Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Mukbang là bạn ăn cho tôi xem chứ không phải bạn rắc cơm chó cho tôi ăn.• Tác giả: Xuyến Xuyến (做梦专家)• Thể loại: hiện đại, ngọt ngào• Độ dài: 1shot ~4,7k chữ• Nguồn: https://yizhipatu.lofter.com/• Người dịch: xiaoyu212Truyện được dịch và chia sẻ với mục đích phi lợi nhuận, đã có sự cho phép của tác giả. Vui lòng không chuyển ver, không reup!…
"Sơn Hạ,Em có thể là con điếm của cả thế giới.Em có thể là con điếm của riêng mình ai đó.Nhưng em, tuyệt-đối không phải là con điếm của anh."...“Cứ hoài đuổi theo nhau trong một cái vòng tròn luẩn quẩn.Tôi chưa bao giờ nhớ ra rằng, được gặp anh và ở bên anh giữa cả biển người đã là một phép mầu. Định mệnh.Một khoảnh khắc nữa qua đi, tôi không còn đuổi theo anh trong cái vòng tròn ấy nữa.Tôi đã không thử đuổi kịp và níu bàn tay dù lạnh của anh lại.Tôi đã đứng đó, lặng lẽ nhìn anh đi.Tôi không chọn một ngã rẽ nào khác để thoát khỏi vòng tròn đó.Vì anh luôn ở đấy.Nhưng tôi tuyệt vọng.Nếu tôi cứ đứng mãi ở đó và trông theo bóng anh, vì là một hình tròn dù luẩn quẩn, cứ sẽ có ngày anh bước đến chỗ tôi dừng lại.Tiếc thay, khi đã quá xa tôi rồi, không còn thấy cái bóng mờ và không còn nghe thấy tiếng bước chân lạc lối của tôi nữa, anh cũng đứng lại. Ở nửa bên kia của đường tròn, không tiếp tục bước đi nữa.Ở nửa bên kia của đường tròn…Xa đến mức anh không nhìn thấy bờ bên kia tôi cũng đã đứng lại tự bao giờ.Anh đợi tôi.Và cứ thế, không bao giờ chúng tôi tìm thấy nhau.”…
Văn án:Cao Khanh Trần đang đỡ rượu thay Lưu Vũ chợt nghe hai vị khách thì thầm, nhìn theo tầm mắt của họ thì thấy một người đàn ông đang từ cửa chính chậm rãi bước vào sảnh, cậu mang bộ âu phục gọn gàng, phong thái vô cùng chững chạc. Doãn Hạo Vũ đeo một cặp mắt kính gọng vàng, tầm mắt nhìn về phía đôi phu phu mới vừa cưới cười rất tươi .Cậu vẫn đẹp trai như vậy, tuy nhiên nhiều năm trôi qua, cuộc sống đã phần nào bào mòn đi vẻ ngây thơ của ngày xưa ấy...Chẳng biết cậu có cảm nhận được mình bị quan sát hay không mà Cao Khanh Trần nhận ra đôi mắt của cậu đang liếc nhìn về phía của anh.Hai tầm mắt giao nhau trong không khí, anh nhẹ nhàng di chuyển nhìn sang hướng khác. Không có sự tương tác nào, tựa như là chẳng quen biết."Anh còn tưởng Paipai ở Đức, không kịp về tham dự đám cưới rồi đấy!", AK nhìn Doãn Hạo Vũ đang từ từ đến gần, cười nói.Doãn Hạo Vũ chào hỏi từng người xong, lúc nhìn thấy ly rượu trên tay Cao Khanh Trần, tầm mắt cậu thoáng chút trùng xuống, nhẹ giọng đáp: "Lịch trình hơi nhiều, nên em về muộn.""Vậy thì phạt Paipai 3 ly rượu, có chấp nhận không?"Santa vừa nói vừa rót một ly rượu mới đưa đến trước mặt Doãn Hạo Vũ, Cao Khanh Trần thấy không ổn liền đưa tay ra chặn, "Em ấy vừa mới xuống máy bay, để em uống thay cho."…