đến helsinki với tôi, được chứ? | hopemin
hắn lấy làm ngạc nhiên, xen một chút khó hiểu. càng khó hiểu hơn khi thấy túi đựng thuốc và một tô mì được dọn sẵn trên bàn, chỉ cần đỏ nước sôi vào. mãi đến khi hắn ăn xong tô mì thì mới ngớ người, hiểu rõ chuyện.-jimin, cảm ơn cậu.hắn cười xuề xòa và ngại ngùng, như một đứa trẻ nhưng to xác, như quay về năm cấp ba nhưng ở tuổi hai mươi hai.…