[ Đn Bnha ] Tao lười nên đừng nói nhiều !
Truyện chỉ đăng tại Wattpad-Có thể sẽ OOC-Lịch truyện sẽ không cố định, nhưng remon sẽ cố đăng 1 tuần 1 chap-Nhân vật chính: Shou Nekoya…
Truyện chỉ đăng tại Wattpad-Có thể sẽ OOC-Lịch truyện sẽ không cố định, nhưng remon sẽ cố đăng 1 tuần 1 chap-Nhân vật chính: Shou Nekoya…
Mỗi thiên hồi gia đô khán đáo ngã gia PHD sinh bất nhưCưới trước yêu sau, miếng bánh ngọt, ấm công X lắm lời thụ, hiện đại๖ۣۜHưởng thọ theo sổ tử thần: Hoàn 250 tuổi + 20 lần chết lâm sàn๖ۣۜNhử mồiCưới trước yêu sau miếng bánh ngọt, ấm công X lắm lời thụ, một cái nghiên cứu sinhtiến sĩ, chủ nghiệp là ăn cùng được ăn.Trích yếu Thôi Hinh Duyệt là một khu nhà A quốc Top20 đại học tính toán cơ chuyên nghiệp đang học bác sĩ, cùng phần lớn khổ bức đang học bác sĩ giống nhau, không có tiền không đối tượng tiền đồ mê man, nhấc lên tốt nghiệp liền yên lặng không nói nước mắt hai hàng, mỗi ngày vì kế sinh nhai mà chuyển gạch, vì một cái thân phận hợp pháp mà ưu sầu, vì khảo thí mà lo lắng. Chu Phi Vũ là tốt nghiệp từ Top2 đại học học viện thương mại sinh viên tài cao, sau khi tốt nghiệp tại xã hội sờ soạng lần mò nhiều năm tiền đồ xán lạn, không chỉ có người soái hơn nữa nhiều tiền, hơn nữa nắm giữ làm người tranh nhau mà chạy thân phận hợp pháp. Ngay tại lúc hắn bởi vì lên cấp mà chuyển việc thời khắc, hai người ma xui quỷ khiến mà quen biết đồng thời. . . Đột xuất kết hôn .Từ mấu chốt cưới trước yêu sau mỹ thực lo lắng bác sĩ tốt nghiệp luận văn(1):Ph. D. Tức nghiên cứu hình bác sĩ (A Doctor of Philosophy), nói chuyện tính vĩnh cửu não tổn thương (Permanent Head Damage)Bản văn liền tên: Tính vĩnh cửu não tổn thương quan ái PHD tốt nghiệp từ ta làm lên đừng hỏi ta luận văn viết thế nào rồi etc.Giảng thuật một cái đen đủi lớn tuổi độc thân Ph. D. Trong lúc vô tình bị người trong nhà an bài đố…
Danh xưng Đô Đốc trong tiếng Việt có nghĩa là bậc quân hàm sĩ quan cao cấp trong lực lượng của quốc gia.Nhân vật: Naravit Lertrakosum(Pond)- Phuwin Tangsakyuen Giọt lệ của cậu rơi, nụ cười lạnh của hắn tất cả đều là do cái sai này đến cái sai khác là do ông trời cố ý nối duyên hay là do nghiệt duyên của cả hai nợ nhau đây.Lời vang xin của người bị nhắm trúng."Naravit buông tha cho tôi""Muốn tôi tha cho cưng"Sự cố chấp của cả hai, chống cự cùng với hiểu lầm dẫn đến không biết đâu là yêu đâu là khổ đau. "Phuwintang...đợi tôi chết đi"P/s: Tất cả đều là yếu tố Hư Cấu chỉ đáp ứng nhu cầu về Otp không có ý gì khác.Lưu ý thêm: có thể có yếu tố sinh tử văn.…
Tui cảm thấy bản thân mình khá điên rồ khi ship một cp có vẻ chẳng liên quan gì đến nhau như thế này nên có thể sẽ không có một ai chung con thuyền kì lạ này đâu nhỉ :)) Bởi vì viết ra chỉ để thoả mãn cảm xúc bản thân nên cũng k xác định sẽ viết thành một fic hoàn chỉnh , chỉ là một đoạn ngắn như vậy thôi .Nhưng nếu có ai quan tâm đến nó tui sẽ suy nghĩ để phát triển một fic hoàn thiện kkkk…
Mikey tỉnh lại trong căn phòng cũ khi, cậu nhận ra tất cả mọi người vẫn còn sống anh Shinichirou, Baji, Emma và cả Kenchin. Có phải anh đã được ban cho cơ hội làm lại cuộc đời? Nhân vật trong truyện thuộc về Wakui Ken. Ngoài Drakey còn có cp khác: BajiFuyu, HakMit, RanNaho, RinSou, EmmaHina, TakeNao, HanKisa, KokoInui, WakaSen, TakeoShin, KakuIza,...Ngoài ra còn có sự xuất hiện của một vài nhân vật là OC của tôi. Có một chút OOC (Out of character)Ai không thích vui lòng click back. Xincamon.…
Mười sáu tuổi, thanh xuân chín mọng như những múi mâm xôi đầu mùa vừa lấp lánh dưới ánh nắng lại ngọt ngào đến luyến lưu.Thanh niên tuổi ấy mới tập tành học cách người lớn, có sự bồng bột thể hiện cũng có nét chập chững suy nghĩ sâu xa. Màu sắc nào đẹp hơn mối tình đầu năm mười sáu?Hương thơm nào ngọt ngào hơn mùi áo người thương? Những cảm xúc mới mẻ của tình yêu thủa ban sơ luôn là thứ khiến người ta nhớ nhung nhất và đánh dấu một cột mốc quan trọng trong cuộc đời của ai đó...Cái vấp ngã thủa đầu đời không muốn đối diện, cảm giác đau khổ lần đầu tiên phải trải qua...nó là gì? Có ai còn nhớ mình đã bước qua thế nào hay giờ chuyện ấy vẫn là một mảng kí ức tối tăm trong quá khứ mà không thể nào quên? Năm mười sáu tuổi, không phải độ khởi đầu cho một thanh xuân nhưng nó lại lặng lẽ ghi lại tất cả những cảm xúc lần đầu được cảm nhận.Mười sáu tuổi, em đã đủ lớn hay chưa?…
Đây là câu chuyện về Bác Quân Nhất Tiêu.Tiêu Chiến và Nhất Bác vô tình gặp nhau trong hội thảo nghệ thuật của Đại Học X. Ba của Nhất Bác là hiệu trưởng của trường nên mới lôi cậu đi. Bản mặt cau có vì bị trái ý, rồi lại thất thần trước vẻ đẹp của Tiêu Chiến. Cậu đến làm quen hai người tuy nói chuyện hợp, nhưng lại trái ngược về nhiều thứ. Cậu thích tốc độ, chơi thể thao mạo hiểm. Anh thì cẩn thận, chậm rãi.Tiêu Chiến lớn hơn Nhất Bác 6 tuổi nên đến khi tốt nghiệp Tiêu Chiến biệt tích, Nhất Bác chỉ nhận được tin là anh được người ta bao nuôi.Cậu rất giận , khi thành công anh tìm kiếm lại Anh. Trả thù anh. Vì sao vì chính kẻ bao nuôi anh đã khiến gia đình anh tan nát.Đến khi anh mang thai cậu vẫn tàn nhẫn đánh anh thừa sống thiếu chết. Liệu tình yêu anh dành cho cậu có thể cảm hoá trái tim.…
đây là một câu chuyện mình tự lấy chất xám của chính mình để viết lên vì vậy mình mong sẽ ko ai sao chép nó thành một bản khác khi chưa có sự cho phép của mình. Lần đầu viết mong mọi người góp ý.…
Chu Khởi thích một cô gái.Đang nghĩ làm sao để gạt người về nhà, cô gái kia lại tìm đến."Nghe nói anh rất nghèo? Một trăm đồng một đêm bao ăn ở, anh làm không?"Hắn nghĩ đến cái thẻ đen trong ví tiền, cùng vài tỷ cổ phiếu trong quỹ chứng khoán, tư thái lười biếng nhìn cô, ý vị thâm trường cười cười."Xin chào bà chủ."-Chu Khởi gần đây có chút không bình thường.Bộ đồ cao cấp biến thành hàng trên Taobao, XS mới đổi thành Nokia có thể đập hạch đào.Có người nói không có tiền có thể cho hắn mượn.Hắn lạnh lùng liếc mắt: "Con mắt nào của cậu thấy tôi không có tiền?"Sau đó, điện thoại vang lên, Chu Khởi nháy mắt ôn nhu, giọng điệu mang theo ý cười."Bảo bối, anh không có tiền gọi xe, em có thể tới đón anh không?"Vừa nói, vừa không chút để ý ném ví tiền vào trong nồi nước sôi.". . ."-Sau đó, Hứa Nùng vô ý phát hiện ra thân phận thiếu gia của Chu Khởi.Cô tức giận đá hắn, đòi ly hôn."Bảo bối, em đã nhìn thấy người thợ săn nào đem con mồi đã rơi vào lưới của mình tùy tiện thả chạy đi chưa?"Chu Khởi đem người áp chế ở trước người, nhẹ hôn môi cô, rồi nói với giọng điệu mạnh mẽ cùng chiếm hữu. "Muốn ly hôn? Trừ khi anh chết."--------------------------------------27/9/2019…
Em tưởng anh thương em yêu em nhưng không rồi đã sai lầm mất rồi anh xem em như món đồ chơi tình dụcThể loại: cao H dục vọng... Xin nhắc lại truyện này H rất nhiều bạn nào không xem đc thì ra dùng mình ạ ...đừng nói nhưng lời không hay ..cảm ơn Mọi người đọc vuiViết không hay nhưng thích viết vì đam mê 🤣Mn ơi truyện này hư cấu nha là do mình nghĩ ra r viết ra thui không có thức nha ...…
Tiểu Bo nhỏ mang trong mình dòng máu văn thơ xuất chúng cùng niềm tin rực rỡ vào cuộc sống gia nhập giới giải trí sau đó bị một con thỏ đen giả thỏ trắng lừa đi mất...Biên tập nhỏ (Vương Nhất Bác) x Ảnh đế tài năng mặt siêu dày (Tiêu Chiến)…
do không có truyện nào đúng gu hết nên tự viết 😇cmt cho dui đi…
truyện ko có thật đều do tui tự nghĩ ra òm tui sẽ ko nói là có H hay ko là do tâm trạng nhoa😄…
Thông báo📣Đây là truyện H, chủ yếu là thịt thà. Ai không thích có thể không đọc. Ai thích thì hoan nghênh mọi người ghé vào 😊Lần đầu viết truyện, lời văn có thể sẽ bị lủng củng mn thông cảm nhá😊…
"Vết Dấu Định Mệnh" mang ý nghĩa biểu tượng cho những dấu vết hoặc dấu ấn mà định mệnh để lại trên cuộc đời của con người, dù ở kiếp trước hay kiếp này.…
-yêu rồi sao,ayya min yoongi yêu cậu nhóc nghịch ngợm đó rồi sao!!!--lạnh lùng thật đấy nhưng anh cũng phải thích Jung Hoseok tôi thôi-Sope/YoonseokĐam mỹ,Ngọt,HE.10.08.202314.03.2024…
Lãng mạn trên từng cen ti…
Houki Natsumi, cậu mang trong mình một sức mạnh dồi dào nhưng bị nerf kinh khủng ở nơi cậu sống vì cứu một bé gái mà bị xe tải-kun hôn và chết......hoặc là cậu nghĩ vậy…
nam chính là nhất kiến chung tình với nữ chính, từ khi chị mới 6 tháng tuổi. Tính anh bá đạo nên ngày từ đầu đã kiên quyết sống cùng chị, có thể xem như kim ốc tàng kiều.Trong quá trình đó, những người mà chị có cảm tình, anh đều ghét. Có lần anh còn bẻ luôn chân chị vì mình dám chạy trốn. *** Lãnh Hổ bên cạnh thấy nhưng không thể trách. Đi theo thiếu chủ đã mươi mấy năm, thiếu chủ cũng không để ai vào lòng, chỉ có bé gái như búp bê kia mà thôi.À không.Thiếu niên cuối cùng cũng duỗi chân, rời khỏi boong tàu, vừa đi vừa hỏi: “Hai ngày tôi không ở đây, cô ấy đã làm gì?”Lãnh Hổ đi theo phía sau, đương nhiên biết rõ người thiếu chủ đang nói là ai.“Tiểu thư cô ấy...” Anh muốn nói lại thôi, nhưng sau đó lại nhanh chóng tiếp tục: “Cô ấy nói muốn được đi học như những đứa trẻ bình thường khác.”“Quả nhiên đã trưởng thành rồi.” Thiếu niên bỏ lại một câu như vậy, đi vào khoang thuyền.*** Một tình yêu chân thành được thử thách bởi những miệng đời cay độc của người đời, hành động mưu mô của những kẻ quen mặt, hứa hẹn sẽ khiến nhiều bạn đọc cảm thây thú vị và hào hứng…