[ Dương Domic - MOPIUS ] Musical Dream
Phát súng đầu tiên. Hội bế maknaeKhông ai bế em Dương thì để toiiiii. Đến đây để chữa lành. Rách tới đâu thì cũng lành tới đó.Cue bẩn là ăn đạn 🔫🔫 đụng đến em là bây chết…
Phát súng đầu tiên. Hội bế maknaeKhông ai bế em Dương thì để toiiiii. Đến đây để chữa lành. Rách tới đâu thì cũng lành tới đó.Cue bẩn là ăn đạn 🔫🔫 đụng đến em là bây chết…
Bảo Khang sa vào lưới tình với anh thủ thư xinh đẹp…
oneshotltl × pbk"Anh đã khờ em còn khờ hơn"…
Trần Minh Hiếu là một kẻ tội đồ.Và Phạm Bảo Khang đã trót lòng yêu, yêu say đắm một kẻ tội đồ…
Nhỏ an nhất quyết không gọi bọn Gerdnang là anh!'Gọi gọi cái qq lớn hơn đựt bao nhiu mà đòi làm anh tao?''2 tuổi cũng là lớn hơn''anh tên hiếu chứ anh không hiền như thằng đinh đâu.''Ngoan gọi anh khang đi nha''Oi bọn khùng'Có Gerdnang , Atsh.tran minh hieu × dang thanh an.dinh minh hieu × dang thanh an.pham bao khang × dang thanh an.lam bach phuc hau × dang thanh an.tg xạo đấy-)))@Hpnth_…
Tác giả: Thanh TĩnhNguồn: Cộng đồng QT + Raw Đam MỹEdit: Hoa Hồng ĐàoDesigh bìa: Katto KittoĐộ dài: phần đệm + 9 chương.Nhân vật chính: Từ Hiển Đông × Lang Tư Lạc.Hắc bang, giam cầm, cường cường, trùm mafia chiếm dục công, lão đại hết thời cường thụ, niên hạ công, ngược nhẹ, H, HE.[Lưu ý: không chuyển ver dưới mọi hình thức]…
Cp: Hạo Hãn Tinh Trần - Thanh Kha Cửu - Thương Tiến CửuThể loại: Tiếu binh hướng đạo - Lính gác dẫn đườngBối cảnh chiến tranh, màu truyện khá dark.Châu Kha Vũ cường đại ôn nhu, Lưu Chương thông minh nguy hiểm, Patrick niên hạ hóa sói."Đừng từ chối em, xin anh . . .""Anh không sao, tốt quá rồi.""Đi đi, rời khỏi đây. Nghe lời em.""Nếu tôi đi trước một bước cướp mất, có phải cậu ấy sẽ rất tức giận không?""Tôi là ai?""Sao lại khóc? Cậu đã làm rất tốt rồi.""Đợi em.""Anh chỉ có thể là dẫn đường của em.""Anh có thể nhớ tới em, dù chỉ một chút không?"Tên truyện: 【卿九册/哨向AU】不对称反应 - Tác giả: 四时云归Bản dịch với mục đích phi thương mại và chưa có sự cho phép của tác giả, vui lòng không re-up và sao chép. Đồng nhân văn, không áp dụng lên người thật.…
couple: đinh minh hiếu (kewtiie) x đặng thành an (negav). warning: lowercase, ooc, mọi thứ trong truyện đều là giả, chỉ có người là thật.vui lòng không mang khỏi wattpad và để chính quyền biết. author: lyniitran…
Tuyết đầu mùa đẹp lắm em ơiVì vậy hắn muốn được ngắm nó với em…
Tác giả : Nhã Bách ❦Lưu ý không leak truyện ra khỏi phạm vi wattpad dưới bất kì hình thức nào nếu chưa có sự cho phép của tác giả, truyện chỉ là giả tưởng xin người chớ lôi đời thật vào đây "Nếu cho em một cơ hội, liệu em có còn chọn tôi không? " " Sẽ mãi mãi là anh "…
Ở đây có những cái ôm của Cam quýt…
tự nhiên vào một ngày đẹp trời đinh minh hiếu gặp được khắc tinh đời mình.…
Edit: Cáo Beta: Group ThúQuản lý: Chó Design: Rồng và ĐàoThể loại: đô thị tình duyên, tình hữu độc chung, võng du toàn tức, ngọt hài, ngụy cưới trước yêu sau (65+1)Nguồn qt: Tận Thế ing…
Thành An ơi, em chỉ cần ngẩn đầu thôi em.…
kiểu giờ mình làm cái sound nó lạ lạ xíu, ý là nó signature xíu.start: 230515end: 230524tự trả cho bản thân, mang đi đâu nhớ nhắn.…
"năm đó tôi thích người là thật, còn việc người có đáp lại hay không, không còn quan trọng nữa vì vốn dĩ thanh xuân là để bỏ lỡ" _sưu tầm_…
Bà Tôn nhìn cô thật lâu, như thể muốn đọc thấu từng góc khuất trong tâm hồn con gái mình. Ánh mắt bà dao động, giữa đau đớn và một tia hy vọng mong manh. Ngón tay bà siết chặt lấy mép khăn, như thể chỉ cần con gái gật đầu, bà sẽ ngay lập tức nắm lấy sợi dây cứu rỗi ấy."Nếu... nếu thằng bé cũng yêu con thì sao?" Giọng bà run rẩy, gần như cầu xin.Lần này, Tôn Dĩnh Sa không thể kiềm chế nữa.Cô bật cười.Một tràng cười bật ra khỏi cổ họng khô khốc, vỡ vụn như thủy tinh nát dưới chân. Nhưng chỉ trong khoảnh khắc, nó biến thành những tiếng nấc nghẹn ngào. Cô đưa tay lên che mắt, nhưng chẳng thể ngăn được dòng nước mắt trào ra, nóng hổi, đau đến tận tâm can."Nếu anh ấy yêu con..."Giọng cô nhẹ bẫng, mong manh như sương khói.Tôn Dĩnh Sa thả tay xuống, ánh mắt trống rỗng nhìn lên trần nhà. Lồng ngực cô phập phồng, hơi thở gấp gáp như một con chim nhỏ bị mắc kẹt, vùng vẫy giữa lưỡi dao sắc bén của thực tại."Con đã không bệnh nặng đến thế này."…
Cô vứt điếu thuốc trở lại trong xe: "Anh hút xong chưa, còn phải đi gặp bố mẹ em !"Vương Sở Khâm ngớ ra.Tôn Dĩnh Sa cười, không nói gì, chỉ đưa tay về phía anh.Vương Sở Khâm nhìn cô, ánh mắt dịu dàng, đôi mắt cong cong, nụ cười tươi tắn, làn da trắng sáng như gốm sứ được tuyết bao bọc. Anh cũng cười, giơ tay ôm cô vào lòng.Tôn Dĩnh Sa nắm tay Vương Sở Khâm bước vào nhà.Cô đã hiểu.Gặp bố mẹ không phải là một sự gò bó, mà là một sự khẳng định và kiên trì.Khẳng định rằng em yêu anh, kiên trì rằng em muốn anh, và xác nhận rằng ngoài anh ra, em không muốn ai khác.Vậy thì có gì phải sợ chứ?Tôn Dĩnh Sa đã xác định Vương Sở Khâm từ lâu.Ngay từ năm 22 tuổi.Và bây giờ, không có thời gian nào tuyệt vời hơn thế.Dẫn anh về nhà, giới thiệu anh với gia đình mình.Cùng anh đón Tết, cùng anh giữ năm mới.Ánh đèn sáng rực suốt đêm, gia đình đoàn tụ, những người yêu nhau sẽ có rất nhiều ngày mai bên nhau.…
chuyện là có một con bé đi học nhưng toàn phá.!!! hãy đọc must read trước khi vào truyện !!!…