Hoa bồ công anh
Tôi đang ngồi bên vệ đường , nhẹ nhàng cầm bông hoa bồ công anh lên , thổi nhẹ một cái những tán hoa bay nhẹ trong gió , tôi khẽ cười mỉm một cái , đang định đứng dậy đi về thì thấy thằng Tuấn đứng ngay sau lưng tôi , mặt hai đứa sát nhau , tôi giật mình thốt lên : '' Đau tim mày '' '' Hả , gì cơ '' - Nó ngơ ngác hỏi tôi .'' Mày muốn tao chết sớm vì bệnh tim thì lần sau cứ đứng như vậy tiếp đi '' - Tôi nhíu mày nói . '' À , tao xin lỗi '' - Nó từ từ đứng dậy , rồi vươn cánh tay nắm lấy tay tôi kéo tôi lên . '' Mà sao mày chưa về ở đây làm gì '' '' À tao thấy hoa bồ công anh nên đứng lại nhìn chút thôi '' - Tôi vừa phủi bụi trên quần áo vừa nói . '' Mày thích hoa bồ công anh à '' '' Ừ '' '' Vì sao vậy '' '' Ờm , vì... tao cũng chẳng biết nữa , tao nghĩ chắc là đơn giản là vì nó đẹp thôi , mày biết không , tao thấy hoa bồ công anh không rực rỡ như hoa hướng dương hay sang trọng như hoa lan, nhưng nó lại mang vẻ đẹp nhẹ nhàng, bay bổng như tuổi học trò của chúng ta nhỉ , cái tuổi rạng rỡ nhất trong cuộc đời ý ''…