Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Author: CoffName fic: [ Dương - Sư] Khoảng cách giữa ban côngThể loại: Oneshort RomanceYêu cầu của bạn @HykoariesMong bạn thích! :3Cre ảnh: @BlackCatTeam_KCTPlease enjoy my story. Love guy :3@LayLoiCuaNam on Wattpad.…
Ai đó đã từng nói với tôi rằng, khứu giác và cảm xúc được xuất phát từ một nới của bộ não. Vì thế khi bạn ngửi được mùi hương nào đó thì cũng sẽ ảnh hưởng đến cảm xúc của bạn. Và ngược lại cảm xúc của bạn cũng sẽ ảnh hưởng rất lớn tới khứu giác ,…
Tên cũ: Chờ đợi vạn năm để một lần được bảo vệ huynh."Tâm niệm hóa chấn phong, hộ vệ thành nguyện bất hoại."------"Sao một đứa trẻ lại có thể lãnh đạm đến thế?""Tiểu Cửu à? Ngươi có vẻ trưởng thành hẳn nhỉ?"..."Ta chờ đợi huynh một vạn năm.""Ta nhớ huynh.""Ta yêu huynh, Anh Lỗi ca ca."…
_Ngẫu hứng viết nên vì tác giả quá rảnh sau một ngày dài. Khuyến khích mấy mom nên nghe thêm nhạc mà mình gắn ở đầu fic. Tuyển tập những đoản văn ngẫu hứng và không trình tự.Tác giả: Kim Anh Trà.Cp: Anh Lỗi x Bạch Cửu.…
Kaiser nhìn xuống Isagi, thấy hơi thở cậu dần đều lại. Cậu đã ngủ."Chắc chắn rồi, Yoichi. Anh sẽ thắng... vì em, vì lời hứa của hai chúng ta." Kaiser thì thầm trong màn đêm tĩnh lặng. Bên ngoài cửa sổ, ánh đèn thành phố lấp lánh trong màn đêm. Câu chuyện của họ chưa kết thúc dù thời gian có hạn, nhưng họ sẽ cùng nhau trân trọng từng khoảnh khắc.…
Ba mẹ Isagi thả con ở Đức có 2 tháng nào ngờ đâu thằng con đi một lại về hai."Đáng yêu quá à Yoichi nhưng mà phải luyện cỡ mười năm nữa cưng mới cướp được bóng của anh nhé.""Gọi tôi vậy một lần nữa thôi và anh sẽ ăn nguyên cú đấm đáng yêu của tôi đấy."--- Bản dịch đã có sự đồng ý của tác giả blue0rangeade trên AO3!Bản gốc: https://archiveofourown.org/works/46969306/chapters/118321954…
Liệu ta tự hỏi, có phải càng lớn, chúng ta càng trở nên thực tế hơn và không còn mơ mộng hão huyền? Liệu đây có phải là cái giá phải trả cho sự trưởng thành, là đứa trẻ với đôi mắt trong veo ngày nào đang dần mất đi trong mỗi chúng ta? Ngày bé, chúng ta tưởng lớn nhanh, thành một phiên bản trưởng thành hơn, hoàn hảo hơn thì sẽ thực hiện những ước mơ nhưng khi đã lớn, chúng ta mới nhận thấy rằng, thế giới của người lớn thực sự quá tàn khốc.…
"Chúng mày biết tin gì chưa?"Bachira vừa nói, hắn vừa nhìn chằm chằm vào cuốn vở chi chít chữ viết chồng đè lên nhau đặt ngay trước mặt. Giọng nói nhẹ bâng không chứa đựng niềm hối tiếc, thậm chí nghe đâu đó còn có chút giễu cợt, như thể câu chuyện hắn sắp nói ra là một trò đùa vô nghĩa mà Bachira đã lải nhải hàng trăm hàng nghìn lần.Một trò đùa về thứ vật cản đường hắn thấy chướng mắt không thôi.Hiếm khi bắt gặp thái độ thất thường của thằng bạn nối khố hay lên cơn điên, Chigiri quay sang nhìn hắn, đôi mắt anh ánh lên tia chờ đợi, thúc giục Bachira nhanh nhanh hoàn thiện câu chuyện còn dang dở. Thở dài, hắn miết mạnh cạnh giấy, để rồi khi nhìn ngón tay mình rỉ máu vì vết cắt được tạo nên từ góc nhọn của thứ vật mỏng manh gây ra, hắn chỉ cười khẩy một tiếng."Thằng ngu Isagi Yoichi ấy, nó nhảy lầu tự tử rồi."…
Chẳng có gì ngoài việc Zir làm một ả phóng viên phỏng vấn các anh chồng của Yocchi về một chủ đề nào đấy, thỉnh thoảng sẽ có sự góp mặt của bé.Fic dành tặng cho bạn tui :))))Ngày viết: 22/10/2023Ngày hoàn: 16/10/2025…
Hyouma ngồi bàn thứ ba dãy thứ hai tính từ cửa ra vào. Tóc anh dài quá mắt, thỉnh thoảng lại quét xuống trang sách khi anh cúi xuống để chép bài, trông như đang hôn phớt lên trang giấy trắng. Ngón tay của Hyouma rất đẹp và dài, khớp xương rõ ràng nắm lấy cây bút, thỉnh thoảng lại mân mê tóc, xoắn nó thành một chỏm nho nhỏ. Yoichi ngắm nhìn mà ngơ ngẩn cả người. Cho tới khi hàng mi dài kia khẽ nhíu, rồi ánh nhìn màu hồng ngọc đầy tinh nghịch hướng về phía cậu, thiếu niên mới định thần lại được bản thân. Gò má cậu nóng bừng lên, mím môi làu bàu đáp lại nụ cười của Hyouma.Ai bảo cậu ấy đẹp quá làm chi?Yoichi không hẳn là một người mê mẩn cái đẹp đến mụ mị đầu óc, nhưng có lẽ vì Chigiri Hyouma quá đẹp, một nét đẹp tựa như được tỉ mỉ đặt hết tâm tư mà đắp nặn. Vì lẽ đó, thiếu niên cũng như bao người khác, chẳng thể nào thoát khỏi được cái thiết lập đặt sẵn cho con người. Chúng là những kẻ mê mẩn cái đẹp đến điên cuồng, và hoàn toàn có thể vì nhan sắc mà thay trời đổi đất, làm ra những hành động kinh thiên động địa. .Published & Finished. April 1st, 2023.…
Itoshi Rin học giỏi từ trong bụng mẹ bỗng ước mình ngu bớt đi. Lý do rất đơn giản thôi. Trường Cao Trung A nổi tiếng với cơ sở vật chất đáng đồng tiền bát gạo nhất khu vực, đặc biệt là sân bóng. Tuy nhiên, ừ, hãm ở chỗ đâu phải ai cũng được dùng sân bóng này đâu. Điều lệ 1 dành cho học sinh trường trung học phổ thông A: "Khối 1 giảm trừ tiết thể dục để ôn tập trước mọi kỳ thi hai tuần, khối 2 trước một tuần,..." Không thể hãm hơn.Itoshi Rin lọt khối 1 không chút nghi ngờ. Hơn nữa lại còn trong top 10 tuyển sinh năm 1. Đời. Mới nhập học chưa được một tháng đã có kỳ thi đánh giá nhằm củng cố kiến thức cơ sở, tính ra mới đá bóng chừng dưới 5 trận, nhìn quyền hạn sử dụng sân cỏ xịn nhất khu cứ thế bị tước đoạt, Itoshi Rin muốn triệt cái tường này lắm rồi. Tôi thật muốn củng cố não bộ ban quản trị trường. Về phần Isagi Yoichi, cũng yêu bóng đá nhưng học tàm tạm gương mẫu. Anh yêu trường hơn vì anh suýt soát khối 2, miễn cưỡng được dùng sân bóng quang minh chính đại. Đúng đời. Trước kỳ thi, anh vẫn được chơi bóng đá trên sân cỏ của trường. Mọi hình ảnh anh ghi bàn thắng vừa tầm mắt của Itoshi - muốn triệt trường - Rin. Isagi - yêu trường - Yoichi luôn cảm nhận có ánh mắt khốc liệt nhìn mình. Xin lỗi, tôi đá bóng không mang theo vật gì giá trị đâu, làm ơn. Và nhiều câu chuyện bất đắc dĩ cùng đau thương khác nữa.---Lời tác giả: câu chuyện bô nhếch này có ngược, phần mô tả trông hài thôi chứ tôi vẫn viết ngược. Tất cả đều bởi "lá bay trong nắng". Ngoại trừ bìa lụm từ @NovaZ_27 tw…
bối cảnh isagi nhờ rin vờ làm người yêu mình để không phải nhận lời tỏ tình từ bất kì ai khác nữa, đơn giản chỉ vì cậu không thích dính vào một mối quan hệ yêu đương nào nữa.…
Chỉ là một người xa lạ hay... là định mệnh dịu dàng giữa muôn vàn ngày thường?Bạn chẳng biết tên anh, cũng chưa từng nhìn rõ khuôn mặt.Chỉ biết rằng mỗi lần gặp, tim bạn lại khẽ lệch đi một nhịp.Một oneshot nhẹ nhàng, ngọt như viên kẹo trong túi áo anh - và dịu dàng như ánh nhìn bạn chưa kịp chạm tới.__________________________________________Truyện ngọt, cân nhắc trước khi đọcthường là kết HE hoặc OE, SE sẽ khá 'hiếm'…