Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Kuro là 1 học sinh cấp 2, vừa mới tròn 15 tuổi, thực chất Kuro được tạo ra bởi DIO và gửi cho 1 gia đình tại Việt Nam để thoát khỏi sự để ý của gia đình nhà Joestar. 1 ngày nọ, cánh cổng không gian liên kết các vũ trụ, người đầu tiên đến được Thế giới của Kuro là Jotaro Kujo. Và cuối cùng Kuro cũng nhận được năng lực Stand, và chuyện này lọt đến tai của Jotaro, anh đi tìm và gặp được Kuro. Và cả hai cũng đều biết rằng DIO còn sống và hắn ta đang nhận được sức mạnh mới - Ascension Heaven. Cả Jotaro và Kuro cùng đi tìm những Jojo khác ở dòng thời gian khác để tiêu diệt DIO, 1 lần và mãi mãi.…
Kiếp đầu tiên, cậu là nô lệ được hắn mua về từ chợ đen, hắn là thế tử. Kiếp thứ hai, cậu là nhị thiếu gia thất sủng của thừa tướng, hắn là hoàng thượng. Kiếp thứ ba, cậu là thư kí của hắn, hắn là người nắm giữ một phần hai kinh tế đất nước. Ba kiếp trải qua, tình duyên bất thành, Mạnh Bà thương tiếc cho số phận của hắn, liền cho hắn qua cửa ai đầu thai mà không cần uống canh. Tại kiếp thứ ba, vì quá yêu cậu, cho nên hắn níu kéo, nắm giữ, giam cầm cậu, chỉ vì muốn giữ cậu bên cạnh. Cậu chạy trốn, hắn theo đuổi. "Nếu tôi không phải là kiếp sau của cậu ta, anh sẽ yêu tôi sao?" Bộ đầu tiên trong hệ liệt « Nhân Duyên » Cốt truyện nói về kiếp thứ ba của công thụ Thể loại: Hiện đại, đô thị tình duyên, lãng mạn, ngọt ngược đan xen, cường công, cường thụ…
Trước khi gặp gỡ Minh Huy, cuộc sống của Chiêu An vốn là hai màu trắng đen tẻ nhạt. Trong đôi mắt không có tia sáng của hi vọng, con đường về nhà không có trăng sao dẫn lối. Sống mà không có mục đích, ngày ngày trôi qua vô nghĩa. Minh Huy kiêu ngạo, từ gia cảnh tới học lực đều tốt đẹp. Con đường phía trước là ánh sáng dịu mắt, tự do và vô lo nghĩ. Hai con người tưởng chừng chẳng có chút liên quan nào lại từng chút một buộc chặt lại quấn lấy nhau. Minh Huy từ trên cao bước xuống để cứu rỗi người mình yêu. Chiêu An lạc lối được một người nhẹ nhàng nắm lấy bàn tay, chạy trốn khỏi những niềm đau u uất. Cậu có nghe thấy không? Thanh âm nơi ngực trái. Tớ thấy thế giới này thật vô vị, nhưng vì còn có cậu mà sống trọn vẹn một đời.…
Au: TuấnThể loại: Hơi buồn,nhưng là HEChap 1-Anh Tùng ơi Lâm đói quá- Hoài Lâm xoa xoa cái bụng tròn xoe, môi dẫu ra nũng nịu-Biết rồi anh đang nấu đây, chờ tý nhé nai cưng-Tùng đang đeo tạp dề hình con nai cute, tay xẻng tay đũa xào xào nấu nấu cho cục cưng nhỏ đang nằm khểnh trên sofa xem phim hoạt hình.-Cơm xong rồi này nai cưng ơi ra ăn đi- Tùng đến kéo Lâm đi ăn cơm nhưng thằng nhóc đã ôm gối ngủ ngon lành- Tùng mỉm cười xoa xoa cái gò má phúng phính do công sức mình nuôi cả năm nay- Đồ trẻ con mới bảo đói mà giờ ngủ như chết rồi, vào phòng ngủ nhé- Tùng kéo Lâm dậy-Không ….thi…íc…đâu mà….- Lâm cất giọng nhừa nhựa quen thuộc- ng..ủ…luôn…mà…-Thôi được rồi ngủ đây vai bị đau thì đừng có mà khóc đấy-Ôm-Anh chưa tắm hôi đấy-ÔM. HẾT CHAP 1…
Tao thích mày - Mày không biết.Tao tỏ tình - Mày thiết lập chế độ Đứng Hình.Tao thua mày !------------- Tên truyện : Tao thua mày !- Tác giả : Yuu- Nội dung : ***Tôi - một cô gái quá đỗi bình thường, lực học tạm ổn, ghét toán, gia cảnh trung lưu.***Cậu ta - thằng osin vô điều kiện của tôi, lực học max giỏi, max điểm toán, nhà giàu ơi là giàu.------>>>> ... Diễn biến xảy ra chỉ sau một cái click chuột. Mất 1s thôi. Gửi đến tất cả những bạn đang níu giữ tình yêu đơn phương, thuần khiết, đơn giản nhưng mong manh của tuổi học trò. Mong các bạn sẽ sớm biến tình cảm đơn phương ấy thành song phương nhé ! ^^Vì đây là lần đầu tớ viết fic nên gạch đá bao nhiêu tớ nhặt hết ! Vào đọc xong các bạn vui lòng comment cho tớ biết cảm xúc và ý kiến đóng góp của mình để tớ hoàn thiện hơn tác phẩm của mình nhé ! <3…
Những mẩu kí ức rời rạc không theo một thứ tự logic nào cả. Nó cuốn đến từng đợt một như những cơn mưa ngoài kia, bất chợt đến rồi hờ hững đi.Tâm trạng thì cũng như mưa vậy, lúc vui hay buồn đều dễ dàng thay đổi, càng muốn níu kéo bao nhiêu sẽ càng hời hợt bấy nhiêu.Nếu bạn đang mải mê đi tìm một điều lý tưởng cho cuộc sống của bạn, một kịch bản hoàn hảo và logic đến từng chi tiết, hãy dừng lại ở đây và đừng đọc nữa vì đây không phải là một câu chuyện mà chỉ là cảm xúc của riêng tôi... "Tình yêu còn lại trong anh giờ đã cuốn theo cơn mưa vừa lạc mất. Hãy giữ lại trong em những tia nắng cuối cùng để rồi yên bình đón nhận những tia nắng khác. Con đường anh đi hôm nay đã lạc mất em, cơn mưa chiều nay vừa dứt, cũng là lúc anh vội vã đi tìm..."…
• warning:- lowercase- mình không ship Minh Khuê và Minh Cường, fic này ra đời vì mình lụy Mai và Hai Khôn. Mai yêu Hai Khôn, Hai Khôn yêu Mai, chỉ có vậy. (tag mình để tên thật của hai người vì đây là nhân vật họ thủ vai, và để mọi người dễ tìm hơn.)• introduction:Title: chúng taAuthor: smo_y_outhieSummary:"anh dành cả thanh xuân, cuối cùng đợi được một cái gật đầu từ em.nay tiếp tục dành nửa phần đời còn lại để níu tay em trở về."Category: fanfiction, inspired by film - Lật Mặt 7, shortficPairings: Hai Khôn - MaiStatus: on-goingDisclaimer: nhân vật không thuộc về tác giả, tác phẩm nhằm mục đích phi lợi nhuận…
Cảnh báo côn trùng luanloan incest 18+ Đọc kĩ cảnh báo trước khi vào truyện, thích thì vào không thích thì cút, đừng làm phiền nhau. Fic làm lại lần 2 vì lần 1 bị báo cáo bay mất rồiAcéptame : Hãy chấp nhận anhKim Kitae (top) x Kim KiMyung (bot)Thiết lập ABO, câu chuyện, tình cảm của tôi, còn nhân vật thuộc về Lookism gốcTrận chiến ở Busan Kim KiMyung đã kịp đến trước cả khi Kitae chém được ai đó, hắn vẫn như cũ mời em theo hắn, Myung tỏ vẻ do dự nhưng đã ra dấu để mọi người chạy hết rồi mới từ chối. Kitae thất vọng vì người em cuối cùng hắn nâng niu hóa ra không hề theo phe mình, hắn bỏ về Mexico với cộng sự là Goo, không muốn đoái hoài đến Myung nữa, nhưng hắn biết hắn không thể.…
🌸 Thông tin cơ bản:Tên truyện: Nũng Nịu Mùa HèThể loại: Thanh xuân vườn trường, ngôn tình, hiện đại, có yếu tố ngược cả nam chính và nữ chính, nhân vật phụ cũng khônc ngoại lệ, nhiều nhân vật phụ và cặp phụ.Kết thúc: có Ge (Good ending), He (happy ending) và cả kết Se (sad ending)(cặp chính kết Ge nhaa)Không phản cảm, viết tinh tế, có cảm xúc.💑 Nhân vật chính:Nữ chính: Bạch Tư TuyếtSinh ngày: 12/10Cung hoàng đạo: Thiên BìnhGia đình khá giả, mẹ là giáo viên dạy văn - bố là kiến trúc sư.Tính cách: Học giỏi, dịu dàng, hơi rụt rè, sống nội tâm, được gia đình yêu thương.Ngoại hình: Tóc dài buộc cao, vóc dáng nhỏ nhắn, đồng phục gọn gàng, nét đẹp thuần khiết, dễ gây chú ý.Nam chính: Lục Hạo ThiênSinh ngày: 11/11Cung hoàng đạo: Bọ CạpXuất thân con nhà giàu, học bá khối tự nhiên.Tính cách: Điềm đạm, thông minh, lạnh ngoài - ấm trong, ít nói, kiêu ngạo nhưng có nguyên tắc và bản lĩnh.Ngoại hình: Cao ráo, ánh mắt đen láy, gương mặt tuấn tú.👥 Nhân vật phụ nổi bật:Trần Dịch PhongSinh ngày: 28/2Cung hoàng đạo: Song NgưGia đình danh môn vọng tộc, có truyền thống học thuật và giáo dưỡng.Tính cách: Lịch thiệp, có chiều sâu, hay trêu ghẹo nhẹ, đôi lúc khó đoán, thân với Hạo Thiên.💞 Các yếu tố nội dung:Cặp chính (Tư Tuyết - Hạo Thiên) gặp nhau tình cờ, bắt đầu từ cảm giác nhẹ nhàng và xa cách, dần trở nên gắn bó.Có yếu tố ngược tâm: hiểu lầm, cách biệt, tổn thương tình cảm, nhưng không quá nặng nề đến mức tuyệt vọng.Có nhiều cảnh gần gũi (skinship): nắm tay, ôm, tựa…
Văn ánTình yêu cũng giống như cây cỏ, cũng cần được chăm sóc, cũng cần được nâng niu và trân trọng. Nhưng cây cỏ nào cũng có lúc héo rũ, đâu ai dám chắc rằng tình yêu sẽ chẳng bao giờ tàn lụi. Tình yêu của Biện Bạch Hiền y cũng vậy, y chờ đợi hắn , chấp nhận làm người thế thân để được ở cạnh hắn, chấp nhận nằm dưới thân hắn như nữ nhân để được gần gũi hắn. Nhưng Phác xán Liệt hắn chỉ nhìn y dưới hình ảnh của người ca ca đã mất. có lẽ chỉ có mình y tự mình đa tình, y mệt mỏi rồi , đoạn tình này chính y là người khơi dậy thì cũng chính y sẽ là người kết thúc. Phác Xán Liệt, trong cuộc đời ta luôn mong ước có một lần người liếc mắt nhìn ta mà không phải tìm kiếm hình ảnh ca ca...…
Chap 1 : Cuộc đời chuyển sang một hướng khác .Bây giờ , Tiểu Mạch đang nằm trong kí túc xá nhìn ra ngoài cửa sổ suy nghĩ về cuộc đời mình . Sau này học xong hết đại học xong sẽ tìm một công việc bình thường , sáng đi làm chiều tan ca trở về với mẹ sau đó tối đến lại đi ngủ . Cuộc sống như vậy quả là nhàm chán nhưng có lẽ Tiểu Mạch thích như vậy vì cậu vốn đã quen cái cuộc sống nhạt nhẽo vô vị này rồi . Nói cách khác nếu mẹ cậu mà không còn chắc cậu cũng không còn lí do để níu kéo cuộc đời này nữa . Năm Tiểu Mạch lên 16 tuổi ba cậu bị tai nạn giao thông .Tài xế xe là một thằng con trai của một tập đoàn ấy ơ nào đấy . Bọn họ đền bù cho cậu và mẹ một số tiền xem như xong chuyện . Nói gì được nữa chứ ? Nhà cậu thì quá bình thường còn bọn nó thì quá giàu nên đành ngậm ngùi lấy tiền và lo hậu sự cho ba . Lúc đấy mọi thứ của cậu vào cuộc sống này như sụp đổ .…
Quá khứ vừa có thể là động lực, nhưng cũng có thể là thứ lời nguyền mãi níu kéo một ai đó. Không chấm dứt được, nhưng cũng chẳng thể tiến lên..."Akira... Hãy sống... Một cuộc đời thật hạnh phúc... Em yêu anh... Em yêu anh nhiều lắm... Nhiều hơn... Những gì... Ngôn từ có thể... Tả được... Đừng bao giờ... Quên em nhé..."Cứ như vậy Tokigawa Shiawase rời đi, để lại tôi một mình trên thế gian này. Để lại cho tôi lời nguyền "phải sống thật hạnh phúc" đeo bám dai dẳng suốt cuộc đời, trong một thế giới nơi không có cô.…
Tôi sinh ra và lớn lên tại tỉnh Đồng Tháp, đầy ấp phù sa , những cánh đồng lúa bát ngát được nâng niu bởi bàn tay của những người nông dân chất phác,thật thà. Tôi là Quỳnh Mai năm nay 18 tuổi hiện là nữ sinh trung học, là đứa con duy nhất trong một gia đình gồm bà ngoại, mẹ tôi và tôi, thành tích học tập ở mức độ khá, tính tình hoạt bát, luôn vui vẻ và yêu đời, có rất nhiều bạn nhưng không có lấy một đứa bạn thân, tôi được mọi người nhận xét là có gương mặt tạm chấp nhận được nhưng mỗi là tôi được trời phú cho một thân hình không cân đối, nếu không gọi là mập ú vì thế bạn bè đặt cho tôi biệt danh là heo mập, nhưng tôi chẳng bao giờ tự ti vì điều đó tôi luôn tui bằng lòng cuộc sống hiện tại. chuyện bây giờ tôi cần quan tâm là thi đậu đại học, đây là đều mà mẹ tôi mong muốn và hơn thế nữa là tôi cũng hằng mơ ước.…
Một người phụ nữ yêu hết lòng, hi sinh tất cả cho người mình yêu. Nhưng cô không hề biết người chồng mà cô một mực tin tưởng yêu thương vì ham danh lợi, sau khi có sự nghiệp anh ta lại có người mới. Lúc cô biết mình mang thai thì cũng là lúc cô biết chồng mình phản bội mình, đau lòng nhưng cô không muốn bỏ qua cho người đàn ông tệ bạc, cô níu kéo anh bằng mọi cách vì con , còn hù dọa anh sẽ nói cho cô nhân tình kia biết, để cô gái kia buông tha anh ..........Và rồi..... Sợ tình nhân phát hiện sẽ anh hưởng đến sự nghiệp , người chồng tệ bạc này còn mất nhân tính ra tay sát hại người vợ đã hi sinh cùng mình trải qua ngày tháng cơ hàn cùng sinh mệnh bé bỏng trong bụng ......…
Hoàng Long tìm thấy mình ngẩn ngơ ngồi nhìn sơn tra rơi đầu ngõ. Tuổi trẻ ai cũng có quyền ngây dại, mà ngây dại tuổi đầu đời cậu dành hết cho những cánh hoa ấy mất rồi, những cánh hoa rơi trên vai anh. Ngây dại trôi theo cơn gió mát hiếm hoi của mùa hạ đi đâu mất, mặc cậu đã cố níu tay nắm giữ. Chút ít còn lại, Hoàng Long của tuổi trưởng thành đáng ra nên thả bay, nhưng cậu lại dùng nó để vấn vương ai đã cạn tình. Có người nói đơn phương là chuyện của một người, điều này khiến cậu gật gù công nhận. Chuyện Hoàng Long yêu Tuấn Huy là chuyện của con tim cậu, đau đớn cũng là mình cậu tự rước lấy, chẳng ai có quyền trách anh cả. Hoa sơn tra ngừng rơi, nhưng cậu chẳng thể ngừng ngây dại.…
Tác Giả : Mạch BắcTranslator: Tiểu TriệuThể loại: Cổ Trang, thanh mai trúc mã, SEVăn án: Năm ấy, Phương Thanh Mai mười sáu tuổi.Nhìn thấy Phương Thanh Mai say rượu lảo đảo đứng dưới tán một cây mai, tay vẫn níu lấy một cành mai, còn khe khẽ ngâm nga một khúc hát, Trần Phượng Chương không tự chủ được liền cúi mặt xuống, đầu lưỡi nhẹ nhàng liếm thử "quả mơ xanh" ấy (Thanh Mai còn có nghĩa là quả mơ xanh) sau đó dùng môi ngậm chặt, đuôi mày khóe mắt, đều mang theo sự nồng ấm dịu dàng như nước.Trang sức đỏ tươi diễm lệ, áo cưới rực rỡ như lửa.Trong tiếng nhạc vui vẻ rộn ràng, hắn nhìn nàng trên môi khẽ nở nụ cười, bên tai nhẹ nhàng vang lên giọng nói do dự dịu dàng của những ngày ấy, tháng ấy, năm ấy:'Trường Can chung một xóm, vui đùa chẳng sầu bi.Chàng phi ngựa tre đến, mơ xanh ném nhau cười."…
Tình yêu của cô dành cho anh xuất phát từ cả con tim dại khờ. Tình yêu của anh ngăn cách bằng cả mối thù sâu nặng..Anh đã không thể nhận ra tình yêu của mình cho đến lúc tự tay huỷ đi mọi thứ thuộc về em :)Dù cố vươn tay cũng không thể níu giữ em được nữa! Nắng tắt, gió thôi lượn lờ, cả thái dương cũng buông xuống cùng em :)…
Có những con người có lẽ cho đến cuối cuộc đời bạn cũng không thể gặp được nhưng họ lại theo bạn suốt thời thanh xuân, suốt một đời, là tất cả với bạn.Bản thân tôi không phải người yêu hay thích ai đó ngay từ lúc bắt gặp. Tôi thích người, ủng hộ người không phải chỉ vì người đẹp, người nổi tiếng,... mà vì đơn giản người chính là người thôi.Nhiều lần ấy năm, tôi tự hỏi vì sao tôi vẫn chỉ thích người, nhiều năm như thế mỗi ngày lại càng thêm yêu người hơn.Thanh xuân đi nhanh lắm, cố níu cũng không thể quay lại.Thôi thì cứ sống hết mình, trở nên điên loạn rồi làm điều mình thích.Xem người ấy là là thanh xuân tươi đẹp, là cả thế giới.…
Đau đớn..mệt mỏi...tôi chìm vào chuỗi cảm xúc tiêu cực, chúng nuốt trọn lấy tôi vào hố đen không đáy, ăn lấy tôi, mài mòn tâm trí lẫn thể xác. Không một ai chia sẻ, lắng nghe, tôi mệt nhoài níu kéo hư không, cho đến khi tìm thấy một đôi tay, kéo tôi khỏi vũng bùn đáng sợ. Anh đến với tôi chẳng phải duyên nợ, vốn chỉ là kẻ qua đường trong phút chốc, song tình cảm lại dày vò đôi ta, kéo những hỗn độn cảm xúc thành sợi tơ duyên, mỏng manh nhưng liệu có chắc chắn ? Tình cảm hay tình yêu ? Hạnh phúc hay đau khổ ? Vốn chỉ là một kết cục mà thôi P/s: mình nghĩ đây là câu chuyện có thể khiến bạn khó hiểu đôi chút bởi mình đào sâu vào cảm xúc của nhân vật " tôi " nhé. Vì là lần đầu viết, mong mọi người góp ý nhé…
Truyện: ANH VẪN ĐỢI EM. (Truyện đầu tay)Tác giả: HyThể loại: Boylove, hiện đại.Số chương: Chưa xác định.CP: Phong x Dương.Cậu, trắng như tờ giấy, cuối cùng lại bị người kia tùy ý vẽ lên. Chìm đắm trong thứ tình cảm không tên, ngày lại một ngày lún sâu thêm đến không thoát ra được. Vậy nhưng, người kia lại mang yêu thương của cậu mà rời đi, bỏ lại cho cậu một trái tim vô cảm. Anh lại mang tình yêu của anh, tìm mọi cách mang vào trái tim đầy vết sẹo của cậu... nhưng cố gắng bao nhiêu, đổi lại cho anh trước mắt chỉ là cái xác không hồn."Tờ giấy đã không còn sạch sẽ, nào có ai lại nguyện ý nâng niu?""Thứ trên giấy kia đối với em là vết bẩn, đối với anh lại như một bức tranh tuyệt đẹp. Em muốn bỏ đi, anh lại mong muốn giữ lại. Anh yêu thương em sẽ trân trọng cả quá khứ của em..." Hy!…