Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Cuộc đời một người như một cuốn phim, nếu bạn muốn cuốn phim mình không bị xước thì hãy sống một cách trọn vẹn / không tự hoài phí không tự an nhàn. MY LIFE sẽ là một phần khoảnh khắc mình gửi gắm đáng nhớ trong này !…
Đây là những tập hợp những câu chuyện ngắn mà mình viết có thể là những chuyện đã xảy ra với mình, đã nghe kể lại hoặc là những câu chuyện do trí tưởng tượng của mình tạo nên.…
Trên con phố cổ yên tĩnh của thành phố Kyoto xinh đẹp, dưới ánh đèn đường vàng nhạt, chiếc đồng hồ điện tử nơi góc phố điểm thời gian 00:00am. Cái lạnh bao trùm lên không khí của màn đêm, chàng trai nắm lấy tay cô gái trước mặt, biểu cảm đau đớn, khó khăn thốt ra câu nói nghẹn ngào"Shino, em cứ như vậy...một chút cũng không hối hận sao..!"Người con gái lặng lẽ nhìn chàng trai, khẽ mỉm cười nhợt nhạt, giọng nói như hòa vào đêm tối."Tạm biệt, Ryouta."Có những thứ, đến tận sau này bọn họ mới hiểu ra, có những thứ mãi mãi cũng mất đi. Nhưng dù sao, đó cũng là kí ức tốt đẹp của một con người.…
văn án Câu chuyện kể về tình yêu của 2 chàng trai vốn chẳng có quan hệ gì với nhau, nhưng vận mệnh lại để họ gặp nhau, để họ biết thì ra hạnh phúc chính là như vậy. Hứa Thịnh An là con cả nhà họ Hứa nhưng mẹ cậu mất sớm, cha không thương mẹ kế lại không yêu. Chính vì ít nhận được tình yêu của cha mẹ nên cậu trải qua những tháng ngày sống trong cô đơn và buồn tẻ. cho đến một ngày cậu gặp được anh người con trai mà cậu vừa gặp đã yêu. Anh đối xử ấm áp và dịu dàng với cậu. Cho cậu biết thế nào là yêu và được yêu. Tống Minh vừa học trung học đã phải đi làm để kiếm tiền giúp đỡ cha mẹ chang trải phần nào cuộc sống. Mẹ anh mắc bệnh tim cha anh luôn phải chạy chữa kiếm tiền mua thuốc men và nuôi cả gia đình, chính vì vậy anh đã phải tự lập từ sớm. Luôn sống máy móc giữa học tập và công việc khiến cho anh cảm thấy cuộc sống này thật áp lực. Rồi anh gặp cậu người thiếu niên trong sáng và ấm áp là ánh dương của đời anh. Để cậu cảm thấy hạnh phúc hơn anh muốn mình trở nên thật mạnh mẽ.Có những người họ sống là để dành cho nhau, anh và cậu chính là như vậy.Họ đến với nhau bằng cách nào mời mọi người cùng theo dõi nhé!…
-------------------------&--Nó -Bảo Châu :16 tuổi một cô bé dễ nhìn, nhưng vì bị cận nên cái kính to cộm làm cho vẻ đẹp của cô không ai biết đếnNhà nghèo phụ giúp gia đình bán bánh bao vì đó mà nhiều đứa bạn khinh ghét cô.Dễ thương ,hoạt bátHắn-Khánh Nam : cùng tuổi cô..hắn là con trai Chủ tịch tập đoàn Acrop- công ty lớn đang ở bên mỹ, vì là đứa con trai duy nhất nên ông hết mức cưng chiều,nhưng ông đâu biết hắn không cần vật chất những thứ này hắn đâu cần, .Hắn lạnh lùng vô cảm…
câu chuyện xoay quanh kể về cuộc sống từ nhỏ của một cô gái nhỏ .Cô chỉ muốn một cuộc sống thật nhẹ nhàng, không nổi bật. Và một nơi thật yên bình, rộng lớn.…
Truyện viết về cuộc sống lao động của những con người nghèo khổ và khát vọng đổi đời ,hướng tới tương lai của họ được đánh thức bởi sự hào nhoáng và xa hoa của một tòa nhà cách đó chỉ một bức tường .…
Bông hoa đẹp nhất là bông hoa phải mua vui cho mọi người. Bông hoa đẹp nhất là bông hoa không có một cuộc sống dễ dàng. Bạn thật may mắn khi không phải là bông hoa ấy...…
Tất cả những gì tôi viết chỉ đơn thuần là tự thuật lại cuộc sống của tôi- một người bình thường giữa những con người bình thường khác mà thôi. Chính vì vậy, đôi khi lời văn sẽ mơ hồ, rời rạc, kì lạ... Có lẽ thời gian sau khi nhìn lại sẽ là một điều khá thú vị đối với tôi...…
Nội dung xoay quanh cuộc sống hằng ngày của tớ và nổi nhớ cậu đến da diết.... "chúng ta từng là cặp đôi bao người ganh tị đằng sau đó là những cuộc cãi vã khiến ta xa cách nhau.."tớ coi đây là nhật ký để chia sẻ chuyển tình yêu của tớ và sau chuỗi ngày xa cậu tớ sẽ như nào...…
Bạn hy vọng nửa kia của mình sẽ như thế nào ?? Nếu biết trước rằng sẽ bị tổn thương, liệu bạn có tiếp tục sự lựa chọn ấy không ? Bạn thích làm gì nhất khi một mình ? Bạn có sợ hãi nếu cứ mãi độc thân không ? Điều quan trọng nhất trong tình yêu là ....…
Mọi thứ loăng quăng chả vào đâu lúc vui lúc buồn dập dềnh vô định. có lẽ đây cũng chính là cảm giác của mọi đứa tuổi đôi mươi hay chỉ mình tôi. hoạ chăng ai biết ?????? Đây là nhật kí mình viết sau này mình muốn đọc lại hi vọng mình sẽ duy trì thói quen này thật lâu. Nhật kí là thứ mà mọi người cất giữ thật kĩ nhưng mình muốn những người vô tình và con cháu và cx chính là mình sau này có thể nhìn thấy ngô nghê tuổi trẻ. Sẽ thật tuyệt nếu bạn biết h này năm ngoái bạn đang làm j phải ko nào mặc dù đơn giản chỉ là ăn ngủ game giúp bố sửa cái vòi nước và cả nhà ăn cơm cùng nhau hehe!…
Um nói sao nhỉ? "Nhật ký của tôi" không phải thể loại truyện tiểu thuyết hay gì cả mà đơn giản là những cảm nhận của mình về cuộc sống hằng ngày, mình muốn gửi đến các bạn đọc những dòng cảm nghĩ để cảc bạn có thể suy ngẫm sau một ngày mà thôi... * thật sự mình không giỏi văn mình chỉ viết theo cảm nhận riêng, nên có gì sai sót về lỗi câu, lỗi chính tả hay xàm hay.... Thì mong các bạn bỏ qua cho. Caladymaro…
Làm học sinh ghét nhất là gì? Nhất là đối với học sinh lười. Đương nhiên là... quá đơn giản, chính là học. Sao phải học nhiều như vậy khi có phải ai cũng cần những kiến thức này đâu? Thật nhàm chán! Mọi thứ xung quanh cũng chán nản, tất cả cũng chỉ là lặp đi lặp lại. Nhưng nếu bạn chịu để ý kĩ hơn một chút, bạn sẽ thấy đôi khi mọi thứ cũng không nhạt nhẽo như thế.…