Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Cứ ngỡ bản thân sẽ sống như thế này mãi,không bình thường để cho người ta kinh bỉ,không quá giàu để người ta hãm hại,không người thân..à có chứ nhưng cũng như không. Đối với một cái thế giới không còn gì luyến tiếc như thế này ra đi cũng là một cách giải quyết.. Nhưng anh lại chen ngang kế hoạch của tôiTôi nói" Cuộc đời tệ hại này,cần gì anh phải níu giữ"..Anh nói" Với tôi,em là mục đích duy nhất kiếm anh tồn tại"Liệu có nhàm chán quá không??…
Còn chút gì để nhớ là truyện dài của nhà văn Nguyễn Nhật Ánh, gồm 31 phần, sáng tác năm 1988. Đó là những kỷ niệm thời đi học của Chương, lúc mới bước chân vào Sài Gòn và làm quen với cuộc sống đô thị. Là những mối quan hệ bạn bè tưởng chừng hời hợt thoảng qua nhưng gắn bó suốt cuộc đời. Cuộc sống đầy biến động đã xô dạt mỗi người mỗi nơi, nhưng trải qua hàng mấy chục năm, những kỷ niệm ấy vẫn luôn níu kéo Chương về với một thời để nhớ.…
Câu chuyện tình yêu của tổng giám đốc xã hội đen và sát thủ đứng đầu thế giới.Cô, ở ngoài sáng là cô vợ yêu quý của tài phiệt cực giàu trên thế giới, không có ai biết vị tổng giám đốc đẹp trai trong mắt người ngoài thì lãnh khốc vô tình lại chỉ yêu thương cô vợ của anh, nâng niu trong tay sợ rớt, ngậm trong miệng sợ tan.Trong tối, cô là sát thủ đứng đầu thế giới, thuật thôi miên, thuật ám sát, thuật vật lộn, kỹ thuật xâm nhập máy vi tính và kỹ thuật chế tạo súng lại làm cho người ta khó lòng phòng bị, giết người ở trong vô hình, là một trong những sát thủ mà người đời không muốn chọc vào nhất.Anh, ngoài sáng là tổng giám đốc anh tuấn nhất, giàu có nhất trên thế giới, bị người ngoài đồn là lãnh khốc vô tình, lại chỉ yêu vợ mình, chỉ cần cô muốn, anh không tiếc sinh mạng cũng muốn tặng cho cô.Trong tối, anh lại thống lĩnh băng xã hội đen mạnh nhất thế giới. . . .…
Thể loại : HE, Ngược, HườngChúng ta có thể ở bên nhau không?Chúng ta.... có thể bên nhau được không?Có thể bỏ tất cả những hận thù để bên nhau không?Hãy trả lời... dù chỉ một câu thôi được chứ... xin anh.Xin anh. Đừng quên em. Phác Xán Liệt....Đôi mắt nhỏ vẫn hay nũng nịu ấy, đôi mắt vui cười ấy, giờ đây chỉ là một mảng tối. Cậu không thấy gì cả, đôi mắt cậu sẽ không bao giờ nhìn thấy nữa. Nụ cười, khuôn mặt anh cậu sẽ chẳg bao giờ thấy nữa. Đôi mắt cậu, hỏng mắt rồi. Xin anh... Đừng quên em nhé... Phác Xán Liệt.…
Gì thế này cô xuyên sách, đã vậy còn xuyên vào mối tình đầu của nam chính. Giai Giai bị hấp dẫn bởi cuốn ngôn tình cô mới mượn được ở thư việt nên tối hôm ý cô thức đến khuya để đọc hết cuổn truyện ý. Sau khi trang sách cuối cùng đóng lại Giai Giai rất cảm động mới tình sâu đẹp của nam nữ chính, rất ghét nhân vật mối tình đầu của nam chính, lúc có không dữ đến lúc mất rồi níu kéo làm hại nữ chính đúng là đáng ghét. Giai Giai thấy trời cũng đã khuya nên lên giường đi ngủ. Nào ngờ sáng hôm sau thức dậy cô thấy mình đang ở trong căn phòng không phải phòng cô, rồi có một nam nhân xinh đẹp gọi cô là "bảo bối". Cô xuyên sách đã vậy còn xuyên vào nữ phụ phản diện sao. Đã vậy cô sẽ nỗ lực ghép đôi cho nam nữ chính, đi tìm anh nam phụ xinh sắn kia để hẹn hò, nào đâu đời đâu như cô tính toán: - Trương Giai Giai! Em chê tôi không thoả mãn em được, nên tìm nam nhân khác à.Ôi nam chính tôi ơi, nữ chính kia kìa, anh nhằm người rồi.…
truyên Viêt Nam, cổ trang, nam cũng có thể sinh con.Con trai mười chín mơn mởn như cỏ non, mặc áo dài nâu, đội nón lá rộng vành, chèo thuyền ra ao sen buổi sớm mùa hạ, nhìn sen mà cười đẹp hơn cả hoa sen nở. Nét duyên "trời đất giao hòa" ấy là một khoảnh khắc tươi nguyên, thơm tho của tình yêu tuổi trẻ vừa chín tới, ngọt thanh mà mát lòng mát dạ. Phải nhìn tròn con mắt, hít hà khoan khoái, lại vừa chạm vào nâng niu vừa nếm dư vị dịu thanh ấy, mới thấy tim tê rân, khoái cảm đến hoảng sợ.Chiếc áo dài nâu vải thô mà bừng sáng giữa lá xanh, bông trắng, nhị vàng cùng nét cười đẹp xinh sau vành nón lá in vào tâm trí là vì thế, để mãi sau này, bao áo dài nhung gấm, lụa là xúng xính chung quanh cũng trở nên bình thường, nhìn rồi lại quên, nhìn rồi lại đầy hoài cảm tưởng nhớ đến người xưa cảnh cũ.Cuộc đời là hành trình dài mà lại ngắn, còn khi con tim bay lên với mây trời chỉ là một khoảnh khắc ngắn mà lại dài. Dài ngắn ngắn dài, chỉ đến khi không còn tâm thức nữa mới gọi là quên đi.Mà tàn nhẫn nhất trên đời, lại chính là sự lãng quên…
Quay trở lại rồi đâyy :)) Tại drop lâu quá nên giờ quay lại nè, lựa vào cái ngày chuẩn bị thi để có lý do trốn viết ấy mà. Truyện sẽ được viết theo cảm hứng của tớ nhé. Tất cả những chap trong truyện đều là Au của tớ nhé. Chúc cậu đọc truyện vui vẻ Cre ảnh bìa : #Black Cat on facebook (đã được đồng ý sử dụng)…
Mùa xuân năm ấy thời khắc cô từ giã cuộc đời hoa đào trong toàn bộ kinh thành đồng loạt rụng . Hoa rơi xuống đất thì lại tan thành nước hòa vào giọt nc mắt của cậu và trái tim cậu . Cậu làm mọi cách để níu giữ thân thể cô. Cô còn quan trọng hơn cả mạng cậu nữa . - 'Hạ Giao hãy quên em đi , hãy tìm 1 người có thể sống với anh nốt phần đời còn lại '- 'Hi Hi , xin em đấy đừng đi mà bánh sinh nhật tuổi 18 anh làm em còn chưa ăn ' -' Em ko đủ can đảm để ăn nữa . Nếu ăn em sẽ ko thể thanh thản ra đi '…
Con người ai cũng có tuổi thanh xuân vui vẻ bên bạn bè. Nó cũng zậy, bạn bè là thứ quan trọng nhất dv 1 đứa 17t. Nhưng tất cả dần thay đổi từ khi ng đó bước vào cuộc sống nó. Nó đã bỏ lỡ đi 1 đoạn thanh xuân tươi đẹp chỉ vì một ai đó.......ng đó cũng ko yêu nó, nó cố chấp níu và Kết quả nhận dc zì xin mời các bn đọc truyện…
Đạo Đức Kinh (tiếng Trung: 道德經; phát âm tiếng Trung: nghe (trợ giúp·chi tiết)) là quyển sách do triết gia Lão Tử viết ra vào khoảng năm 600 TCN. Theo truyền thuyết thì Lão Tử vì chán chường thế sự nên cưỡi trâu xanh đi ở ẩn. Ông Doãn Hỷ đang làm quan giữ ải Hàm Cốc níu lại "nếu ngài quyết đi ẩn cư xin vì tôi để lại một bộ sách!", Lão Tử bèn ở lại cửa ải Hàm Cốc viết bộ "Đạo Đức Kinh" dặn Doãn Hỷ cứ tu theo đó thì đắc đạo. Do đó, Đạo Đức Kinh còn được gọi là sách Lão Tử.…
- Anh à!- Anh nghe nè.- Mình chia tay đi!- Tại sao vậy em. Cho anh biết lí do đi.- ....- Vậy... Tuỳ em!-.... Kết thúc rồi .. Thật sự kết thúc rồi!Anh có đau không? Anh có buồn không? Anh thật vô tâm, anh không níu kéo tôi ư?Có phải tôi là kẻ tự đa tình, tự nghĩ rằng tôi và anh là hai đường thẳng trùng nhau, mãi bên nhau không hề có khoảng cách. Mặc kệ anh suy nghĩ như thế nào thì tôi vẫn yêu anh, yêu anh yêu say đắm.*** Nguyễn Hoàng Phương***…
Tùy bút: Liệu chị có một lòng nhớ đến em?Tác giả: Đinh Nhạc•Tùy Bút"Tôi có thể đợi chị mãi mãi, nhưng không thể đợi cả đời, tôi không muốn mình đeo khăn tang, không muốn chị đi xa, tôi không ích kỉ mà níu tay người khuất ở lại chỉ là nhớ quá mà thôi."- Đây là câu chuyện tôi từng trải, tôi chỉ là quá nhớ nhung chị ấy nên viết lên câu chuyện này, tôi chỉ muốn chị ấy biết rằng tôi yêu chị nhường nào thôi.- Chị ấy hứa với tôi quá nhiều điều mà chưa thực hiện được, hôm nay là ngày giỗ của chị tôi nhớ chị rồi.…
Câu chuyện kể về một người bị cả thế giới ruồng bỏ, trở thành nô lệ vì đồng tiền, nhưng lại là một huyền thoại trong game chiến tranh MMORPG phổ biến "Lục địa phép thuật". Đến khi cậu quyết định nói lời từ biệt với tài khoản game, cùng với quyết định bán tài khoản với mong muốn kiếm được một chút để bù đắp cho khoảng thời gian nỗ lực của mình, đã đem lại một kết quả không thể tưởng tượng nổi. Qua một loạt sự trùng hợp, tài khoản của cậu đã được bán với một cái giá trên trời: 3,1 tỷ won, nhưng chẳng vui mừng được lâu, cậu lại tiếp tục rơi vào tuyệt vọng khi để mất gần như tất cả số tiền vào tay bọn cho vay nặng lãi. Với kinh nghiệm trong việc kiếm tiền từ game, cậu đã đứng lên từ vực thẳm và quyết tâm tiến vào thời đại mới, trong một game thực tế ảo "Royal Road".Đây là câu chuyện về Lee Huyn (Weed) trên con đường trở thành một vị vua, chỉ với một trái tim yêu thương gia đình, khát khao mãnh liệt với tiền bạc, một tinh thần mạnh mẽ, cơ thể được rèn luyện không ngừng cùng sự chăm chỉ đáng kinh ngạc.…
Truyện hay, nên đọcMột khi tỉnh lại, bề ngoài lười nhác,Kì thực có điểm đê tiện phúc hắc nàng lại biến thànhThụy vương phủ mặc người lăng nhục cửu đẳng thị thiếp,Còn bài danh mười bảy.Trăm tên thị thiếp pk, đáng thương túi trút giận bởi vì bị Vương gia sờ một chút tay nhỏ bé,Liền được thiết kế hãm hại, chịu khổ độc thủ.Dựa vào! Trong lúc nàng là bánh nhân đậu, tùy tiện vuốt ve?Nàng thề, nhất định như vậy hắn thiên hạ đại loạn!"Thị qua tẩm đều khiển đưa ra ngoài."Mỗ Vương gia ăn trên ngồi trước nhìn ở trước mặt hắn đứng thành một hàng,Cách ăn mặc trang điểm xinh đẹp nữ nhân nhóm, lãnh huyết vô tình nói.Bài danh thập thất cửu đẳng thị thiếp vẻ mặt hưng phấn tiến lên,Có thể so với hầu mông mặt đối với mỗ Vương gia, Liệt Diễm môi đỏ mọng hôn gió,Hai mắt mạo hiểm tâm, giọng nũng nịu lạc lạc khí nói:"Vương gia, thiếp thân còn không có thị qua tẩm đâu."Mỗ Vương gia vẻ mặt chán ghét, "Cút!"Thập thất thiếp trong mắt cúp lệ, hai vai run rẩy, "Vương gia. . ."Mỗ Vương gia lại càng chán ghét đến cực điểm,"Đừng làm cho bổn vương ở vương phủ tái kiến ngươi."Thập thất thiếp bị thương xoay người, rời đi là lúc,Điềm đạm đáng yêu nàng nhất thời hai mắt tỏa ánh sáng,Hiện lên bên môi tươi cười gian trá vô cùng. . .Lại gặp lại, mỗ Vương gia ôm lấy âu yếm nữ tử,Nhìn một thân hào quang khiếp người nữ tử, đây là cái kia mê gái nữ sao?…
Tôi là cô gái bình thường, nhưng tuyệt đối không tầm thường. Ở xã hội này chuyện được hay mất đã quá đỗi quen thuộc, đến mức có mất đi cũng chả còn lo sợ nữa. Đây là câu chuyện của tôi; của anh; của tất cả những ai đã yêu, đang yêu và từng yêu. Tôi từng bất chấp, lao đao vì tình yêu. Tôi yêu nhiều nên đau thương cũng nhiều. Rồi có lẽ đến lúc nhận thức được cuộc sống của mình không cần đến tình yêu, tôi từ bỏ thứ tôi đã sống chết níu giữ. Thực ra tôi vẫn yêu, nhưng bản chất của nó thay đổi. Yêu không còn là một nhu cầu, nó đơn thuần là cảm xúc của một cô gái bất cần đời. Cô gái muốn giữ hay bỏ đều được, mọi quyết định nằm trong tay cô, không phải trong tay xã hội, tình yêu cũng chẳng điều khiển được cô. Bản thân chìm trong ma trận của tình yêu, ngoài mặt lại lạnh lùng vứt đi tình cảm của mình, có ai mà không từng yêu như vậy chứ?…
Trưởng công chúa bệnh yếuYến Ương Người người đều nói trường thọ trưởng công chúa là một từ nhỏ mang phúc người, chính là mình tương đối không có phúc khí. Lúc vừa ra đời, nàng bởi vì mảnh vụn cha cản một lần tai, lành bệnh sau mảnh vụn cha đối với nàng hổ thẹn trong lòng, không hề nữa ái thiếp diệt thê; Sau lại, thái tử huynh trưởng kế vị, có người thừa dịp địa chấn làm khó dễ, nàng vừa một cuộc bệnh nặng, khỏi bệnh thì quốc gia chuyển nguy thành an. Về sau nữa, có người mưu hại nàng Đại Chất Tử, nàng vì cứu to lớn chất tử rơi xuống nước, Từ đó, trường thọ trưởng công chúa thành cá chính cống ấm sắc thuốc, đi ba bước đều muốn lấy hơi, tùy thời có thể đi đời nhà ma. Vừa bắt đầu, tất cả mọi người đều cho là, trường thọ trưởng công chúa tất nhiên sống không quá cập kê, Vậy mà, tên ma bệnh này công chúa ở tại mẹ ruột, thân ca cùng Đại Chất Tử nhất trí che chở , lại bình an sống đến xuất giá. Thanh mai trúc mã An quốc công Thế tử bày tỏ, hắn hết sức vui vẻ tiếp thay trưởng công chúa thân ca hòa thân nương, tiếp tục đem bệnh yếu tiểu kiều thê nâng niu trong lòng bàn tay. Đợi đến sau lại, trường thọ trưởng công chúa phúc thọ song toàn, nói mát nhân tài ám hối hận mình mắt bị mù. ------------…
Ngọt trong tình, tình trong mộng. Có những giấc mộng đẹp khiến ta lưu luyến. Mộng đẹp quá thường không có thật... Cũng như quá khứ đã qua thì thứ níu lại vẫn chỉ là những kỉ niệm và cảm xúc đôi ta...______________________________________________Thông tin: - Thể loại: Ngọt sủng, 16+ (Đã xử lí từ ngữ), Hiện đại, Boylove, Fanmade.- Couple chính: Vox x Shoto.- Tác giả: Wiin.- Tình trạng: Đã Hoàn Thành.......______________________________________________ Lời ngỏ: Đây là lần đầu Wiin mần truyện, cũng như lần đầu viết Fic một cách đầu tư như thế này. Có gì sai sót mong mọi người có thể nhẹ nhàng góp ý ạ. Xin cảm ơn! OPPS! Nếu Voxto là NOTP của bạn thì hãy lướt qua! ***VUI LÒNG KHÔNG REUP KHI KHÔNG CÓ SỰ CHO PHÉP!***_______________________________________________Thông tin khác: Artist: @FKSnagareLink dẫn: https://twitter.com/FKSnagare/status/1533049796860055552…
Thẩm Tinh Hà là cái xinh đẹp đến mức tận cùng nữ hài tử, chính cái gọi là, mỹ nhân tiến công không cần đao, nhất chiêu nhất thức chỉ trông vào cười.Từ nhỏ đã bị vô số người vui mừng nàng, đã không nhớ rõ chính mình đến cùng cự tuyệt nhiều ít cái vui mừng chính mình gia hỏa.Nhưng là nàng vô luận như thế nào cũng không thể tưởng được, này đoàn ái mộ nàng thẳng đến điên cuồng các nam nhân, thế mà toàn bộ trùng sinh --?Đối mặt trùng sinh sau mọi người, nũng nịu mỹ thiếu nữ Thẩm Tinh Hà cười mà không nói: Liền tính lại đến một lần, ta cũng sẽ không thích ngươi.Chú ý chú ý:【 này thiên văn chỉ là vì thỏa mãn tác giả còn chưa rút đi Marysue chi tâm =3=, các loại tô tô sảng sảng cùng với ngọt ngào ngọt ~】1. Nữ chủ mỹ đến phía chân trời, nhưng mà là cái người xấu, nam chủ nhóm đều là trùng sinh , khổng lồ Tu la tràng, có đối nữ chủ muốn tìm không được hắc hóa đáng thương người theo đuổi ~2. Kết đảng, đạo đức vệ sĩ sẽ không cần tiến vào cho chính mình tìm không thoải mái wNội dung nhãn hiệu: Chuyên nhất tình trùng sinh ngọt văn…
Thanh xuân như một cơn mưa rào đầu hạ, Mang phép lạ tưới mát tâm hồn taDù biết nó chỉ là thoáng qua,Nhưng lại có dư vị nhớ mãi.Dẫu cho cơ thể có lạnh giá,Nhưng vẫn tự nguyện đắm chìm.Thanh xuân như là một món quà mà tạo hóa đã mang tặng chúng ta. Nó quý giá và là thứ duy nhất trên cuộc đời này mà chúng ta luôn muốn níu giữ. Cuối cùng món quà nào qua thời gian đều cũng phải cũ đi và trở thành một điều kỉ niệm ghi nhớ mãi trong tim. Nhưng khi nhớ lại bạn sẽ có cảm giác gì ?Hạnh phúc, nhớ nhung hay nuối tiếcNếu như có thể quay về thời gian ấy tôi sẽ học tập chỉ để có thể vào trường đại học tốt.Nếu như có thể tôi muốn chụp nhiều bức ảnh với bạn bè.Nếu như có thể tôi muốn nói với cậu ấy rằng "tớ thích cậu".......................Bạn có nhiều cái 'nếu như' không? Phải chăng chúng ta đã nợ thanh xuân lời xin lỗi?Nếu lúc đó ta đủ trưởng thành thì lúc này chúng ta có còn nuối tiếc?…
Cuộc tình đôi ta tựa Bầu trời và đại dương.Đối mặt nhau nhưng chẳng thể chạm đến.Cảm giác gần nhưng lại xa đến lạ?._____"Rui...đừng đi được chứ?Tôi cần em.""Chúng ta không thuộc về nhau, thôi thì đành buông tay đi đừng níu kéo chi"."..."_____Tôi yêu em đến nhường nào nhưng em đâu hề quan tâm? Đối với em cái tình cảm này chỉ là nhất thời, còn đối với tôi nó như là bảo vật trân quý một đời không dám quên."Làm ơn, cạnh tôi một lúc nữa thôi! hãy cho tôi biết rằng em vẫn ở đây, ở cạnh Sano Manjirou này"_____「Title : Tình phai.Tên khác : Mùi vị đơn phương.」⚠ Warning ⚠•Chỉ đăng tải ở WATTPAD, không đem đi đâu.•Ngược, ngược, ngược! Điều quan trọng nhắc đến 3 lần.•Chị nhà thuộc TRAP, tình cảm đối với cô chỉ là trò chơi.•Anh nhà lụy tình, đâm đầu bất chấp!.•Không có thời gian đăng cụ thể.Chủ nhà : Sano Cà Bắp.…