[ 12 chòm sao ] Lớp học rắc rối
Vào truyện đê…
Vào truyện đê…
Tác Giả : CǎoNhân vật chính: Vương Tuấn Khải × Vương NguyênThể loại: Ngọt! Ngọt! NgọtĐây chỉ là chiếc chuyện ngẫu hứng viết trong lúc rảnh rỗi.…
Truyện hơi xàm nên cân nhắc trước khi xem ;-;…
Đây là những cảm xúc thường ngày, những gì xảy ra trong cuộc sống của Thu, nếu như ai có chuyện gì muốn chia sẻ thì comment bên dưới nhé :))…
Lưu Hạ An là một cô gái xinh đẹp, đam mê âm nhạc , cô sở hữu một giọng ca ngọt ngào , trong sáng nhưng cô có một nỗi ám ảnh từ nhỏ nên cô ko thể đứng trên sân khấu dc như bao người khác nên tài năng của cô không được công nhận . Vào một ngày nọ , cô vô tình gặp lại dc một anh chàng lạnh lùng , vô tình tên là Hoàng Mạnh Dũng . Hai người họ bắt đầu hẹn hò , anh luôn đối xử với những người phụ nữ khác lạnh lùng . Còn với cô thì ngược lại . Họ sẽ mãi hạnh phúc cho đến một ngày .... Câu truyện tình yêu vừa trắc trở , ngọt ngào của họ sẽ đi đến đâu . Hãy đón đọc nhé !!!…
Nếu thật sự hôm nay là ngày tồi tệ thì hãy vào đây, tôi không chắc sẽ làm cho bạn thấy tốt hơn nhưng ít nhất thì tâm trạng của bạn cũng sẽ nhẹ nhõm.…
Vấp ngã không phải là yếu đuối, mà để rút kinh nghiệm cho những lần sau. "Đứng dậy sau nỗi đau" là những câu chuyện của tôi và mọi người xung quanh để từ đó rút ra bài học cần phải làm gì để sống tốt hơn. Mọi chuyện rồi cũng sẽ ổn thôi!.…
Cuộc sống yên bình chứ không phải xô bồ, năng nổ mà vẫn thú vị. Nghe hơi mâu thuẫn nhỉ. Nhưng "cuộc sống mà", điều gì mà chẳng xảy ra được 😅🤷♀️😉. Cuộc sống hàng ngày này đã đủ áp lực, mệt mỏi và có lắm drama rồi. Vậy thì tại sao chúng ta lại không tự tạo cho mình một nơi chốn bình yên để tìm về nhỉ. Hoặc nếu các bạn chưa tự tạo hoặc tìm cho mình được một nơi chốn như thế thì cứ thử đọc những dòng chia sẻ này của mình- một cô nàng 22 tuổi bình thường như bao cô gái khác và có một lối sống đơn giản, bình yên lắm. Mình không dám tự nhận đây là một nơi sẽ giúp các bạn thư giãn hay tìm thấy bình yên gì sau mỗi ngày học tập hay lao động vất vả. Nhưng mình mong qua những lát cắt, những mẩu chuyện hay những chia sẻ vụn vặt, nhỏ bé trong cuộc sống đời thường của mình, mọi người có thể thấy được một chút gì đó của bản thân, cảm nhận được những cảm xúc của mình và cùng mình tận hưởng những trải nghiệm trong cuộc sống của mình. Giới thiệu sương sương như vậy là đủ rồi. Giờ mình vào vấn đề chính thôi hả. Rồi chúng ta lại vừa cùng nhau tâm sự vừa thảo luận thêm sau ha. Cùng bắt đầu nào 💪🤩😊😉👍!…
《豪门家教日常》作者:三拾叁【完结】Cuộc sống hàng ngày của gia sư hào mônTác giả: Tam Thập TamDịch: Bảo Nghi (chưa xin phép tác giả, vui lòng không bê đi đâu.)纯情霸总攻vs不撩不舒服皮皮受Thanh lãnh bá đạo tổng tài công X Không chọc ko vui ngứa đòn thụ. #从家教到豪门小崽子的舅妈#Từ gia sư trở thành mợ của đứa nhỏ** 内容标签: 都市 豪门世家 甜文 成长 治愈Tag: Đô thị, hào môn thế gia, ngọt văn, trưởng thành, chữa lành. 搜索关键字:主角:章乔(24)、秦翊衡(28) ┃ 配角:秦小满(5岁半) ┃ 其它:文案留于23/10/24,大纲已定,存稿丰厚。Nhân vật chính: Chương Kiều (24t), Tần Dực Hành (28t)Nhân vật phụ: Tần Tiểu Mãn (5t rưỡi)Văn án lưu ngày: 23/10/2023Trạng thái: đã hoàn…
Sau khi bị ném tới thế giới khác, Ononogi Kazuto đánh bại Ma Vương một cách hoành tráng dưới tư cách Anh Hùng. Tuy nhiên, chẳng thấy có dấu hiệu nào cho thấy cậu có thể trở về nhà. Khảnh khắc cậu chạm vào viên đá gắn trên ngai vàng của Ma Vương, Kazuto bị gửi về thị trấn của tân binh《Azerleims》.Từ đây cậu phải câu chuyện của cậu lại bắt đầu,NG+(cái này nghĩa là bạn giữ lại toàn bộ trang bị và sức mạnh từ lần phá đảo game lần trước). Cậu cứu được công chúa người cậu không thể cứu trong lần thứ nhất, rồi cưới cô, và đánh bại Ma Vương, đạt được happy end. Hoặc ít nhất nó nên là vậy. Ma Vương thực sự đột nhiên xuất hiện.Dù đó là một trận chiến khó khăn với cậu và đồng đội, Kazuto cuối cùng cũng đã đánh bại được nó. Và từ miệng của tên ma Vương thật sự một viên ngọc xuất hiên. Mặc dù có cảm giác không tốt về nó, Kaztuo vẫn đưa tay về phía nó, và rồi, Kazuto bị ném bề thị trấn tân thủ《Azerleims》lần nữa.Đúng như dự đoán, hiện giờ Kazuto không thực sự ngạc nhiên nữa, nhưng hình dáng phản chiếu trên gương là của con gái. Tuy bối rối nhưng ngay lúc đó Kazuto thực hiện một hành động."...Mn. giờ thì, khỏa thân thôi."…
Những mẫu truyện hư ảo , nhưng đáng suy ngẫm Hãy trân trọng cuộc đời bạn và yêu thương gia đình…
Chẳng còn gì để luyến tiếc cảVì tôi có còn gì để mất nữa đâu…
Chỉ là những câu chuyện nhỏ về cuộc đời…
Là những câu chuyện xảy ra xung quanh tớ, là cảm nhận của tớ về câu chuyện đó...Cám ơn các bạn đã đọc blog này của tớLove you <3---IG: bboom341…
Nam nữ chính yêu nhau từ thời cấp 3. Phụ huynh cũng đồng ý. Nhưng vì đam mê của nữ chính mà họ đã không còn yêu nhau nữa cũng vì khoảng cách và vì gia đình cũng không thích đam mê của cô. Nhưng sau đó khi nữ chính đã có chỗ đứng trong công việc thì cô đã gặp lại nam chính . Lúc này anh là một doanh nhân thành đạt. Họ gặp nhau trong một buổi phỏng vấn.…
Câu chuyện này được lấy bối cảnh là cuộc sống của emMong mọi người ủng hộ cho em để em có thể tiếp tục viết cuốn tiểu thuyết nàyHiện tại thì em cũng chưa thể biết được sức viết của em là bao nhiêu chap nhưng em mong rằng mọi người sẽ đón đọc cuốn tiểu thuyết này của emVà mọi ý kiến đóng góp xin gửi về hòm thư góp ý: [email protected]ặc gửi về Fanpage duy nhất và chính thức của em: https://www.facebook.com/Metarus-1628665660558997/Có thể, mọi người cũng sẽ cần sự tương tác của em trong quá trình đọc truyện: https://www.facebook.com/metarus.wattpadNếu thực sự cần thiết, thì có thể gọi đến em qua số điện thoại sau: 01683621398…
Bỗng một ngày đẹp trời, bạn nhìn thấy dáng hình thật sự của cuộc sông.…
đã bao giờ bạn tự hỏi bản thân rằng:" mình có vô dụng không?"Tôi đã tự nói bản thân mình thật không khác gì đống phế thải. Tôi cho rằng có lẽ rác còn có thể tái sử dụng chứ tôi thì không!...Cái cảm giác ấy thật là tồi tệ,xung quanh bản thân tối sầm lại,tôi lại có cớ để lấy mái tóc xuề xòa mà vẫn hay bị mọi người lên án làm cái rèm cửa che đi sất những gì bản thân đang đối mặt. Chiếc rèm cửa ấy đương nhiên rồi cũng phải được vén lên thôi,những khoảnh khắc ấy khiến cho lòng tôi như được thêm phần cổ vũ tinh thần rằng:"hãy vén chiếc màn tội lỗi lên và đối đầu với thử thách đi nào!". Nó cho tôi được phép ảo tưởng ra những viễn cảnh mơ màng để che lấp đi cái cảm giác tội lỗi,yếu đuối.Tôi luôn nghĩ rằng cuộc đời chắc sẽ chẳng mộng mơ như cái cách các nhà đầu tư vẫn thường lôi kéo tâm trí những "con hàng" ngây thơ đâu, buồn là đó lại là thực tế đấy. Nhưng biết đâu được vẫn còn những thứ gì đó vẫn đang chờ đợi chúng ta đến "rước" nó đi thì sao? dù gì thì chúng ta vẫn phải sống thôi!…