Set the money
Người làm thuê nhặt được bọc tiền…
Người làm thuê nhặt được bọc tiền…
Ấn tượng đầu tiên của tôi về cậu ấy chẳng có gì tốt đẹp cả, tôi thậm chí còn cầu trời sẽ không gặp lại cậu nữa là đằng khác. Nhưng có lẽ ghét của nào thì ông trời trao của đó, sự xoay chuyển của cuộc đời đã mang tôi và cậu một lần nữa chạm mặt nhau. Lần gặp gỡ lại này cậu đã thay đổi toàn bộ những ác cảm sai lầm mà tôi vô tình áp lên người cậu, cậu ấy chính là người đã tô điểm cho năm học cuối cùng trong đời học sinh của tôi thêm tươi đẹp. Thật trùng hợp khi tên tôi và cậu ghép lại có nghĩa là sáng suốt, đúng thật, lựa chọn kề vai sánh bước bên cậu là quyết định sáng suốt nhất của tôi năm mười tám tuổi.Trích đoạn nhỏ: Mặc dù cao mét sáu ba nhưng vì hôm nay trường tổ chức lễ trung thu nên tôi cũng phải sửa soạn chăm chút ngoại hình của bản thân một xíu. Ai mà biết được đi giày cao gót lại đau chân đến thế, nếu biết trước thì dù có cho tiền tôi cũng chẳng thèm mang làm gì cho khổ thân.Vẫn đang than trách trong lòng thì tôi nhác thấy bóng dáng Minh bước đến gần, cậu kéo tay tôi đứng dậy rồi cởi chiếc áo khoác đang mặc ra quấn quanh eo tôi. Một loạt động tác diễn ra quá nhanh làm đầu óc tôi chưa kịp xử lí, trong khi tôi vẫn còn đang ngơ ngác thì Minh cúi người xuống trước mặt tôi."Lên đi, anh cõng bạn về." Giọng cậu nhẹ nhàng như cơn gió thổi theo hàng loạt những con ong mang mật ngọt đến làm tai tôi cứ như ù đi. Tôi dù có hơi ngại nhưng nghiện nhiều hơn nên vẫn đồng ý để Minh cõng về. Đường về nhà hôm nay có vẻ xa hơn một chút và tôi lại thích cậu ấy nhiều hơn một chút.*Bản…
Hôm nay tôi muốn kể cho các bạn một câu chuyện...Về một bi kịch... Về một sự tuyệt vọng... Về một sự đau đớn tuyệt cùng... Của một số phận... Của một kiếp đàn bà rẻ rúng trong thời quân chủ. Hà Thu Nguyệt, tuổi vừa tròn mười sáu, xinh đẹp thông minh sắc sảo, không sợ trời, cũng không sợ đất, nàng mạnh mẽ, phong lưu, phóng khoáng nhìn chẳng giống tính cách của một nàng tiểu thư khuê các kín cổng cao tường gì cả. Nàng đem lòng yêu một chàng hiệp khách lãng tử hào hoa, phiêu bạt giang hồ. Chàng cũng vô cùng thương yêu nàng, vì nàng là một cô tiểu thư vô cùng khác lạ, lại có cùng chí hướng với chàng, tâm đầu ý hợp, nếu có thể ở bên nhau vĩnh cửu thì đúng là một cặp tuyệt sắc giai nhân, hiếm có khó tìm ở cái nơi mà định luật "cha mẹ đặt đâu con ngồi đấy" vẫn còn đang cực kỳ nặng nề này. Ở nơi đó, liệu hai người có thể bên nhau không, hay lại phải xa cách nhau như số phận của kiếp nhân sinh năm xưa? Mời các bạn đón đọc.…
ông vua thất thường…
Giữa tháng sáu năm ấy, trời nóng như muốn thiêu, muốn đốt lòng người, hai đứa trẻ vẫn rong ruổi cùng nhau trên chiếc xe đạp qua từng cánh đồng cỏ bát ngát, mênh mông, cùng nhau nhìn về phía chân trời xa thẳm, một chân trời có tương lai của họ ở đó. Mùa hạ ấy ngập trong nắng vàng cùng hoa, mùa hạ ấy nhuốm màu bao hương sắc bên người họ thầm thích, mùa hạ ấy tưởng chừng như chẳng bao giờ trôi qua. Giữa tháng sáu năm nay, hai đứa trẻ ấy lại chia chung một mùa hạ. Mùa hạ cô thở thẩn đứng nhìn cậu vẫy tay chào tạm biệt, ánh mắt cậu lung linh khi nhìn cô, ánh mắt cậu ấm áp như mùa hạ chí, và lúc ánh mắt cậu rời đi là lúc chiếc máy bay bắt đầu cất cánh bay đi, chở bao kỉ niệm thời niên thiếu của cô bên hạ vàng đi mất.Rồi từ ngày cậu theo máy bay đi, cô cũng chẳng còn tiếc thương mùa hạ nữa. Hạ cứ trôi rồi tàn đi cùng bao nhung nhớ: "Ước gì anh ở lại, nhặt nắng hạ cùng em."Tiếng ve ầm ĩ những ngày không, nhiều mùa hạ nữa lại mon men bước đến, lòng cô lại dấy lên từng hoài niệm, về cậu, một người cô từng thương, về mùa-hạ-lạnh mang bao suy tư thuở niên thiếu, mùa hạ nơi có tiếng cậu thầm thì: "Mùa hạ lạnh, vì ánh nắng của anh đang ở bên kia bán cầu..."…
"Cướp Em Từ Thần Chết" là áng truyện hiện đại mang màu sắc kì dị, phi đời thực viết về mối tình thiên định của chàng trai đa tài Vương Thiên Bảo với cô nàng "bụi đời" Lâm Hải Băng. Nói về Thiên Bảo, cậu là con trai của một gia đình giàu có, lớn lên trong nhung lụa song không hề tự phụ, phụ thuộc vào vị thế của gia đình. Ngược lại, cậu thích một cuộc sống tự lập do chính bản thân mình vẽ lên. Có lẽ vậy mà Thiên Bảo đi ngược với mong muốn của cha, từ chối quản lý cơ nghiệp đồ sộ mà ông đánh đổi bằng cả cuộc đời và... "máu" để sống với đam mê của mình: võ thuật! Định cư bên nước ngoài đã được một thời gian, Vương Thiên Bảo quyết định quay trở về Việt Nam để tham gia một giải đấu Võ thuật và cũng để thăm bạn bè, hồi hương sau bao năm xa cách. Và rồi, "họ" đã gặp nhau...! Lâm Hải Băng mồ côi cha mẹ từ nhỏ, tuổi thơ của cô là một chuỗi những đau thương và mất mát. Ngay từ khi mới 6 tuổi, Hải Băng đã phải tự tay bươn trải ngoài đời kiếm sống, phiêu bạt 14 năm trời bằng thói giang hồ. Chính điều này, đã biến một cô gái đáng lẽ ra đang độ hồn nhiên, trong sáng nhất của cuộc đời, vô âu vô lo thành chị đại của một nhóm giang hồ có tiếng khi mới 15 tuổi, với tên gọi Jay. Điều này cũng đồng nghĩa, cuộc đời cô sẽ phải trải qua nhiều sóng gió, đối diện với nhiều kẻ thù, sẽ phải dùng dao kiếm, dùng máu để tồn tại. Kiếp giang hồ khiến người khác nhìn vào đều sợ hãi nhưng sao nó lại mong manh, rẻ bạt đến vậy? Dưới cơn gió của số phận, họ vô tình gặp nhau, cùng nhau nắm tay đối diện…
trong tảng đá…
Một linh mục bị lông chim bay vào họng…
Cuộc sống của một người trẻ là cơ hội, là thách thức, là sự liều lĩnh, có đôi khi là sự đánh đổi, hy sinh.Đối với tuổi trẻ tình yêu cũng là một điều như thế, là cơ hội để chúng ta trưởng thành, là thách thức buộc ta phải trải qua những cảm xúc, là sự liều lĩnh để ta có đủ can đảm và là sự đánh đổi để ta học cách chịu trách nhiệm với bản thân và người khác. Tuổi trẻ của bạn đã trôi qua như thế nào? sự học, tình yêu, công việc, gia đình, sở thích,...bạn đã có bao nhiêu phần trăm hoàn thành, bao nhiêu phần trăm thất bại? Và tuổi trẻ của chúng ta đã xoay quanh bao nhiêu vấn đề? trải qua bao nhiêu mối quan hệ? tạo dựng được bao nhiêu cơ hội và đánh mất bao nhiêu thứ quý giá....Không đong đếm được đâu, vì đây là gia đoạn sôi trào nhất của cuộc đời mỗi người, chúng ta có tình yêu, có công việc, có các mối quan hệ không tên,...lúc dữ dội lúc lại dịu êm. Chúng ta cùng nhau nhìn lại có bao nhiêu thứ mà chúng ta có.Đây là câu chuyện về tuổi trẻ của hai con người và tình yêu của họ, đồng thời cũng là tất cả vấn đề có thể xảy đến trong cuộc sống của họ và có thể xảy ra với bao nhiêu người khác nữa...Mọi người cùng nhau đón đọc nhé.…
Tên truyện: Bubbling of the Starry sky- MakoHaru MookGiới thiệu: Nhìn tên là biết, đồng thời đây là bản dịch từ tiếng anhBy KyoAniEnglish translator: SunyshoreVietnamese translator: Takiko Shintarou (me! )Translate without permission, please take out with full credit.Nhân vật:- Haruka Nanase: Nửa người nửa cá-Makoto Tachibana: Lính cứu hỏa-Rin Matsuoka: Cảnh sát của Đồn cảnh sát Samezuka-Nagisa Hazuki: Phi hành gia-Rei Ryugazaki: nhà khoa họcTruyện dịch với tinh thần phi thương mại, có tính chất BL, ai dị ứng xin mời không bình luận lung tung về ý kiến của người khác, không đọc xin tạm biệt.Cảm ơn các bạn vì đã ủng hộ, ai muốn mang đi nhớ bảo mình để mình lấy file Word cho, nhưng mà sẽ lâu vì mình ít khi lên đây :3…
Anh ta quên cả đàn cừu…
Ai hạnh phúc nhất…
CHẠM VÀO ANH TRONG BÓNG TỐIMột cái chạm có thể cứu rỗi. Hoặc kết liễu...Tôi sinh ra trong bóng tối. Không phải bóng tối của màn đêm - mà là thứ tối đen vĩnh viễn nuốt chửng mọi ánh sáng. Tôi không biết khuôn mặt người khác trông như thế nào, cũng chẳng bao giờ nhìn thấy chính mình trong gương.Nhưng đêm đó, khi tiếng còi cảnh sát xé nát không gian yên tĩnh, khi máu ai đó rơi xuống sàn căn hộ sát vách... tôi cảm thấy điều gì đó đã thay đổi.Anh đến như một cái bóng - lặng lẽ, chậm rãi, và nguy hiểm.Anh không bao giờ nói tên. Nhưng giọng nói trầm khàn ấy như có móng vuốt, nhẹ nhàng cào vào trái tim tôi mỗi đêm.Anh không chạm vào tôi nhiều, chỉ đôi khi, bằng đầu ngón tay lạnh ngắt... như thể xác nhận tôi vẫn còn ở đó - và sống.Tôi không biết anh là ai.Một người trốn chạy? Một kẻ sát nhân? Hay là ảo ảnh của nỗi cô đơn quá lâu trong tôi biến thành?Tôi nên sợ anh. Nhưng tôi lại mong anh đến. Mỗi đêm.Tôi bắt đầu tưởng tượng ra gương mặt anh. Bằng những câu thì thầm, bằng nhịp tim đập dồn khi anh đến gần, bằng cả nỗi khát khao được nhìn thấy anh - dù chỉ một lần.Giữa bóng tối của tôi và bóng tối trong anh, liệu tình yêu có thể nảy sinh?Hay tất cả chỉ là một cái bẫy? Một cái chết ngọt ngào được ngụy trang bằng sự dịu dàng đáng ngờ?Một mối tình không mắt. Một kẻ không mặt. Một đêm không lối thoát.Và chỉ có duy nhất một sự thật... đang đợi được lật mở.…
quả trứng…
Chồng bẩn…
Ở một ngôi làng xa xôi, nơi có chiếc giếng cổ sâu không thấy đáy, một truyền thuyết bị lãng quên đang chờ được đánh thức.Tấm - cô gái bất hạnh bị mẹ kế và em gái cùng cha khác mẹ hành hạ, chỉ có duy nhất một người bạn là Cá Bống - một sinh vật tưởng như bé nhỏ, yếu ớt, nhưng lại ẩn chứa một bí mật kinh hoàng.Một đêm trăng, từ dưới đáy giếng, một giọng nói vang lên. Cá Bống không chết. Nó chỉ đang chờ đợi.Và khi Tấm tuyệt vọng nhất, cậu xuất hiện. Không còn là một con cá nhỏ bé, mà là một thiếu niên khôi ngô, bí ẩn, mang trong mình một sức mạnh kỳ lạ.Nhưng liệu đó có phải là phép màu? Hay là một sự đánh đổi?Kể từ ngày đó, những hiện tượng lạ bắt đầu xảy ra trong căn nhà nhỏ. Bóng đêm trở nên dày đặc hơn, nước giếng gợn sóng ngay cả khi không có gió, những lời thì thầm vang lên giữa đêm khuya. Cám và dì ghẻ bắt đầu cảm thấy có điều gì đó không ổn. Một đôi mắt đang theo dõi họ trong bóng tối.Và khi tất cả nhận ra sự thật... đã quá muộn.…
trong tranh…
con khỉ ngốc nghếch…
Sự tích cây rong biển…
Sợi dây trói tưởng tượng…