Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
1,806 Truyện
Ánh Chiều Tà

Ánh Chiều Tà

1 0 1

Thiên Di là 1,cô gái nghèo giỏi giang, xuất sắc giành được suất học bổng vào trường cấp 3 danh giá nhất thành phố. Tưởng như cuộc đời sẽ sang trang mới, nhưng thực tế lại là cơn ác mộng khác.Ngoại hình Di không nổi bật: da ngăm, dáng người gầy gò, quần áo cũ kỹGia cảnh bấp bênh: mẹ nhi đã mất từ lúc Di lên 8, ba lao động tay chân, nhưng rất yêu thương DiBước vào môi trường toàn "con nhà giàu", Di lập tức bị cô lập, bắt nạt và miệt thị ngoại hìnhNhưng... những lúc cô sắp bị đánh , có một người luôn xuất hiện đúng lúc cứu cô - Trần Minh Khang.Cậu là nam thần học bá, con trai tài phiệt, đẹp trai, nhà giàu, giỏi giangLuôn dịu dàng, hay giúp đỡ, bảo vệ Di trước đám đôngMỉm cười, an ủi, cho cô cảm giác được quan tâm thật lòng"nhưng Đi không biết "Minh Khang chính là kẻ cầm đầu đứng sau trò bắt nạtCậu ta thao túng mọi người như con rối, tạo ra "thế giới giả dối" mà ai cũng tinViệc cứu giúp Di chỉ là chiêu trò đánh bóng hình ảnh, và tên tuổi của mình"Di hoàn toàn ngây thơ, tin rằng Khang là nguời đối xử tốt duy nhất với mình buổi chiều định mệnh ấy, sau khi bị ép trực nhật một mình, lúc lặng lẽ rời trường dưới ánh hoàng hôn, Di vô tình thấy Khang đang cúi nhặt ve chai giúp một bà cụ.Ánh chiều tà nhuộm vàng dáng người cậu, nụ cười dịu dàng ấy khiến Di rung động lần đầu - tình cảm ngây dại trỗi dậy, cô nghĩ mình đã may mắn gặp được người tốt giữa đời đầy sóng gió.Cô đâu ngờ, ngay từ đầu, mọi thứ chỉ là một màn kịch hoàn hảo do chính Minh Khang đạo diễn. Nhưng trái tim cô, lại tr…

mùa hạ thoáng qua

mùa hạ thoáng qua

354 4 4

Năm ấy, Chương Viễn của thời cấp Ba tinh nghịch nhìn Hà Lạc nói: "Này bạn gì ơi, ngẩng đầu cho người ta nhìn kỹ chút xem nào." Năm ấy, Chương Viễn nghiêng trái nghiêng phải tránh móng vuốt của Hà Lạc: "Giờ đã là người của tớ rồi, có tròn hay dẹt cũng tùy tớ xử lý đúng không?"Năm ấy, Chương Viễn đứng suốt mười tám tiếng đồng hồ mới tới được Bắc Kinh, vô cùng mệt mỏi nói: "Cô bé lười, em lại vừa mới ngủ dậy đấy à?"Năm ấy, Chương Viễn đưa bức ảnh của Hà Lạc Gia Uyển cho Hà Lạc: "Anh vốn cho rằng, em sẽ trở thành nữ chủ nhân của nó."Năm mười sáu tuổi, trên đường tan học, Chương Viễn né đôi găng tay của Hà Lạc ném đến, cười mà nói: "Lấy oán báo ơn, Hà Lạc, tớ nhớ cậu cả đời."Rất nhiều năm sau, ở nơi đất khách, Chương Viễn của tuổi trưởng thành nhìn thẳng vào mắt Hà Lạc, nhấn từng chữ một: "Hà Lạc, anh nhớ em cả đời, anh cũng muốn bên em cả đời."Dứt khoát là thế, dũng cảm là thế, kiêu ngạo là thế, đến tiếng nức nở sau cùng cũng tràn ngập hơi ấm dịu dàng. Vậy nên, chúng ta cứ ngần ngừ chẳng chịu già đi, giống như cầm lên cuốn sách này rồi chỉ rón rén đọc từng chút, từng chút một. Vậy nên, trước khi chúng ta già đi, xin hãy nâng niu cất giữ cuốn sách này, giống như nâng niu cất giữ trong trái tim mình những ký ức của cả thời thanh xuân.…

Nhật ký Lâm sàng

Nhật ký Lâm sàng

0 0 1

Là một nhật ký, đây thật sự sẽ là một quyển nhật ký của mình. Những câu chuyện trong quyển nhật ký này là những gì đã xảy ra có lẽ cách đây vài giây, có lẽ là vài ngày cũng có lẽ là vài tháng nhưng tuyệt đối là những câu chuyện rất thật trong những chuyến Lâm sàng của mình. Mình sẽ viết lại những câu chuyện của những người mình gặp dưới góc nhìn của mình. Và mình sẽ viết về cuộc gặp gỡ của mình với những người bạn, về những ngày tháng mình đang mài đũng quần ở trường y X. Quyển nhật ký này của mình không biết là sẽ dài bao nhiêu chương, sẽ không biết được ngày kết thúc, sẽ không biết được ngày ra chương mới nhưng mình vẫn cứ đặt tay lên phím và gõ, mình sẽ gõ, gõ tới khi nào mà nó kết thúc.Mình viết quyển nhật ký này không phải vì đam mê với văn chương, không phải vì khoe khoang, mình viết nó vì mình sợ một ngày nào đó căn bệnh Alzheimer sẽ ăn mòn từng chút một kí ức về những năm tháng đi qua của mình.Mình hi vọng khi bạn đọc nó, bạn sẽ thấy được mình và biết đâu bạn cũng sẽ quyết định giống mình- viết một cuốn nhật ký cho những ngày đã qua.Có lẽ lời văn của mình sẽ không trơn tru, mượt mà vì mình đã bỏ tập làm văn hơn 4 năm rồi. Mình viết quyển nhật ký này với "giọng nói", thật là giọng nói luôn nha. Kể cho mình của tuổi 21 nghe, cho mình của tuổi 25, cho mình của tuổi 30, cho mình của tuổi 55, cho mình của những ngày sau nữa nghe về thời gian mình đã đi qua. Kể cho bạn nghe về những chuyện nhí nhưng không nhảm lắm của cuộc đời mình đang đi qua.p/s. Mong là có người nào đó dù chỉ một người biết đến quyển nhật ký này mà không biết đến mình vì mình thấy hơi sượng sùng 😊😊😊…

Ma Cà Rồng Omega Của Thượng Tướng - Ngốc Tử Tiểu Nhị

Ma Cà Rồng Omega Của Thượng Tướng - Ngốc Tử Tiểu Nhị

135 12 1

Hán Việt: Thượng tương đích omega hấp huyết quỷ.Tác giả: Ngốc Tử Tiểu Nhị.Tình trạng: Hoàn thành.Mới nhất: Chương 89.Nguồn: Wikidich + Tấn Giang.Designer: Mít.Thể loại: Nguyên sang, đam mỹ, hiện đại, tương lai, tình cảm, xuyên việt, tinh tế, ngọt sủng, ABO, chủ thụ, nhẹ nhàng, HE.VĂN ÁNLà một ma cà rồng mới sinh nên bản năng đã khắc sâu vào gien của Lạc Chu Chu, khiến cậu giống như thế hệ cha anh mình, tìm kiếm một người phù hợp với bản thân cả đời.Máu của người ấy nhất định phải ấm nóng và ngọt ngào, tỏa ra mùi thơm của loài cây tam thất đỏ⁽¹⁾.Nhưng mà tìm gần hai mươi năm cũng không thấy, Lạc Chu Chu cảm thấy bản thân sắp héo tàn mất rồi. Mãi đến khi cậu xuyên đến một thời không chẳng biết tên, gặp được tên thượng tướng nọ.Tiếng mạch đập của hắn là bản nhạc tuyệt vời nhất, cả hơi thở phát ra cũng hơn hẳn tam thất đỏ.Lạc Chu Chu say sưa ngửi ngửi quanh cổ hắn, lộ ra hai chiếc răng nanh nhòn nhọn.Ta muốn hắn...... Trở thành của mình......***Sở Phong lạnh lùng nhìn tên tiểu công tử nhà đối thủ cạnh tranh đang nằm hít hà say sưa trên cổ mình, còn gặm tới cắn lui tuyến thể của hắn.Chiếc răng nanh nhỏ đáng yêu chọc chọc vào cổ làm hắn có hơi ngứa.Bộ cậu không biết một omega lại làm chuyện này với alpha có nghĩa là gì sao?Được thôi, đánh dấu cậu vậy.----------------------------Tags: 1v1, HE, cả hai đều là mối tình đầu của nhau, cả thể xác và tinh thần.Mặt mày lạnh tanh phúc hắc công ✘ thẳng thắn ngây thơ thụ.Nhân vật chính: Sở Phong, Lạc Chu Chu.…

kv - Tịch Dương

kv - Tịch Dương

45 8 1

Một câu chuyện về yêu thương không được phép, những vết thương không ai thấy, và lời tạm biệt không thể nói.Chỉ là một chiếc plot đã phủi bụi từ lâu, mang theo tớ của những ngày non nowts, với tình yêu vô hạn với những con chữ.…

HOÀNG QUYỀN

HOÀNG QUYỀN

1,068 69 17

Tác phẩm đầu tay của tớ. Hãy gọi tớ là Vua Bí Ngô. Chuyện bắt đầu khi cô bé Huỳnh Lê Triều Châu bị người khác nguyền rủa ở thế giới hiện đại. Gia đình cô gặp bao sóng gió và cô cũng mất mạng vì lời nguyền đó. Một vị thần đã giúp cô sống lại nhưng với điều kiện cô phải phò trợ đất nước Đại Việt ở thế giới song song. Tại thế giới song song, biết bao nhiêu âm mưu quyền lực, tranh giành ngai vị, huynh đệ tương tàn... kéo dài trong hoàng tộc họ Long ở Đại Việt. Với trí thông minh, kiến thức hiện đại, lối sống vì kẻ khác, Huỳnh Lê Triều Châu đã chinh phục biết bao trái tim của các bậc anh hào vào thời đại đó. Đứng giữa vô vàn âm mưu, đứng giữa các nam chính... Huỳnh Lê Triều Châu phải làm gì? Hãy dõi theo câu chuyện này nhé!!! Trong một tẩm cung ở hoàng thất, trên chiếc giường bọc gấm sang trọng. Chàng trai đang tức giận, hắn dùng tay mình khóa tay cô gái xinh đẹp đang cố vùng vẫy dưới thân mình. Hắn cúi sát và gằm giọng, hắn muốn cô phải khắc ghi từng chữ. - Huỳnh Lê Triều Châu, hai năm rồi. Hắn cúi xuống định hôn lên môi cô. Cô mím môi, ngoảnh mặt đi. Thấy vậy hắn thả lỏng cô ra. Cô nhìn hắn, thở hắt nói. - Hai năm gì chứ! Ngài mau buông tôi ra, tư thế này của chúng ta, nếu ai thấy thì... Mau buông ra... Không thì tôi sẽ..... Tôi sẽ hét lên đó... - Sao, sợ hả? Muốn hét lên sao? Hét to lên, càng to càng tốt. Ta muốn tất cả mọi người đều biết cô rất có cảm tình với ta. - Ngài... ngài suy nghĩ đi đâu vậy. - Huỳnh Lê Triều Châu, nàng diễn rất sâu nhưng tất cả những gì nàng làm vì ta. Chẳng lẽ…