[JeongMi] Lão Bà Lạnh Lùng
Chờ đợi không đáng sợ, đáng sợ chính là không biết chờ đợi đến khi nào, rồi rốt cuộc điều mình chờ đợi có đạt được như ý nguyện hay không.…
Chờ đợi không đáng sợ, đáng sợ chính là không biết chờ đợi đến khi nào, rồi rốt cuộc điều mình chờ đợi có đạt được như ý nguyện hay không.…
Chibi muốn tuyển gia đình ạ, mong càng nhìu người càng tốt~ chứ Chibi cô độc quá /_\Mn vào cmt làm quen đăng kí nha~…
Có gì sai sót mong người đọc bỏ quá , xin cảm ơn !…
Aaa cuối cùng trời cũng mưa rồi , Mina đã đến lúc em phải yêu chị rồi !…
MiChaeng - Vô Tâm…
Bé Dahyunie nghe nói, hình như cô giáo rất thích mẹ của bé....…
truyện dịch chưa có sự đồng ý của tác giả…
Thông qua ô cửa sổ, Minhyun có thể thấy được hình bóng rõ nét của người hắn xem là trân quý nhất của đời mình.Thông qua ô cửa sổ, Minhyun có thể chiêm ngưỡng được nhan sắc thuần khiết của người mà hắn dành cả tuổi trẻ để yêu thương.Thông qua ô cửa sổ, Minhyun ngày càng muốn tiến tới mà ôm chặt lấy cơ thể nhỏ bé, gầy gò ấy.Thông qua ô cửa sổ, Minhyun cũng thấy được nỗi đau mà người hắn thương phải chịu đựng, đó chính là hành động ngược đãi và bạo hành bởi chính người thân trong căn nhà của cậu.Hắn muốn báo cảnh sát, hắn muốn giải thoát cho cậu nhưng không thể, căn nhà u tối ấy đã vấy bẩn đi tâm hồn đẹp đẽ nhất, trong sạch nhất của cậu.Hắn muốn đột nhập vào và nắm lấy bàn tay nhỏ của cậu, cùng nhau thoát khỏi.Hắn chỉ biết ngắm nhìn từ xa mà không làm được gì, hắn tự nguyền rủa bản thân mình, yêu cậu nhưng không làm được gì cho cậu.“Jonghyun à, anh nhất định sẽ mang em về, chờ anh.”…