[Taekook] Miraculous
"thằng nhỏ đã rơi vào tình yêu"…
"thằng nhỏ đã rơi vào tình yêu"…
Trích đoạn cuối cùng :Tôi nhìn vào tầm ảnh đã được dấu vào góc giường những năm nào , gương mặt thoáng buồn , có lẽ cậu sẽ đi đến một nơi rất xa vời. Trong tấm ảnh , đó là một bầu trời thanh xuân của cậu và cô.----------------------------------------------Truyện tình dành cho tuổi teen , thích hợp cho những bạn nào yêu thích chuyện ngọt và hài hướcNgày đăng : 02/06/2024Độ tuổi có thể đọc : Trên 18 tuổiLưu ý : Truyện có một số từ văng tục cần lưu ý khi đọcLịch ra chương mới : ngày 2 , 12 , 22.…
Trầm Uyên, nơi đầy rải nguy hiểm, gieo rắc nỗi sợ cho khắp giới rốt cuộc có gì ?Là có Tam điện hạ - một kẻ ngu dốt, bị mọi người coi là phế vật. Hay một Trào Phong âm hiểm, đa mưu, kẻ lấy đại nghiệp làm đầu. Hai tay không biết lúc nào đã gướm đầy máu tươi, bốc lên mùi tanh tưởi.Còn Nhân giới, nơi giao hòa giữa thiện - ác, bỗng xuất hiện một đóa hoa trắng, trong sáng, thuần khiết - nàng công chúa xinh đẹp, Thanh Quỳ.Nhành hoa tràn đầy nhựa sống kia chẳng biết có thể bén rễ, đâm xuyên mạnh mẽ xuống mảnh đất cằn cõi, khô hạn kia không ?Bóng đêm tối tăm ấy liệu có che khuất được ánh sáng rực rỡ kia không ?Mở đầu là toan tính, vậy thì khi kết thúc sẽ là...?---***---Fanfic về couple Thanh Quỳ x Trào Phong - Tinh Lạc Ngưng Thành Đường.Ảnh bìa : lượm trên printerestSẽ có nhiều thay đổi, không giống như truyện.…
Một thiên tài Violin như tôi thế mà lại bị mù . Tôi luôn sống dưới áp bức của thiên tài mà bọn họ đặt ra . Uớc rằng sự tự do sẽ đến và mang tôi đi như một con gió mùa thu...…
câu chuyện kể về cô hầu gái và cậu chủ chủ tịch và cuộc tranh giành gia sản của một gia tộc lớn, cuộc tình đi vào chông chênh rồi liệu có cái kết tốt đẹp hay không…
√ Đôi lời tâm tình của một cô gái nhỏ chợt nhận ra mình không yêu anh ta nhiều như bản thân mình nghĩ....…
Trường Trung học Phổ thông Hà Chính nằm ở huyện Thanh Mai vùng ngoại ô thành phố Hà Nội, nơi mà đang khao khát có ước mơ trở thành quận trong tương lai. Mọi niềm tin và hy vọng của các ban lãnh đạo đều đặt gần như vào việc xây dựng lại Trung học Phổ thông Hà Chính nhằm nâng cao mục cơ sở vật chất trong tờ đơn phê duyệt nhưng vì những tính chất liên quan đến kiện tụng và tôn giáo, việc có một ngôi trường mới gần như bị hoãn lại vô thời hạn. Trớ trêu ở chỗ, việc hoãn lại lại được thông báo sau khi trường đã hoàn thành mảng phá dỡ khiến hơn một ngàn năm trăm em học sinh ở học kỳ hai khóa 2023-2024 dường như không có nơi để học. Để sửa chữa chuyện này, tất cả các học sinh của Trung học Phổ thông Hà Chính được chuyển tới học nhờ ở những ngôi trường khác. Vì địa điểm quá xa, vấn đề xe trường lại phát sinh lẫn lộn trong mớ hỗn độn mà cái Ngọc Anh - học sinh lớp 11D1 khóa 62 của trường phải xử lý ngay ngày đầu năm 2024 khiến con bé càm ràm suốt kỳ nghỉ Tết dương lịch. Cái mồm của nó chỉ thôi hẳn khi nó phải lòng một đứa nhỏ tuổi hơn trên chuyến xe đến trường đấy từ cái nhìn đầu tiên.…
Văn Án"Bé con, năm đó anh không hề liên quan nào đến Nam Vi mà em nói, anh nói thật đó."Hà Nhật Nam Minh năm đó là chàng trai mặt lạnh đầy sức hút, còn Dương Uyển Nghi như cô chỉ là một bé mèo thuần khiết và hay cười họ chẳng có sợi dây liên kết nào với nhau cả.Thế nhưng...Vào một mưa rào, Uyển Nghi đã để một cây dù cho anh và nói:"Bạn học, nhà tôi gần nên bạn dùng ô của mình đi" Nói xong cô cười mỉm rồi lấy sách che đầu rồi chạy đi.*thình thịch*Hóa ra anh cũng có cảm xúc, cảm xúc đó là yêu.Họ gặp nhau trong một ngày mưa tầm tã, rồi kết thúc tình yêu vào một ngày nắng hạ. Tác giả: Trăng Trong Nước*CHỈ DUY NHẤT ĐĂNG Ở WATTPAD*Ngày đăng tải: 09/05/2024Ngày viết: 09/05/2024Ngày hoàn thành: ?/?/?…
Ngôn tình thanh xuân vườn trường hài hước ngọt ngào của cặp đôi Đặng Minh Tuấn-Vũ Thị Thanh Trà.Đặng Minh Tuấn: redflag, badboy, nhà giàu, học giỏi và giỏi nhất là cách tán Thanh Trà-Đặc điểm nổi bật: tóc hai mái đen nhánh, đôi mắt long lanh, bên ngoài đẹp trai, bên trong lắm tiền. Ngoài ra thêm bộ môn taekwondo đai đen nữa.-Câu nói thương hiệu: "Tớ có tiền, đẹp trai, nhà giàu, học giỏi, tuy hơi lăng nhăng nhưng mà yêu cậu là thật lòng."Vũ Thị Thanh Trà: cô gái ko quá ngọt ngào cũng ko quá cục súc, goodgirl, gia đình ko mấy khá giả, học hơi ngu xíu.-Đặc điểm nổi bật: tóc dài đen óng ả, đôi mắt ngây thơ trong sáng, tuy hơi cục súc nhưng đc cái rất hay bảo vệ chính nghĩa. -Câu nói thương hiệu: "Cậu nói một câu nữa là cái dép này vô mặt đấy!" _________________________________________ -"Nếu một ngày tớ bị mất trí nhớ, không nhớ cậu nữa vậy cậu sẽ phải làm như thế nào?"-"Đương nhiên là tớ sẽ lại theo đuổi cậu rồi mỗi ngày luôn nhắc nhở cậu rằng "anh là chồng tương lai của em", mà sẽ không có ngày đó đâu"…
Cô và cậu cùng nhau băng mình vào một cuộc hành trình ko có hồi kết liệu họ có thực hiện đc ước mơ hay số phận nghiệt ngã sẽ đánh ngục họ ???Cùng nhau đọc truyện để tìm ra câu trả lời nào…
Một câu chuyện về nàng học giỏi & chàng học dốt, gái ngoan giàu ngầm & trai ngông nghênh có trí tưởng tượng phong phú cùng trái tim đa sầu đa cảm.…
Truyện là thể loại ngược, sẽ có cảnh buồn và kèm theo cũng có những cảnh hạnh phúcKhả năng SE sẽ cao hơn HE vì đây là fic buồn…
Tôi chưa khi nào thấy mình yếu đuối vậy. Nhưng tôi không cho phép mình mềm lòng, gục ngã. Cậu ấy cho tôi mượn bờ vai để tựa, cậu ấy không nói gì mà chỉ biết nghe tôi nói. Cậu ấy im lặng để nghe tôi tâm sự, lặng thầm nhìn tôi khóc ...Cậu ấy không hoàn hảo nhưng với tôi, cậu là người tuyệt vời. Tôi chẳng khi nào nói thích cậu, tôi chẳng khi nào dám xen vào cuộc đời của cậu. Có lẽ làm bạn đã đủ lắm rồi.''Tớ không biết theo đuổi con gái. Tớ vô dụng lắm! Nhưng tớ có thể bảo vệ cậu.'' Việt Anh bối rối nói với đôi mắt ửng đỏRung động bắt nguồn từ con tim, con tim sẽ tuôn trào cảm xúc và những cảm xúc ấy được lý trí dẫn đường để có thể tìm thấy tình yêu.... Nhưng dường như bên cậu tôi không còn lý trí nữa. Tôi ngại ngùng, rồi lo sợ. Tôi còn sợ sẽ không có cậu lo lắng cho tôi nữa. Phải rồi. Đó giờ đã có ai tốt với tôi vậy đâu.''Cậu cứ yên tâm mà khóc! Người ta có thể lạnh nhạt với cậu, tớ thì không. Người ta có thể khiến cậu khóc, tớ sẽ sẵn sàng an ủi. Người ta bỏ rơi cậu, vẫn còn bờ vai tớ đây ...''Cre ảnh: Pinterest Tiktok: min_thueP/s: truyện lần đầu mình viết, chưa có kinh nghiệm và suy nghĩ còn non nớt. Nếu có thiếu sót mong mọi người góp í nhẹ nhàng và bỏ qua ạHoan hỉ hoan hỉ:vNgày đăng: 19/2/2024…
bố m viết theo hứng nên ko có lịch cụ thể đâu mấy chú bé đần ạ…
Giữa cái giá lạnh cắt da cắt thịt,khói sương mờ ảo hòa cùng những bông hoa tuyết đầu mùa ở Sa Pa,Trịnh Quốc Thịnh đưa hai tay xoa vào nhau,chốc lát lại xoa xoa cơ thể nhằm giữ cho bản thân một thân nhiệt ấm,cậu không nhìn Hạ An,đôi mắt đen láy đăm chiêu ngước nhìn bầu trời đêm lấp lánh ánh sao nơi đỉnh đồi lộng gió,giọng nói trầm ấm vang lên tựa như rót mật vào tai,một câu có thể khiến trái tim thiếu nữ bồi hồi từng nhịp đập rộn vang,thổn thức lần đầu biết yêu,bên tai Hạ An nóng bừng:"An,sau này tao muốn trở thành đại bàng,tự do tự tại,dám nghĩ dám làm,dũng cảm tiến về phía trước theo đuổi đam mê."Hạ An chậm rãi từng chữ:"Vậy thì tao muốn trở thành bầu trời."Quốc Thịnh nhìn cô thiếu nữ bên cạnh đang run lên vì lạnh,gương mặt có chút đỏ, khẽ nhắc nhở một câu:"An nhỏ của tao,tao không muốn ngày này của 10 năm sau con cháu của chúng ta sẽ tới đây khám phá bức tượng thiếu nữ hóa đá đâu,ngắm tuyết thế là đủ rồi,mau trở về thôi"Hai bóng người một cao một thấp sóng vai nhau rảo bước ra về,không ai nói thêm lời nào:Đại bàng và bầu trời vốn là hai thứ luôn tồn tại song song,bất di bất dịch,một bên được mệnh danh là chúa tể của bầu trời,một bên lại là bàn đạp vững chắc cho đối phương vỗ cánh chao liệng.Đại bàng sải cánh trên nền trời cao,trời cao vì đại bàng mà tỏa sáng;hai thái cực ấy tương trợ lẫn nhau,gắn bó không rời.Cậu biết,cô cũng biết...…
Mọi sự chỉ là tình cờ, nhưng chúng tôi gặp nhau là định mệnh.______Tôi dụi dụi mắt, hàng mi ướt vì còn ngái ngủ. Khi định hình lại tôi mới giật mình vì Tuấn Anh đang nằm ngủ bên cạnh.Tự nhiên, trong lòng tôi nảy sinh mong muốn được chạm vào khuôn mặt nó. Vẫy vẫy tay mấy lần. Nó vẫn không dậy. Tôi định sẽ chỉ động vào một tí thôi nhưng ai ngờ tôi chưa động vào đã bị một bàn tay ngăn lại."Làm gì vậy?"Tôi chỉ biết cười trừ: "À, tôi thấy có bụi trên mặt cậu."Đúng lúc ấy thì thầy giáo bước vào như một vị cứu tinh của tôi.______ Bìa: pinterest hiện tại chưa hoàn chỉnh cho lắm và sắp tới sẽ có bìa mới nhưng mà mỗi tội vẽ bằng giấy.Trước khi vào tác giả muốn cảm ơn những người đã vào đọc dù chỉ là đọc qua thì cũng chân thành cảm ơn mọi người.Tác giả: @Hannah_Huongcute.…
Tôi và cậu ấy mãi mãi có khoảng cách. Nhưng tôi và cậu ấy đều dũng cảm để vượt qua nó.…
"Đỗ Hữu Thịnh, mày có biết cô Lan đặt tên này với niềm hi vọng gì không." "Hơ cái này còn phải hỏi à? Nhà tao có mấy anh em họ tên lần lượt là An, Khang, Thịnh, Vượng. Vả lại đây là ông nội tao đặt với niềm mỏi mấy đứa cháu sau này giỏi giang, sự nghiệp phát đạt. Mày hiểu không?" Nó ngả ngớn đáp lại."Không phải, mày phải hiểu cốt lõi vấn đề. Mày tên "Hữu Thịnh" cơ mà! Cô Lan hâm mộ nhà thơ Hữu Thỉnh đó, cô đặt tên này cho mày, là hi vọng sau này mày là một người tinh tế, giản dị, và sâu sắc đấy. Thế mà giờ mày nhìn mày xem, khác nào phụ lòng mong mỏi của cô không?" Tôi bĩu môi, liếc nhìn nó."À thì ra là thế. Thế mày thì sao? Chiêu Dương có nghĩa là gì?" Nó hất hất cằm hỏi lại tôi."Xì tên Chiêu Dương của tao, có nghĩa là mặt trời nhỏ tỏa ánh nắng rực rỡ đó, là mặt trời, mặt trời đó." Tôi nhấn mạnh, vênh váo lên với nó."Thì ra là mặt trời, thế thì sau này phải nhờ mày nhiều rồi."Tôi không hiểu ý nó lắm, quay lại hỏi với vẻ mặt lơ ngơ:"Có ý gì?""Vì gần mặt trời, thì tao mới "thịnh" được." Nó hấp háy mắt nhìn tôi.Tôi vội quay mặt đi chỗ khác, tránh để nó nhìn thấy khuôn mặt đang đỏ ửng của tôi lúc này...18.08.2023…
Phạm An Nhiên lớn lên ở thủ đô ngàn năm văn hiến, từ nhỏ nó đã yêu mến thành phố vừa hiện đại vừa cổ kính lại mang nét gần gũi này. Nó luôn tự hào về gia đình mình, nhà đã có truyền thống cách mạng từ xưa đến nay. Đồng thời Hà Nội luôn khiến nó nhớ về những năm tháng đầy hoài bão, ước mơ của cô học sinh đầy nhiệt huyết tuổi trẻ. Nhớ về những ngày đẹp trời quây quần bên gia đình. Kỷ niệm vui đùa cùng trẻ em trong xóm, mọi người tụ họp nói chuyện cùng nhau.Cùng với đó Hà Nội lưu giữ kỷ niệm của nó và cậu thiếu niên là dân chơi Thủ đô ngày ấy, người khiến nó trải qua mọi khung bậc cảm xúc vui buồn khác nhau. Không giỏi nói chuyện, lại ăn chơi Hoàng Đức Trung đã để lại ấn tượng đầu không mấy tốt đẹp trong mắt Phạm An Nhiên. Hai người với hai tính cách, hoàn cảnh hoàn toàn trái ngược nhau, dần dần cảm mến đối phương. Sau đó là yêu, góp phần tạo nên thanh xuân tuổi học trò tươi đẹp, kỷ niệm đáng giá nhất._______________Fanpage tác giả: Dâu Xinh (Hani)…