Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Bìa truyện bởi được do mình vẽ và các buổi soạn thảo lời viết về truyện này đc cập nhập sớm và mong mọi người luôn ủng hộ.Phép đc Trưởng viên và ủy viên Aniani soạn, cho phép bởi tôi và không ăn cắp bài viết để đăng lên mạng khi chưa có sự cho phép của chúng tôi. Cảm ơn các bạn.…
Thanh xuân của mình, hãy yêu người mình thích, ăn những món mình yêu và làm những việc mà mình muốn. Thanh xuân chỉ có một, thanh xuân của mỗi người là thời khắc không ngừng sai lầm rồi sửa đổi. Có hạnh phúc, có khổ đau. Đây chính là những mảnh vụn cho tuổi thanh xuân bốc đồng của mình...và thời gian trôi nhanh đến mức chúng ta dường như không còn là chính mình nữa. Sống mà, phải vui lên.…
Hắn không còn nhớ tiếng "Ba..mẹ" đầu tiên mình được nghe, được gọi. Nhưng điều mà hắn nhớ mãi luôn là cảm giác khao khát khi mơ mộng về hai chữ "gia đình"... ___________________________________________________________________ Văn áng: Giữa lòng Moscow xa hoa, người con trai lặng lẽ đứng. Ánh đèn phố phường rực rỡ chiếu lên khuôn mặt vốn "chai sạn" tự thuở nào. Một bông tuyết nhẹ nhàng đáp xuống hàng mi, tan ra như giọt lệ chợt lạc giữa đời thường. Cậu không chớp mắt, để mặc cái cay xè thoảng qua, mờ nhạt như những vết hằn cũ kỹ đã chìm sâu trong vô thức...…
Tác phẩm kể về cuộc sống chứa đựng những sự đau khổ của con người trong xã hội hiện thực.Thông qua mỗi truyện(mỗi chương sẽ phản ánh một câu truyện) ,các bạn sẽ cảm thấy được nỗi khổ của những con người ngày nay ,sẽ cảm thông cho họ.Tác phẩm này được viết dưới dạng văn tự sự nên có rất ít lời thoại và trong tác phẩm còn nhiều thiếu sót nên rất mong các bạn thông cảm,đón nhận và nhận xét nhiệt tình…
Chào các Joli!Tớ là Little của PetiteVie team đây!Fic này tớ viết về sự 2 mặt trong cuộc sống, ý nghĩa của nó và các ví dụ trong chính cuộc sống của tớ nhé.Các Joli nhớ follow team và vote all fic nha.Đừng xem chùa nha, ai làm truyện cũng hiểu mà, tốn công mà chẳng được gì thì....Tớ cảm ơn.Little.…
Có một màn sương mong manh, chỉ thoáng hiện một lần trong đời, đẹp đến nao lòng, chẳng gì trên đời có thể so bì được. Từ lòng đất lạnh giá, nó lặng lẽ sinh ra, nhẹ nhàng trôi, quấn quýt quanh những tán cây, lững thững vờn trên mặt hồ yên ả, rồi len lỏi qua từng lối nhỏ hoang vắng. Không ngừng nghỉ, nó cứ phiêu du mãi, như một kẻ lữ khách kiếm tìm chốn thuộc về.Và rồi khi tia nắng đầu tiên chạm đến, màn sương ấy chẳng chống cự, không lưu luyến. Nó chỉ khẽ lấp lánh, choàng mình lung linh trong khoảnh khắc trước khi lại biến tan vào hư không. Đất trời như ngưng lại giây lát, vạn vật dừng trôi một nhịp đắm chìm trong vẻ đẹp mơ hồ dịu dàng. Đến tận khi sương hoàn toàn khuất dạng, người ta mới giật mình thảng thốt: vẻ đẹp ấy, hóa ra, chưa bao giờ thực sự thuộc về thế gian.…
Cái đồng hồ cát cứ chậm chậm làm công việc của nó ...mọi người cũng vậy!! Họ cứ nhìn ra phía trước cho bản thân họ ...có bao giờ họ quan tâm tới mọi người xung quanh mình thế nào ,ra làm sao...?Cứ thế học cứ sống trong một môi trường được gọi là địa ngục của sự vô cảm vô thức,họ cứ như bị lạc trôi trên dòng sông của sự ích kỉ vô tâm............Nhưng sẽ có người có một trái tim đầy nắng…
Đây là góc sưu tập những câu nói hay, những chỉ dẫn, cũng như bài học kinh nghiệm của cá nhân mình về cuộc sống này.Nơi đây khiến cho bản thân lặng tâm đi một chút và nhìn nhận mọi thứ một cách cảm lạc quan hơn, giúp chúng ta quên đi những buồn phiền, vất vả. Khiến cho tự mỗi người trở nên tốt đẹp hơn, sống một cuộc sống ý nghĩa hơn. Mình viết ra đây để động viên bản thân, cố gắng lên từng ngày. Vâng, tất nhiên nếu bạn thích bạn cũng có thể tham khảo! 💗…
Truyện lấy bối cảnh hiện đại . Xoay quanh về sự hiếu thảo của cô gái Đường Trinh Trinh dành cho má mình. Đồng thời sẽ phản ánh sự thật mọi mặt về cuộc sống . Là sự kịch tính hành động hay sự đấu trí của giới thượng lưu, hay chung quy là sự dịu dàng ấm áp dành cho má mình?…
xin chào, ở nơi đây mình sưu tầm những tips ăn mặc, phối đồ, làm đẹp,...dành cho tất cả mọi người. mình hi vọng rằng tất cả chúng ta sẽ trở thành một phiên bản tốt nhất của chính bản thân mình. chúc mọi người luôn vui!!! ( •̀ ω •́ )…
Tôi đã sống được chính xác là mười hai năm, hai tháng và tám ngày (tính đến cái lúc tôi chuẩn bị viết cái thứ bạn chuẩn bị đọc đây). Đôi lúc tôi vẫn tự hỏi rằng tôi sống để làm gì cơ chứ? Đơn giản là chỉ để trải nghiệm mọi "cung bậc" và "mùi vị" của cuộc sống, xong rồi chết. Nhưng mà thôi, sao phải quan tâm tới những thứ xa vời mà người đời vẫn đang thắc mắc! Mệt não. Trời đã ban cho chúng ta cơ hội để sống, để cảm nhận thì sao ta không thử? Cơ mà sao mình viết cái này để làm gì nhỉ? Thôi lỡ gõ từng này chữ rồi thì cứ sáng tác vậy! Cố lên!…
Các nội dung được lấy từ page Truyện Ngắn, Cuộc Sống, LGBThttps://www.facebook.com/CUOCSONGLGBT/Mọi người có thể truy cập Facebook của page để ủng hộ theo dõi và tương tác để giúp bạn ad duy trì page và phát triển hơn!!!🔥 Mình không phải tác giả của những câu chuyện cfs trên, mình cũng chỉ là người đọc muốn share nhiều hơn để mọi người cùng biết!…
Dark - cái tên nói lên sự tăm tối, cái buồn thảm. Nhưng liệu cái tên ấy sẽ đeo bám con người và vẽ nên cuộc sống của họ theo như ý nghĩa của nó hay đơn thuần chỉ là để chúng ta nhận biết và xưng hô với nhau một cách dễ dàng?…
Cuộc sống tôi vô cùng tâm tối kể từ khi tôi sinh ra. Nhưng tôi đã thay đổi ý nghĩ ấy khi có anh ấy bên cạnh. Chuyện tình của tôi không đủ đẹp, không hạnh phúc như bao người khác. Một cái nắm tay hay việc gặp nhau, nói những lời thương yêu thật chẳng ra gì đối với tôi và anh ấy. Chúng tôi quan tâm nhau qua hành động, cảm xúc. Thật tốt vì đã có anh bên tôi và cũng thật tốt nếu tôi không gặp anh ấy vào cái ngày đen tối đó....…