sơn khoa | on white sand
em cũng sợ một khi gió nổi lên, dấu chân phía sau lưng cũng biến mất...…
em cũng sợ một khi gió nổi lên, dấu chân phía sau lưng cũng biến mất...…
"có đôi lúc sơn thấy mình như gặp ảo giác. anh vừa thấy khoa trước mắt mình bình thường, mà hình như cũng không bình thường lắm?"…
ting ting...…
Ý tưởng tớ lấy từ: @hirahira6002Tớ vẫn chưa được sự đồng ý chính thức, nên mong mấy bạn đọc truyện của chị ý bỏ qua :vXin lỗi vì mới hỏi chị, chưa đợi chị trả lời mà đã lấy ý tưởng. Một phần là vì em sợ quên ý tưởng, mong chị bỏ qua :vNội dung:Hinata Shouyou có niềm đam mê bóng chuyền mãnh liệt từ thời sơ trung. Cậu tham gia CLB bóng chuyền trường cao trung Karasuno với tư cách là một chắn giữa, một tay đập, cò mồi mạnh nhất. Cậu tin tưởng những người đồng đội của mình hết mực. Rồi đến cuối cùng nhận lại sự ruồng bỏ chỉ vì một người mới đến. Sau đó...…
Tittle: 『 AllHinata/ HQ!!! 』Có nhành hoa bên tóc mai em Author: Zechariah Category: Fanfic, BL,... Pairing: All char×Hinata (HQ!!) Disclaimer: Nhân vật không thuộc về tôi. Source of ideas: Cốt truyện ban đầu không phải của tôi. Văn phong từ chương 3 về sau sẽ hoàn toàn là của tôi. Nguyên tác ban đầu thuộc Mikaze_Ai520. Đã xin phép được tiếp tục viết do nguyên tác đang drop.Link:https://www.wattpad.com/user/Mikaze_Ai520?utm_source=android&utm_medium=link&utm_content=share_profile&wp_page=user_details&wp_uname=zechariah2912&wp_originator=3H5fn263p0fAPa0BYfYzEmWHw5NvDWM8ecjfXsJLIx4qf%2Bes0s6Z%2FFNeAyPPZzTiDQCByqCEslSolG6IItG9S8NfHKxL%2Bb7WeKIrV0RKQ89Rmi80YH%2BNcBAF1RVpwYcx Warning: OOC, có thể không đúng với nguyên tác 100% nên đừng thắc mắc.…
Một series gồm 20 phần với mỗi phần là một char khác nhau.Đã up trên face, nhưng để phòng hờ khi mất acc thì tui up luôn trên đây.Nhân vật không thuộc về tôi.Có nhiều yếu tố khác với nguyên tác.Tuy đã cố bám sát tính cách char nhưng vẫn sẽ bị OOC, mong mọi người thông cảm.Cảm ơn đã đọc._zechariah_…
hình như khoa xỉn rồi...…
hỡi các thần dân của vương quốc kingdom...…
Năm tôi 19 tuổi, tôi đã thích em họ của mình... Tình cảm này trên lý thuyết là không thể chấp nhận... Nhưng thực tế và lý thuyết sẽ có lúc đối nghịch nhau mà... Haha…
Một Shinobi Hayato đang trên đường làm nhiệm vụ và bắt gặp một samurai Mugen đang chém điên cuồng, chuyện gì sẽ xảy ra? Đồng đội của Hayato còn những ai?…
Tôi và cậu học chung 1 lớp Mỗi lần nhìn xuống cậu quay điQuay lên thì cảm giác cậu nhìn tôi Cậu để ý tôi sao Hay do tôi lầm tưởng... Nhưng tôi muốn nói rằng: "Tôi thích cậu rồi"...…
Tôi và cậu ... Chúng ta cùng nhau lớn lên trong thời thanh xuân đẹp nhất !!!...- Này , cậu có còn nhớ tôi không chàng trai có nụ cười của nắng ?< Mãi mãi nhớ cậu - chàng trai tôi gặp khi chúng ta còn là thiếu niên >…
Tôi sinh ra không đặc biệt gì cả, ngoại hình bình thường, gia cảnh có phần khó khăn. Ông trời có lẽ chưa nhìn đến đốm sáng nhỏ được nhào lặn méo mó như tôi, nên vốn dĩ tôi cũng không đặc biệt thông minh nhanh nhẹn. Nói một cách dễ hiểu, tôi chính là nhân vật phụ nhạt nhoà trong chính cuộc đời vốn nhỏ bé hữu hạn của mình. Thế nhưng tôi lại có một ước mơ rất lớn, rất xán lạn, rất tuyệt vời, tôi sống đến bây giờ đều nhờ việc bám trụ vào giấc mơ ấy...…
Tôi từng mơ ước có một mối tình thanh mai trúc mã thật đẹp như trong phim, hai đứa từ nhỏ đến lớn đã quấn quýt bên nhau, nhìn ngắm dáng vẻ trưởng thành của nhau rồi kết thúc mối tình đầu tươi đẹp ấy bằng một đám cưới trong mơ thật ngọt ngào. Thế nhưng chẳng cậu bé nào chịu đầu thai cùng tôi diễn vai cặp đôi thanh xuân ấy cả, không chỉ thế mà tôi còn ế chổng chơ đến tận năm lớp 10, chính xác xíu là không một mối tình vắt vai. Tụi con trai hình như chỉ thích nhỏ bạn cạnh nhà tôi thôi sao ấy, như kiểu ánh hào quang của sân khấu chỉ đủ chiếu sáng cho mình nữ chính vậy, nữ phụ mờ nhạt là tôi đến chỗ đứng còn lấp lửng chứ chưa nói đến một xíu ánh sáng mờ nhạt, hoạ chăng là chút sáng được hưởng ké khi tiếp xúc với nữ chính, chút sáng phải chật vật lắm mới có được. Nhưng tôi chưa bao giờ ghét Linh cả, nhờ cô ấy mới có tôi của hôm nay.…
Sau khi trở thành nô lệ tư bản nhiều năm Hạ Thược quyết định từ chức về quê dưỡng lão. Không ngờ mới mở mắt cô đã xuyên tới thập niên 60 thiếu ăn thiếu mặc lại còn được nguyên cái nón xanh đội đầu.Cô ngàn dặm xa xôi đuổi tới Quan Đông thì người ta lấy vợ có hẳn hai đứa luôn rồi. Gia đình hôn phu cũ sợ cô làm to chuyện nhanh tay giới thiệu mối mới cho cô. Đằng trai cao to đẹp trai may mắn không đen hôi lại còn có người thân làm lãnh đạo lớn, Hạ Thược yêu rồi. Nhưng gia đình hôn phu cũ không nói đằng trai lạnh lùng ngầu lòi này là boy phố ở quê anh, Hạ Thược rước được người về xong không chỉ giặt quần áo nấu cơm lại còn phải kiếm tiền nuôi gia đình, cuộc sống đau khổ này còn chưa kết thúc đâu. Hạ Thược còn chưa nói trước khi xuyên tới cô xem một quyển tiểu thuyết mà nam chủ giàu có được kính trọng là người chồng mới của cô! Mà chế độ cộng hoà ở Trưởng Tử chưa mất nên giờ mảnh đất này mọc đầy công xưởng ngập tràn cơ hội. Cô được gả đến cũng có thể kiếm được công việc ổn định còn không cần phải làm thêm giờ, ngày tốt đang ở phía trước. Nhưng mà cô không ngờ, tư bản còn chưa bắt cô tăng ca mà ông chồng giàu của cô đã bắt cô tăng ca rồi... Được ánh mắt lạnh lùng và giọng nói trầm khàn dỗ dành cô cố gắng lên, cô chỉ muốn hỏi: Giàu để làm gì mà không chịu về nhà đòi tăng ca? Giàu thế mà cuồng công việc không muốn hưởng thụ nhân sinh con người bình thường hả?!Tác giả: Nịnh Mông CửuEdit: VanhThiết kế bìa: Vanh (Truyện này được đăng nhằm mục đích để chính là đ…