Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Đôi lời muốn nói Fic này kể về"tềnh êu chong cmn xáng"tuổi học trò,hơi ngược nam chính xíu hoy,còn có H hay không thì chưa biết,các rds cứ gọi au là Meen.Au còn có một cộng sự là con Nhây,thành ra là truyện sẽ có một số đoạn hơi bị"cẩu huyết"tí(người sao tên vậy).Thế nên có gì thì các rds cứ"ném đá"con Nhây thoải mái,đừng ném đá au,tội au lắm! >^<.Nhân vật nam sẽ là các mống trong"Bàn Tán Soyeodan"...có thể có cả động"Gọt Bưởi"và nhà"XOXO"nữa nhé! ^3^…
KHÔNG LÀM THÚ CƯNG CỦA EMTên gốc: Bất tố nhĩ đích sủng vật - Chung Ý E GiaThể loại: Hiện đại, đoản văn, huyền huyễn, ngọt, dễ thương, HunHan ver.Edit: Lăng --Văn án: (truyện không có văn án nên ta lấy tạm đoạn đầu của truyện)Lộc Hàm cầm hộp thức ăn dành cho mèo vừa mua ở siêu thị về, đứng ở cửa nhà mình phát ngốc, trong lòng nghĩ: "Thế Huân ăn được cái này không ta?"Tuy không rõ lắm nhưng cậu vẫn đưa tay mở khóa cửa.Sau đó, vừa bước chân vào cửa đã cởi giày, theo thói quen gọi: "Thế Huân, tôi mang món ngon về cho cậu này. ^^"...trầm mặc, không một tiếng "meo" đáp lại ==--Đây là một câu truyện "ngược luyến tàn tâm, ngược thân tàn tạ" của bạn nhỏ Lộc Hàm và chú mèo thích làm màu Thế Huân ^^…
"Sasuke,tớ yêu cậu bằng cả trái tim""Sakura,cảm ơn"..."Sasuke,tớ yêu cậu,tớ sẽ mang cậu về""..."..."Sasuke,tớ yêu cậu,tớ tham gia với""Giết cô ta"..."Sasuke,tớ yêu cậu""Phiền phức"..."Sasuke,em yêu anh""...""Dừng lại đi""...""Làm ơn""...""Sasuke...""...""...""Sakura...Anh cũng yêu em.....Anh xin lỗi.....Nên làm ơn......Tỉnh dậy đi...""...""Sakura...Sakura...SAKURAAAAAA...""..."…
Thể loại: Đam mỹ, dưỡng thành, HE,...Couple: Luân Vũ Thành(Tư Khải Lâm)×Luân Minh HạoVăn án: Hắn, Luân Minh Hạo, một gã tay chơi tứ thiệt, hắn nổi tiếng trong giới Mafia là tàn bạo, sát thủ tình trường, một tên ham mê sắc dục, thích cả đàn bà lẫn đàn ông. Thỉnh thoảng vẫn hay tìm những đóa cúc xanh tươi mơn mởn chịch một cái để lấp đầy dục vọng. Con người chưa từng thật lòng với bất kì ai. Một ngày nọ Luân Minh Hạo lái con xe Lamborghini mui trần hò hẹn bạn bè đến những nơi ăn chơi. Hắn thấy một người đàn ông nằm bất tỉnh trên vỉa hè, liền phóng xuống xe chạy lại xem sao. Luân Minh Hạo lại gần người đàn ông đó, có vẻ như anh ta đang cố cử động nhưng không thể. "Này anh bạn, anh không sao chứ?" Luân Minh Hạo lo lắng, cố gắng nhấc người hắn lên, nhưng thân thể người này khá nặng, rất khó khăn hắn với di chuyển được người kia vào trong xe. Luân Minh Hạo dựa anh ta vào trong yên xe, khuôn mặt người đàn ông trông rất khó coi bởi đã bị hầu hết phần tóc mái che hết cả mặt. Hắn nhẹ nhàng lấy tay vuốt tóc người này lên. Người kia cố gắng nói một điều gì đó."Ba...ba" Giọng nói dõng dạc vang lên, nhưng lại thấp thỏm rất giống con nít. "Anh...anh nói gì cơ?" "Ba...ba, hihihi" Người kia vẫn tiếp tục lập lại, và còn kèm theo đó là một nụ cười hết sức ngây thơ.Và 'hành trình' săn sóc 'con trai' mang thân hình người lớn bắt đầu. Nhưng 'quý tử' của hắn càng ngày càng có trí khôn hơn, liền có những hành động trèo lên giường và đe dọa đóa cúc của baba a.…
"Nếu em đi, anh thật sự ổn?""Không ổn tí nào cả""Anh cần em và Paris này cũng thế""Quan trọng đến thế luôn à?""Tất cả đều không thế sống nếu thiếu em"…
truyện đã có nhà khác dịch nhưng mới dịch đến chương 80 và hiện tại thì chưa thấy cập nhập chương mới nên tui quyết định dịch tiếp vì truyện quá đúng gu tui.Bản dịch chỉ được 60-80%, nhiều chỗ không hiểu editor sẽ chém gió chútTừ chương 1-80 mn tìm nhà catkynhu2213 đọc nhé tui chỉ dịch từ chương 81 hoi.Bản dịch chỉ được đăng trên wattap#bản dịch phi thương mại Editor: lên mặt trăng bán oxyHán Việt: Ngã chân đích thị tra thụ [ khoái xuyên ]Tác giả: Nhĩ Đích Vinh QuangTình trạng: Hoàn thành (đang edit)Mới nhất: 181, thế giới hiện thực ( 5 )Thể loại: Nguyên sang, Đam mỹ, Cận đại , Hiện đại , HE , Tình cảm , Khoa học viễn tưởng , Huyền huyễn , Xuyên việt , Ngọt sủng , Hệ thống , Xuyên nhanh , Tinh tế , Lính gác dẫn đường , Giới giải trí , Chủ thụ , Kim bài đề cử 🥇 , Kim Bảng 🏆 , Vả mặt , 1v1Văn án : Trì Chiếu bị hệ thống tra thụ trói định, chỉ cần sắm vai thành công là được khen thưởngNhưng, cuộc sống lúc nào cũng luôn vất vảLão nam nhân bị cậu đối xử tệ bạc :" Tôi biết em yêu tôi, tôi hiểu nỗi khổ của em ". Tinh tế thượng tướng bị cậu đối xử tệ bạc:" Không cần phải miễn cưỡng! Từ lâu tôi đã biết em không có phản bội tôi".Đại lão giới giải trí bị cậu đối xử tệ bạc:" Không cần nháo. Em yêu, cùng anh về nhà được không ?"Lính gác xấu xa bị cậu đối xử tệ bạc:" Đến bây giờ em vẫn còn muốn nói đó không phải con của tôi ?" Nhiếp Chính Vương bị cậu đối xử tệ bạc:" Giang sơn này là của ngươi, nhưng ngươi là của ta"......Trì Chiếu khóc lớn: "Đại ca, làm ơn tin tôi đi, để tôi…
Cre ảnh : tên trên bìa Lam gia một trong những mafia top 20 của giới hắc đạo, Lam lão đại là người không có con nên ông ta nhận nuôi khá nhiều những đứa trẻ ngoài đường, trong số những đứa trẻ ông tự hào với hai đứa trẻ giỏi nhất của ông Lam Dương và Lam Vũ, ông xem cả hai đứa là con ruột mà nuôi dưỡng. Cả hai lớn lên với sự nuôi dưỡng dạy của Lam lão đại và phu nhân, nhưng rồi một ngày phu nhân dẫn theo một số đứa trẻ ra ngoài tập luyện thì bị tấn công tất cả đều bị thương và người bị nặng nhất là Lam phu nhân. Lam Dương và Lam Vũ đều được triệu tập vê cùng một lúc, Lam lão đại khó khăn giải thích tình hình. Lam phu nhân bị trúng độc của Vân gia chất độc đó chỉ có thuốc giải của hai nơi là Cảnh gia và Giang gia nhưng hai bang lớn mạnh đó thì làm sao thỏa thuận với chúng ta? Tuy nói rất ít nhưng cả hai đệ hiểu, Lam lão đại thật sự không muốn đưa cả hai vào chỗ chết nên cho họ sự lựa chọn, LD và LV đều yêu thương phu nhân như người mẹ của mình nên cả hai không chần chừ đồng ý trộm thuốc về. Lam lão địa cho Lam Vũ tới Cảnh gia còn Lam Dương tới Giang gia sở dĩ lão đại làm thế là vì tuy rất giỏi nhưng Lam Dương hầu như không dùng não dùng từ mạnh là" tay nhanh hơn não" còn LV thì ngược lại rất biết tình hình nhưng không nhanh nhẹn tay chân. Cảnh gia mưu mô khó gần, Giang gia người giỏi khó đánh. Nên ông gởi hai đứa theo điều kiện cả hai nhưng ông tính không bằng trời tính, cả hai vô tình cầm nhầm bản đồ mà đi thành ra cả hai đi tới nơi điểm yếu của mình mà bản thân không biết. Rồi cả hai sẽ phải ra sao kh…
Tóm tắt tiểu thuyết: Dưới Ánh Đèn Bắc KinhNhân vật chính:Thẩm Giang Nam: Con trai duy nhất của một gia đình danh giá, trầm lặng, kiêu ngạo, nhưng sống nội tâm và rất sâu sắc.Doãn Xuyên Nguyệt: Cô gái nghèo lớn lên bên cạnh Giang Nam, là thanh mai trúc mã, mạnh mẽ, tự trọng, luôn mang mặc cảm về thân phận.---Từ nhỏ, Thẩm Giang Nam và Doãn Xuyên Nguyệt lớn lên cùng nhau dưới những mái nhà cổ ở Bắc Kinh. Cô hay theo sau anh, gọi anh là "Nam ca", còn anh luôn lặng lẽ che mưa che nắng cho cô - dù chưa một lần nói lời yêu.Khi lớn lên, khoảng cách giữa hai người cũng lớn dần:Anh trở thành Thái tử gia được kỳ vọng nối nghiệp, còn cô thì vất vả giữa gánh nặng cơm áo, học bổng và mặc cảm nghèo hèn.Họ yêu nhau nhưng không dám nói, bởi tình yêu ấy bị phủ lên bởi ánh nhìn từ gia đình Thẩm, bởi những đám cưới sắp đặt, những hiểu lầm và sự tự ti.Doãn Xuyên Nguyệt đã chọn rời đi, chọn im lặng chúc anh hạnh phúc - mà không biết rằng Thẩm Giang Nam đau khổ đến mức rời Bắc Kinh, chọn sống cô độc nơi xa chỉ vì không thể quên cô.Ba năm sau, họ gặp lại giữa trời tuyết Bắc Kinh. Không hoa lệ, không phô trương - chỉ là ánh mắt cũ, và trái tim chưa từng thay đổi.Khi tưởng rằng mọi thứ đã muộn, thì tình yêu lại nhen lên lần nữa.Bằng sự kiên trì, Doãn Xuyên Nguyệt đã cảm hóa được bà nội Thẩm - người từng phản đối gay gắt nhất. Và lần đầu tiên trong đời, Thẩm Giang Nam nắm tay người con gái mình yêu, tuyên bố với thế giới:> "Từ hôm nay, cô ấy là vợ tôi. Không cần thân phận, không cần danh vọng - chỉ cần là Doãn Xuyên…
Tác Giả: Y Nhưỡng Sính CaThể Loại: Đam Mỹ, Đồng nhân, đồng nhân văn Ma Đạo Tổ Sư, huyền huyễn, ngược nhẹ, HE.+ 1 fanfic lấy từ cảm hứng từ truyện Ma Đạo Tổ Sư của tác giả Mặc Hương Đồng Khứu+ Mọi tình tiết trong truyện thuộc về trí tưởng tượng của cá nhân mình, vui lòng không mang đi nơi khác, muốn mang đi phải hỏi ý kiến của mình.====================================Hắn Lam Hi Thần yêu Giang Trừng 18 năm, nhưng vì một phút lỡ lầm khoảng cách của hai người càng ngày càng xa nhau. Họ yêu nhau nhưng vì sai lầm đó lại hận nhau vậy kết cục của cặp đôi này sẽ như thế nào?Một lần người ấy cứu Giang Trừng thoát khỏi nhà giam ấy, nhưng Giang Trừng lại mất trí nhớ, quên đi người hắn yêu thương, Giang Trừng phát hiện người đã cứu mình lại có ý đồ độc chiếm Giang gia, muốn hủy diệt Giang gia... trải qua bao sóng gió người ấy nhiều lần cứu Giang Trừng, y không nỡ xuống tay...với người đó.....-" Vãn Ngâm ta ... ta xin lỗi vì khiến ngươi đau lòng, ta đã lừa dối ngươi, làm mất đi lòng tin của ngươi với ta.... ta ... ta hối hận rồi".-" Vãn Ngâm coi như một kiếm này ta bù lại lỗi lầm ta đã gây ra...".-" Vãn Ngâm hãy chăm sóc đứa bé đó... ta xin ngươi, thật ra nó là con của chúng ta".- " Vãn Ngâm ta yêu ngươi,... Vì ngươi đã làm trong thế giới của ta mở ra một cánh cửa khác. Cho ta nhìn thấy một thế giới khác"...........Người ấy là ai? Đứa bé đó từ đâu mà ra? Tại sao người ấy lại nói đó là con của y và Giang Trừng?........mời các bạn cùng xem truyện YÊU HẬN TRIỀN MIÊN…
Tên Truyện: [Nhiên Thiên] Xuyên Không Giúp Nữ Chính Tìm Bạn Đời?Thể Loại: Xuyên Không, Chủ Thụ, Hệ Thống, NP, Nhất thụ đa công, Ma Thuật(Con Người Có Thể Sử Dụng Ma Thuật), Mary Sue, đam mỹ. Các loại Công × Xinh đẹp, tính cách thay đổi theo cảm xúc, lạnh lùng, cộc cằn thụ. Bối Cảnh: Việt Nam.Nhân Vật Chính: Lục Nhiên Thiên.Văn Án:Lục Nhiên Thiên tên cũ là Trần Nhiên Thiên, con cả nhà họ Trần, vốn nghĩ cuộc sống sẽ bình yên trôi qua, nhưng không!!! Anh vậy mà lại vì một phút không nhìn đường bị xe cán nát người! Là nát người, đầu một nơi tay một chỗ, nhìn không ra hình dạng.Lục Nhiên Thiên nghe cái Hệ Thống nhà anh nói lại vụ tai nạn 'kinh hoàng' đó mà thầm đen mặt, miệng muốn mở ra nói gì đó lại chỉ có thể phát ra mấy tiếng "oa oa", tay huơ huơ trên không trung bị ai đó bắt lấy mà xoa nhẹ, phút chốc tiếng khóc liền mất, thay bằng tiếng cười ngô nghê của một đứa trẻ. Anh vì sự dễ chịu ở tay mà cười lên vài tiếng thỏa mãn. Lục Nhiên Thiên có thể mở mắt, nhưng cơ thể này anh không hoàn toàn điều khiển được, chân không thể giơ lên cao vì bị cái chăn che lại, muốn nhúc nhích ngồi dậy lại càng không thể, lại nghe cái Hệ Thống bảo rằng: Anh.Sống.Lại.Trong.Cơ.Thể.Con.Nít! Lại còn là trong bộ truyện đang hot tên [Xuyên Vào Ngôn Tình, Công Lược Nam Chính].Vâng. Đời nó thế đấy các bác. Đen Như C*t Chó. Khụ khụ...…
Nội dung giới thiệu vắn tắt:“Nam nhân vương triều Thiên Thịnh, ngoại trừ hoàng thân quý tộc thì nam nhân nào cũng đều tuỳ ngươi chọn, bổn vương cho ngươi tự chọn hôn nhân” Nam nhân đứng khoanh tay vẻ mặt lạnh lùng đàm phán.Nhìn hắn khuôn mặt tuấn mỹ, khí thế, nàng rỏ rãi, cười hì hì nói:“Tôi có thể chọn anh được không?“Ngươi không có tư cách chọn ta” Mỗi một câu hắn nói mang giọng lạnh lùng, khinh thường, mắt lạnh liếc xéo.Được, nàng sẽ nhớ kỹ những gì hắn nói, sau cùng nàng cũng tìm được người nam mà nàng muốn “Tôi muốn lấy Đừng Đêm Ly”Nhưng nàng lại bị hắn tàn nhẫn gạt đi “Trên thế gian này ai ngươi cũng có thể chọn nhưng cấm không được chọn hắn”Cuối cùng, nàng bị hắn buộc lấy một thiếu gia con quan tàn tật, nhưng là vào đêm thành thân kia, hắn hung hăng cướp đi tấm thân trong trắng của nàng mà chính hắn vẫn khinh thường đó.Một đêm sầu triền miên trôi qua, hắn vẫn là Vương gia lạnh lùng, mà nàng thì vẫn là tiểu thư nuôi trong phủ, giống nhưng chưa bao giờ có chuyện gì xảy ra vậy, chỉ là vị hôn phu của nàng lặng lẽ ký ly hôn từ lúc đó…Hắn, chính là đương kim Tứ hoàng tử, một thiếu niên 18 tuổi tuấn mỹ, lại bị Lý Thư nàng lừa, cuối cùng cả lòng ngây thơ của hắn cũng đang bị lừa.“Ta đảm bảo sẽ làm cho phụ hoàng đồng ý ban thưởng ngươi cho ta…Tô Khả Nhi”…
. Một cô gái hỏi: "Bao nhiêu tiền 1 trái dừa vậy ông?"Ông già bán dừa trả lời cô gái: "Thưa cô 10 ngàn 1 trái."Cô gái nói: "Bán cho tôi 2 trái 15 ngàn được chứ, không được tôi đi chỗ khác."Người bán dừa trả lời: "Cô lấy đi, 15 ngàn 2 trái. Tôi nghĩ như vậy cũng tốt rồi bởi vì cả ngày nay tôi chưa bán được cho ai cả"Cô gái lấy 2 trái dừa và bỏ đi với cảm giác của một người chiến thắng. Cô ấy bước vào xe hơi và đi đón cô bạn, cả 2 cùng tới một quán ăn sang trọng. 2 cô gái ngồi xuống bàn và gọi những thứ họ thích. Họ chỉ ăn một ít và để lại rất nhiều thứ mà họ gọi ra.Sau đó cô ta thanh toán hóa đơn. Hóa đơn là 950 ngàn, cô gái đưa 1 triệu và nói với ông chủ quán: "Khỏi thối"------------Sự việc này có vẻ rất bình thường đối với ông chủ quán giàu có. Nhưng nó rất đau đớn cho người bán dừa tội nghiệp.Tại sao chúng ta thể hiện sự tính toán chi li khi chúng ta mua hàng của những người nghèo khổ tội nghiệp? Và tại sao chúng ta lại quá hào phóng với những người không cần sự hào phóng của chúng ta?Mỗi lần một đứa trẻ nghèo đến với tôi để bán một cái gì đó đơn giản, tôi lại nhớ về ba tôi. Ba tôi thường mua những món đồ lặt vặt từ những người nghèo khó với giá cao, mặc dù ông không thực sự cần đến chúng. Có lần tôi thắc mắc hỏi ba về hành động "kỳ quặc" đó thì ba tôi nói: "Đó chính là chân giá trị của cái gọi là từ thiện"❤️…
Độc Nham Nham 15 tuổi, một thiếu niên trầm cảm. Mát tóc đen, khuôn mặt hơi giống mẹ, đôi mắt phượng thừa hưởng từ cha, lông mi hơi dài, thể chất bình thường. Bị di chứng náo loạn từ năm 7 tuổi. Lên tròn mười tuổi, cậu ta nói: "Lũ dối trá." khi cậu ta nhìn những đứa trẻ được đặt những nụ cười trên khuôn mặt ấy, cậu ta cố gắng thích ứng "thực tế" của thế giới này, mỉm cười giả dối. Mười hai tuổi, cậu ta nói với cha mẹ mình, "Con muốn chuyển trường." Cả hai người khó xử nhưng không chấp nhận. Vì thế cậu ta vẫn phải tiếp tục học ngôi trường đó. 14 tuổi, cậu ta bị bắt nạn. Cơ thể trở nên ốm yếu. Mẹ cậu ta nhìn rồi khóc, liên tục nói từ "xin lỗi". Cậu vẫn nhìn mẹ mình. Đôi mắt cậu ta không biết từ lúc nào đã trông như mất đi sự sống. Cha cậu quyết định "chuyển trường cho cậu" nhưng lần này cậu ta nói "Con không muốn đi học nữa. Mẹ cậu ta hỏi "tại sao" nhưng cậu ta không trả lời. Cậu vẫn bị cha mẹ ép đi học. Đến 15 tuổi, vì trường quá xa nên cậu phải sống với ông bà. Còn ba mẹ tiếp tục công tác. Lần này cậu ta chọn "không cần ai cả", muốn che lấp đi tiếng của xung quanh, chỉ lấy "âm nhạc" để lấp đầy lõ hổng. Không cần ai...Author -Tiểu Hạt Dẻ 🌰 desu~!🍃🍃🍃…
- Xin chào! Ta từng là một chiến binh, nhưng mà đã về hưu rồi, nên chỉ là một gã đánh cá quèn ở nơi eo biển này thôi và cũng là một người bạn cùa con rồng ấy.- Ta thú thật là nó giống con người lắm, cũng có ước mơ, hoài bão, cũng có thể giao tiếp và yêu thương con người nữa cơ.- Hôm kia tự nhiên muốn đi cứu cái vương quốc củ lồn gì đó khỏi bị xâm lượt. Ta cũng có biết đéo đâu, nó cứ bảo là có một giấc chiêm bao về một thằng nhóc, và nó không muốn thằng bé đó chết đi.- Thế mà cái vương quốc củ lồn ấy, lại bắn nó bằng cái máy bắn đá cơ! Và những mũi tên được tẩm độc! Đám lồn.- Vậy mà...cuối cùng khi hấp hối nó còn bảo chắc nó đã chào sai cách cơ, và xin ta một ân huệ, nhờ ta đi cứu thằng nhóc ấy. Ta thế đéo nào chấp nhận được!? Nhưng mà nhìn vào ánh mắt đó, ta cũng chả thể chối từ. Khốn! Khốn thật!- Và chả bao lâu sau cái tụi lồn ấy đánh nhau thật. và ta lại phải đi cứu thằng nhóc ấy. Mẹ kiếp đau đớn lắm chứ! Nhưng mà nếu đó là ước nguyện cuối của nó, thì ta phải làm tròn bổn phận của một người bạn. - Và đây chính là câu truyện của đứa trẻ ấy, còn ta sẽ chỉ là một nhân vật phụ. - Mẹ! Làm nhân vật phụ từ truyện đến cả "mô tả", xong vụ này, phải bắt thằng lồn tác giả viết tập truyện riêng mới được! Mẹ kiếp!?…
"ai không đọc được ngược vui lòng rời đi truyện không dành cho những con dân yếu timcó lẽ truyện sẽ bình thường nếu ai đã đọc tiểu thuyết ngược quen nên nếu đọc thấy bình thường thì vui lòng bỏ qua phần mô tả"-"hắn!...ta..ta thích hắn"cô chỉ vào một người đàn ông đẹp trai mái tóc trắng dài mượt. tất cả đều đổ dồn sự chú ý vào anh ta."................"-"hôm nay ta đã đích thân nấu cho chàng ăn đó, chàng ăn xem có vừa miệng không?"cô nở nụ cười tươi như hoa khiển ai cũng động lòng, một mâm cơm trên bàn toàn những món nhìn thôi cũng đã thấy ngon.nhưng... đáp lại cô chỉ là một câu nói lạnh như băng..-" cô rảnh quá không có việc làm hay gì? nếu đã như vậy thì người đâu lôi cô ta xuống nhốt trong phòng củi, hôm nay, ngày mai không cho ăn, ai dám cho cô ta ăn đánh gãy chân"".............."-"sao cô lại dám động đến muộn ấy! muội ấy đã làm gì sai với ngươi hay gì"-" ta... ta không có, ta không có làm"-" lôi cô ta ra đánh 30 gậy không cho ăn ba ngày ai làm trái phạt!""............."-" bẩm hoàng thượng, đêm qua hoàng hậu đã....đã chết rồi ạ"........…