Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
1,670 Truyện
•[ So This Is Love ? ]•  [ Drop ]

•[ So This Is Love ? ]• [ Drop ]

83 3 7

" Có một người,dạy bạn thế nào là yêu nhưng không yêu bạn.Tớ muốn được ôm chặt cậu dù biết trái tim của cậu đang gọi tên một người khác.Bởi tớ thật yếu đuối nên muốn dựa vào vai của cậu mãi ,dù biết rằng cậu chỉ xem tớ là một người bạn thân...." Rose là người bạn thân của hoàng tử Henri và đây là câu chuyện về tình yêu của cô dành cho anh ấy. Đây không phải là một câu chuyện tình yêu bình thường mà là một câu chuyện sâu sắc hơn về tình cảm đơn phương. Truyện sẽ khác so với bản gốc của phim Cinderella ,đây chỉ là một câu chuyện do mình thay đổi theo hướng của nhân vật chính nên mong mọi người thích (◍•ᴗ•◍)❤. Đây cũng là lần đầu tiên mình viết truyện (mình học văn,viết văn cũng tạm ổn nhưng chủ yếu mình muốn viết vì ý tưởng và muốn cài đặt wattpat để viết truyện lâu lắm rồi ) nên có sai sót gì thì tớ mong mọi người hướng dẫn và chỉ bảo.…

Shit BANGTAN says!!! (2)

Shit BANGTAN says!!! (2)

2,029 193 80

tiếp nối phần 1 <333lại là những câu nói, những mẩu chuyện J4F hoa mĩ(?!???) lầy lội góp phần thể hiện sự nhiều muối của anh em nhà chống đạn =))))Tui đã cất công lụm nhặt khắp mọi nơi nên mọi người nhớ ủng hộ tui nha 😀😀😀😀😀😀…

[Bác Chiến] CHÂN ÁI VÔ HỐI

[Bác Chiến] CHÂN ÁI VÔ HỐI

736 38 3

Hâm mộ cp Bác Chiến nên viết fic này. Nếu không hợp gu hoặc không thích thì xin click back.Đây là câu chuyện nói về tương lai của cp Bác Chiến do mình tưởng tượng. Mong sự góp ý của bạn.-Anh biết là em đối với anh là như nào mà. -Vương Nhất Bác nói trong đau đớn.-Ừ. Anh biết. Nhưng đây là một mối quan hệ không nên tiếp tục. Em còn trẻ, còn con đường phía trước. Nghe anh đi, có thể em rung động với anh chỉ là nhất thời. -Tiêu Chiến nhàn nhạt nói. -Cậu nhóc sinh năm 97 ạ.-Đã bảo anh bao lần rồi, em không phải nhóc...-Đừng gào lớn thế, bây giờ cả hai chúng ta đều có sự nghiệp riêng và đều đang ở thời điểm đỉnh cao nhất... Em nên...-Em hiểu rồi... -Vương Nhất Bác cười khẩy, cậu bước tới cửa chính và vặn chốt cửa. -Em chẳng là gì của anh cả.... -Em... Em định đi đâu... Đây là nhà em mà... -Tiêu Chiến lo lắng.-Đi tự tử... Anh dám đi cùng không? -Cậu lạnh nhạt nói.-Em.... Em dám...…

{ JOONGDUNK + Duyên Âm}:Hãy Ôm Lấy Em Một Chút Được Không

{ JOONGDUNK + Duyên Âm}:Hãy Ôm Lấy Em Một Chút Được Không

11 0 2

" kiếp trước là em yêu anh, nhưng chỉ vì sự định kiến của xã hội nên ta không đến bên nhau được, nhưng kiếp này tuy ta âm dương tách biệt nhưng tơ hồng vẫn sẽ dành cho nhau "Cậu truyện" Hãy ôm lấy em một chút được không"Kể về cô nàng Lip là em gái của Dunk , câu truyện bắt đầu khi cả hai cùng nhau là tình nguyện viên , trên vùng cao hỗ trợ góp phần cho trẻ em và người dân nghèo khó trên đó khi đã được 3 tháng rất yên thì bỗng một hôm trời chỉ mới tờ mờ sáng do là có chuyện cần qua để hỏi Dunk thì cô mới phát hiện bí mật động trời là Dunk bị trầm cảm và hội chứng Alzheimer, là một trong những căn hội chứng, có thể nói là suy giảm trí nhớ thường xuất hiện ở người cao tuổi nhưng Dunk chỉ mới 23 nhưng đã bị thì có vẻ nó đã xuất hiện từ rất lâu rồi chứ không phải mới đây, không chỉ vậy khi đến cái ngày đau buồn nhất, ấy vậy mà..cô mới phát hiện Ngài thiếu tá Joong lại là chồng của Dunk Từ đây câu truyện lún sâu vào tìm kiếm vì khi ấy một số lão làng trong làng đồn thổi nhau về một bức tranh nổi tiếng của căng nhà của đại thiếu gia nổi tiếng được trôn vùi trong khu rừng ở Bangkok phía Nam…

THỰC TẬP SINH THẦN TƯỢNG - NHỊ TỨ LÃO GIA

THỰC TẬP SINH THẦN TƯỢNG - NHỊ TỨ LÃO GIA

4 0 3

Kiếp trước,cô gái Chẩm Khê đáng thương đã phải chịu đựng quá nhiều khó khăn cùng đau khổ từ đám người thân luônmuốn hãm hại mình. Ông trờithấy vậy cũng không khỏi thương xót, bèn quyết định ban cho cô cơ hộitrọng sinh vềlại độ tuổi khicô mới chỉ mười hai, nhưng trong đầu Chẩm Khêvẫn được phép lưu giữ lại kí ức từ kiếp sống bị dày vò hãm hại. Vì vậy,cô liền lập ra kế hoạch để cuộc sống mới mà mình được ông trời tốt bụng bancho sẽ không còn thê thảm như trước nữa.Lần này, định mệnh lại lần nữa an bài cho Chẩm Khê phải bước chân đến nhà họ Chẩm như là trước kia, nhưng mà giờ đây, Chẩm Khê hiền lành, dễdàng bị lừa gạt khi xưa đã không còn, thay vào đó là mộtcô gái khôn ngoan,cẩn trọng và khéo léo hơn.Trong chính gia đình của mình, ChẩmKhê đã phải cố gắng hết sức để tránh khỏi cái bẫy do đám người mưu mô ấy bày ra khi ai ai xung quanh cũng cómưu tính xấu xa đối với cô. Từ người anh trai hờ Lâm Chính của Chẩm Khê cho đếnmụ dì ghẻ ác độc Lâm Tuệ và cả Chẩm Toàn - cha của cô,cũng làngười luôn tìm mọi cách để ngăn Chẩm Khê đi học, rồi thì Chẩm Hàn luôn tỏ ra mình không liên quan để rồi tiếp tục châm dầu vào lửa. Chẩm Khê cônhất định phải tận dụng từng phút giây quý giácủa mình để đấu tranh với bọn họ, giành được cơ hội học tập.…

Khúc ca của Bóng Đêm

Khúc ca của Bóng Đêm

3 0 1

Ở một thế giới khác, không có con người.Chỉ có chết chóc, máu tanh, có sự tàn nhẫn và lãnh khốc. Thế giới của ma cà rồng. Đây là một thế giới khách, tồn tại song song với thế giới của con người.Hai giống loài khác nhau, cách sống khác nhau, chính vì thế duyên phận hay tình yêu giữa họ là rất mỏng manh. Con người ao ước tình yêu đó, nhưng không lẽ ma cà rồng lại không khao khát?!Con người, ma cà rồng. Họ khác nhau ở chỗ nào? Con người ăn thức ăn của mình để sống thì ma cà rồng cũng phải hút máu người để sống, cùng là nuôi sống cơ thề của bản thân nhưng lại áp dụng những cách thức khác nhau. Nếu như vậy thì, điểm khác nhau ở chỗ nào? Ma cà rồng có thể lạnh lùng giết bạn để lấy máu, nhưng con người cũng có thể nhẫn tâm giết một ai đó chỉ để trả thù rửa hận. Con người vì đau buồn mà rơi lệ thì ma cà rồng cũng có khi thống khổ phải tự giày vò mình. Đều giống nhau. Họa chăng nếu có một điểm khác biệt giữa con người và ma cà rồng, chẳng qua là rơi vào hai chữ "thế giới" mà thôi. Con người có thế giới của con người, họ sống an toàn hay nguy hiểm đều gói gọn trong cái thế giới đó. Ma cà rồng có thế giới của ma cà rồng, họ giết chóc hay rong ruổi săn mồi đều gói gọn trong cái thế giới đó. Bất quá, thế giới của ma cà rồng sẽ ngày càng lớn mạnh, thế giới của con người sẽ ngày càng bị thu hẹp. Đó là luật sinh tồn. Họ không bước vào mảnh đất của bạn, bạn gặp may.Bạn phạm vào lãnh địa của họ, bạn chết.…

mùa hạ thoáng qua

mùa hạ thoáng qua

354 4 4

Năm ấy, Chương Viễn của thời cấp Ba tinh nghịch nhìn Hà Lạc nói: "Này bạn gì ơi, ngẩng đầu cho người ta nhìn kỹ chút xem nào." Năm ấy, Chương Viễn nghiêng trái nghiêng phải tránh móng vuốt của Hà Lạc: "Giờ đã là người của tớ rồi, có tròn hay dẹt cũng tùy tớ xử lý đúng không?"Năm ấy, Chương Viễn đứng suốt mười tám tiếng đồng hồ mới tới được Bắc Kinh, vô cùng mệt mỏi nói: "Cô bé lười, em lại vừa mới ngủ dậy đấy à?"Năm ấy, Chương Viễn đưa bức ảnh của Hà Lạc Gia Uyển cho Hà Lạc: "Anh vốn cho rằng, em sẽ trở thành nữ chủ nhân của nó."Năm mười sáu tuổi, trên đường tan học, Chương Viễn né đôi găng tay của Hà Lạc ném đến, cười mà nói: "Lấy oán báo ơn, Hà Lạc, tớ nhớ cậu cả đời."Rất nhiều năm sau, ở nơi đất khách, Chương Viễn của tuổi trưởng thành nhìn thẳng vào mắt Hà Lạc, nhấn từng chữ một: "Hà Lạc, anh nhớ em cả đời, anh cũng muốn bên em cả đời."Dứt khoát là thế, dũng cảm là thế, kiêu ngạo là thế, đến tiếng nức nở sau cùng cũng tràn ngập hơi ấm dịu dàng. Vậy nên, chúng ta cứ ngần ngừ chẳng chịu già đi, giống như cầm lên cuốn sách này rồi chỉ rón rén đọc từng chút, từng chút một. Vậy nên, trước khi chúng ta già đi, xin hãy nâng niu cất giữ cuốn sách này, giống như nâng niu cất giữ trong trái tim mình những ký ức của cả thời thanh xuân.…

Nhật ký Lâm sàng

Nhật ký Lâm sàng

0 0 1

Là một nhật ký, đây thật sự sẽ là một quyển nhật ký của mình. Những câu chuyện trong quyển nhật ký này là những gì đã xảy ra có lẽ cách đây vài giây, có lẽ là vài ngày cũng có lẽ là vài tháng nhưng tuyệt đối là những câu chuyện rất thật trong những chuyến Lâm sàng của mình. Mình sẽ viết lại những câu chuyện của những người mình gặp dưới góc nhìn của mình. Và mình sẽ viết về cuộc gặp gỡ của mình với những người bạn, về những ngày tháng mình đang mài đũng quần ở trường y X. Quyển nhật ký này của mình không biết là sẽ dài bao nhiêu chương, sẽ không biết được ngày kết thúc, sẽ không biết được ngày ra chương mới nhưng mình vẫn cứ đặt tay lên phím và gõ, mình sẽ gõ, gõ tới khi nào mà nó kết thúc.Mình viết quyển nhật ký này không phải vì đam mê với văn chương, không phải vì khoe khoang, mình viết nó vì mình sợ một ngày nào đó căn bệnh Alzheimer sẽ ăn mòn từng chút một kí ức về những năm tháng đi qua của mình.Mình hi vọng khi bạn đọc nó, bạn sẽ thấy được mình và biết đâu bạn cũng sẽ quyết định giống mình- viết một cuốn nhật ký cho những ngày đã qua.Có lẽ lời văn của mình sẽ không trơn tru, mượt mà vì mình đã bỏ tập làm văn hơn 4 năm rồi. Mình viết quyển nhật ký này với "giọng nói", thật là giọng nói luôn nha. Kể cho mình của tuổi 21 nghe, cho mình của tuổi 25, cho mình của tuổi 30, cho mình của tuổi 55, cho mình của những ngày sau nữa nghe về thời gian mình đã đi qua. Kể cho bạn nghe về những chuyện nhí nhưng không nhảm lắm của cuộc đời mình đang đi qua.p/s. Mong là có người nào đó dù chỉ một người biết đến quyển nhật ký này mà không biết đến mình vì mình thấy hơi sượng sùng 😊😊😊…

Ma Cà Rồng Omega Của Thượng Tướng - Ngốc Tử Tiểu Nhị

Ma Cà Rồng Omega Của Thượng Tướng - Ngốc Tử Tiểu Nhị

133 12 1

Hán Việt: Thượng tương đích omega hấp huyết quỷ.Tác giả: Ngốc Tử Tiểu Nhị.Tình trạng: Hoàn thành.Mới nhất: Chương 89.Nguồn: Wikidich + Tấn Giang.Designer: Mít.Thể loại: Nguyên sang, đam mỹ, hiện đại, tương lai, tình cảm, xuyên việt, tinh tế, ngọt sủng, ABO, chủ thụ, nhẹ nhàng, HE.VĂN ÁNLà một ma cà rồng mới sinh nên bản năng đã khắc sâu vào gien của Lạc Chu Chu, khiến cậu giống như thế hệ cha anh mình, tìm kiếm một người phù hợp với bản thân cả đời.Máu của người ấy nhất định phải ấm nóng và ngọt ngào, tỏa ra mùi thơm của loài cây tam thất đỏ⁽¹⁾.Nhưng mà tìm gần hai mươi năm cũng không thấy, Lạc Chu Chu cảm thấy bản thân sắp héo tàn mất rồi. Mãi đến khi cậu xuyên đến một thời không chẳng biết tên, gặp được tên thượng tướng nọ.Tiếng mạch đập của hắn là bản nhạc tuyệt vời nhất, cả hơi thở phát ra cũng hơn hẳn tam thất đỏ.Lạc Chu Chu say sưa ngửi ngửi quanh cổ hắn, lộ ra hai chiếc răng nanh nhòn nhọn.Ta muốn hắn...... Trở thành của mình......***Sở Phong lạnh lùng nhìn tên tiểu công tử nhà đối thủ cạnh tranh đang nằm hít hà say sưa trên cổ mình, còn gặm tới cắn lui tuyến thể của hắn.Chiếc răng nanh nhỏ đáng yêu chọc chọc vào cổ làm hắn có hơi ngứa.Bộ cậu không biết một omega lại làm chuyện này với alpha có nghĩa là gì sao?Được thôi, đánh dấu cậu vậy.----------------------------Tags: 1v1, HE, cả hai đều là mối tình đầu của nhau, cả thể xác và tinh thần.Mặt mày lạnh tanh phúc hắc công ✘ thẳng thắn ngây thơ thụ.Nhân vật chính: Sở Phong, Lạc Chu Chu.…

HOÀNG QUYỀN

HOÀNG QUYỀN

1,067 69 17

Tác phẩm đầu tay của tớ. Hãy gọi tớ là Vua Bí Ngô. Chuyện bắt đầu khi cô bé Huỳnh Lê Triều Châu bị người khác nguyền rủa ở thế giới hiện đại. Gia đình cô gặp bao sóng gió và cô cũng mất mạng vì lời nguyền đó. Một vị thần đã giúp cô sống lại nhưng với điều kiện cô phải phò trợ đất nước Đại Việt ở thế giới song song. Tại thế giới song song, biết bao nhiêu âm mưu quyền lực, tranh giành ngai vị, huynh đệ tương tàn... kéo dài trong hoàng tộc họ Long ở Đại Việt. Với trí thông minh, kiến thức hiện đại, lối sống vì kẻ khác, Huỳnh Lê Triều Châu đã chinh phục biết bao trái tim của các bậc anh hào vào thời đại đó. Đứng giữa vô vàn âm mưu, đứng giữa các nam chính... Huỳnh Lê Triều Châu phải làm gì? Hãy dõi theo câu chuyện này nhé!!! Trong một tẩm cung ở hoàng thất, trên chiếc giường bọc gấm sang trọng. Chàng trai đang tức giận, hắn dùng tay mình khóa tay cô gái xinh đẹp đang cố vùng vẫy dưới thân mình. Hắn cúi sát và gằm giọng, hắn muốn cô phải khắc ghi từng chữ. - Huỳnh Lê Triều Châu, hai năm rồi. Hắn cúi xuống định hôn lên môi cô. Cô mím môi, ngoảnh mặt đi. Thấy vậy hắn thả lỏng cô ra. Cô nhìn hắn, thở hắt nói. - Hai năm gì chứ! Ngài mau buông tôi ra, tư thế này của chúng ta, nếu ai thấy thì... Mau buông ra... Không thì tôi sẽ..... Tôi sẽ hét lên đó... - Sao, sợ hả? Muốn hét lên sao? Hét to lên, càng to càng tốt. Ta muốn tất cả mọi người đều biết cô rất có cảm tình với ta. - Ngài... ngài suy nghĩ đi đâu vậy. - Huỳnh Lê Triều Châu, nàng diễn rất sâu nhưng tất cả những gì nàng làm vì ta. Chẳng lẽ…