Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
bạn đã đọc những câu chuyện ngôn tình!!! Thật phiêu lãng và rung động....Nhưng còn ngôn tình bi kịch thì sao...?....Nó thật ngọt ngào.! Có chút tinh túy,..và rung động.! Khi ngọn lửa len lỏi nhỏ nhoi ấy chỉ còn níu giữ trong tym của một người đứng bên kia của vực thẳm......❤…
chuyện tình em và gã , là tình yêu mà em dùng hết thảy may mắn để có , là cái mà gã dùng tất cả sự dịu dàng của mình để nâng niu.em của gã và gã của em.…
Duyên tình ba kiếp của hai người đầy trắc trở. Tình duyên kiếp thứ nhất đầy bi kịch, nàng là trại chủ ( sơn tặc ), chàng là quan triều đình. Một lần xuống núi bắt được chàng, muốn cùng chàng kết duyên,aizz cmn, nàng mang tiếng là sơn tặc làm sao chàng chấp nhận cho được. Và kết quả là duyên chẳng hợp, nàng chết dưới kiếm của chàng. Yêu quá nhiều nên lòng nàng chẳng hận, chỉ trách đôi người có duyên nhưng không phận. Cái chết của nàng cũng đã để lại mối lương duyên ở kiếp sau. Kiếp thứ hai, nàng là thánh nữ của ma giới, chàng là vua của một nước. Kiếp này tuy duyên đã thành nhưng tình chẳng có, nàng yêu chàng, chàng lại vô tình không nhận ra đã yêu nàng. Chỉ vì lời trỉ trích của dân chúng về thân phận của nàng mà nhẫn tâm đem nàng thiêu sống. Trời xót thương cho nàng, cho đỗ cơn mưa quang đãng, lửa tắt tình cũng gần như lụi tàn. Nàng giờ chua xót thử lòng chàng, cớ sao chàng vẫn vô tình như vậy. Thật chẳng yêu nàng, thật sự là ghét nàng, xem thường thân thế của nàng.... "sống tiếp làm chi khi duyên đã tậnLưu luyến làm gì khi người chẳng yêu taníu kéo làm chi chỉ khiến người ghét bỏđôi câu sáng tỏ, tình chẳng còn là gìphận thiếp hèn mọn chẳng sánh đứng cạnh chàngmột câu yêu thương ngàn vàng chẳng mua nổithiếp đây cùng chàng duyên ta âu cũng đã tậnchỉ mong lòng hãy quên chàng điphu thê một kiếp do trời địnhâu rằng kiếp này đã vô duyênxin người thương xót cho nhi nữtình duyên đau khổ chẳng muốn trảikiếp sau xin nguyện không yêu chàng..."Ngay lúc ấy nàng dần dần tan thành làn bụi Bạch Kim, hòa dần vào gió .…
5 tuổi, vì lỡ tay mà Nhan Tiếu để xảy ra một mối hận ngàn năm, trong lúc tranh giành đồ chơi với Văn Dịch, không may làm sứt trán đối phương. Văn Dịch khóc ầm ĩ: "Cậu có biết tớ bị sẹo sẽ không đẹp trai nữa không, cậu có biết như thế này sẽ không còn bạn gái nào chơi với tớ nữa không...". Nhan Tiếu tức lắm liền gầm lại: " Khóc cái quái gì, cùng lắm sau này lớn lên tớ sẽ lấy cậu là được chứ gì!" 20 năm sau, bi kịch đã xảy ra... Văn Dịch vênh khuôn mặt điển trai, gạt mái tóc nũng nịu: "Vết sẹo này là do em gây ra, em phải chịu trách nhiệm!" Nhan Tiếu: " Em nhớ là hồi đó không để lại sẹo mà." Văn Dịch: " Ờ, vết sẹo này là do anh tự gây ra, nhưng vẫn là lỗi của em, em phải lấy anh!" Nhan Tiếu : "..." Theo bạn, chuyện tình thanh mai trúc mã rất đẹp, rất lãng mạn... hay chỉ là cơn ác mộng khủng khiếp nhất trong muôn vàn cơn ác mộng?…
- Ta là Trương Tuyết Ninh là một tiểu thư quyền quý nhất quận Thái Vinh, ta có một tì nữ thân cận tên là Bạch Linh năm nay vừa tròn 17 tuổi đẹp đẽ còn ta đã 20 tuổi. Lúc gặp nàng lần đầu ta đã rất ghét nàng, nàng chỉ là tì nữ nhưng dung mạo của nàng còn xuất chúng hơn cả ta. Nếu nàng là tiểu thư quyền quý chắc chắn còn nổi tiếng hơn cả ta. Còn ta, đường đường là một tiểu thư quyền quý cũng chỉ đành ngậm ngùi xếp sau nàng ấy. Ta hận nàng thấu tâm can, tìm đủ mọi cách để hãm hại nàng, hủy dung nhan tuyệt thế đó của nàng, để ta đường đường chính chính là nữ nhân đẹp nhất quận Thái Vinh. Cho đến 3 năm sau, Trương Gia nhà ta bỗng dưng gặp biến cố khiến gia tộc giàu có bậc nhất quận Thái Vinh tàn lụi, ta là tiểu thư cũng bị liên lụi, lúc sống đã hại quá nhiều người, đến lúc sa sút ai cũng muốn giết ta, lúc đó bỗng dưng có một con dao lao tới, ta tưởng ta chết tới nơi rồi thì không! Ả tì nữ mà ta hận nhất, ta hãm hại nhiều nhất- Bạch Linh đã đỡ con dao đó thay ta, lúc chết nàng ấy nhẹ nhàng nói: "Tiểu thư, có lẽ người rất ghét nô tỳ nhưng nô tỳ rất yêu thích tiểu thư, chỉ vì tiểu thư là tiểu thư của nô tỳ .Nô tỳ nguyện cả đời trung thành với tiểu thư, dù tiểu thư có ghét bỏ nô tỳ đi nữa." . Từ lúc đó, ta mới thấy, nàng dù có bị ta bạc đãi, hãm hại đến dung nhan cũng chẳng còn lại ra tay hy sinh bảo vệ ta vì ta là tiểu thư của nàng, lúc đó ta hối hận muốn làm lại cuộc đời, tự hứa rằng nếu có thể sống lại sẽ cưng sủng nàng còn hơn cả bảo bối trong tay, nâng niu như báu vật .…
Một người lạnh lùng, con nhà giàu và đặc biệt phải hết sức đẹp trai thì được gọi là nam thần. Liệu nam thần có nhất thiết phải yêu một cô tiểu thư , nũng nịu hay chảnh đến dễ... ghét không hay là rung động trước một cô gái hết sức bình thường thậm chí là bánh bèo hậu đậu nhưng có một thứ gì đó gọi là "đặc biệt"..... Cô nàng ngổ ngáo đanh đá Nguyễn Vân Nhi và nam thần Trần HẠo Thiên... câu chuyện bất ngờ gì đến với 2 người này.. .đón đọc nhé!!! Giới thiệu nhân vật: - Nguyễn Vân Nhi: dễ thương , tốt bụng , hiền lành vào những lúc không đanh đá ^_^ - TRần Hạo Thiên: miêu tả bằng chữ " nam thần " là đủ - Hàn Diệp Linh: BẠn thân trí cốt của Vân Nhi, tính cách trẻ con, mê zai. - Đường Trang Nhung : hotgirl có tiếng, nhưng thường được gọi với tên " hotgirl son phấn". Người mà Diệp Linh ghét nhất.…
Trích từ câu chuyện cùng tên. Phương Ma Kết, cô gái ngây thơ, trong sáng và vô cùng đơn thuần. Vương Kim Ngưu, chàng trai lạnh lùng, biến thái nhưng lại mang vẻ ngoài cực lừa tình. Hai người đến với nhau thuở đầu là niềm vui, nhưng càng về sau càng nhiều nỗi buồn. Liệu họ có đến được với nhau, tình yêu đầu đời đẹp tựa giấc mộng nhưng cũng muôn phần đau đớn, họ sẽ níu giữ được nhau hay sẽ lựa chọn buông tay nhau? Mời mọi người cùng đón đọc (Ma Kết-Kim Ngưu) Mãi yêu nhé chàng trai! Cùng bản chính truyện (8 chòm sao) Mãi yêu nhé chàng trai!_____________________Truyện: (Ma Kết-Kim Ngưu) Mãi yêu nhé chàng trai!Tác giả: DalenaTiến trình: hoànĐộ dài: oneshotLưu ý: không được mang truyện đi đâu khi chưa có sự cho phép của tác giả…
Cherish - trân trọng"Cherish" có nghĩa là ôm ấp, nâng niu, quan tâm ai đó một cách đầy trìu mến. Tất cả mọi người đều có một điều gì đó để "trân trọng" trong cuộc đời.…
1 hôm nọ bỗng nhiên tôi gặp lại cô ấycô ấy tên là Bích Ngọc ctôi đã yêu nhau trước đó nhưng đã ctay vs nhau hôm tôi gặp lại cô ấy là ngày 10/4/2022 sau đó ctôi âm thầm lặng lẽ và bước đi tôi định níu kéo cô ấy nhưng đã không kịp vì cô ấy đã đi nhưng cô ấy đã quay mặt lại và cô ấy đã bị rớt cái điện thoại tôi nhặt lên cho cô gái, hết phần 1 hơi xàm nha mn tại mik mới làm ạ…
cậu nhẹ nhàng thả cánh hoa đang ở lòng bàn tay ra, gió khẽ cuốn cánh hoa đi cậu sợ không dám níu giữ nó vì tình yêu cậu dành cho anh cũng như cánh hoa này vậy quá mỏng manh, sợ giữ chặt quá cánh hóa sẽ nát sẽ như tình yêu này không giữ được nữa, sẽ làm cậu bị thương mà cậu thì sợ đau ........…
" Hwang Hyunjin, rốt cuộc mối quan hệ của chúng ta là gì vậy? Lee Yongbok hỏi, hai bàn tay đan vào nhau. Cậu biết rằng sẽ chẳng có phép màu đâu nhưng vẫn cố gắng níu kéo chút hi vọng trong tâm trí mình. Cậu chỉ mong mình có một vị trí nhất định dẫu nhỏ nhoi nhưng là một mảnh ghép trong cuộc đời hắn. " Tục, OOC Cp: Hyunlix#mynyuyoo___…
Trần Nhật Linh, 26 tuổi là một bác sĩ chuyên khoa phẩu thuật hồi sức tập sự đang trong một ca trực đêm hằng ngày tại bệnh viện, nghe được thông tin từ bố là mẹ đã bị mất tích trong 1 vụ tai nạn giao thông. Nhật Linh quyết định đến hiện trường để tìm hiểu và không may sau đó bị tai nạn giao thông và cậu được đưa đi cấp cứu sau khi được người dân gần đó phát hiện. Dù các bác sĩ đã nỗ lực cứu vãn nhưng cậu đã được báo cáo là tử vong. Tuy nhiên, cậu chỉ bị đánh mất 2 phần hồn và may mắn phần hồn còn lại chứa sức mạnh đã níu giữ mạng sống của cậu. Cậu tỉnh dậy bên trong nhà xác và gặp được Vũ Thị Lan Ngọc, 25 tuổi là nhân viên đang trực tại đó, khi chưa hiểu chuyện gì xảy ra họ đã bị tấn công bởi những oan hồn chứa đầy âm khí vất vưởng, qua đó, Nhật Linh vô tình thức tỉnh được sức mạnh bí ẩn bên trong phần hồn còn sót lại mà cậu không hay biết. Sau mọi chuyện, cậu được bố cậu, người đã hiểu hết tất cả mọi chuyện đã đưa cho một quyển sổ từ tổ tiên và căn dặn cậu hãy đi tự tìm sự thật về bản thân và hoàn thành sứ mệnh tìm lại được linh hồn và hài cốt của mẹ cậu.…
Màu áo trắng của em đã từng là màu thơ ngây. Tình yêu của em đã từng là màu trắng tinh khôi. Vậy sao cơn mưa tuổi trẻ lại khiến màu áo em vương màu nước mắt , màu những trót dại và bồng bột. Nói đi em.#BăngTiên…
Ai cũng có cho mình một tuổi thanh xuân Dù cho... Cố gắng đưa vào quên lãng... Hay nâng niu, gìn giữ... Thì đó... Vẫn là quãng thời gian đẹp nhất. Trịnh An Nhiên yêu Triệu Kiến Văn suốt mười mấy năm, vì gia đình mà mới phải chia tay anh, nói ra những lời cay độc với anh. Anh đi Mỹ. Cô lấy Cố Lãnh Dạ. Số phận hai người lẽ nào thực sự đã chia thành 2 con đường không điểm giao? Cuối cùng cô sẽ lựa chọn ai?…
Tình yêu vốn không trọn vẹn,nhưng không có nghĩa là không thể.Có thể được đong đầy bởi nước mắt và nỗi đau,nhưng dám yêu,dám giữ lấy,cướp lấy từ tay định mệnh...Cuối cùng con người ta vẫn tìm về trong hạnh phúcBản lĩnh,mạnh mẽ và kiên cường....tình yêu mới có thể níu giữ.Tương lai mù mịt không thể khỏa lấp hai trái tim thuộc về nhau,đập trong nhịp đập của nhau........…
-Trước mặt anh,cô là cô sinh viên năm cuối với vẻ ngoài trầm tĩnh khiến anh nhớ đến người con gái mà anh đang chờ đợi nhưng sau lưng cô lại khiến người khác nể sợ khi hô mưa gọi gió ở 2 giới Hắc-Bạch.-Còn anh là con người sống trong bóng tối với đôi tay nhuốm đầy máu.-2 con người với số phận giống lại bị cuốn vào vòng xoáy tình yêu, tình ái-Khi biết mình yêu anh và mang trong mình đứa con của anh,cô mới biết thì ra trên đời có thứ gọi là hạnh phúc.Trong thời gian đó, anh luôn chăm sóc,bảo vệ cô nhưng khoảng thời gian ấy diễn ra chưa bao lâu thì cô gái mà anh đợi đã trở về,và cô ấy muốn hại chết con cô...-Cô biết mình chỉ là vật thế thân của cô ấy.Anh cho cô tình yêu,cho cô sự bình yên nhưng lại đẩy cô đến đau thương,sóng gió khi tự mình thấy đứa con bé nhỏ còn chưa ra đời của mình bị chính người cha đã từng nâng niu nó hại chết-Cô ra đi để lại cho anh sự mất mát,anh biết thì ra mình đã yêu cô nhưng phải làm sao để trái tim đầy vết thương cô đón nhận anh một lần nữa,...Dù có lật tung cả thế giới anh sẽ tìm lại cô, nhưng anh đâu có ngờ cô lại là....*P/s:Lần đầu mình viết truyện mong mọi người ủng hộ và cho xin ý kiến❤️❤️❤️…
Khi Nhum hỏi ước mơ của Cá Nhỏ là gì? Cá Nhỏ sẽ bắt đầu luyên thuyên về ước mơ của mình. Cá Nhỏ kể cho Nhum nghe những nơi mà mình muốn đến, những thứ mà mình muốn làm. Hôm nào cũng thế, hễ cứ nói về ước mơ là Cá Nhỏ lại luyên thuyên mãi thôi, lúc kể hai mắt cứ tròn xoe vì phấn khích. Cô Cá Nhỏ của Nhum muốn vươn ra biển lớn, Cá Nhỏ muốn khám phá đại dương ngoài kia. Có lẽ vùng biển nghèo này sẽ không thể giữ chân được Cá Nhỏ, nên Nhum muốn cùng Cá Nhỏ ra đại dương. Nhum đi không phải để xem thế giới ngoài kia như thế nào hay là có những gì, Nhum đi là để bảo vệ con Cá Nhỏ của mình, thứ mà Nhum đã luôn bảo vệ, nâng niu từ khi còn bé.Mọi người thường hỏi ước mơ của Nhum là gì? Những lúc ấy Nhum sẽ chỉ cười và không trả lời. Họ hỏi sai hết rồi, không phải "Ước mơ của Nhum là gì?" mà là "Ước mơ của Nhum có gì?".....Có Cá Nhỏ! Ước mơ của Nhum chỉ có Cá Nhỏ!…
Thể loại: Đam mỹ, hiện đại, vườn trường.Tình trạng bản gốc: 145 chương + PNBắt đầu câu chuyện khi hai nhân vật chính năm 17 tuổi, cả hai đều ưa nhìn lại có đầu óc, giỏi âm nhạc lẫn thể thao + tài lẻ vô số, nhưng có lẽ cũng vì sở hữu quá nhiều ưu điểm nên hoàn cảnh của hai cậu cũng thảm mỗi người một cách khác nhau..Một bạn là đứa con trái ý với cả nhà suốt mười mấy năm trời, cuối cùng biết được sự thật rằng mình là con nuôi, vậy là từ đó cậu trai thành thị nhà khá giả, dân top đầu trường chuyên đã phải bị đưa về một thành phố nhỏ xập xệ, làm học sinh ở một ngôi trường tầm thường, ở chung với những "người ruột thịt" ngập ngụa trong bế tắc và vòng xoáy gạo tiền.Một bạn mới vừa 17 tuổi đầu đã là người tháo vát quán xuyết hết việc nhà, bố đã mất (trước đó ông này chuyên say xỉn, đánh đập vợ con), phải gánh vác chuyện + nuôi dưỡng một cô em gái bị tổn thương tinh thần, đèo bòng nốt một bà mẹ tính cách thất thường muốn níu kéo tuổi thanh xuân, không lo làm việc, chỉ lo hẹn hò hết trai này đến trai khác.Oan gia ngõ hẹp, hai bạn với xuất phát điểm là hai thái cực, nhưng nhờ duyên số tréo ngoe nên dần dần cuốn vào nhau.Câu chuyện của chúng ta bắt đầu như thế.....…