Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
nó: hồng hạ. 18 tuổi con gái lớn trong gia đình và là đứa cháu được yêu thương nhất (mẹ bỏ rơi, sống cùng cha và mẹ kếhắn: sơn trường 19 tuổi. con của núi. Cuộc sống bấp bênh nên hắn nghỉ học để giúp cho cha mẹ mk.nhỏ: e knghĩa of nó- Ngọc Trân 15 tuổi. xinh nhưng bị bệnh nan y.hay khóc và nũng nịu vs ng iu of mknhóc: bạn of nó 18 tuổi. ng iu of nhỏ và iu nhỏ rất nhiều…
Sanzu Haruchiyo một con chó điên cuồng.Mỗi ngày đủ loại thuốc sắc màu.Mỗi ngày một ả đàn bà âu yếm.Thế mà đến một ngày. Gã lại nhặt được một tiểu bạch thố.Đêm đêm luôn đến tìm em.Ôm em.Hôn em.Ngủ cùng em.Gã nâng niu cưng chiều.Em cứ ngây ngô không hề biết.Không biết lại càng tốt.…
Tag: Chiếm hữu tính cách vặn vẹo điên cuồng đẹp trai cường công x Xinh đẹp ngây thơ cường thụ.Mùa xuân năm ấy, cơn mưa đầu mùa rơi nhẹ nhàng trên mái hiên của biệt thự nhà họ Wongraven, những giọt nước tí tách như bản nhạc chào đón một sinh linh mới chào đời.Joong lúc đó mới một tuổi, vẫn chưa hiểu rõ thế giới xung quanh, nhưng hắn biết rằng hôm đó mẹ bỗng ôm một đứa bé nhỏ xíu, đặt vào lòng hắn."Đây là Dunk."Cậu bé trong tã lót nhỏ xíu, làn da trắng hồng, đôi mắt đen láy mở to nhìn hắn. Joong nhìn chăm chăm Dunk, bàn tay nhỏ bé vươn ra, vô thức chạm vào má cậu.Mềm.Hắn thích cảm giác này.Khi mẹ định bế Dunk đi, Joong lập tức níu lấy tấm chăn quấn quanh người cậu bé, đôi mắt trầm tĩnh không hợp tuổi nhìn mẹ đầy cương quyết."Joong, con không thể giữ em mãi được." Mẹ hắn cười dịu dàng.Nhưng Joong không buông tay.Hắn không hiểu khái niệm "mãi mãi" là gì, nhưng hắn biết, hắn không muốn đứa bé này rời khỏi mìnnh.Waring: Công với thụ không cùng huyết thống…
Từng dùng danh 《 tiểu đáng thương bị hào môn đại lão nhặt đi rồi 》Hai mươi tuổi năm ấy, bởi vì một giấy hiệp nghị, Lục Minh Thu thành Cố Thiếu Dung tình nhân. Bị giam cầm bảy năm, hắn như chim nhập lồng chim, nhìn không thấy thiên địa, càng sờ không được tự do.Sau lại, Tạ Từ Tuyết vì Lục Minh Thu mở ra nhà giam, hắn giúp hắn từ khổ hải xoay người, dạy hắn cái gì là ái, cái gì là chính xác thích.Lục Minh Thu hỏi: "Ngươi vì cái gì muốn giúp ta?"Tạ Từ Tuyết nói: "Ta hy vọng rơi vào vũng lầy tiên hạc, một lần nữa bay trở về phía chân trời."----Lục Minh Thu (công) x Tạ Từ Tuyết (thụ)Đổi chịu văn, đồng tính có thể kết hôn bối cảnhCông giai đoạn trước thường xuyên khóc, chịu truy công thả sủng côngLần đầu tiên viết đồ vật, hành văn không tốt, không mừng thỉnh luiTag: Đô thị tình duyênHào môn thế giaYêu sâu sắcDuyên trời tác hợpTừ khóa tìm kiếm: Vai chính: Lục Minh Thu ┃ vai phụ: Tạ Từ Tuyết ┃ cái khác: Chịu truy công, được sủng ái công, đổi chịuMột câu tóm tắt: Nhu nhược mỹ nhân công & thâm tình tổng tài chịuLập ý: Nguyện hết thảy bất hạnh đều có thể bị chữa khỏi…
Hắn là cái khốc trung mang tiểu bĩ bộ đội đặc chủng, trưởng thành ba mươi mà đứng chuẩn bị thành cái gia,Nhất thời tâm động, thiết huyết quân nhân cư nhiên xem thượng nhìn như nũng nịu đàn tranh lão sư!Truy, vẫn là không truy? Đó là một vấn đề...Văn nghệ cô gái cùng thiết huyết quân nhân giao hòa,Một nửa là nhu tình thủy, một nửa là cứng cỏi cương.Hắn cho rằng: này cô gái nhìn như ôn nhu mà yếu ớt, trong khung đã có dũng cảm mạo hiểm tinh thần, khi thì cẩn thận khi thì rất là lớn mật.Nàng tiếu đáp: người ta rõ ràng cũng rất ôn nhu hiền thục thôi, mục tiêu của ta là muốn làm cái người gặp người thích ôn nhu phái hiền thê lương mẫu.Nàng cả giận nói: lần sau ta muốn đổi cái ôn nhu điểm nam nhân!Hắn bá đạo tuyên bố chủ quyền: đừng làm không thực tế mộng, ta nhưng là chức nghiệp quân nhân. Công chiếm thành trì sau không cho phép quân địch tiến vào!Nàng nhíu mày: chức nghiệp quân nhân rất giỏi a? Kia cũng không thể bắt nạt nhân nha!Hắn cười xấu xa: chức nghiệp quân nhân nhưng là nhược thế quần thể, chịu bảo hộ đối tượng, ngươi đừng bắt nạt ta là tốt rồi.Thoải mái hài kịch, nhiệt huyết mà không cẩu huyết quân ngôn, tuy nói là lãng mạn tình yêu chuyện xưa, nhưng là sẽ có sự thật tình tiết…
Không có gì...con Au này lười nghĩ ra tiêu đề quá, hụ hụ ;;-;;)Có thể có H, SM ? Nói chung là khi nào cao hứng tôi sẽ viết H, hì hì ;))Lưu ý!!Không chấp nhận những thành phần đi đục thuyền nha ~Con Au này ăn mặn, đừng ai trách nó =))…
Tử quá một hồi sau,Trăn Trăn quyết định làm nhà ấm đóa hoa.Ỷ vào cấp trên ba cái ca caMuốn gió được gió, muốn mưa được mưa,Nũng nịu đại tiểu thư, trừ bỏ mỹ mạo sẽ không khác .――――――Thịnh truyền tạ tướng quân sát phạt quyết đoán, mạnh mẽ vang dội, chinh chiến sa trường, quyền khuynh hướng dã.Ở nhà cũng là cái sủng muội cuồng ma....Sau lại biến thành sủng thê cuồng ma…
đơn giản thôi, otp thứ hai lúc mới chơiyêu lắm, đừng buông lời cay miệng độc với cp nàyWarning: OOC nhưng sẽ cố để có một fic đáng yêu; cp phụ: MalVer, MurTul, ZatLav, QuiYorn, ZepNakthể loại: BL, ngọt, AOB, hiện đạiAu Omen tổng tài lỏd, Mganga sinh viên đại học kiêm nhân viên (vợ tổng giám đốc lỏd) của công ty Omen…
"Có những người biết mình bị lừa dối nhưng không thể chia tay, là vì quá yêu nên không thể từ bỏ""Anh có cố níu kéo em tới mức nào thì em cũng sẽ bỏ đi thôi. Vì từ ban đầu em đâu thuộc về anh"Con cá mập đó đã dừng lại, nó đã để cho thương tổn xóa nhòa nỗi đau bị lừa dối.Fishy in the Ocean's (Cá bơi ngoài biển) Production (WoK Group)Author: Victory V…
Trời hỡi, bao giờ tôi chết đi?Bao giờ tôi hết được yêu vì,Bao giờ mặt nhựt tan thành máu,Và khối lòng tôi cứng tợ si?Họ đã xa rồi khôn níu lại,Lòng thương chưa đã, mến chưa bưa...Người đi, một nửa hồn tôi mất,Một nửa hồn tôi bỗng dại khờ.Tôi vẫn còn đây hay ở đâu?Ai đem tôi bỏ dưới trời sâu?Sao bông phượng nở trong màu huyết,Nhỏ xuống lòng tôi những giọt châu?…
Xin chào!Đây là tác phẩm đầu tay của mình,mong các bạn ủng hộ!Nhân vât:Chính:V,Jimin và 1 số nhân vật khácXin lỗi mấy fan Kook trước vì tui cho Kook vai phản diện Thể loại:SE "Có không giữ mất đừng tìm" "Cái gì không thể níu kéo được nữa thì hãy buông tay"…
Lâm Nhã Tịnh là một cô bé mồ côi, sống trong làng trẻ mồ côi. Ai cũng nghĩ rằng nhưng đứa trẻ xấu số đó sẽ được thoát khỏi cái cuộc sống cay nghiệt ngoài kia, khi được mọi người trong làng trẻ yêu thương và nâng niu. Nhưng họ đâu biết, đằng sau cái khẩu hiểu động lòng người đó, là sự sợ hãi của biết bao nhiêu đứa trẻ khi bị đưa vào đó. Với Nhã Tịch đó là địa ngục, cái ngày mà cô biết được mình sắp chết, chúng sẽ giết cô như những người bạn khác. Nhã Tịnh hoảng sỡ, đã bỏ trốn nhưng lại bị chúng bắt được, đánh cho đến thừa sống thiếu chết. Khi cô tỉnh lại thấy mình đang nằm lăn lóc trong căn phòng tối đen. Cô mới liều lĩnh lấy can đảm nhảy lên chiếc xe trở xác chết của lũ trẻ rồi trốn ra ngoài. May mắn thoát chết, cô được nhận nuôi vào gia đình trung lưu. Người bố nuôi mới của cô chỉ là đầu bếp trong một nhà hàng nhỏ. Người mẹ làm giúp việc tại một gia đình giàu có. Từ đó cuộc sống của cô như thay đổi. Có đầy đủ bố, mẹ, và một người anh trai. Được đi học, và bạn bè yêu quý. Nhưng cũng từ đây cô dính vào mối quan hệ phức tạp với ba người con trai. Cô gặp được 2 người con trai giống nhau y đúc là Trương Minh Viễn và Trương Minh Thành. Minh Viễn vì tai nạn ngày nhỏ mà không thể đi lại, Nhã Tịnh như hiểu được nỗi đau của Minh Viễn nên ngay từ đầu đã luôn cố gắng thân thiết và bên cạnh anh. Mọi thứ sẽ dừng lại ở đó, nếu không có sự xuất hiện của Đàm Trạch Dương- Bạn cùng lớp với Nhã Tịnh. Trạch Dương luôn che giấu tình cảm của mình với Nhã Tịnh, để rồi chính anh lại…
F là cái đồ quỷ tha ma bắt. Cả cuộc đời này tôi lớ ngớ thế nào, xui tám mạng, ông bà gánh không nổi nên mới gặp phải cậu ta.Lần đầu tiên gặp đã bị ăn đập ra bã. Nếu mà là cậu ta đập thì hay rồi, tôi sẽ tìm ngày trùm bao đập lại một trận hả hê cho bõ tức. Nhưng lại chẳng phải cậu ta, nên tôi chỉ biết trách mình đen đủi.Lò mò đi theo địa chỉ trong danh bạ tới khu ổ chuột tìm cậu học sinh mới chuyển trường thì bị mấy gã du côn trường bên cạnh hiểu nhầm là đồng bọn của cậu ta nên bị tát cho mấy phát rồi xén tóc nham nhở. Tới khi được buông ra còn bị chúng đẩy xuống đất va vào cọc sắt trầy một mảng lưng.Bạn thân ai nấy lo nhìn thấy bộ dạng ấy lôi đi học võ, dù cái thể trạng yếu nhớt ấy của tôi trầy trật học mãi chẳng đến đâu.F là cái gã học thì không học, càng không xem ai ra gì. Vì bảo vệ một cô gái trong trường mà đấu khẩu với đàn anh khóa trên bị bọn họ tập trung lại dần cho một trận nhừ tử chạy vào nhà vệ sinh trốn. Tôi đi ngang qua thấy cậu ta thì lo lắng hỏi xem. Cậu ta tránh tôi như tránh tà, còn đẩy tôi ngã. Tôi tức quá chửi cậu ta một trận, chửi đụng vào cậu ta tôi đen như chó, là tôi ngu dốt nên mới quan tâm cậu ta thôi.Nghe thấy vậy cậu ta gặng hỏi. Biết được lũ du côn trường bên làm thế với tôi liền sửng cồ lên, rất ngang ngạnh. Đấm nhau với cậu ta thì cậu ta không thèm chấp, nhưng đụng vào người của ông đây thì coi chừng.Tôi là người của cậu ta bao giờ?Bạn thân thì níu tay bảo tôi đừng có dính đến cậu ta nữa. Tôi thì ôm lấy cậu ta dính đầy máu hoảng hốt trong l…
Tướng phủ thiên kim bỏ trốn làm thiếp khổ không thể tả, lần này rốt cuộc làm vợ cả,Kết quả, tân hôn ngày đó cùng nàng phu thê đối bái chính là con gà...Từng chuyên trách trạch đấu nũng nịu nàng, thành bưu hãn sa trường tiểu tướng gia quyến,Bây giờ, không thể không triệt tay áo bồi phu quân thăng cấp đánh quái thú...【 bài này thuộc tính vì dễ dàng manh sủng đun nóng máu, 1V1, giá không phảng đường. Sách tham khảo mục có 《 Trung Quốc phong tục thông sử 》, 《 tiết lộ Trung Quốc cổ đại quân đội 》, 《 địch khánh dân tộc văn hóa nhìn chung 》 chờ, nhưng ở này cơ sở thượng cũng tiến hành tự do phát huy, thế là, xin chớ khảo chứng cảm ơn. 】Nội dung nhãn: Thiên làm nên cùng trùng sinh chủng điền văn trạch đấuTìm tòi từ khóa: Nhân vật chính: Thôi Uyển Như, Tiêu Dương (Tiêu Lực Dương) ┃ vai phụ: Thôi gia toàn gia, Tiêu gia toàn gia ┃ cái khác: Tướng quân, bộ đội đặc chủng, tướng gia, hầu môn…
Tác giả: Vô Ảnh Hữu TungSố chương: 100Tình trạng cv: HoànTình trạng edit: Đặt gạch 😌___________________________Khúc Nguyệt không thể nào ngờ tới, tên Chử bá vương trước đây mỗi lần gặp mình đều phải tránh đi đường vòng, về sau lại là người thân thương nhất đời mình..Chử Linh Quân, người giang hồ gọi tên Chử bá vương, nhà cao cửa rộng, tiền nhiều như nước (1), cường thế táo bạo, một lời không hợp là tức giận ngay lập tức.Về sau, chỉ vì nụ cười của ánh trăng sáng, khủng long bạo chúa bỗng chốc hoá nhỏ thành cún sữa nhỏ nhắn, không ngại bán manh (2) nũng nịu.Về sau, chỉ cần ánh trăng sáng mỉm cười, khủng long bạo chúa giây thu nhỏ chó sữa, không hạn cuối bán manh cầu sủng. . .Vì em, như si như say, mãi mãi không đổi..Nam chính rất nóng nảy rất si tình, là một con cún to xác đáng yêu ~ nữ chính nhẹ nhàng xinh đẹp, sự nghiệp có thành tựu ~Một bộ sủng ngọt đáng yêu, HE.…
Thanh xuân của mỗi người đều gắn liền với những kỉ niệm khi còn ngồi trên ghế nhà trường; những cảm xúc bối rối khi lần đầu tiên biết yêu; những ngang ngạnh, ẩm ương của tuổi cà cương khó bảo; hay cũng có thể là một người đặc biệt nào đó. Thời niên thiếu qua đi, chẳng ai có thể níu kéo, dù muốn hay không, chúng ta vẫn sẽ lớn lên và già đi. Niên thiếu chỉ như một toà thành trong một câu chuyện tiểu thuyết của tuổi thơ, chỉ có thể nhìn mà chẳng thể chạm vào. Viết cho tuổi niên thiếu của mối chũng ta, mỗi chương sẽ là một cậu chuyện về tuổi học trò, ngây thơ, ương bướng nhưng không kém phần sâu sắc và cảm xúc. Có thể bạn sẽ thấy chính mình trong đó! Tối không quá chú ý về mặt cốt truyện, cũng như không trau chuốt về ngôn từ, nhưng tôi tin chắc khi các bạn đọc các trang truyện tôi viết sẽ có tâm trạng thoải mái, hay sẽ có một nỗi buồn man mác khi nghĩ về thanh xuân đã qua đi!…
"Tình bạn hay tình yêu? Câu hỏi muôn thuở rồi, Hân không tốt, cô ta đã từng qua lại với xã hội đen, nên buông tay ra thì hơn."....."Ngọc, hãy rời bỏ cô ta đi thôi, em không nên níu kéo nữa."....."Haha....Cô ấy là Lê Lam Hân mà.... Là Lê Lam Hân mà.....mày đã làm gì rồi hả Tuấn?...."....."Ngọc.....sống....kho...khoẻ......"....P/s: Lần đầu viết oneshort nên có lẽ sẽ có hai chương hoặc một chương cực dài. Nhớ đừng đọc chùa nhá, votes và comment góp ý, và nói lên nhân vật bạn cảm thấy thương nhất là ai nhé.Bìa truyện: Des by @ _Dandelion_Team_Chính xác hơn người des là bạn Đậu ( @Aislinglienh ) trong team ấy. Nếu thấy bìa đẹp thì hãy sang Team bạn ý ủng hộ nha, đảm bảo sẽ không thất vọng đâu.…
Lời bộc bạch của một người con gái:Ba tôi có một báu vật. Không, thực ra nó đơn giản chỉ là một cuốn sổ đựng trong chiếc hộp đen. Tôi gọi như vậy vì sau bao lần chuyển nhà, hàng chục năm bôn ba đó đây, ngay thời khắc khốn cùng nhất ba cũng chưa từng để mất nó. Tôi cố gặng hỏi thì ba tôi liền lảng đi. Cách ông nâng niu trân trọng nó càng khơi dậy tính hiếu kì, tò mò của tôi. Năm mười tuổi, dù không được phép, tôi vẫn lén mở cuốn sổ ra xem. Tôi vô cùng kinh ngạc khi hầu hết các trang đều dán kín những tấm ảnh chụp cùng một người đàn ông. Bộ quân phục cho tôi biết chúng được chụp khi ba tôi còn là một sĩ quan. Người trong ảnh là một người Mĩ trẻ, cao lớn rắn rỏi, cầu vai đeo lon sáng bóng, mái tóc vàng óng và đôi mắt màu xanh lơ. Từ thuở ấy, tôi đã hiểu vì sao mẹ bỏ đi bao năm mà ba tôi không đi bước nữa, vì sao ánh mắt ba luôn nhìn xa xăm, vì sao ba giật mình mỗi khi tôi hát lên một ca khúc tình cảm Tiếng Anh nào đó. Có lẽ, đôi mắt xanh lơ trong ảnh kia chính là nỗi ám ảnh lớn nhất trong cuộc đời của ba tôi.Trang cuối cuốn sổ, chỉ ghi ngắn gọn một cái tên.James HarrisLời tác giả: Người viết nhỏ tuổi, tập tành viết lách. Chân thành mong mỏi được ủng hộ và góp ý. Xin cảm ơn!…
"Hạnh ngộ, Nhạc Phong Đại Tiên. "Lần gặp sau cùng ấy, hắn đã tự nhủ với mình chắc chắn sẽ không bỏ qua nàng một lần nào nữa. Vậy mà đến cuối cùng, hắn vẫn không đủ sức giữ nàng lại. Không đủ can đảm để níu kéo nàng. Không đủ can đảm để nói cho nàng biết sự thật. Không đủ can đảm để nhìn nàng chịu tổn thương. "Thà để ngươi cả đời hận ta, còn hơn cả đời hận mình. "Bật cười khinh miệt, tự nói với mình trước đây đâu có như vậy... Khuynh Tuy hoa nở bốn mùa. Hư Kinh mưa rơi không dứt. Mưa rơi ngoài trời hay trong lòng người...? Lời văn đã cạn, mực cũng đã khô, đầu bút gác nghiêng đơn bạc. Sau nhân thế giấu tiếng thở dài chẳng ai biết. Hai vực Thiên Nhai, khó gặp lại người.…
Nu9: Liễu Thanh KhêNam9: Cố Tử ThiênNuphu: Liễu Thanh Y (em nu9)Namphu: Hàn Triết Lâm Âu Dương PhongTóm tắt quá khứ của cô:Cô sau 5 năm nhập ngũ đang làm giấy tờ để xuất ngũ. Cư nhiên có 1 tấm thiệp mời đỏ thắm được gửi đến trong quân đội cho cô- thiệp mời đám cưới. Cô vừa mở ra, vui mừng vì cô dâu là em gái duy nhất của cô, mặt khác tên chú rể là tên của người yêu của cô.5 năm trước:- Chị! Tại sao chị lại nhập ngũ chứ?Liễu Thanh Y- em gái của cô khóc lóc níu tay cô, không cho cô đi-Đúng vậy, đang yên lành tại sao em lại nhập ngũ chứ? - Người yêu hiện tại của cô- Hàn Triết LâmCô cảm thấy thật hạnh phúc vì đã có 2 người, 1 là em gái 2 là người yêu quan tâm lo lắng cho minhg như vậy. Nhưng chuyện nhập ngũ là chuyện cô đã quyết định, không thể thay đổi- Em cảm thấy nếu vào đó, em sẽ trở nên mạnh mẽ hơn, có thể bảo vệ em gái và gia đình mình. Chuyện này không thể thay đổi được nữa. Triết Lâm, nhờ anh chăm sóc em gái em trong 5 năm.- Em yên tâm. Anh sẽ chăm sóc chu đáo cho em gái em- Cảm ơn anhKết thúc hồi tưởngHóa ra chăm sóc chu đáo của anh ta là cưới luôn em gái cô về nhà. Cô thật hối hận khi đã yêu anh ta mù quáng. Cứ tưởng sau khi xuất ngũ sẽ làm đâm cưới cùng anh ta nhưng không ngờ...Cô quyết định thay vì chạy tới lễ cưới phá tan thì cô lại chúc phúc cho họ. Cầu mong cho anh ta cùng em gái của mình trăm năm hạnh phúc.Trích đoạn :Cố Tử Thiên: " Mẫu chồng lí tưởng của em là gì?"Liễu Thanh Khê: " Có thể lăn được nhà trên, xuống được nhà dưới, vào được trong phòng. À còn nữa phải đẹp trai v…