Sõng soài
allcp.…
Cp: Bảo Bình (top) - Bạch Dương (bot)Nhật ký của cậu học sinh cấp 3 có vấn đề tâm lý và lần đầu biết yêu.…
Right2t.…
Tuổi thanh xuân tôi dành trọn vẹn cho những người Không đáp trả Không hề gặp Cũng không hề biết nhau .Một tuổi thanh xuân dành riêng cho chúng ta .…
When you're all aloneI'll reach for youWhen you're feeling lowI'll be there too.…
- trọ ncc t chuyển đây.- tưởng chuyển mà sao quay lại rồi?- ...…
"cậu là đồ đáng ghét! ""sao lại đáng ghét? ""tại... tại cậu to lớn nên cậu đáng ghét! "1m74_1m56…
Đã mất liệu có kiếm lại được? Chờ đợi có phải giải pháp hay? Thời gian liệu có phải là liều thuốc chữa lành hay càng thêm đau đớn? Vì sao ấy liệu có soi sáng cho chúng ta? Tất cả vẫn còn là một bí ẩn, ai có thể giả đáp đây? Mọi thứ có lẽ đã kết thúc sao hắn lại níu kéo để thêm đau khổ, cô ra đi để giải thoát nhưng lại bị giam cầm. Hai người ai cũng mong thời gian có thể quay lại nhưng đều đó là không thể. Họ phải làm sao để có được hạnh phúc? Mọi người đoán xem nhé !!!Các bạn ủng hộ truyện đầu tay của mình nhé! Thank you very much!!…
ở đây là cảm nhận của tui về những truyện đam mỹ tui đã từng đọc . Vậy đó 👍👍👍…
tác giả: piewK…
Tiêu Đề: Tôi Yêu Cậu, IPhone thích ăn Apple Tác Giả: 阮微微 (weweiruan) Người viết : Team Zuu735 và tác giả Nội Dung: Câu chuyện kể về một cô gái tên Sam họ Sung, cô bị bạn bè chế nhạo vì tên kì lạ của mình. Một hôm Sam gặp được một công tử nhà giàu cũng có tên dị không kém "Ai" Sam đã yêu Ai ngay lần đầu tiên gặp mặt. Câu chuyện giữa IPhone với Samsung sẽ ra sao đây? Mời mọi người đón đọc!!!! CHÂN THÀNH CÁM ƠN TEAM ZUU735 VÀ CÁC BẠN ĐAM MÊ TRUYỆN CHỮ!…
Kẻ hành quyết × kẻ phản bộiABO: Enigma×AlphaOOC-Tất cả đều không có thật -Trong màn đêm, một bóng đen nhanh nhẹn lao vụt qua cắt ngang sự yên lặng của không khí, vượt qua từng lớp bảo hộ của Tháp Quang Minh một cách nhanh nhẹn tiến vào căn phòng phía cuối hành lang. một thứ mùi đầy ám muội sóc vào khoang mũi khiến hắn thở dốc:"Gay go rồi"…
cứ bình tĩnh thưởng thức 😁…
Đợi chờ có lẽ là hạnh phúc.Dù trên thế giới có bao nhiêu người nhưng tôi vẫn thấy mình cô đơn.Không còn giả tạo ta sẽ được gì?Giờ còn lại gì trong tiềm thức? Chỉ còn đây những kí ức vô hồn...*CHÚ Ý: Đây là những cảm hứng ngẫu nhiên nên viết thành truyện nếu có gì sai sót mong mọi người chỉ bảo. KHông đạo nhái dưới mọi hình thức, có muốn mang đi nhớ phải thông báo CHI TIẾT cho tớ biết và nhớ GHI NGUỒN đó. Không là tớ buồn đó mà tớ buồn thì sẽ đi ám kẻ làm tớ buồn đó!!! Chút chia sẻ vậy thôi.Chúc mọi người đọc truyện vui vẻ…