Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Dù cuộc sống hiện tại của Joon đã đạt được tất cả, tình bạn, sự nghiệp và tình yêu của Fan. Nhưng trong suy nghĩa của bản thân vẫn có chút tự ti vò luôn nghĩa rằng bản thân mình không xứng đáng hoàn toàn và mọi người chỉ biết anh là 1 phần của BTS. Một ngày anh rơi vào giấc mơ của chính bản thân tạo ra sau khi bị tai nạn do 1 sasaeng fan gây ra, Bangtan luôn bên Joonie cho đến cuối cùng. Joonie rơi vào thế giới do anh nằm mơ nơi anh trở thành maknae của Bangtan được vô số tình iu thực sự, sự cưng chiều tuyệt đối đã chữa lành con người của Joon ( Joon_trung tâm) nơi đây khiến cho anh nhận ra việc iu bản thân và trân trọng cuộc sống hơn.…
"jungkook là một cầu thủ bóng đá nổi tiếng của trường. Đồng thời cũng là một nghệ sĩ tài năng nhưng không một ai biết vì cậu ấy sợ làm hỏng danh tiếng của mình, rồi cho đến một ngày jimin nghe thấy tiếng hát dưới chân cầu thang khi đang đi đường tắt về lớp."warning: fic chứa nhiều từ ngữ nhạy cảm, 18+, không dành cho người nghiêm túc, đã có cảnh báo còn vẫn muốn đọc thì mình cảm ơn nha <3❣︎Author: jjkxminTranslator: bonheuruniCover by bonheuruni Pairings: Jeon Jungkook x Park JiminTrạng thái: ✍︎︎✍︎︎✍︎︎❥Bản dịch đã có sự cho phép của tác giả vui lòng không đem đi nơi khác 📌https://twitter.com/jjkxmin/status/1282394494680403968?s=21…
Tình yêu tuổi 17, chắc có lẽ sẽ có một người mãi mãi ở tuổi mười bảy. Tôi chính tôi là một người đã đặt hết tất cả những gì mình có, tuy đôi lúc nó vụng về, không hoàn mỹ nhưng đó là tất cả những gì tôi có vào thời điểm đó, vào thời điểm còn chưa nặng nề nghĩ nhiều về tương lại. Nhưng, điều gì càng thân thuộc càng trở thành thói quen thì nó lại càng dễ đánh mất, dễ chia xa. Còn cô ấy là một người có thể nói là khá hoàn hảo trong mắt và trong tâm trí tôi. Một người mà có thể làm tôi quên đi tất cả những quá khứ khá tồi tệ của tôi. Thực ra ngay từ đầu tôi cũng biết mọi thứ sẽ như thế nào và đi về đâu, nhưng cũng chẳng nghĩ rằng mình lại có thể nhớ cái cảm giác xé lòng đó lâu đến như vậy. Đã từng rất cố chấp, từng hạ cả cái tôi của mình chỉ để van xin dù chỉ là một sự thương hại. Và rồi chợt nhận ra nó đã chấm dứt từ rất lâu, rất rất lâu. Mãi đến sau này thì chấp niệm này của anh rất lớn, cũng chỉ mong em mãi yên vui. Có thể đã quen với nhịp sống này, nhịp sống không có cô gái từng là động lực của anh. Đã có thể quen những cô gái khác. Nhưng không ai có thể chia sẻ để anh có thể tâm sự một ngày của anh như nào cả. Quá nhiều từ giá như trong suy nghĩ này. Anh không nuối tiếc không giữ được em, chỉ tiếc kỷ niệm. Nó sẽ mãi là quãng thời gian đẹp nhất mà anh đã từng sống, ít nhất là đến bây giờ. Dù sau này có gặp lại nhau, hay không bao giờ thấy nhau nữa. Thì mong em sẽ đừng quên rằng, anh đã rất yêu em, rất rất yên em.…