BFF Nói Yêu Tôi !
Toàn bộ nhân vật trong truyện đều có thật. Mong m.n đừng ném đá mới viết lần đầu hơi non tay.…
Toàn bộ nhân vật trong truyện đều có thật. Mong m.n đừng ném đá mới viết lần đầu hơi non tay.…
Giới thiệu:Tình cảm nhẹ nhàng, đời thường, thanh mai trúc mã, sủng, ngọt, có bối cảnh Việt Nam đương đại.Ký ức hiện tại đan xen, vẽ lên quá trình trưởng thành của những người trẻ và tình yêu của họ trong giai đoạn thực hiện hoài bão, hoàn thiện bản thân tìm kiếm hạnh phúc.Văn án:Người sống trong ký ức liệu có nhìn thấy tương lai?Hải Anh, một cô gái luôn làm sống lại những ký ức thời thanh xuân của mình để vơi đi nỗi nhớ cậu bạn thân Anh Khang, người đã mất liên lạc một cách bí ẩn sau kì nghỉ hè năm lớp 9, khiến Hải Anh ở trong trạng thái day dứt nhớ thương nhiều năm trời.Cô đã dùng mọi cách để tìm kiếm cậu nhưng đổi lại, cái Hải Anh nhận được lại chỉ là tin tức khiến cô suy sụp, khó lòng đối diện hiện thực.Sau những năm tháng chìm trong ký ức, Hải Anh quyết định để quá khứ ngủ yên, tiến về phía trước thì cô vô tình gặp được một người đàn ông rất giống Anh Khang trong buổi phỏng vấn xin việc. Những kỉ niệm khi xưa lại ùa về trong tâm trí Hải Anh.Liệu anh ta có phải là cậu bạn Anh Khang thuở nhỏ của Hải Anh hay đó chỉ là một sự trùng hợp? Mời các bạn đón đọc.…
Tác giả: Dâu XinhThể loại: Truyện Việt Nam, tình yêu học đường, tuổi thanh xuân đáng nhớ, teenfic, nữ chính good girl, nam chính bad boy, yêu thầm. Giới Thiệu: Đối với cô, anh cao lắm! Cô mãi không thể với tới được.Đối với anh, cô chính là cả thế giới.Mùa xuân của cô, đẹp lắm!Mùa xuân của anh, chỉ đẹp khi có cô.Là một bad boy có tiếng trong trường, nhưng lần này... anh thật lòng yêu cô!Hễ mùa xuân đến, Phạm Nhật Đăng Anh luôn nhớ về Nguyễn Thu Xuân. Nhớ về mùa xuân lần đầu hai người gặp nhau. Mặc dù cô luôn né tránh anh, nhưng điều đó không thể ngăn cản được sự quyết tâm đến gần bạn học sinh giỏi của cậu thiếu niên là bad boy này. Vì Nguyễn Thu Xuân, Phạm Nhật Đăng Anh yêu mùa xuân hơn, đặc biệt là Thu Xuân. Anh vì cô mà thay đổi, thật lòng thích một người.…
"Thanh xuân, có lẽ là thời gian đẹp nhất trong khoảng đời người."Vũ Diễm Lệ Nga - một cô gái chẳng may mắn. Cuộc sống dường như quá tệ hại, gia đình thực sự quá tệ. Chẳng ai có thể nghĩ một cô bé chỉ 16 tuổi mà đã chịu cảnh bạo lực gia đình như thế.Mười sáu năm trải qua chỉ toàn là lời mắng nhiếc, trách móc đổ lên đầu cô bé ngây ngô ấy. Mùa đông lạnh giá, nó ghét nhất là mùa đông, vì nó lạnh lẽo, ra đường người người ôm nhau, sưởi ấm trong vòng tay dịu dàng của "gia đình", hay người thương. Nó chẳng có gì cả.------- Thế giới chẳng dịu dàng với tao gì cả... Huhuhu.Đông bối rối, nó lúng túc nhìn vẻ mặt mít ướt của tôi vào đêm khuya tại cửa tiệm tạp hóa đó, bối rối, cuối cùng cũng nói một câu khiến cho tôi cảm nhận được ngàn ánh nắng ấm áp trong đêm đông lạnh buốt.- Thế giới có thể không dịu dàng với mày. Nhưng tao thì có mà?Nó ôm tôi. Tại sao tên là "Đông" mà lại ấm áp như mùa hạ đến vậy chứ? Đông nói xong nhìn tôi, vụng về bôi thuốc cho tôi. Cuối cùng tôi cũng cười. Có lẽ thanh xuân của tôi cũng đẹp, ít nhất là với Đỗ Hoàng Thế Đông.…
Việt nam xuyên vào tiểu thuyết " Em là của chúng tôi " , một bộ tiểu thuyết cẩu huyết và khiến người đọc phải tức giận . Liệu cậu phải làm gì để thay đổi kết cục của các nhân vật trong đó để có thể quay về thế giới của mình ?Thể loại : boylove , countryhumans , couple , học đường drama, haremcp có trong truyện China x VietnamFrance x UKSoviet x Nazi Russia x USA( còn nữa )…
"Quách Bảo Quang Nhật, cái tên này mày cũng không lạ gì mà. Nghe nói anh ta chỉ được mỗi cái đẹp mã, chứ nhạt nhẽo lắm""Ban ngày anh Nhật đánh không ngớt tay mà lại bại trong chuyện lấy lòng những quý cô sao ?""Cái này thì chịu rồi. Chậc, chậc, ảnh còn non quá" "Mày nghe tin dởm ở đâu đấy ? Anh Nhật của tụi mình là lại nhạt, khó tin vãi cả ra"Tiếng xì xào của mấy thằng con trai như ong vo ve bên tai, mây trên trời bắt đầu tản ra nhường chỗ cho mặt trời. Tia nắng chết người chiếu thẳng lên mái tôn nóng nực, khiến Quang Nhật đang nằm vắt vẻo trên mái nhà không chợp mắt nổi. Ngồi dậy, tướng ngồi của anh không một chút khép nép. Ngó đầu xuống bên dưới, anh đưa tay vuốt mái tóc mình dưới ánh nắng rực rỡ, vì cái nóng làm máu cũng nóng theo. Quang Nhật giọng trầm trầm ngáy ngủ, khó chịu lên tiếng"Mẹ, cái đéo gì thế, bộ cái gì chịu cơ hả mấy đứa kia?" Vừa hay thế nào Tuệ Nhiên đang cầm quyển sách cách đó không xa đi ngang khu thư viện. Ánh mắt anh rơi đến, dán chặt vào người ấy, ảo ảnh một tia nắng lọt vào tròng mắt anh. Mắt anh không nhìn mấy thằng kia, nhưng miệng lại trả lời tụi nó"Ừ, tao nhạt nhẽo thật"__________________"Yêu em một đời, không rời nửa bước"Truyện Việt Chỉ là một phần suy tư, cảm xúc của XanhVẫn còn trẻ con và lủng củng lắm nên không tránh được những sai sót sót. Sẽ gây khó chịu cho một số người đọc, nên điều đầu tiên là Xanh cảm ơn mọi người vì đã ghé chút truyện của Xanh ♡Author: Quả Dưa Hấu Màu Xanh ( Xanh )…
Nghe tin phải đi quân sự tận 42 ngày, trong đầu như rạch ngang một tia chớp kèm tiếng sấm vang rền, tôi lo lắng ăn ngủ không yên. Không ngờ, sống ở đây vài ngày, chợt nhận ra nó cũng không kinh khủng như mình tưởng tượng, ngược lại, còn có nhiều điều bất ngờ thú vị...Tỉ dụ như gác đêm ngáp lên ngáp xuống có cuốn sách để đọc, lúc lật đật bê đống quần áo có đôi bàn tay ấm áp đỡ lấy, lúc buồn có người đàn cho nghe, lúc đi ăn trong bát lúc nào cũng đầy ắp rong biển,... Cậu ta như một chú mèo hoang, im ắng, lặng lẽ tiếp cận không dấu vết, rồi lại bí mật tiếp cận vào tim tôi mà cuộn tròn nằm ngủ trong ấy thật lâu.Dương Xuân Vũ, cơn mưa của thanh xuân tôi đến rồi._______Tác giả: 114Tên truyện: Chú mèo hoang tôi tìm thấy ở khu quân sựThể loại: 13+, thanh xuân vườn trường, HESố lượng: 30 chươngNhân vật chính: Dương Xuân Vũ x Trần Bạch Vân…
Muốn hết thích một người thật khó, khó hơn nữa khi thứ tình cảm ấy cứ ngày một lớn dần. Nhưng rồi chúng ta cũng nhận ra, nỗ lực hết mình mãi mà không có kết quả thì cũng nên buông bỏ. Có những người sẽ làm thế, họ có thể là những người theo đuổi ai đó rồi bày tỏ tình cảm với người họ thích mà bị từ chối, sau đó họ sẽ không theo đuổi người đó nữa, có người thì cứ để thứ tình cảm ấy trong lòng, nhất quyết không chịu nói ra để rồi sau này hối tiếc, cũng có những người đi ngược lại, mặc dù theo đuổi người họ thích đã lâu và bị từ chối rất nhiều lần nhưng họ vẫn kiên trì, cố gắng mỗi ngày chỉ mong được đáp lại tình cảm, cái đó người ta gọi là cố chấp !…
Hy vọng tình ta sẽ như loài hoa Lưu Ly Tím. Dù có bao trắc trở cũng không bao giờ rời xa nhau... - SiYoonJung-…
Thể loại:Truyện về thanh xuân vườn trường,yêu thầm.Thường thì mọi người thấy hướng dương luôn hướng về mặt trời và trong câu chuyện này mình muốn nói đến điều đó và muốn hiểu rõ hơn thì mọi người hãy cùng theo dõi truyện nhé !!!Lần đầu tiên viết nên có gì sai sót mn góp ý giúp mình ạ.Cảm ơn ❤️*Nữ chính:Đào Thới Vân Lạc Biệt danh: SócNgoại hình : Nhỏ nhắn,mắt 2 mí,má bánh bao,cười lên sẽ lộ ra đồng điếu cực duyên,có nốt ruồi dưới mắt trái,da trắngTính cách : Thân thiện,hướng ngoạiSở thích : Xem phim,cầu lôngChiều cao:m65*Nam chính:Nguyễn Vũ Trọng KhaNgoại hình : Cao ráo,mũi cao,có 1 nốt ruồi nhỏ trên sống mũiTính cách : Sôi nổi,năng độngSở thích : Bóng chuyền,cầu lôngChiều cao:m80❗Lưu ý : mọi địa điểm trong truyện đều ko có thật…
__GinL__Những anh chàng quần đùi áo số mạnh mẽ trên sân cỏ, cũng chỉ là những chàng trai tuổi đôi mươi với nhiều ngổn ngang trong lòng....- Sao rồi, ổn không?- Có chuyện gì có thể không ổn hả mày?...- Chỉ cần em bình an, chỉ cần em vui vẻ…
Một tình yêu hạnh phúc không phải là tìm được một người tuyệt vời, hoàn hảo nhất trên đời. Mà hạnh phúc của tình yêu đến từ việc ta chấp nhận nhau như thế nào và vì nhau mà cố gắng thay đổi, hoàn thiện ra sao. Một người thực sự yêu bạn sẽ bao dung với những khuyết điểm của bạn, cũng sẽ vì bạn mà sửa chữa những khiếm khuyết của bản thân. Như vậy mới là yêu, và ... hơn hết, trong những năm tháng thanh xuân tươi đẹp đó đã luôn có những con người luôn ủng hộ ta, giúp ta không hề hối hận khi nhìn lại...…
Dưới ánh sáng biển cả là câu chuyện xoay quanh Gia Khang và Nhật An, hai cậu học sinh lớp 11 của trường Trung học Phổ thông ở một vùng biển nhỏ tại Việt Nam. Nhật An vừa chuyển nhà từ Thành phố lớn về nơi này sau một những biến cố gia đình, mang trong mình những nỗi buồn và những tổn thương tâm lý nên có tính cách ít nói, trầm mặc.Gia Khang là một cậu học sinh hoạt bát, năng nổ nhưng có hơi lười học, là thành viên của đội tuyển bóng chuyền ở trường. Truyện lấy bối cảnh tại miền Nam của Việt Nam nên có nhiều từ ngữ địa phương được dùng trong truyện, mình sẽ chú thích đầy đủ những từ không được phổ biến để các bạn có thể hiểu được. Câu chuyện xoay quanh học sinh cấp 3, ở độ tuổi vẫn chưa có những suy nghĩ chín chắn, trưởng thành. Nên thoai các nhận vật đôi lúc sẽ hơi trẻ con và thiếu suy nghĩ.Truyện có tiết tấu chậm, không đẩy nhanh quá trình nảy sinh tình cảm của hai nhân vật chính. Các bạn có thể cân nhắc trước khi xem.Mình rất mong là các bạn sẽ không khó chịu vì những điều này, hi vọng các bạn đón nhận bộ truyện này của mình.Written by Thỏ ơi.…
Đây là bộ truyện đầu tay của Lục Mễ lấy bối cảnh về thời nhà Lê. Bấy giờ đất nước đang trong thời Thái Bình Thịnh Thế, nhân dân dưới triều Lê được sống hạnh phúc, ăn no mặc ấm. Ở miền Trung có nhà họ Đặng là giàu có nhất trấn Thanh Hoa, nắm giữ nhiều xưởng nghề truyền thống lớn, Đặng Công Chính chỉ có duy nhất một đứa con gái là Đặng Mễ Du, mẹ nàng mất lúc nàng chỉ mới 3 tuổi. Thương con gái từ nhỏ không được sống trong vòng tay của mẹ nên ông rất thương Mễ Du và từ lúc vợ mất ông cũng không nạp thêm thiếp thất mà chỉ chung thuỷ với mỗi mẹ của Mễ Du. Nàng lớn lên trong vòng tay yêu thương của người cha sống vô lo vô nghĩ. Cha dạy cho nàng cách kinh doanh quản lí, dạy nàng những điều tốt nhất để sau này cho nàng kế thừa gia nghiệp. Lớn lên nàng vừa có tài lại vừa có sắc, bản tính lương thiện mọi người vẫn thường đồn rằng Trấn Thanh Hoa có nàng Mễ Du là một tuyệt sắc giai nhân hiếm gặp. Khi nàng 18 tuổi có gặp chàng thiếu niên tên Chí Kiên là con trai của phủ Thừa tướng Võ gia ở Kinh thành. Chàng về Trấn Thanh Hoa là quê ngoại của Mẹ chơi thì đã gặp nàng Mễ Du vừa gặp mà đã nhất kiến chung tình muốn có được nàng làm vợ. Liệu chuyện của hai người sẽ như thế nào? Mọi người hãy cùng đón xem nhé.…
Nguyễn Cừ - Phan Trọng Thưởng ( Biên soạn, sưu tầm , chọn tuyển ) In lần thứ tư có sửa chữa và bổ sungNhà xuất bản văn học hà nội Chuyện hài tục…
Bà nội đặt đầu lên chiếc gối hoa, bắt đầu kể một câu chuyện đẹp cho con bé con nghe. Khi đó, cô gái trở về năm mười bảy tuổi, không phải chịu đựng những cơn đau tột cùng của bệnh tật triền miên. Ngày đầu tiên chuyển đến trường THPT Đức Kháng, cô ấy đứng ở giữa sân trường rộng lớn, ngẩng cao đầu nhìn tấm lưng vững chắc cùng quả đầu vuốt keo vô cùng chất lượng của thiếu niên, nhẹ nhàng cất lời."Nguyên."Chưa kịp nghe hết câu, thiếu niên đã tủm tỉm cười, sau đó chậm rãi xoay lưng đối diện với cô ấy, trong ánh mắt tràn đầy chân thành."Tớ đã đợi cậu rất lâu rồi đấy.""Rất, rất, rất lâu rồi.""Nhưng tớ nguyện ý đợi cậu, cho dù là năm năm, mười năm hay thậm chí là cả đời, tớ vẫn sẽ đợi cậu."Hốc mắt cô gái đỏ dần lên, vội vàng lên tiếng: "Nhưng tớ không nỡ.""Bây giờ hãy để tớ bước về phía cậu.""Lần này đổi lại là tớ theo đuổi cậu, có được không?"...Bắt đầu: Ngày 25/08/2022…
Bìa: reddit [sẽ tìm kĩ nguồn hơn]Dịch: @A-Dora-Bit [Wattpad]Dịch vì vui nên chắc chắn rất lủng củng, thiếu hụt ý này nọ, câu cú chỗ nọ lọ mọ chỗ kia. Vốn điểm văn mình cũng bét lớp nữa. Thường mình sẽ dịch thơ tình bằng tiếng Anh.Mình sẽ để bản gốc kèm theo vừa để các bạn cảm được cái hay mà mình chưa truyền tải được hết, vừa để chia sẻ những bài thơ mình ưa thích.…
🌿Thể loại: Tình cảm🌿Tình trạng: 21/12/18 - (?) - chưa hoàn🌿Văn án: Khá phức tạp 🌿Lịch: Không có lịch. Vì khi có cảm hứng mới ra chap mới được, còn không thì dẹp🌿Bìa: Khả Vy 🌿Tác giả: Khả Vy (tự edit)__________❎ Lưu ý: Về sau sẽ có cảnh nóng nhưng không biết là khi nào thôi. Chưa bao giờ viết cảnh nóng nên đừng mong đợi gì nhiều. Ai không thích có thể out, đừng thêm những bình luận thiếu văn hoá__________ 💚Chúc mọi người đọc truyện vui vẻ 💚…
Đẹp nhất của đời người có lẽ là tình yêu của tuổi xuân thì. Bởi khi đó, ta trao cho mình quyền được cuồng si và say mê, yêu hết mình bằng trái tim rực lửa của một tâm hồn trẻ trung, mang trong mình những ước mơ và hoài bão. Nhưng với tôi, tình yêu đẹp nhất là sự rung động đầu đời - ngây ngô nhưng mãnh liệt, như giai điệu trữ tình của mùa hạ sôi động. Tôi chẳng dám tự nhận mình là người có hoàn cảnh hạnh phúc như bao người. Ngay từ thuở ấu thơ, tôi đã bị mẹ ruột ruồng bỏ. Suốt mười năm sống thiếu vắng tình thương, tôi đã dần thu mình lại, sống khép nép và nhạy cảm trước mọi điều. Tôi từng nghĩ rằng cuộc đời mình sẽ mãi nhạt nhòa, lặng lẽ đi qua những tháng ngày vô vị, cho đến khi một chàng trai bước vào cuộc sống tôi. Dưới khung trời thiên thanh, nơi nắng ngược chiếu sáng, cậu thiếu niên với vẻ thư sinh, điển trai ấy đã đến bên tôi, tô điểm cuộc sống tẻ nhạt bằng những sắc màu rực rỡ. Mùa hạ năm ấy, dưới mái trường Chuyên, một lá thư tình đã hòa mình vào nắng hạ, và cũng tại nơi đó, hai con người đã sẵn sàng trao nhau tình yêu trong sáng và cuồng nhiệt của tuổi thanh xuân. Mùa hạ năm ấy, có một Lê Hoàng Gia Bảo nguyện nắm tay Nguyễn Tường Tuệ Anh đi hết cuộc đời, dù là khó khăn hay an nhàn, vẫn bên nhau mãi mãi...…
Góc vườn sau nhà, nơi có một gốc thường xuân nhỏ bé, là nơi bắt đầu cho rất nhiều điều mà tôi chẳng ngờ tới. Ngày đó, Nguyên Cường mang đến một nhánh cây thường xuân. Tôi đứng bên, ngó nghiêng. Cậu ấy chăm chú cắm từng nhánh cây xuống đất, đôi bàn tay chắc chắn nhưng lại cẩn thận đến lạ. Tôi chỉ lặng im nhìn, lòng bất giác dậy lên một cảm giác thật khó gọi tên.Có lẽ, tôi cũng không rõ từ bao giờ mình bắt đầu để ý đến cậu ấy nhiều hơn. Là khi vô tình chạm mắt trong giờ ra chơi, hay lúc cậu lặng lẽ đứng chờ tôi trước cổng trường, che nắng bằng bóng lưng quen thuộc. Có đôi lần, tôi tự hỏi cảm xúc này là gì, nhưng rồi lại thôi. Giống như gốc thường xuân kia, cứ để nó lớn dần theo cách riêng, không vội vã, không gấp gáp.Chúng tôi vẫn cứ như thế. Vẫn là bạn thân, vẫn cùng Tình cảm ấy, như thường xuân, âm thầm lớn lên cùng năm tháng, chờ ngày nở rộ dưới ánh nắng thanh xuân.…