LỬNG LƠ MIỀN BÓNG TỐI
Tớ tin rằng ở tuổi teen, các bạn sẽ có những vấn đề về cuộc sống mà tớ cũng gặp phải . Hãy cùng nhau vượt qua,hy vọng các độc giả có thể giúp tớ trải qua giai đoạn trầm cảm này.…
Tớ tin rằng ở tuổi teen, các bạn sẽ có những vấn đề về cuộc sống mà tớ cũng gặp phải . Hãy cùng nhau vượt qua,hy vọng các độc giả có thể giúp tớ trải qua giai đoạn trầm cảm này.…
Viết cho những ngày mình cảm thấy chênh vênh, sẽ xóa khi không buồn thêm nữa.…
"Cánh hoa cuối cùng rơi rồi ..... Liệu anh có về bên em không ..... ?Hay có lẽ em nên từ bỏ và ra đi ..... Để anh ở lại với hạnh phúc ....." Phải em đi rồi ..... _ Mệnh Hoa Cuối Cùng_ ....Em vẫn sẽ lặng lẽ sống một cuộc đời an nhiên, khi những nỗi cô đơn bây giờ chẳng còn ý nghĩa gì nữa trong em, em sẽ vẫn một mình vượt qua tất thảy những nỗi chênh vênh mà không phải quá bận tâm thế giới ngoài kia đang như thế nào .... _ Mệnh Hoa Cuối Cùng_…
Một chuyện tình cảm chênh lệch tuổi tác của tôi và anh ..…
25 - cái tuổi chênh vênh của 1 thằng đàn ông đang ở tuổi thanh niên ! Để riêng một góc những cảm xúc trong tôiCuộc sống, gia đình, tình yêu, công việc, bạn bè.... Viết cho vơi đi những suy nghĩ cứ lẩn quẩn trong đầu…
Một đứa chênh vênh cực kỳ ở tuổi 22. Cảm giác mình không sống được, mình không thực sự đang sống. Rồi bỗng nhiên được sống ở Nhật 1 tháng. Liệu đây có phải một món quà, một cơ hội hay cũng chỉ là 1 tháng đến-rồi-đi mà thôi?…
là 1 câu chuyện về cuộc sống đầy ngang trái,sóng gioa,chênh vênh của 1 đời người, vì ty mà dám đánh đổi cả mạng sống của mình, để đạt được điều mình muốn, nhưng rồi chính điều đó,đã biến ty thành hận thù,hãy cùng đón đọc và theo dõi nhé!…
Những câu chuyện tự sự, tôi kể bạn nghe. Cuộc sống này biết bao chênh vênh, ghé sát lại đây ta kể cho nhau nghe những chuyện đời, chuyện người...…
Em đã thôi trách những chuyện đã cũ Quá khứ rồi em để nó ngủ yên Cười hồn nhiên như ngày anh chưa đến Sẽ chẳng còn những chênh vênh, trăn trởTrả lại anh những vần thơ dang dở Trả lại anh bỡ ngỡ thuở ngây thơ Người rồi cũng quên như chưa từng nhớ Yêu thương nào rồi cũng sẽ phai phôi...…
Xuân Hương cốc là nơi ẩn cư của gia đình Phạm Xuân Hoa , vốn là một nơi bình yên , bỗng dậy sóng ba đào .Phu thê họ Phạm bị thảm tử ,Phạm Thiếu Hoa cũng thọ trọng thương , may nhờ Hắc Thánh Thần Tiêu Du Long Tang Cửu cứu thoát để " mười năm sau quyết vì cố nhân mà báo phục mối huyết cừu " .....…
Có thế hai người sẽ không bao giờ gặp lại nhau lần nào nữa. Cũng có thể Phát sẽ cứu rỗi được một tâm hồn đang chênh vênh.…
Điều anh cần duy nhất chỉ là em sẽ là nơi để ta nhìn lại mình sau những tháng ngày cố gắng quật ngã nỗi cô đơn. Nơi ta thấy mình đã từng trống trải, chênh vênh như thế nào trong những tháng ngày thanh xuân.Cô đơn đủ rồi, đã đến lúc nhận ra cần một người để chia sẻ rồi, bạn ạ!…
Bản nhạc trong hiệu sách tắt lịm dần, khi thành phố lên đèn như sao sa xuống dòng sông thơ mộng. Thành phố bên sông ấy, nơi những con người trẻ tuổi còn đang dang dở sự nghiệp ở đời, tìm đến nhau giữa những thăng trầm chênh vênh bồng bột....…
"ha..a"Tiếng thở hồng hộc của anh chàng xem lẫn cơn mưa rào và sự hỗn loạn hiện tại. New York thật tráng lệ nhưng giờ trước mắt anh chỉ là con hẻm tối nghịt. Hình ảnh chàng trai chạy thục mạng đang chênh vênh giữa sống chết, giọt máu lăn tăn từ vết rách trên đầu chảy vào mắt anh. Anh đang bị truy đuổi.…
"Ai có thể yêu được bạn khi mà bạn còn chưa yêu chính bản thân mình?"Chỉ là những mẩu câu chuyện nhỏ về cuộc đời, về những chênh vênh trong cuộc sống, về cách mà bạn yêu chính bản thân mình để vượt qua...…
Kể về Kawa -Thám tử bất lương và Morri -Bất lương trồng cây cảnh :))Hai con người có biệt danh rất ngầu lòi trong thế giới ngầm nhưng thực chất là hai con có vấn đề về thần kinh.Và đọc tiêu đề thì các bạn biết là có Phạm Thiên rồi đấy :l Cre char: Wakui Ken (có thể OOC)Mọi người đừng sao chép ý tưởng hay bắt cóc truyện đi nơi khác nhaTruyện đăng ngẫu hứng do lười, dc lấy í tưởng random và lên kế hoạch với @daisyn0tf0und, mong mn ủng hộ.…
Đơn giản là chuyện đời tôi.Tôi buồn, tôi viết.…
Ở cái khoảng chênh vênh này hầu như ai trong chúng ta cũng cảm thấy có một phần nào đó vô định, không biết mình là ai và nên làm những gì cho đúng...Đây sẽ như là những dòng tâm sự nhỏ của một cô gái đã hơn 20 tuổi rồi, có thể bạn sẽ bắt gặp được hình ảnh của mình trong bản thân cô gái ấy thì sao? ^^Những dòng sau đây mình viết mình cũng không biết nên gọi nó là thể loại gì nữa. Có thể là tản văn hay là tự truyện? :)))) Tóm lại mình chỉ muốn viết về cái gì đó cho tuổi hai mươi của mình thôi...^^ Có thể văn phong sẽ lủng củng vì đây là lần đầu tiên mình viết nên là... ai có đọc được thì thông cảm cho mình nhé..…
Gửi những độc giả đang chênh vênh ở tuổi trưởng thành. Chúng ta luôn có nhiều sự lựa chọn giữa tình yêu và sự nghiệp. Mỗi quyết định, mỗi việc làm đều có ý nghĩa riêng của nó. Vì vậy nếu gặp được nhau, hãy trân trọng!Truyện mang yếu tố hài hước và lãng mạn. Chúc quý bạn đọc sẽ có khoảng thời gian vui vẻ!…
Đây là câu chuyện cuộc đời tôi tôi là Dung! 27 tuổi . Một cái tuổi đang đứng chênh vênh giữa cuộc đời , không sự nghiệp , không học thức uyên thâm . Nhưng có rất rất nhiều hoài bão ..... vẫn đang ấp ủ . Và kái thứ hoài bão mà tôi muốn làm nhất trong đời mình chính là trao đi tình yêu thương đến tất cả mọi người ! vì con ng sinh ra là để được yêu thương .…