bài 3
…
couple:hunhan và chanbaekthể loại :ngọt ngào, hường tung tóe , học đường nhân vật :chanyeol :18t, con của tập đoàn PCY lớn số 1 thế giới, hot boy của trường, nhiều nữ xinh theo đuổi .sehun:em của chanyeol, 18t, hot boy của trường chỉ tội hơi móm. luhan:18t, con của tập đoàn BBH thứ 2 thế giới, ba mẹ cưng như cưng trứng , mặt mũi dễ thương, mắt nai, baby. bao nhiu trai gái tỏ tình. baekhyun :em lunhan, dễ thương, da trắng không tì vết , baby, sắc đẹp vạn người mê .…
Nhân vật trong truyện đều thuộc về tác giả Nii Satoru. Truyện không liên quan tới cốt truyện chính.OOC nặng nặng nặng nặng....…
Bố của Trần Hề là một người điếc, bọn họ hy vọng Trần Hề có thể nói chuyện, "Hề" là "a" trong giao tiếp, bọn họ đã dùng lời chúc phúc tốt nhất tặng cho cô.Lần đầu tiên Phương Nhạc ở nhà trông thấy Trần Hề được bố mình đưa về nhà nuôi dưỡng, lạnh lùng nhắc nhở: "Cách xa tôi một chút."Trần Hề: "Vâng ạ."Phương Nhạc: "...Sau đó Phương Nhạc vô cảm hỏi Trần Hề: "Nhà tôi bỏ đói cô à?" Anh nhíu mày nhìn tay chân mảnh khảnh của Trần Hề.Trần Hề ngay lập tức hiểu ra rồi giữ khoảng cách, vội vàng múc hai miếng thịt kho tàu trong chén rồi đứng dậy muốn bỏ chạy, Phương Nhạc đưa chân móc lấy ghế của cô, chặn đường cô đi.Lại về sau nữa, Phương Nhạc trầm giọng: "Tôi đã sớm bảo cô cách xa tôi một chút."Trần Hề hoảng sợ, từ trên giường bật dậy, lấy chăn quấn chặt người lại, không tài nào chịu nổi nữa mà huỵch toẹt: "Anh hai à, đây là phòng của tôi!""Thế thì sao chứ." Phương Nhạc khóa chặt cửa phòng ngủ.Đáng lý ra, trăng sáng nên hướng từ tây về đông, nhưng anh thì làm trái với quy luật này, trăng hướng về phía tây.…
Diệu Ngọc ghét phải chờ đợi cho đến khi bầu trời quang đãng.Mưa cộng thêm gió mang lại cảm giác hơi se lạnh ngay lúc này cô chỉ muốn về nhà.Bỗng có một thân hình cao dáo,trên tay cầm ô trong suốt,hắn bước đi rất vội vã đến nỗi không để ý đến nước mưa đã bắn tung tóe lên ống quần hắn."Nhà em ở đâu,tôi đưa em về."Thiếu nữ mùa hè năm ấy như đóa hoa hướng dương dẫu mặt trời có rực rỡ đến đâu, chói chang đến đâu, nóng nực đến đâu thì những bông hoa hướng dương vẫn luôn lặng lẽ hướng về phía mặt trời.…
Một cô gái không có gì đặc biệt ,cuộc sống cực bằng phẳng mà nói toẹt ra là nhàm chán như 1 con robot ngày qua ngày đến trường rồi lại về nhà rồi lại đến trường rồi lại về nhà,à ,tất nhiên là cô có 1 gia đình hạnh phúc ,vài đứa bạn thân điên điên ,cơ mà vẫn thiếu cái gì đó ,vẫn thiếu cảm xúc gì đó .........Tình yêu! Ờ,cũng nên có chứ đúng không,17 tuổi rồi chứ ít gì sắp bị đuổi cổ khỏi trường cấp 3 rồi,sắp hết thời học sinh ngây thơ trong trẻo rồi mà vẫn chưa có mảnh tình nào,mà đau lòng ở chỗ ,con bé rất mong chờ được biết cảm giác yêu ,nhưng lúc nào cũng như bà già khó tính,k kiếm đc 1 cái rung động nào với bọn con trai xung quanh,tim nó chả lỗi nhịp được 1 lần nào,dù cũng được vài ba lần được đứa khác tỏ tình....... À,rồi thì cậu ý cũng xuất hiện ....thình thịch... thình thịchhh......Ps: Chào,đây là truyện đầu tiên của mình và 3 chương đầu là mình viết dựa trên câu chuyện thật sự của mình :)) ,còn những chương tiếp theo là tự bốc phét có tổ chức =)) ,tưởng tượng,mơ mộng và hoàn thành nốt câu chuyện tình yêu mà mình mong ước.Vì mình 21 tuổi rồi,sắp 22 tuổi đến nơi nên càng về sau khi nhân vật trưởng thành sẽ phát triển mạch cũng có những tình tiết tình cảm 18+,nếu mình có thể kiên trì viết đến cùng :) À,thật ra mình nghĩ cũng chả có ai đọc đâu,nhưng tự viết rồi đăng lên 1 trang wed rồi tự đọc cũng khá hạnh phúc :)) vì được một lần nữa gợi lại những cảm xúc về một người quan trọng,thật sự quan trong với mình :)).Nếu có 1,2 bạn vô tình đọc một chút truyện mình viết thì cảm ơn nhiều …
Ivan Dostoevsky là một thám tử tài ba, theo cậu có Shikamaru là một trợ lí. Hai người cùng nhau phá án qua năm qua tháng, cho đến một ngày...…
TÂM LINH…
Hàng ngày ta đứng trên đỉnh núi cao nhất trần gian. Nhìn xuống thế giới loài kiến. À chúng là loài người. Những sinh vật nhỏ bé, tất bật và buồn rầu.Chúng vẫn chưa biết là thế giới này sắp bị diệt vong đâu. Thưa chúa tể.Ánh mắt của chúng đau đáu, lo toan. Vì mải miết chạy theo những thứ gì đó.Chẳng phải cs chỉ là ăn, ngủ... Đi mây về gió hay saoĐó chỉ là ngài thôi thưa ngài. Ngài đâu cần ăn uống gì.Ừ. Chạy cũng mỏi. Ăn cũng mỏi. Đã lâu rồi ta chưa ăn gì... Suy tư, chờ đợi, nhịn đói...Ăn cũng là 1 thú vui rất tuyệt đấy thưa lốtNgài ko suy nghĩ đến mấy thứ thiển cận như ngươi đâu. Giọng của TĐ, cô gái xinh đẹp. Cả 2 lườm nhau tóe lửaTa có thể có mọi thứ chỉ với cái búng tay. Hay phát nổ hành tinh này 1 cách uể oải nhàm chán. Nhưng ta vẫn có điều chưa hiểu. Đôi mắt chúng chứa đầy những tri thức kì quái mà ta muốn xem xemChúng con xin bái lạy ngàiThật là những suy tư khủng bố mang tầm vũ trụNên. Trước khi hủy diệt nền văn minh thứ 763. Ta muốn chơi đùa với chúng 1 chút…
Nhân vật trong truyện phần lớn thuộc về series Precure của Toei. Akatsuki là một cậu bé 10 tuổi, mang trong mình năng lực đặc biệt. Vì điều đó mà cậu bị mọi người xa lánh, chỉ có gia đình bên cạnh cậu. Thế nhưng một ngày, gia đình Akatsuki bị giết bởi một nhóm người lạ, họ đến để bắt lấy cậu. Trong lúc cậu rơi vào tuyệt vọng, một người đã đến cứu cậu. Cô ấy có mái tóc màu hồng, giống như cánh đồng hoa xinh đẹp trong giấc mơ của cậu. Đôi mắt cô ấy là một màu xanh lục giống như viên ngọc lục bảo. Giọng cô ấy nhẹ nhàng, ấm áp như lời ca của thiên sứ. Cậu yêu cô ấy, yêu rất nhiều.…
có một ngôi nhà mang tên kí túc xá…
Ảnh ghépMade by me…