Dục vọng của anh trai
Em mới làm :v k hay mọi người thông cảm ạ 😫😫…
Em mới làm :v k hay mọi người thông cảm ạ 😫😫…
Dưới cơn mưa năm đó Hoài Thương gặp Trọng Duy. Tưởng chừng cùng nhau trải qua năm tháng tươi đẹp của thanh xuân đầy ngọt ngào, cũng không kém phần vụng về khi bắt đầu yêu của tuổi mới lớn. Nhưng liệu quá khứ đau thương kia có buông tha cho họ?P/s: Mình cũng chỉ mới tập viết đây thôi, mình biết sẽ có lúc bản thân chưa hoàn thiện hoặc sai sót trong việc phát triển cốt truyện và nhân vật. Nên mọi người có thể đọc giải trí sau những ngày làm việc, học tập căng thẳng đừng quá khắc khe với câu chuyện mà mình đang xây dựng nhé. Nếu được góp ý nhẹ nhàng để mình có thêm kinh nghiệm phát triển cho sau này thì mình lấy làm biết ơn mọi người nhiều lắm. Cảm ơn mọi người đã đọc đôi lời tâm sự của mình nha >
"Uống cho say để quên đi tất cảQuên nỗi buồn còn day dứt trong anh, quên đi sự cô độc của cô đơnChợt nhận ra trong giấc ngủ còn chập chờnĐời vô vị khi tâm hồn ta chết".Truyện của mình còn sơ khai mong các bạn xem và đón nhận để mình có động lực làm những phần khác tốt hơn, chất lượng hơnツ.THANK YOU VERY MUCH ツ…
Chỉ là nhặt nhạnh những chiếc lá cô đơn rơi trên góc nhỏ ban công trong một chiều thu tím biếc và bỏ nó vào trong một chiếc hộp đông trắng cho chiếc hộp đỡ trống trải mà thôi... Ít nhất, những chiếc lá cũng còn có nhau khi đã đứt lìa cành!!…
Thành chưa bao giờ nghĩ bản thân sẽ có tình cảm đặc biệt ấy với Nam, Nam cũng vậy. Nhưng duyên trời đã định, tình yêu luôn là thứ tình cảm tuyệt diệu và xảy ra vào những lúc bất ngờ nhất.Thể loại: Boylove…
tác giả: Nguyễn Nhật ÁnhThế là hết! - Mẫn cay đắng nghĩ thầm - Hết Thủy. Hết Thanh Hương. Hết Thu Thảo . Chấm dứt những mỗi tình ko bao giờ có . Chấm dứt trò chơi nghiệt ngã và ngu xuẩn.…
Những ngày ở trường cấp 3 là cả một thanh xuân đầy rẫy những chuyện vui buồn của thời học sinh mà không thể nào quên được.Nhưng khi tốt nghiệp cấp 3 nữ chính và nam chính đã chọn một đường đi đầy khó khăn. Sẽ thế nào nếu mọi thứ không được suôn sẻ. Cùng theo dõi để biết nhé!…
Những mẩu truyện ngắn ngôn tình do mình viết, hi vọng sẽ đem đến cho mọi người những giây phút chìm đắm trong yêu đương mộng tưởng lãng mạn nhất.Cảm ơn mọi người vì đã đọc.Tác giả: Chuông Gió [ Bút danh của mình là Chuông Gió]…
Ngươi nghĩ có thể giết đđược ta sau ,vọng tưởngMột ánh sáng hồng Ngọc lé lên làm sao có thể ,ta không thể cử động đđược Ngươi làm gì vậy tại sao lại giúp hắn Ta chỉ có thể giết Hứa Ngụy Châu mới có thể làm Bạch Tiên Chuyển kiếp đđược hắn chỉ còn một kiếp nạng nữa là có thể chở về phục mệnh đđược .......,,,,.&@&@ Ta là ai hắn là ai sao hình ảnh quen thuộc thế?Trời chiều Thu đỏ như máu đem mặt đất bao phủ trong ánh sáng màu đỏ. Một trận gió âm lãnh thổi qua, những phát ra âm thanh sàn sạt. Nam nhân một thân Bạch y trắng noãn đẫm đầy máu. Hai chân y bị phế ,ngân tay thì bị cắt đứt trên gương mặt tuyệt sắc chỉ còn lại khắc khổ cùng cừu hận, hai tròng mắt tuyệt mỹ khiến người khác hít thở không thông hàm chứa đầy nước mắt, dưới ánh dương của mùa thu nhiễm màu máu đỏ tuyệt vọng rơi xuống. Nằm trong lồng ngực của y cũng là một nam tử tuấn mỹ vô song, khuôn mặt tuấn tú lạnh như băng lộ ra đường cong tuấn dật xuất trần, cao ngạo lạnh lùng, sợi tóc đen gổ mung ,xuông như thác nước chảy xuống, huyệt thái dương khắc sâu hoa văn hắc ma tà mị thừng khuyết , giống như thiên thần tôn quý, làm cho người khác có một loại cảm giác áp bách không thể xâm phạmMày kiếm anh tuấn hạ xuống,đôi mắt trầm tĩnh nhắm lại, khiến người khác nhịn đđược chỉ muốn hắn mở mắt ra nhìn chỉ một mình mình mà thôi , nhưng hắn , đã vĩnh viễn ngủ say . Ngực của hắn bị vũ khí sắc bén xuyên qua , một cách tàn nhẫn.…
Couple chính : Cửu vân lạc - Tịch thanh phong ( nữ x nam) Kết SE .( chính phụ SE hết )Châm ngôn : Miễn là mấy bạn đau khổ .Couple phụ (1 ) Mộ Dung tĩnh - Tây môn thừa . ( Nữ x nam )(2) Tây môn hạ - Mộ đường anh .( Nữ x nam )Nói trước đau thương với nữ chính nhiều lắm nha , vì sao ư chắc tui là mẹ kế độc ác đoáGiới thiệu cốt truyện : Nàng Cửu vân lạc , An luân công chúa được sủng ái bậc nhất của Tề quốc người ta nói nàng kiêu ngạo , độc ác , vô tâm , nàng không tin vào tình yêu , đặc biệt là cái gọi là tình yêu sét đánh toàn là thứ viễn vông , cho đến một ngày nàng gặp hắn ân nhân của mình người mà nàng làm tất cả tướng quân mặc quốc , lần đầu tiên nàng bỏ xuống lòng tự tôn theo đuổi hắn cuối cùng vẫn là nàng buông bỏ xuống , rời đi dứt khoát .Hai năm sau nàng đã 18 tuổi , gặp lại hắn giờ đã khác xưa hắn đã là phu quân tương lai của Tỷ tỷ nàng kẻ thù của nàng , mà nàng lại là vương phi của nhiếp chính vương mặc quốc , nhiếp chính vương hắn yêu là nàng , chỉ là nàng không yêu hắn , nguyệt di từng nói hãy chọn người yêu mình nhưng riêng nàng lại thấy hai người phải tự nguyện chứ , nhưng đã trải qua nhiều truyện như vậy nàng không biết lựa chọn thế nào , mà lựa chọn cuối cùng của nàng là gì ? Hãy đón xem , số phận của cô công duy nhất và được sủng ái nhất của Tề quốc sẽ đi đến đâu .Đối với hoàng tộc họ Cửu , một khi đã động tâm không thể thay thế , một khi yêu đã không thể buông bỏ thì biết làm thế nào .…
Tác giả: PunsanMuội là nguời mới, vì thõa mãn bản thân nên muội đành tự viết truyện, nếu nguời nào thấy truyện hay nhớ ủng hộ nha 😘😘À, nếu có truyện hay cũng nhớ giới thiệu muội đọc với nha😊😊______________________Thể lọai: H, np, lãng mạn, insert giả, trọng sinh... Giới thiệu:Mộ Tình vì Diệc Phàm không tiếc hi sinh tất cả chỉ để đuợc ở bên cạnh chăm sóc hắn dù là duới danh nghĩa em gái cùng cha khác mẹ đổi lại là tự tay hắn sai người tính kế cô ép cô đến con đuờng chết. Truớc khi chết Mộ Tình nghĩ 'nếu có kiếp sau cô sẽ không bao giờ yêu ai nữa'Trọng sinh lại Mộ Tình tự sống cuộc đời của mình nhưng cô càng tránh né nhiều người thì nhiều người càng dây dưa không dứt, rốt cuộc cô phải làm gì đây?? ________________Trích đọan: Diệc Phàm nén lửa giận: "em gái, chúng ta nên về rồi, không nên ở đây nữa"Mộ Tình: " anh về truớc đi, em về cùng Thiên đuợc rồi "Hạo Thiên nghe vậy càng ôm chặt cô hơn, vui vẻ nói: "đúng đó anh rể, để em đưa Tình Tình về cho❤" ai đó nói xong liền vị nhéo một cái. Hàn Lâm không biểu cảm, lạnh lùng nói: " không bằng mọi người cùng ở, không sao chứ Louis tổng?"Louis Hàn Vương cũng nén cơn ghen nói: " hoan nghênh mọi nguời ở lại ,đêm nay vô cùng thú vị rồi"Mộ Tình nhìn bốn người đàn ông đang đấu mắt với nhau, lắc đầu, đêm nay chắc sẽ vô cùng lạnh lẽo rồi💔💔HOAN NGHÊNH NHẢY HỐ CỦA PUNS💞💞💕💕…
Ta từng cố gắng chứng minh bản thân trong sạch để cứu vãn tình yêu của chàng . Ta cũng từng ép chàng nói yêu ta vô số lần. Sau cùng lại phát hiện bản thân quả thật rất khôi hài. Lần đầu nhìn thấy nơi đó , ta cứ ngỡ nó dành cho ta . Hóa ra chỉ là ta tự ảo tưởng, nơi đó vốn không thuộc về người khác, so với ta còn quan trọng hơn. Vì chàng ấy , ta có thể từ bỏ tự do cùng danh vọng . Nữ nhi nào mà không mong muốn được che chở, nhưng ta tình nguyện để chàng hận ta cả đời cũng không thể để sự thật đau khổ đó bị lộ .Phượng Lan, ta yêu chàng, dù phải cô phụ bản thân , dù cả đời sống trong oán hận của chàng. Vậy, chàng từng yêu ta sao ?.Nếu không có thù hận , có lẽ cả đời ta cũng không gặp nàng ấy. Không gặp, không yêu, không tương tư cả đời.Nàng ấy luôn rất thiện lương , nhưng ta chỉ có thể hận nàng, oán hận hóa thành chấp niệm dày vò.Tại sao không thanh minh nữa? Ta có thể lấy lí do gì lừa mình dối người đây?Khuynh Thành, yêu thì thế nào? Oán hận lại thế nào?Có một số người, vừa gặp đã định sẵn là cừu nhân, chỉ có thể day dứt mà ở bên nhau. Vậy, yêu còn quan trọng sao?.Có một số người, cố chấp đến ông trời cũng không thể an bài.Nếu biết yêu thương là đau đớn như vậy, tại sao vẫn cố chấp mà dây dưa?Cả đời người có bao lâu cũng hóa phù du, tương tư cả đời hóa khuynh thành tư niệm......Trước khi đọc truyện vui lòng chuẩn bị khăn giấy, thời gian và sự nhẫn nại. Truyện rất ngược, thời gian up không cố định. Chỉ có thể cam đoan không phải viết cho vui.…
. Em à. Em lại khóc nữa rồi...Em luôn tự hứa với bản thân mình rằng, em nhất định phải mạnh mẽ, không được yếu đuối như ngày trước nữa. Nhưng tại sao bây giờ, em tự phản bội bản thân em thế này.... Hôm nay anh ta đi rồi. Anh ta bỏ em như chưa từng quen biết em, chưa từng nói thương em, cũng như chưa từng có mặt em trên đoạn đường tuổi trẻ của hắn. Em khóc than, em níu kéo. Chẳng được gì ngoài những câu dứt khoác của anh ta.... Em à. Đàn ông là vậy đó. Họ chỉ yêu em vì thấy được em xinh đẹp, em giỏi giang, em thành công. Họ nuông chiều, yêu thương em. Thời gian sau, có được cái anh ta muốn rồi, em vấp ngã rồi. Anh ta vứt bỏ em. Nỗi đau đó em chẳng thể khóc lóc hay kể lể cùng ai. Chỉ mình em chịu đựng.... Em đừng tự trách bản thân mình. Suy cho cùng, phụ nữ vẫn là giống loài yếu đuối, dễ tin người, anh ta chỉ việc nói vài lời hoa mĩ, còn em thì cứ tin và chấp nhận. Rồi cuối cùng em được gì... Em cũng đừng hỏi bất kì ai rằng em đã làm sai điều gì, em có tệ hay không. Em à. Họ không phải là em, họ không ở trong câu chuyện của em, họ không thể đưa ra lời giải thích đúng đắn hay giúp em nguôi ngoai đau đớn... Em hãy tự hỏi bản thân mình, em đã đủ mạnh mẽ chưa, em đã yêu đúng người chưa, em đã yêu đúng chất của yêu chưa.... Tạo hóa sinh ra phụ nữ, mềm yếu là để nũng. Và mạnh mẽ được giấu sâu và bộc lộ khi vấp ngã. Em hãy biết cách mà mở cái mạnh mẽ trời phú ấy ra đi... Đừng bi lụy vậy nữa... . Cô gái của tôi. Em đừng vì ai mà phản bội bản thân mình. Mặc đời nói em ích kỉ, nhưng em hãy thương lấy em rồi mới …
JiMin toàn tập, có thể là một chút JiSic. Nhân vật từ từ sẽ àooo ào và lòi ra từ từ. tất nhiên lf HE, hoặc OE =)))) Dị ứng g-g hoặc anti couple: " Xin chào và k hẹn gặp lại" " Tình yêu của tôi, của Park Jiyeon... ...Không, chúng ta hãy chấm dứt Sai lầm dẫn tôi vào lầm lỗi...... ...Yeonie, như vậy đã đủ r Chúng ta sẽ có nhau mãi mãi.... ....Ji à, ta cứ như thế nhé!! Tình yêu của bất tận và... ....Chẳng sẽ của ngày hôm qua U ù ú u...mãi mãi không là ngày hôm qua. "…
như tiêu đề thôi-.-…