Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Tên truyện: Thỏ con đợi bình minhTác giả: Diệp Hoà An Nhân (tên thường gọi: Diễm Bích)Mô tả truyện: Lai Hy mất cha khi mới 10 tuổi, cũng từ đó cuộc đời cậu bước vào chuỗi ngày khổ hạnh. Cú sốc tinh thần quá lớn khiến cậu mất đi khả năng nói, trầm cảm ngày một nặng nề, đẩy cậu vào sự tuyệt vọng. Dẫu vậy, Lai Hy vẫn cố níu giữ cuộc sống bằng thói quen mỗi ngày cùng người mẹ mắc bệnh tim ngắm nhìn bình minh. P/s: Công lớn hơn thụ 11 tuổi, không tag gì thêm.…
Đến lượt tôi. Sự sợ hãi như ban cho tôi sức mạnh, thay vì tự chặt bàn tay, tôi cố gắng quan sát xung quanh hòng lừa gặt bọn họ, tôi đã tự chặt ngón tay út của mình, nhưng không chặt đứt, tôi còn để lấp ló một mảnh xương và lớp da nhỏ níu kéo lại, tôi gập chúng lại ở độ cong không tưởng và cất giấu bên trong tay áo, như thể tôi đã tự chặt rơi ngón tay út của mình, nhưng thực tế thì không! (một niềm vui nhỏ bé dâng lên rằng: Tôi không phải mất đi ngón tay của chính mình!)Không cần giải thích gì thêm, nếu bạn hứng thú, mời bạn đến với những câu chuyện của tôi!…
Hyn có đọc truyện anh Thiên Vũ đóng nam phụ😭😭😭 Chàng trai ấm áp ấy lại có cái kết buồn lòng 🙂. Nên quyết định viết phần riêng cho anh chỉ để đỡ nuối tiếc❤ landauviettruyen🙂 ai không thích có thể next. Mình không níu kéo...Cảm ơn các bạn đón đọc hoặc cũng có thể chỉ mình hyn đọc 😂😂…
" Trèo lên cây bưởi hái hoa,Bước xuống vườn cà hái nụ tầm xuân.Nụ tầm xuân nở ra xanh biếc,Em đã có chồng, anh tiếc lắm thay! Ba đồng một mớ trầu cay,Sao anh không hỏi những ngày còn không?Bây giờ em đã có chồng,Như chim vào lồng, như cá cắn câu.Cá cắn câu, biết đâu mà gỡ,Chim vào lồng, biết thuở nào ra?"Anh muốn đến với em từ cái thủa nhú búp còn xanh mơn mởn, anh muốn đến với em để trăng chứng giám cho duyên thề nguyền đôi ta, anh muốn nâng niu em như mảnh trăng ngà ngọc. Duyên tơ hồng cũng muốn se cho em... Nhưng đời, chả ai nói được chữ "Ngờ" em ha ?Câu truyện là một người gửi một người, rút ruột tâm can của một ngườiIsagi Yoichi- Khiết Thế NhấtItoshi Sae - Mịch Sư NgàItoshi Rin- Mịch Sư Lẫm!Lưu ý; SaeIsaRin,có 3p, lệch nguyên tác,vô lí, OOC nhân vật,có thể sẽ có R18, R16Bối cảnh Việt Nam trước cách mạng tháng 8 và vẫn còn thời phong kiến.Văn phong tớ dùng hoàn toàn là thuần Việt,và nếu cậu không thấy hợp thì có thể lựa chọn những tác phẩm khác,xin đừng buông lời cay đắng.Tớ cảm ơn. Chúc các cậu có trải nghiệm tốt nhất.…
Tác giả : Tớ là Cỏ .Thể loại : Cổ trang ,mưu kế, tranh giành quyền lực , lãng mạng ,...Giới thiệu : Hắn vốn là một cô nhi, không cha không mẹ, phiêu bạt khắp chân trời góc bể. Đến một ngày, hắn gặp được một "viên đường ngọt ngào", người luôn kề cận bên hắn, quan tâm hắn, dành cho hắn sự quan tâm mà hắn chưa bao giờ được nhận . Hắn trân quý, nâng niu "viên đường" ấy như bảo vật, sợ rằng chỉ cần buông tay, nó sẽ rơi xuống đất, nhuốm bẩn, chịu tổn thương. Thế nhưng, cuối cùng, chính hắn lại là kẻ khiến "viên đường" đó vỡ nát ...-"Chăm sóc người, yêu thương người, quan tâm người, nâng niu người là ta. Lợi dụng người, bỏ rơi người, hủy hoại người, cũng là ta. Nếu có thể quay lại, ta không mong người tha thứ cho ta. Chỉ mong rằng, ngay từ ban đầu ta và người chưa từng gặp gỡ. Người sẽ bước đi trên con đường hoa của người, còn ta sẽ tiếp tục đi trên con đường máu , lạnh lẽo của riêng ta. Hai thế giới, hai số phận, mãi mãi chẳng giao nhau, để người chẳng phải chịu đựng những tổn thương do ta mang đến."Lưu Ý :- Mọi tình tiết cốt truyện, nhân vật , sự kiện đều là hư cấu .- Truyện xoay quanh mưu kế tranh giành quyền lực của các nhân vật .- Truyện cổ trang đầu tiên tác giả viết mong mọi người góp ý nhẹ nhàng, đừng ném đá mạnh quá bể kính nhà tác giả .- Mọi người có khúc mắc gì có thể liên hệ tác giả , tớ sẽ dùng 100% toàn lực để giải đáp cho cậu .- Đừng đem truyện của Cỏ đi nơi khác ạ ._________------- CẢM ƠN MỌI NGƯỜI ĐÃ ĐỌC :333--------____________…
Tập duyệt sân khấu xong, 2 người bước vào phòng đó chính là Cục Bông và Tiểu Hổ, Nguyên Nguyên vì bận công chuyện nên phải ra ngoài làm một số việc. Cửa khép lại,2 người bắt đầu học bài, trò chuyện vui vẻ, Tiểu Khải cầm trong tay con Kuma yêu dấu của Thiên Thiên và nói:-Em thử đoán xem trong tay anh có gì này!Thiên Thiên bắt đầu hoài nghi,cố gắng nhìn sau lưng Khải.Thấy được con gấu bông Thiên Thiên lao nhanh về phía Khải suýt lấy được con Kuma thì Tiểu Khải nhanh tay hơn, đưa cái tay cầm con Kuma ra xa.Cục Bông giận dỗi.Tiểu Khải nói:-Em thử nũng nĩu xem nào rồi anh sẽ trả con gấu bông cho emThiên Thiên đỏ mặt nhưng cũng phải chịu thua Tuấn Tuấn , cậu bắt đầu nũng nĩu.Nhìn khuôn mặt trắng trẻo, hai má hồng hòng đến dễ thương.Tiểu Khải thấy Thiên Thiên đáng yêu quá liền đưa con Kuma cho Thiên Thiên rồi nựng hai cí má phúng phính của Cục Bông.Cục Bông còn giận chuyện ban nãy nên né cái nựng má của Tiểu Khải.Khải thấy vậy liền áp sát Thiên Thiên nói:-Em lại giận anh à, bé con dễ thương của anh!Thiên Thiên càng lùi ra sau thì Tiểu Khải càng tiến tới gần hơn.Khi hết chỗ ngồi vì ghế không có chỗ dựa lưng nên Thiên te ra sau đồng thời Khải cũng té theo (Bịch!!!!)Hoàn cảnh bây giờ là Khải nằm đè lên Thiên,Khải dùng tay nhấc thân mình lên và nhìn Thiên một hồi lâu. Thiên Thiên từ từ mở mắt.Tiểu Khải có chút rung động,hạ người xuống thấp hơn đặt môi mình lên môi Tiểu Thiên, lướt môi nhẹ nhàng qua môi Thiên,Tiểu Thiên hoảng hốt lấy tay đẩy Khải ra nhưng bị Khải ép chặt đến nỗi không dứt ra được nữa.Tiểu Khải bỗng cắn nh…
《 manh thê gả đến: hôn sau 99 thiên 》Tác giả: Nguyễn đêm "Lãnh huyết Cuồng Sư" Mộ nhị thiếu gia cưng chìu thê nguyên tắc: nhất, lão bà là lấy ra cưng chìu . Nhị, lão bà là lấy ra đau . Tam, nếu lão bà chọc họa, thỉnh tham khảo phía trước hai cái.Lan lam còn tại trong bụng mẹ tựu thành Mộ nhị thiếu gia vị hôn thê. Mười tám năm đến, mỗi người nghe tin đã sợ mất mật Mộ nhị thiếu gia đem nàng nâng niu trong lòng bàn tay đau , thật vất vả có thể đem nàng lấy về nhà rồi. Hôn lễ đêm hôm trước, nàng nhưng lại mang theo nam nhân khác chạy. Mộ nhị thiếu gia nổi giận dưới phát toàn cầu lùng bắt làm, thật sao đuổi tới của hắn tiểu nữ nhân thì chỉ hóa một tiếng: "Tiểu Bàn, ta lại cho ngươi hai giờ tự do…
Đang bị bạn trai cùng khuê mật phản bội sau, lâm tây lại bị vẫn thạch đập trúng sắp gặp tử vong, bị buộc bảng định một cá cuối thời quán cơm nhỏ hệ thống, qua lại bất đồng cuối thời kinh doanh quán cơm nhỏ, đánh trách thăng cấp, cuối cùng lớn lên, duy nhất biến số chính là trong mạt thế nhặt được sủng vật một ngày nào đó bỗng nhiên hóa hình, nũng nịu chơi xấu muốn nàng phụ trách.Nội dung nhãn hiệu: Khoa huyễn chuyển kiếp thời không cuối thời vô hạn lưuLục soát chữ mấu chốt: Nhân vật chính: Lâm tây, trầm kỳ ┃ vai phụ: ┃ khác:Một câu nói giản giới: Qua lại bất đồng cuối thời kinh doanh quán cơm nhỏLập ý: Bất luận thân ở như thế nào nghịch cảnh, đều phải tự cường không ngừng…
Mới lần đầu viết truyện thôi nên có gì sai sót thì thông cảm cho au nha. Yêu mọi người nhiều😙😙Tóm tắt: Câu chuyện về một vị bác sĩ và cô gái bị bạch tạng. Hết! Còn lại thì tự đọc ha. Nhân vật đều thuộc OC, cốt truyện cũng của au, đừng mang đi chỗ khác, nếu muốn mang đi hãy nói với au và ghi nguồn.(Về vụ ra chap mới thì lâu lắm mới ra được do au lười bẩm sinh thôi, thông cảm....)Ai đọc xong để lại cho au cái ngôi sao nho nhỏ ở góc trái màn hình và cmt để au có động lực tiếp tục. Au biết mấy mem rất chi là dễ thương, đáng yêu, tốt bụng, đẹp trai đẹp gái mà. Follow au nữa, fl au thì au sẽ fl lại cho. *níu chân người đọc fic* Đừng bơ au mà…
Lênh đênh trên biển, trong một con tàu sắp chết đang đuổi theo một mặt trời sắp chết, Minh quyết định viết tản bút. "Cái này nó giống nhật ký hơn ấy."- Thuyền phó, M.O cầm quyển sổ da, lật vài tờ rồi chẹp mồm đánh "tách". "Nhưng mà Minh viết ngôi thứ ba, thấy giống truyện mà."- Con bé phụ bếp chen lời. Kìa nó đang kiễng kiễng đôi chân; vừa níu vừa ghì cánh tay đàn ông cục mịch kia xuống, để những dòng chữ trên sách lọt được vào tầm mắt."Tôi cũng không biết nó là cái gì."Đây là thể loại gì, và đã có ai viết kiểu thế này bao giờ chưa, Minh không biết thật. Mà thôi cứ viết. Có mất gì đâu. Còn gì để mất.…
- Chúng ta chi tay nhau đi - hắn nói với giọng lạnh lẽo- Tại sao vậy em thấy chúng ta vẫn tốt mà mới hôm qua anh còn nói anh yêu em nhiều mà bây giờ tại sao lại.... - Nó nói với giọng níu kéo - Cô lầm rồi người tôi yêu chính là Tường Vi- hắn nói rồi kéo tay Vi đi rồi mỉm cười nói với nhỏ - mình đi em Tối hôm đó là một ngày mưa tầm tã nó không ngờ đã mở lòng vì một người con trai vô cảm như vậy nó quả là có mắt như mùSáng hôm sau nó thức dậy như không có chuyện gì xảy ra nó quyết định sẽ quên đi tất cả và không mở lòng với ai. Câu chuyện tưởng chừng như kết thúc nhưng không dừng lại ở đó nó còn ....…
Chuyển ver chưa có sự đồng ý của tác giả, xin đừng mang lung tung!Thể loại: vườn trường, ngược tâm Nhân vật: Kim Taehyung và Jeon Jungkook"Jungkook không ngờ rằng hành động chặn xe trong mưa đã thay đổi cuộc đời cậu. Cậu từ là một đứa trẻ mồ côi trở thành con cái nhà cán bộ cao cấp, cũng từ đó cuộc đời cậu xuất hiện một kẻ bá đạo tên Kim Taehyung.""Đời người đảo điên, bao nhiêu chuyện bất ngờ xảy ra nhưng không ngăn cản được tình yêu, từ đó bên nhau không thể rời xa. Nhưng, rốt cuộc cần bao nhiêu tình cảm mới có thể níu giữ nhau? Là câu hỏi mà tất cả những người đang yêu đều hỏi."…
Thẩm Ngôn Khanh cưới Yến Ninh vào cửa, nàng hạnh phúc vì có được như ý lang quân. Cho đến khi nàng chết, chết vì chén tổ yến mà hắn đưa cho nàng. Lúc đó nàng mới hiểu, mình không phải là người trong lòng của hắn, chỉ là một kẻ râu ria mà thôi.Trọng sinh quay lại từ đầu, Yến Ninh khóc nhào vào trong lòng Sở vương Phượng Hoài Nam.Phượng Hoài Nam làm hoàng thúc ba mươi năm, thần quỷ đều không có ai dám thân cận hắn.Cứng đờ ôm tiểu nha đầu nũng nịu không muốn xa rời hắn, hắn đen mặt ném mạnh hôn thư của Thẩm gia vào mặt của Thẩm Ngôn Khanh"Mắt chó của ngươi mù à! Đây là thê tử của bổn vương!"Đời trước, nàng chết ở trước ngựa của hắn. Đời này, hắn cho nàng một đời nuông chiều.…
Mạc Thanh Nguyệt xuyên qua 3000 tiểu thế giới giúp pháo hôi nghịch tập nhân sinh. Cô phát hiện ra một định luật rằng cứ cách xa nhân vật chính là cô là cô dễ dàng nghịch tập nhận một cái A đánh giá. Vậy là con đường trốn tránh nhân vật chính bắt đầunhưng không muốn dính níu đến nam nữ chính cũng quá khó đi.Nữ chính này ánh mắt có chút có ý tứNam chính nhìn cô bằng đầy thống hận? Muốn lột da cô? Mạc Thanh Nguyệt trừng lại nam chính, có giỏi đến đây cô tiếp liềnBoss phản diện đi qua, Mạc Thanh Nguyệt vội vàng cụp đuôi đuổi theo, boss mau mang ta tránh tráng mấy cái này tai hoạ nam nữ.…
Từng bước đi trong đời nhau như một bản nhạc chưa hoàn chỉnh, lặng lẽ, mập mờ, không lời. Choi Wooje và Mun Hyeonjun, từng là mối tình không rõ ràng, nhưng thay vì bước tiếp chúng ta lại chọn im lặng không nói, không giải thích, không níu lại.Một hiểu lầm nhỏ, đủ để đẩy chúng ta ra xa đến tận cùng rìa của trái tim. Khi vũ trụ đưa ta trở về bên nhau, tưởng như thời gian đã cho mình cơ hội. Nhưng có những bản nhạc, dù vang lên đẹp đến đâu... cũng chỉ kéo dài đến đoạn cuối.Một câu chuyện tình lặng lẽ, day dứt, và không trọn vẹn, nơi tầng cuối cùng chính là nơi ta đánh rơi nhau mãi mãi.…
Một câu nói có thể khiến thay đổi cả cuộc đời của cậu. Cậu không ngờ bản thân giây phút ấy lại ngu ngơ đi tin một người ngoài mà tổn thương Salazar. Người cậu yêu và người yêu cậu nhất trên đời đã rời đi. Godric lại chạy theo tìm hắn. Được xuyên về quá khứ, cậu quyết tâm chuộc lại mọi lỗi lầm đã gây nên. Cp: Salgod / Salazar x GodricCp phụ: Rowhel / Rowena x Helga,... Cẩn thận nhầm đảng…
Tôi tên Mi năm nay tôi 18, cái lứa tuổi đẹp đẽ nhất của đời người. Tôi đang học lớp 12, đây là năm cuối cấp 3, năm cuối cùng mà tôi được khoác chiếc áo dài thướt tha. Mọi người thường mong thời gian sẽ ngừng lại ở cái thời điểm này, để họ cố níu kéo những ngày tháng học trò. Nhưng với tôi thì không…tôi nghĩ việc mong chờ ấy có lẽ rất vô bổ, bởi vì tôi ghét nơi này hơn ai cả ! Tôi mệt mỏi với cuộc sống sô bồ“Thành phố vốn dĩ bé nhỏ, nó không rộng lớn và xinh đẹp như mọi người đã ca tụng. Và chính tôi đã từng bị sống trong chiếc lồng, không được nghoe nguẫy, sải đôi cánh bay lượn tận hưởng những thứ mà mọi người hay ca tụng.Ừ đối với tôi thành phố nhỏ bé và nhàm chán đến lạ”…
- Ta ra đi, bỏ sau lưng thời cuộc, người níu ta lại thế giới nhưng không cho ta biết tên. Nhờ có người, ta như được tái sinh thêm lần nữa. Ôm mộng mơ về nhánh hoa hồng trắng, mong một ngày nào đó được gặp lại người lần nữa. - Bí mật nào được che giấu phía sau nhánh hoa hồng trắng để lại tại nơi đó? Là vô tình hay cố ý? Là sự khởi đầu mới hay còn điều gì đó muốn truyền đạt? Hai người đã từng gặp nhau 10 năm trước, 10 năm sau gặp lại có còn nhớ nhau? - Người dốc hết tâm can trao cho ta tình yêu thuần khiết, ta không tin vào sự chân thành ấy, ta trách người rồi ta bỏ đi. - Hối hận cũng đã muộn...…
Câu trả lời của anh như ném cô vào hay động sâu thẳm,đau đớn. Khả Vy dập máy, khoé mắt ầng ậng nc, cô đưa tay quệt nhg má vẫn ướt đẫm. Những ngón tay lúc nãy còn siết chặt h chợt duỗi hẳn ra như buông thả chút hy vọng cuối cùng. Cô tự trách bản thân mình, rằng ngay từ đầu k nên yêu a, k nên cố chấp níu giữ a lâu nv. Rồi cô nhìn lại quãng thời gian tươi đẹp a và cô ở bên nhau. Đã từng trò chuyện r nhiều, đã từng rất vui vẻ, đã ns nhiều về tương lai, cùng chia sẻ nhữg điểm tương đồng. Nhưng, họ cãi nhau, làm lành, rồi lại cãi nhau, lại làm lành,...cứ mãi như thế cho đến khi ng t3 chen vào. Thật buồn...…