Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Là một con quỷ tài nhưng lại lười không chỗ nói,vô tình đọc một cuốn tiểu thuyết rồi ngã cái sml chết lun mới ghê.Một nữ phụ ngu ngốc,chanh chua,và hiền lành bị thay bởi một con mọt lười,bạo lực và phúc hắc."Nè mấy tên nam chính ngu ngốc kia,bám theo chụy làm méo gì hả".Nhưng thế này là cái méo gì vậy,đáng lẽ bọn nó phải tránh xa nữ phụ chứ.Thế nhưng lại thòi đâu ra mấy con đỉa này vậy......Truyện không dành cho mấy người nghiêm túc,không đọc mời click back.moah moah~~…
Trong bất kì một câu truyện nào ánh đèn sân khấu lúc sẽ luôn chỉ rọi vào những nhân vật chính. Bọn họ tựa như những vì sao sáng nổi bật lên trong nền trời đêm u tối. Câu truyện về họ luôn khiến cho những độc giả phải cuốn theo và cảm xúc của họ luôn ảnh hướng đến bất kì ai theo dõi.Tuy nhiên mọi người đã bao giờ tự hỏi, đằng sau những ánh đèn sân khấu chói lòa ấy. Tồn tại những sự hiển diện nhỏ bé và tầm thường đến đáng thương nhưng lại quan trọng vô cùng. Một ngôi sao chỉ tỏa sáng khi có nền trời đêm. Tựa như các nhân vật chính sẽ chẳng thể nào được hoàn thiện nếu thiếu đi các nhân vật phụ và nhân vật nền xung quanh.Bạn có muốn biết câu truyện của một nhân vật nền B tầm thường và những gì diễn ra đằng sau hậu trường? Vậy thì chào mừng đến với câu truyện được tạo nên bởi một kẻ vô danh.…
Có người hỏi tôi"Có từng yêu ai sâu đậm chưa"."có từng vì ai mà đau khổ chưa" Tôi chỉ cười trừ mà không nói, vì những điều mà tôi đã trải qua những đau khổ trong quá khứ mà tôi đã trải qua có ai thấu cho tôi... Đôi chân trần nhẹ nhàng bước trên phiến đá xanh trên cầu Nại Hà kí ức khi còn sống cứ ùa về.. Bước đến bên vọng hương đài.Người gác vọng hỏi tôi có muốn nhìn về quê hương lần cuối không, thẫn thờ hồi lâu, người gác vọng như hiểu được tâm tôi, ông cười nhấp một ngụm rượi vong xuyên rồi quay sang nói với tôi : " cuộc đời là bể khổ.. Tình ái làm cho ngươi ngu ngốc điên dại... Nhìn lần cuối rồi cái gì nên bỏ thì bỏ nên quên thì quên " giọng của ông hoà vào trong gió.. Tôi từng bước đạp lên bậc thềm rêu phong,từng món đồ cổ kính toát lên hồi ức của năm tháng như muốn níu giữ những đau khổ của cuộc đời ,ánh mắt tôi nhìn về phía gác mái.. bước chầm chậm , tôi thấy anh ngồi bên những vò rượi vứt lăn lóc đốt cho tôi từng tờ tiền giấy,.Anh lẫm bẩm câu hát khi tôi còn trong cung thấy anh hay hát cho tôi nghe " em ơi em đừng buồn vì chuyện lứa đôi đâu hai hiểu đươc.... "…
#927 thuộc loại tiểu thuyết thiếu niênHắn và cô đã là bạn học chung 4 năm cấp 2.Họ không phải là bạn thân hay người yêu gì cả! Nhưng họ đã từng thích thầm nhau và rồi đã rời xa nhau! Chính vì điều đó làm hắn và cô càng thêm xa cách! ....................Nhưng khi họ đã thân vs nhau:-Phương, mày chỉ tao bài này coi? - Thật là ngu!!!! 😊....................-Phương, mày có........ bạn trai chưa? -Bạn trai! Chưa! ....................P/s: truyện mk mới làm nên có sai sót bỏ qua nha mina-san!!!! ❤❤❤…
Sẽ như thế nào nếu một cô tiểu thư của một đại gia tộc của một đế quốc bị teo nhỏ lại. Và sẽ như thế nào nếu cô ấy xuyên không đến các thế giới phim hoạt hình và anime. Mục đích là phá tanh bành cốt truyện chứ sao nữa. Nào chúng ta cùng theo chân cô tiểu thư nhỏ xuyên không đến các thế giới hoạt hình nào!!!…
Hán Việt: Cổ đại nữ nhân hảo khả phạ!Tác giả: Phong VũTình trạng: Hoàn thànhNguồn:https://wikisach.net/truyen/co-dai-nu-nhan-that-dang-so-XNetcVS4CGVgR7emMạnh Hiểu dư: Đánh cái nước tương cũng có thể xuyên, thượng đế Phật Tổ chân thần a kéo, ta là có bao nhiêu không chiêu các ngươi đãi thấy a? Xuyên qua liền tính làm gì còn làm ta gặp được như vậy nhiều '' đáng sợ '' nữ nhân a? Lão mẹ này đó nữ nhân thật đáng sợ, ta phải về nhà.............Tag: Thể loại: Nguyên sang, Bách hợp, Cổ đại , HE , Tình cảm , Võ hiệp , Dị thế , Xuyên việt , Cẩu huyết , NP , Chủ thụ , Nhẹ nhàng , Giang hồ ân oán , Hài hước , Ấm áp , Duyên trời tác hợpVai chính: Mạnh Hiểu dư ┃ vai phụ: Hàn như sương, hàn như băng, Nam Cung Vân hàm, đêm vô song, linh Ngọc Nhi ┃ cái khác: Bổn văn np không mừng chớ nhập…
Tác giả: Đạt Tây Phu NhânCv: TieumieumeVăn án( một )― ngươi từ bỏ chính mình hạnh phúc tới thành toàn mọi người, duy độc không có suy xét quá ta cảm thụ.―― yêu nhau không nhất định đều phải bên nhau, đúng hay không? Từ bỏ ngươi cùng ái ngươi này hai việc cũng không xung đột.( nhị )Du Tiệm Ca một thân, thô bạo vô cùng, cùng ôn nhu, đáng yêu, săn sóc này đó từ nhi càng là dính không được biên nhi, tính cách cùng nàng tên quả thực thành ngược lại.Ở nàng vượt qua nhân sinh trung đệ 25 cái quang côn tiết khi, nàng hỏi bạn tốt: Có phải hay không tất cả mọi người đều cảm thấy ta là nữ hán tử, không ôn nhu, không có cập eo tóc dài, cho nên mới không có bạn trai a?Bạn tốt đáp: Không, ngươi suy nghĩ nhiều, bọn họ rõ ràng đều cảm thấy ngươi là điều hán tử.Du Tiệm Ca: ( ⊙ o ⊙ )Thẳng đến có thiên, Du Tiệm Ca hướng bằng hữu vòng chính thức tuyên bố, nàng cùng Hàn Tục kết giao.Vì thế bằng hữu vòng tạc, Hàn Tục ai a, minh tao cùng ám tiện đều là hắn đại danh từ, hai người ở bên nhau cấu kết với nhau làm việc xấu, tai họa xã hội 9 năm, tịnh lăn lộn mù quáng, như thế nào liền xem đôi mắt nhi đâu.Còn nhớ rõ Hàn Tục đã từng nói: Ta cùng Du Tiệm Ca không có khả năng chuyện này, trừ phi ta là cái gay.Đối với cái này nổ mạnh tính kỳ ba tính tin tức, bạn tốt tề hô: Trăm triệu không nghĩ tới a!!!Nhập hố nhắc nhở:1. Bổn văn nhạc dạo ấm, không ngược.2. Chuyện xưa chủ yếu giảng nhiều năm bạn tốt chung thành người yêu chuyện xưa.3. Về nhãn 【 ngược luyến tình thâm 】, là biên tập sửa chữa, các ngươi hiểu, không cần bị d…
Lúc này, khoảng cách giữa chúng tôi chỉ cách nhau chưa đầy 10cm, mặt đối mặt. Tôi hậm hực trưng ra cái vẻ khó ở, lông mày nhăn nhó.-Thế thì không cần đến nữa, mày về đi.-Bảo Yến, tao... không cố ý.Đôi mắt cậu ấy giờ đây nhìn tôi không rời, tôi đảo mắt sang nơi khác cố ý tránh né.Trong phút chốc Tấn Khang cầm tay tôi. Dường như cố gắng nói điều gì đó để níu tôi lại.Vùng vằn thoát khỏi tay cậu ấy thật sự rất khó khăn. Cứ như vậy một lúc lâu, hoàn cảnh lúc này không được tốt cho lắm.-The world is dull, but it has you.Trình độ tiếng Anh không gọi là quá xuất sắc nhưng tôi vận dụng được những gì mình có mà dịch câu cậu ấy nói.Tôi đưa ánh mắt phức tạp nhìn Tấn Khang. -Ý của mày là sao?-Ý tao là tao thích em.…
parkjihoon&choihyunsuk"Tiền bối Choi Hyunsuk,Anh nói như vậy em biết phải làm sao đây..."Jihoon tự tiện rút lấy cây kẹo mút còn dang dở từ khoang miệng Hyunsuk, và ăn nó một cách ngon lành.Và Hyunsuk thề với Chúa, con mẹ nó Jihoon lúc đó quyến rũ chết mất.…