Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Nhóm tội phạm "Mặt Nạ" bốn người đào thoát tới quê của lão Kỷ ở thành phố D, gây ra ba vụ lớn, sau đó biệt tăm biệt tích. Có người đoán bọn chúng sẽ tới Côn Minh để bổ sung thêm súng ống đạn dược. Nhưng chỉ mấy ngày sau, thi thể của ba tên trong nhóm "Mặt Nạ" đã bị phát hiện, hoài nghi là do tranh chấp nội bộ.Kẻ còn lại leo lên chuyến tàu từ thành phố D tới thành phố A, ngồi đối diện hắn là một cậu thanh niên đeo kính.Bởi lo trộm đồ trên tàu, trong chuyến hành trình kéo dài suốt mấy ngày mấy đêm, hành khách nào cũng kè kè hành lý bên mình, không dám rời mắt. Người thanh niên này cũng vậy. Chỉ có điều, chốc chốc cậu ta lại lấy giấy thông báo nhập học trong túi ra xem, mắt sáng hấp háy."Chào mừng bạn Hứa Phi trở thành sinh viên mới của trường chúng tôi..."Hắn mỉm cười đặt tờ báo xuống: Giỏi thật đấy, sinh viên đại học cơ à.Cậu thanh niên bẽn lẽn cười.Hắn vươn tay ra."Chắc là tôi trước cậu mấy khóa đó. Mượn giấy nhập học xem chút nhé... Kết bạn đi, Hứa Phi... Tôi tên Sở Giá Quân, cậu xuống trạm nào thế?"_Họ hàng ở dưới quê gọi điện lên, lão Kỷ - khi đó vẫn còn là Tiểu Kỷ, bảo rằng em họ Hứa Phi sắp tới thành phố A để học đại học, hy vọng gã chịu khó để mắt chăm sóc.Hôm Hứa Phi đến, lão Kỷ tới ga tàu đón cậu sinh viên trẻ. Thoạt trông thấy Hứa Phi, lão Kỷ cảm thấy, cậu em họ đã lâu không gặp này, cứ như đã biến thành một người khác.…
Bãi bể rồi cũng thành nương dâu, đế vương rồi cũng hoá hư vô, cánh hoa tàn phiêu dật trong gió hai ngàn năm, một đời ở chốn hồng trần, không hẹn ngày tái ngộ.Tự hỏi "tình" là gì? Mà lại khiến ta đau đến tê tâm liệt phế, khiến ta thương đến cuồng dại, khiến ta yêu đến sâu đậm, khiến ta hận đến không thể chết tâm...Đau một kiếp, thương một kiếp, yêu một kiếp, hận một kiếp, chết đi, rồi tất cả cũng sẽ trở thành phù du.Cover by @-rkfawnn aka Rukychi(Mấy chương đầu tay nghề còn non yếu nên viết hơi thiếu hợp lý và cụt lủn, mong mọi người thông cảm và kiên nhẫn đọc tới tầm chap 10 :(()…
mình đã là một fan ngôn tình 3 năm rồi , có thể đối với nhiều người mình mới là "gà" thôi nhưng mình cũng rất tự tin là đã đọc đủ các thế loại ngôn tình HE , SE ... rồi. Truyện thì chắc mình chưa có năng khiếu , nhưng cũng chưa dám thử. Vì thế nên đây chỉ là những câu mình tổng hợp lại khi đọc truyện mà thôi , nó vừa là những câu nói , những mảu đối thoại mà mình thấy hay và cảm động. Nếu các bạn đọc sẽ thấy nó hơi lẫn lộn , bởi vì mình chỉ mới tổng hợp lại gần đây nên có lẽ sẽ hơi ít. Nhưng mình sẽ cố gắng tổng hợp thêm. Và sẽ còn cập nhập rất rất nhiều đấy ạ. Hơi dài dòng chút chút , nếu bạn nào mà đã đọc đến tận đây rồi thì mình xin kamsamita hihi…
Không phải một sân khấu lớn.Cũng chẳng phải một sàn diễn nhỏ.Đây chỉ là nơi ta được toả sáng, mặc cho sau bóng cánh gà hay trước tấm rèn đỏ.Hãy ngước mắt lên, vào thời khắc này!Câu chuyện tuyệt đẹp của ngày hôm nay, vở kịch về họ xin được phép bắt đầu!"Sân khấu của chúng ta" đơn giản là câu chuyện của họ, của những niềm đam mê bất diện với sân khấu.…