•HP• Món quà mà Merlin ban tặng cho hắn
Mình viết truyện chỉ để thỏa mãn bản thân thôi, cách hành văn không tốt nên mọi người thông cảm ạ :(…
Mình viết truyện chỉ để thỏa mãn bản thân thôi, cách hành văn không tốt nên mọi người thông cảm ạ :(…
tuyển tập đạo tàn bụChủ quyền: @ohmybell…
Fic chúc mừng sinh nhật Reo của mình (12/08/2023)Nagi mơ màng từ lúc đó cho tới tận lúc leo lên chiếc xe limousine của Reo. Hình như nó bị say nắng thì phải, tại vì luôn luôn ở bên cạnh ánh dương tháng 8, có phần dịu dàng hơn nhưng vẫn rực rỡ tỏa sáng. Nó lấy cớ đó nằm lên đùi Reo, thiu thiu ngủ trong khi Reo vuốt ve má nó bằng những ngón tay thanh thoát mà nó thích vô cùng. Vì buồn ngủ nên nó không nhận ra chuyến đi về cùng Reo hôm nay khác mọi ngày. Reo không chở nó bằng xe đạp như mọi khi, Reo không nói chuyện với nó như mọi khi, và khi về tới nhà nó, Reo không tiễn nó vào nhà, nhắc nhở nó về đồ ăn tối như mọi khi.…
ĐỌC CÓ THỂ KHÔNG VOTE NHƯNG ĐỪNG TIẾC COMMENT NHÉ!Tên truyện: Em đến từ hoài niệmTác giả: thỏ lông xùThể loại: xuyên không, hài hước, tình cảm, hành độngTình trạng: Đã hoànBìa truyện: Stock và text thỏ lông xù ............Vì công việc, anh lưu lại tại một khách sạn cổ ở Sài Gòn nằm ngay trong trung tâm thành phố. Giữa đêm trời không mưa lại có sấm sét, anh trở mình nhìn phía ngoài cửa sổ, hình như có cây cổ thụ vừa đổ xuống, tiếng còi xe cảnh sát in ỏi thật phiền phức, nhưng anh mặt kệ cứ nhắm mắt ngủ. Sáng ra chàng trai tự ngắm mình trong gương, cổ tay trang nhã đang bận rộn cài măng-sếc, mắt ngó vội tờ báo với cái tên lạ hoắc. Chiếc Limousine kiểu cũ đang đậu ngay giữa ngã tư đường, người bước ra không phải là quý ông người Pháp thích chơi đồ cổ, mà là một cô gái trẻ. "Đoàn" - Tiếng nổ lớn vang trời, chiếc váy trắng trên người cô gái trẻ thấm đẫm máu. **** - Toa là sốp-phơ? - sốp-phơ là cái gì? Cô đợi tôi google chút! - gu gồ? Anh hỏi một con gà sao? -... - tập trung tra google- cô nhìn tôi giống một tài xế sao? - Ngoại trừ cái măng-sếc trông có vẻ đắt tiền và anh không đội mũ phớt thì cách nói chuyện còn thua cả sốp-phơ. -Này, tôi vừa cứu cô đấy! - Anh cáu tiết đập tay vào vô lăng ***** - Em bị điên sao? - Ở đây em sẽ không bao giờ chết, anh đừng khóc có được không? - Em nghĩ tôi quan tâm sao? Tỉnh lại cho tôi, nhanh tỉnh lại cho tôi! ***** Nếu anh tin vào kiếp luân hồi, hãy đợi em anh nhé, em sẽ lại đến, từ hoài niệm của riêng anh!Mọi nhân vật trong truyện đều là hư cấu.…
Trời ạ! Chuyện này nói ra ai dám tin chứ? Cô đang yên lành chạy xe đi sát bên đường. Không hiểu sao lại bị chiếc limousine xa xỉ đụng trúng. Người bị hại là cô đây còn phải cất công đưa kẻ gây họa đến bệnh viện nữa chứ. Thì ra người trong xe bị viêm ruột thừa cấp tính, đau quá mà bất tỉnh. . . Hắc, nhìn dáng vẻ người này, khẳng định thân phận không tầm thường chút nào. Cũng được! Có thể có phí cứu mạng. Kết quả, cô được như ý nguyện. Anh ta lấy ra tờ chi phiếu một trăm vạn đưa cho cô. Hắc, sao lại may mắn thế. . . Cô đang phiền não vì không có tiền đây.Anh ta nói có thể cho cô thêm năm trăm vạn. . . . .Với điều kiện. . . .cô ký "Hợp đồng làm vợ chưa cưới' với anh ta một năm,Hô! Chỉ cần nghĩ đến tiền, mắt của cô đã sáng như đèn pha rồi!Bản thân cô đây chính là người yêu tiền. Cơ hội tốt như vậy sao có thể bỏ qua . ...…
Tô Mạn xuyên tiến 70 niên đại văn trung, trở thành nữ chủ bằng hữu, vì cứu nữ chủ mà tử.Nữ chủ: Người xấu giựt tiền cấp là được, không cần nàng cường xuất đầu, nàng bị chết thực không đáng giá.Còn có ba cái đệ đệ muội muội?Đại đệ mua bán lương thực, chạy trốn khi bị chàng gãy chân.Nhị đệ đuổi học sau thành tên du thủ du thực.Tiểu muội lưu lạc đến vùng núi.Thiện lương nữ chủ cấp đại đệ Nhị đệ thu xếp xem đại môn công tác, đem nhận hết khuất nhục tiểu muội theo đại sơn cứu trở về, trở thành báo chí điện thị tranh tướng ca ngợi đẹp nhất thời đại nhân vật. Tô Mạn ba ba chiến hữu cảm động rất nhiều cho nữ chủ không ít giúp.Tô Mạn bắt tay chỉ ấn ca ca vang, may mắn nàng xuyên qua đến đây. Nam nữ chủ một bên mát mẻ đi, đệ đệ muội muội thiếu tiền thiếu lương thiếu yêu thiếu quản giáo, ta đến!Leng keng, Taobao đi theo xuyên qua đến đây, nhìn nhà chỉ có bốn bức tường phòng, Tô Mạn đem ánh mắt chuyển hướng đôi ở góc tường cây cải củ, khoai tây, khoai lang, bán đi này đó đổi lấy đại thước, bạch diện cùng thịt heo.Sau lại, ba cái đệ muội đều có tiền đồ; Tô Mạn cái kia thanh danh cực kém khiếm tiền chạy trốn lão ba là cực nhân vật lợi hại; cái kia nữ chủ vô luận như thế nào đều nịnh bợ không hơn nam nhân mở ra limousine đến Tô Mạn gia, hắn cầu hôn !Thanh thế hiển hách lão nhân cầm tay nàng: "Hài tử của ta, ngươi chịu khổ ."Nội dung nhãn: Làm ruộng văn xuyên thư thích văn niên đại văn…