Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
"Tớ sẽ đi tìm cậu trước khi chết vào sáng sớm mai." Tớ luôn nói vậy, nhưng sao đêm vẫn còn chưa chịu lụi tắt. Không biết cơ hội nào để chúng ta thức dậy bên nhau trong cùng một cái chớp mắt không?Sum: Đại loại là một con đường mới dẫn đến cái kết cũ của câu chuyện, vì Sasuke và Naruto chưa kịp giết nhau (?)…
vài mẩu chuyện bé con xoay quanh Sasuke và Sakura, có những khi là đội 7. mình muốn viết gì đó thay vì cứ ngồi nghĩ lung tung, nên sẽ hơi lộn xộn chút.…
Xã hội đổi ngôi, con người đổi tính. Sống thành thật thì bị khinh. Sống giả dối thì được tôn vinhSự phản bội còn mạnh hơn bạo lực. Và chỉ có sự phản bội mới làm ta xa lìa nhau. Bạn sẽ không có một đời sống lâu dài nếu vẫn bạo lực.Sự phản bội mà ta nhận được hôm nay không phải do ta ngu ngốc hay không tốt... mà là vì ta đã quá tốt với với những thứ chẳng xứng đáng với mình.Nếu như Deku ko trở thành anh hùng ,nếu như cậu thấy được cái xã hội này thối nát đền mưc nào ,nếu như Izuku ko được AllMight ban cho sức mạnh thì sao???…
Quyên là một cô học sinh cá biệt, ngoài việc bị mọi người xa lánh, cô lập thì cô còn có được một đôi mắt có thể nhìn thấu được sự thật. Cùng với Ngọc Châu, người bạn thân của mình. Lần đầu cô trải nghiệm được sự sợ hãi ấy. "3 giờ 59 phút", tác phẩm đầu tay của tôi sẽ giải đáp các hiện tượng bí ẩn trong cuộc phiêu lưu đến xứ Trung của cô gái trẻ…
Câu truyện này đưa ra ý nghĩ về cái chết rất thẳng thắn. Nó thẳng thắn đến nỗi mà cả cái tiêu đề cũng trở nên thô kệch. Bởi vì ở các thời điểm mà những điều những thứ mỗi cá nhân con người trân trọng, nâng niu đột nhiên tiêu tan, trở thành vô nghĩa thì có gì để mà thơ văn nữa chứ. Mọi thứ sẽ trôi đi ngỡ ngàng một cách thẳng tuột như thế. Như cách cái chết đến đột ngột với người bên cạnh chúng ta, cũng như những điều ta dốc sức đặt cược vào hoá ra vô nghĩa. Mình mong rằng những chương truyện này như một cái ve vuốt, lời an ủi. Gửi một chút dịu dàng này đến những ai quyết định chọn câu chuyện của mình để thưởng thức trong một thế giới bộn bề. thông qua câu chuyện này, mình xin gửi những tinh thần động viên đến những người đã luôn cố gắng, tự thân tiến bước, tự thân tìm tòi, tự thân chống chọi. Con đường mà các bạn phát triển, tưởng chừng nó trống trải và cô đơn, thiếu đi những người cùng đồng hành, người chia sẻ, và người hướng dẫn, khiến mọi thứ mới mẻ chúng ta trải nghiệm trở nên khó khăn và xa xôi hơn rất nhiều. Hi vọng cảm giác ấy không kéo dài mãi, như cách mà hai nhân vật của chúng ta cố gắng vượt qua nó.…
- Ái ui con kia, mày làm cái trò chó má gì đấy?!Thằng Minh giật mình đứng dậy,hét lên.-Xí, em làm gì mà anh căng, kém sang nha anh.Cái Ngọc cười lớn.-Mày ấy, bỏ ngay cái tính trêu người đi nhé! Không chừng có ngày anh đấm cho xòe mồm, cái rồi chẳng đứa nào lấy mày về luôn con nhé.Ai cũng có một thanh mai trúc nhã, sớm muộn rồi cũng có chút rung động. Ngọc và Minh cũng như vậy thôi,mà sao con đường đến với hạnh phúc lại xa quá. Mọi thứ được bắt đầu với sự hồn nhiên, vui vẻ. Tiếp diễn cùng sự khó khăn sóng gió về mặt vật chất và tình cảm. Liệu lúc kết thúc.... họ có đến với nhau được không?…