Đi du lịch một mình
Cậu bé đi một mình…
Cậu bé đi một mình…
Tin vào thường đế…
Người đàn ông xấu…
' Grass Flowers ' là một bộ phim ngắn tập kể về câu chuyện của một nhóm thiếu niên trẻ đầy năng động . Nhóm trẻ này phải vượt qua bao nhiêu gian nan , khó nhọc , trải qua nhiều khung bậc cảm xúc khác nhau ! Họ luôn đồng hành cùng nhau cho dù có chuyện gì xảy ra đi chăng nữa , và cũng có những lúc họ xảy ra xích mích với nhau vì một số chuyện không quan trọng và nhỏ nhặt . Grass Flowers là một bộ phim do RUNNER ENTERTAINMENT sản xuất , và đây cũng là sản phẩm phim đầu tay của RNE . Dự kiến rằng Grass Flowers sẽ phát sóng Trailer - Preview vào ngày 22/11 . Nhưng đây chỉ là dự kiến mà thôi , còn ngày xác định vẫn chưa rõ ràng . Mong tất cả quý vị khán giả cùng ủng hộ và đón xem Grass Flowers . Mọi thắc mắc xin liên hệ 2 account của RNE : - Zing Me : http://me.zing.vn/u/chungtoiyeuwinxvasnsd#wall - Facebook : https://www.facebook.com/Runner-Entertainment-Vietnamese-Fanpage-1483546011975548/…
Con chó bị ném đá…
Đại bàng dũng mãnh nhưng góa vợ…
Ông già xách theo ba bọc tiền…
Một ông vua luôn nghi ngờ…
Con chim có bộ lông vàng…
Ấn tượng đầu tiên của tôi về cậu ấy chẳng có gì tốt đẹp cả, tôi thậm chí còn cầu trời sẽ không gặp lại cậu nữa là đằng khác. Nhưng có lẽ ghét của nào thì ông trời trao của đó, sự xoay chuyển của cuộc đời đã mang tôi và cậu một lần nữa chạm mặt nhau. Lần gặp gỡ lại này cậu đã thay đổi toàn bộ những ác cảm sai lầm mà tôi vô tình áp lên người cậu, cậu ấy chính là người đã tô điểm cho năm học cuối cùng trong đời học sinh của tôi thêm tươi đẹp. Thật trùng hợp khi tên tôi và cậu ghép lại có nghĩa là sáng suốt, đúng thật, lựa chọn kề vai sánh bước bên cậu là quyết định sáng suốt nhất của tôi năm mười tám tuổi.Trích đoạn nhỏ: Mặc dù cao mét sáu ba nhưng vì hôm nay trường tổ chức lễ trung thu nên tôi cũng phải sửa soạn chăm chút ngoại hình của bản thân một xíu. Ai mà biết được đi giày cao gót lại đau chân đến thế, nếu biết trước thì dù có cho tiền tôi cũng chẳng thèm mang làm gì cho khổ thân.Vẫn đang than trách trong lòng thì tôi nhác thấy bóng dáng Minh bước đến gần, cậu kéo tay tôi đứng dậy rồi cởi chiếc áo khoác đang mặc ra quấn quanh eo tôi. Một loạt động tác diễn ra quá nhanh làm đầu óc tôi chưa kịp xử lí, trong khi tôi vẫn còn đang ngơ ngác thì Minh cúi người xuống trước mặt tôi."Lên đi, anh cõng bạn về." Giọng cậu nhẹ nhàng như cơn gió thổi theo hàng loạt những con ong mang mật ngọt đến làm tai tôi cứ như ù đi. Tôi dù có hơi ngại nhưng nghiện nhiều hơn nên vẫn đồng ý để Minh cõng về. Đường về nhà hôm nay có vẻ xa hơn một chút và tôi lại thích cậu ấy nhiều hơn một chút.*Bản…
Tác giả: Huỳnh Ngân Hương; Cùng hệ liệt: Quán Trà Kỳ Lạ Nơi Góc Phố; Nội dung: "Hoàng hậu, người đi rồi vậy cung Phượng Xuân sau này phải làm sao?"Tiếng khóc thút thít của cung nữ vang lên trong cung điện trống vắng. Người phụ nữ mặc địch y đứng trước khung cửa khóa chậm rãi cúi đầu, hơi thở mỏng tưởng chừng như ngắt lúc nào chẳng hay."Ngươi nói xem, ta còn có thể gặp được cha và anh cả một lần nữa không nhỉ?" - Nàng chớp mi, ánh mắt dõi ra ngoài cung Phượng Xuân mà càng thêm vô vọng. Ánh sáng cuối đông thật yếu ớt, yếu tới mức chẳng đủ rọi vào trong gian phòng tăm tối này của nàng."Hoàng hậu, người là hy vọng cuối cùng của họ Bùi, người đi rồi làm sao trả thù được cho họ Bùi!" - Thanh Trúc quỳ sụp xuống sàn đất bụi bặm.Thục Tư khẽ bật cười tự giễu, nước mắt chầm chậm lăn xuống gò má hồng. Cả cuộc đời này, người nàng áy náy nhất chính là cha và anh cả. Đến những ngày cuối đời, tiếc nuối lớn nhất cũng là hai người họ. Họ Bùi có Bùi Thục Tư có lẽ chính là nỗi ô nhục lớn nhất. Xuống âm ti làm sao dám nhìn thẳng mắt họ đây?Bàn tay gầy guộc của nàng từ từ trượt khỏi khung cửa gỗ cũ kỹ, hàng mi dài cũng chậm rãi khép lại. Nàng xoay người, trút bỏ từng lớp địch y nặng nề, bờ môi khô tới tróc da lặng lẽ ngân nga câu hát: "Thuần Dương Thuận Từ hậu... Mụ ác hại Nguyên phi... Lệ Dương người ở lại, vắng một bóng người thương... Lệ ấm nhòa má ngọc, nào biết người nơi đâu..."Giọng cất lên càng lúc khàn rồi cuối cùng nghẹn lại nơi cổ họng.…
Người già hạnh phúc…
tôi của hàng ngày…
Trong thế giới Teyvat, nơi những cường quốc được dẫn dắt bởi các vị thần và Vision trở thành minh chứng cho sức mạnh, có một người phụ nữ vượt ngoài mọi quy chuẩn phàm tục. Eusebia Desjarins, một chiến lược gia bí ẩn, với vẻ đẹp siêu thực cùng trí tuệ tuyệt đỉnh, không chỉ làm khuynh đảo lòng người mà còn thay đổi cả cục diện thế giới.Không ai biết cô từ đâu đến, cũng chẳng ai dám hỏi. Chỉ biết rằng bất cứ nơi nào cô xuất hiện, mọi âm mưu, tham vọng và bí mật đều bị lật mở. Nhưng đằng sau chiếc áo choàng dày che khuất nhan sắc thiên thần ấy là gì? Một người cứu rỗi hay một bóng tối lớn hơn tất cả những gì Teyvat từng đối mặt?"Thiên Thư Khải Huyền" là câu chuyện về những âm mưu chính trị, những cuộc đấu trí và hành trình khám phá bản ngã, nơi lòng tin và tình yêu trở thành những quân cờ mong manh nhất trong ván cờ của các vị thần và con người.Trong truyện, chỉ có Eusebia là nữ chính, nhân vật nam hay xuất hiện là Tartaglia nhưng anh không phải nam chính hoàn toàn.…
Hai vợ chồng gặp nàng tiên…
người đẹp lừa dối…
Đầu và răng bằng vàng…
Điều đáng sợ nhất mỗi khi thức giấc có lẽ là...tất cả mọi thứ dường như chỉ là giấc mơ. Nếu như có thể quay ngược thời gian , nếu như năm đó ta không gặp nhau thì liệu có như vậy? Câu chuyện tình ngang trái giữa Hạ Lam và Phong Hàn, một người đi theo con đường đen tối vĩnh viễn chẳng có lối thoát, một người hào quang chói lọi. Hai cuộc đời hoàn toàn trái ngược, liệu họ có vượt qua được những thử thách ấy để mãi bên nhau? *Trích đoạnĐêm hôm ấy mưa rất to nhưng không thể nào che mất được vẻ kiên định trong ánh mắt của cô gái, cô chẳng thèm quan tâm bản thân đang ướt sũng như thế nào, đuổi theo bóng người ấy, cái bóng từng ấm áp dưới ánh nắng mùa hạ giờ trở nên lạnh lẽo dưới nền đất, nói thật to:"Hàn Phong! Nếu hôm nay anh mà rời khỏi đây, em từ nay về sau sẽ không bao giờ gặp anh nữa! Không bao giờ tha thứ cho anh! Chúng ta sẽ hoàn toàn chấm dứt từ đây!"Giọng nói mạnh mẽ nhưng ẩn chứa nỗi buồn sâu đậm của cô dường như chẳng chạm tới được anh, anh cứ thản nhiên mà bước đi trong đêm giông tối ấy...Nhìn bóng người đi xa dần cô bỗng đờ ra, bàn tay nắm chặt lấy như bóp hết lấy nỗi đau đấy. Anh đi rồi...đem theo cả tình yêu thương một thời của cô mà đi mất...Cô gục xuống khóc không ra tiếng, những giọt nước mắt nóng hổi chảy xuống bàn tay cô...Nhưng chẳng thể nào xoa dịu được nỗi đau ấy.Vài năm sau đó, cô gái ấy mới biết rằng thật ra năm đó không phải anh không nghe thấy, mà là không thể nghe được nữa, vì sợ rằng sẽ mềm lòng mà ôm chặt lấy cô, giữ cô mãi bên mình. Bả vai anh run …
Các thần chiến đấu…
Người làm thuê nhặt được bọc tiền…