày gì?""Ngày mày mất"___________________"Mùa đông đến rồi, lạnh quá...""Ngoan, vào nhà đi, mày sợ lạnh""Ừ..."…

Nhận Xét Các Tác Phẩm Trong Ngữ Văn 12 (Dùng Để Viết Văn)
Ôn tập 12 ngữ văn…

( Đn Tokyo revengers ) Kẻ vô vị
Nếu trên cõi thế này có hai người thương em vô điều kiện, thì anh sẽ là "kẻ thứ ba".Truyện xoay quanh về một cô gái 17 tuổi, làm quen và nảy sinh tình cảm với chàng trai ở tiệm sửa xe nhưng sợi dây tơ hồng ấy nhanh chóng bị đứt quãng bởi "vua".Truyện không có yếu tố nhạy cảm, nếu có thì ít không cần đề cặp đến.1×1 không harem, một số nhân vật sẽ có tình cảm nhưng nó đơn thuần chỉ là quý mến, cùng lắm thì là bạn thân hoặc "siu bạn thân" cảm ơn.Một số tình tiết không logic lắm ( vì truyện cũng khá phi lý ).( Không phải tương lai, thì quá khứ ).…

Sau Tất Cả
Sự rung động đầu đời của tuổi học trò, những nỗi buồn, niềm vui, nước mắt, bi hài và sự ganh ghét đố kị giữa những nữ sinh liên tục xảy ra. Những bi kịch đau lòng cứ liên tục ập đến có khiến cho An Thư gục ngã. Cô phải làm sao khi mình lại quên đi những người mình vô cùng yêu quý, quên đi tình cảm với bao hy vọng của mình. Còn anh, anh phải sống ra sao khi nỗi nhớ nhung cô vẫn cứ hằn sâu trong tâm trí, trách nhiệm với gia đình vẫn đặt nặng trên vai. Đó là những chướng ngại vật to lớn bắt buộc họ phải cùng nhau vượt qua. Nhưng rồi anh và cô phải đối mặt với nhau thế nào sau 5 năm xa cách cả nửa vòng trái đất. Liệu "Sau Tất Cả" họ có trở về với nhau...(Đây là truyện đầu tiên chúng mình viết, nên có gì sai sót mong các bạn để lại ý kiến. Mình cảm ơn nhiều!!!)…

THƠ, TOÁN VÀ CHÚNG TA
Câu chuyện xoay quanh đôi bạn Yến Tuyết và Minh Việt.Yến Tuyết, nàng thơ khối xã hội, nổi bật với vẻ đẹp dịu dàng, tài năng văn chương và tính cách kiên định. Minh Việt, chàng trai mới chuyển trường, lại là hình mẫu hoàn hảo của khối tự nhiên: đẹp trai, giỏi thể thao, thông minh trong toán lý hóa, nhưng lại vụng về và bất cần với các môn xã hội. Từ lần đối đầu đầu tiên, Minh Việt đã trở thành "kẻ phá bĩnh" số một trong cuộc sống vốn bình lặng của Yến Tuyết. Còn Yến Tuyết, dù cố gắng giữ khoảng cách, vẫn không thể trốn khỏi những lần chạm mặt bất ngờ, những lời trêu chọc đầy ngang ngược nhưng cũng khiến trái tim nhỏ xao xuyến.Liệu sự trái ngược giữa hai người có thể hòa hợp? Tình bạn, tình yêu, hay chỉ là những cảm xúc thoáng qua giữa tuổi trẻ rực rỡ? "Thơ, toán và chúng ta" sẽ là câu chuyện ngọt ngào, hài hước nhưng cũng đầy cảm xúc, về những rung động đầu đời và hành trình tìm kiếm sự cân bằng giữa lý trí và trái tim.…

Mùa Hạ Của Anh (mở đầu)
Liệu có ai còn nhớ mùa hạ năm ấy ta từng gặp gỡ không!Những kí ức của ùa về của một mùa hạ thật đẹp và khó phai trong lòng cậu học sinh Nguyễn Nhật Minh ấy dù có trải qua bao lâu hay mùa hạ năm ấy có những giọt nước mắt hay nỗi buồn thì tất cả đều trọn vẹn trong lòng mỗi chúng ta 😊Trong cơn mê man thím thíp,có ánh nắng vàng chiếu vào tôi khi tôi đang nằm ngủ,tôi cảm nhận có một bàn tay chạm vào da tôi,tôi cảm nhận được một sự mát mẻ của những giọt mồ hôi trong bàn tay mềm mại ấy:"Minh!Dậy đi..Dậy!"Có chuyện gì vậy...!"-Tôi mệt mỏi quay đầu lại nhìn,thì ra là Nhược Hạ."Ngồi dậy đi với tớ nhanh lên đi...!"- Nhược Hạ vội kéo tôi xốc lên,tôi gượng lại"Tớ chưa đọc xong quyển sách mới mua nữa...!"rồi tôi lại quay ra ôm sách ngủ.Hình như dáng vẻ lười biếng đó chẳng thể làm lung lay Nhược Hạ cô ấy kéo tôi đứng dậy"Đợi cậu đọc xong quyển sách này chắc đến tết luôn quá!"Tôi bị cô ấy lôi đi nhưng không quên để lại quyển sách ở lại trên bàn:"Tớ đi này,từ từ đã" quyển sách ở lại lật từng trang từng trang theo làn gió như muốn nói lên một nỗi buồn, ánh nắng mùa hạ chiếu qua khung cửa sổ rọi vào những trang sách làm cho nó nhớ lại những ký ức vẫn còn cháy rám đi vì thời gian nhưng không phai những nhiệt huyết năm đấy.Quyển sách đóng lại hiện rõ dòng chữ đang sáng lên MÙA HẠ CỦA ANH…
![[ Bách Hợp ] HỀ HỀ CHI MỘNG](https://truyen247.pro/images/bach-hop-he-he-chi-mong-331347199.webp)
[ Bách Hợp ] HỀ HỀ CHI MỘNG
Thanh Chi Hề - 1 nhà văn chuyên đào hố độc giả, ái viết ngược nữ chủ mỹ cường thảm. Vì oán hận của độc giả quá nhiều khiến cho Bộ trưởng cục hệ thống phải khiến cô xuyên trở lại truyện tạo kết cục He, khiến cho trật tự thế giới ổn định.Dù Chi Hề cố gắng gắn ghép nam nữ chủ bên nhau thì kết cục luôn là nữ chủ hắc hoá cầm tù cô bắt cô phải ở bên mình.-Thanh Chi Hề:" tại sao ngươi luôn bám theo ta? rõ ràng nam chủ ở sau ngươi hảo sao?"-Nữ chủ:" ngươi đừng nghĩ thoát khỏi tay ta. Cố Chi Hề ngươi vĩnh viễn là của ta"-Hệ thống:" hmm Cố Chi Hề ngươi ở đây nữ chủ sẽ không phá hủy thế giới nữa thế nên bảo trọng"-Nữ chủ:" biết vậy thì cút đi để ta với Hề Hề tâm tình với nhau"-Thanh Chi Hề:" ta đồng ý sao ???"Nữ chủ sẽ luôn sủng Hề Hề yên tâm (*˘︶˘*).。*♡cố chấp thâm tình nữ chủ công × kiều khí diễn tinh tác giả thụĐây là lần đầu tiên ta viết truyện nếu có vấn đề hãy nêu ý kiến ta sẽ hảo hảo sửa lại và cân nhắc tiếp thu nha độc giả dễ thương ( ◜‿◝ )♡…

TRỌNG SINH THÀNH TANG THI
Từng là một song hệ dị năng giả, hy sinh làm lá chắn bảo vệ anh em mà trọng sinh, không ngờ "bạn thân" đã sớm hơn một bước trọng sinh trước cô, một viên đạn một vết cắn tuyệt đường sống của Mạc Tử Yên.Rốt cuộc trọng sinh vì mục đích gì? Làm nhiều thêm một con tang thi dị năng hay bỏ tất cả quật khởi dành lại tự do chân chính thuộc về mình?"Yên, Ngươi sẽ luôn có chúng ta"... Đó là lời hứa mà dù sống lại phải làm một tang thi, Mạc Tử Yên vẫn cảm thấy nhân sinh không hề hối tiếc.…