[0428] [Đạt Đức] Cậu nợ tôi một lời đồng ý
Tôi nợ em lời yêu. Nhưng em nợ tôi một câu đồng ý.…
Tôi nợ em lời yêu. Nhưng em nợ tôi một câu đồng ý.…
Mỗi tập sẽ là một mẩu hường của bé Bạch nhà ta với dàn fan hùng hậu của bé ý...…
đây là Fanfic mình tự nghĩ ra không theo một quy chuẩn nào cả mình viết về Enhypen và y/n tuy nhiên y/n ở đây mình đã tự cho một cái tên, các nàng có thể thoải mái đặt mình vào nhận vật và vui vẻ hoan hỉ khi đọc và bỏ qua nhưng sai sót của mình nhé♡ yêu Engene nhìu ọooo…
Tình thắp chiếc đèn cạnh giường lên để nhìn rõ hơn. Nó thấy tình hình không ổn lắm. Hơi thở cậu Quân nặng nề, nóng rẫy, cả người cậu như đang phát sốt. Môi cậu trắng bệch. Nếu cái Tình không đánh liều đi vào, cậu Quân sốt trong này không ai phát hiện ra. "Cậu ơi." Tình kéo chăn xuống thêm, người ốm không nên ủ chăn quá dày, như thế không hạ được nhiệt, nó lay nhẹ tay cậu Quân. Tình không biết mình động chạm như này có tính là quá quắt không, nhưng nếu không gọi bằng cách này thì cậu Quân dường như không có bất kì phản ứng nào cả. "Cậu?" Tình đứng lên, định ra gọi gia đinh vào. Nó vừa quay người, cậu Quân đã nặng nề, khó nhọc mở mắt, cậu đưa tay kéo tay nó lại. "Đi...đâu?" Tình bất ngờ cúi xuống cổ tay mình, thế rồi xoay người lại, nó đứng trên cao, cậu Quân nằm giường, vị thế xoay chuyển. "Con đi gọi người." Bàn tay cậu Quân siết chặt cổ tay nó, Tình cảm giác da thịt cậu Quân nóng cháy. "Không được gọi." Cậu Quân lạnh lùng cất tiếng. "Cậu đang ốm." "Thì sao?" Tình sững ra. Thì sao? Cậu có làm sao, nó không gánh được, cậu là cậu lớn Điền Đại Quân, cậu ấm độc đinh nhà ông Điền, từ bé đến lớn sống trong nhung lụa giàu sang, một sợi tóc của cậu cũng quý hơn cái mạng nhặt được của nó, cậu đau đâu, mệt ở đâu, sứt mẻ chỗ nào, ai đền cho được? Ai đền cho nổi với ông lớn đây?…
"𝐓𝐢𝐦𝐞 𝐬𝐥𝐞𝐞𝐩𝐬 𝐛𝐮𝐭 𝐥𝐨𝐯𝐞 𝐬𝐭𝐢𝐥𝐥 𝐞𝐜𝐡𝐨𝐞𝐬."Tiếng thương thứ hai: Nostalgic❝ Có một con mèo ướt sũng, vẫn run rẩy cố sống qua từng ngày. Có một cậu ngang qua, cậu cẩn thận sấy bộ lông mềm, để mèo ta cuộn tròn vào cả thế giới cậu. Cậu thương mèo lạnh, cũng yêu mèo nhiều. Nhưng một hôm cậu lại lạc đường mất, cậu đi mãi đi mãi, vẫn không tìm được đường về. Cậu quên đi, cậu nghĩ mèo cũng vậy. Mèo ta thì không, mèo ta vẫn ở nơi xó nhỏ đợi cậu. Vì cổ nó vẫn còn cái khăn, vì lòng nó vẫn thương nhớ hơi ấm. Mỗi ngày nó vẫn meo meo cầu nguyện thành tâm, rằng trời ơi, đưa cậu về bên nó. Để nó có chốn về, để nó có cậu bên đời.Và trời thương xót, cậu tìm được đường về. ❞⤷ Gửi lời cảm ơn đặc biệt đến beta-ers: @SweetSdayS_ , @Anna, và @abbie vì đã giúp mình trau chuốt từng con chữ.⤷ Gửi lời cảm ơn đặc biệt đến artist @meownuang vì đã họa nên chiếc bìa fic xinh đẹp này. © 07-08/09/2025 - Echoes of Time…
"Tôi nghĩ cậu không có khả năng trả khoản nợ đó cho tôi đâu, phải chi cậu hãy theo tôi về làm người của tôi, tôi nói gì phải nghe lấy, tôi bắt làm gì cậu phải làm theo, tôi bắt cậu ở đâu cậu phải ở đó, cậu sẽ là con chó trung thành của tôi cả đời này." - Cố Dạ Bạch một tay túm cổ áo, một tay nâng cằm Hạ Mộc lên gần với mặt hắn. Đây là những lời mà hắn trói buộc Hạ Mộc vào cuộc đời hắn bắt đầu từ thời điểm này. .....…
WARNING: truyện không dành cho bạn nào thích ngọt... Đã hoàn"Cậu yêu em. Dù cho kiếp sau em có thay da đổi thịt, thay tên đổi họ, cậu vẫn sẽ yêu em. Dù ngàn kiếp trôi qua, cậu cũng sẽ yêu em..." Một giai thoại cổ xưa về tình yêu giữa cậu hai con trai ông Hội đồng - Thái Hanh và cậu bé hầu cận Chính Quốc (Tơi) rốt cuộc sẽ như thế nào? Họ sẽ chọn cách nào để yêu nhau và vượt qua những hết tất thảy những đau đớn của cuộc đời mình? Và liệu, kiếp sau họ vẫn sẽ yêu nhau sao? viết : 9/6/2021…
Giới thiệu truyện:Cậu Minh thích thằng Hà, cái thằng hầu đen nhèm như cục than. Chết cái thằng Hà chẳng hay, cứ giày vò cậu Minh hoài.Cậu Minh ngồi trên xe kéo, chống cằm nhìn thằng Hà nghịch bùn đào củ sen.Trông nó có vẻ vui, cứ cười với mấy con hầu miết.Cậu Minh thấy nóng mắt lắm! Mặt đen như đít nồi nhưng lại không lỡ quát thằng Hà lên. Trông nó đang vui thế kia cơ mà? Giờ quát nó chỉ tổ khiến nó ghét mình thêm.Nhưng thiếu gì cách khiến nó lên? Cái thân yếu ớt này, chắc cũng chỉ những dịp như thế này là có tác dụng!Nghĩ bụng, cậu Minh bặm môi, miết chặt cho thật tái, ôm trán tỏ vẻ đau đớn."Nhức đầu quá."Cậu Minh rên lên khe khẽ, giả bộ như đau mà vẫn ráng nhịn để mấy đứa chơi cho thoải mái.Cậu vừa kêu, thằng Hà đã để ý ngay, sốt sắng rửa ráy chân tay rồi đi lên."Cậu Minh, cậu đau đầu ạ? Chắc cậu lại trúng gió rồi.""Ừ, chắc thế rồi." Cậu Minh vẫn chưa thôi cái bài giả vờ giả vịt, nhưng tay thì vẫn cứ là thành thật nắm lấy tay thằng Hà, đầu ngón tay nhẹ nhàng xoa nắn lòng bàn tay nó."Để con đưa cậu về.""Thế có được không? Em đang chơi mà."Ánh mắt cậu Minh buồn buồn."Giờ còn chơi bời gì nữa hả cậu? Sức khoẻ của cậu mới là quan trọng nhất chứ!"Nói rồi, nó gấp gáp dọn đồ, đưa cậu Minh về nhà.Lịch đăng: mỗi tuần 3-5 chương, sẽ cố gắng đăng cố định vào các ngày thứ 3,5,7.Lưu ý: tui chưa có kinh nghiệm viết truyện bối cảnh Việt, hiểu biết về lịch sử nước nhà cũng còn hạn hẹp. Bộ này ra đời trong một phút hào hứng, chủ là để giải trí, nên mong người đọc th…
Thể loại: nhất thụ nhất công, xã hội đen bá đạo mỹ công vs ôn nhu công tử mỹ thụ, H văn, ấm áp, ngọt ngào, chút ngược, đô thị tình duyên, thế gia, hắc bang.Văn Án:Rõ ràng đã bị cha cảnh báo qua nên tránh xa người nọ, nhưng cũng không cách nào kháng cự người nọ bá đạo tới gần. Người nọ là con riêng của đại ca hắc đạo, nhiều năm sống một mình bên ngoài, còn trẻ lại thành thục, mười mấy tuổi đầu đã là nhà đầu tư tài chính lớn. Người nọ tặng cậu đồng hồ, đưa cậu đàn Piano, ôm cậu lọt thỏm vào lòng nâng niu đôi tay dịu dàng cắt móng, đối với người khác lại chỉ nhận về một dáng vẻ khinh thường. Mười mấy tuổi đầu cuộc sống đã bị người nọ mạnh mẽ xâm lấn, không thể chống cự mà sa vào. Nhưng khi người nọ chiếm được cả thảy trái tim cậu, tâm trí lẫn tình yêu của cậu một cách triệt để sau lại hung hăng đẩy cậu ra. Trải qua bi kịch khôi hài đến khó tin khiến cậu trở nên lì lợm, nước lửa bất xâm. Cậu đã chân chính đánh mất năng lực yêu...Note: đây không phải là truyện của mình, mình chỉ là người đăng…
#jeongleeNói chung là dịu 🫶Series mà nhiều cái nó lạ lạ ngộ ngộ mình chưa bao giờ nghĩ sẽ viết nếu nó là fic dài ý 🥹 vậy nên này kiểu tự nhiên có ý tưởng là lên thành một chương cụt ngủn không theo mốc thời gian nào vậy thôi á.…
_Dê con ngái ngủNô - thằng hầu kẻ ở trong chính căn nhà mà đáng nhẽ nó nên được sống với tư cách là con cháu nhà họ.Kết quả không mong muốn từ một đêm ăn chơi phong lưu của bố nó với mẹ nó, một con đĩ phố làng chơi.Bị mẹ nó vứt bỏ ngay cửa lớn và bị bố ruột biến thành một kẻ hầu cho Cậu Cả - chàng quý từ độc đinh của Ông với Bà lớn.Cậu Cả - quý tử quý tôn độc đinh của nhà trên. Một thiếu niên điềm tĩnh, thông tuệ và gia giáo.Ấy vậy mà đằng sau lớp vỏ bọc đó là con quỷ đội lốt người.Kẻ méo mó tâm lý tới cực điểm và không giới hạn cho những hành vi tàn bạo vô nhân tính của mình.Hai con người, hai số phận khác nhau như bầu trời và vực thẳm. Ấy vậy mà lại gắn chặt vào nhau không thể tách rời. Câu chuyện được viết lên bởi máu và nước mắt. Giằng xé trong tâm can. Nơi đạo đức và lí trí bị gạt bỏ. Vậy rốt cuộc thì kết cục nào dành cho chuyện tình trai này? Phải chăng điểm đầu cũng là điểm kết thúc. Số phận là một vòng lặp của bánh răng. Xoay vòng không hồi kết....…
Chuyển Ver TaeKook.Thể loại: Hiện đại, đô thị tình duyên, tình hữu độc chung, cưới trước yêu sau, hôn nhân ngọt ngào, 1×1, HENhân vật chính: Kim Thái Hanh x Điền Chính Quốc - Một ngày nọ, chẳng rõ vì lý do gì, Điền Chính Quốc bỗng lên cơn chập mạch chạy tới quán bar uống rượu. Sau đó, cuộc đời của cậu thay đổi hoàn toàn.Xảy ra chuyện không thể nói đã đành, cậu còn nhặt về một ông chồng.Vừa khéo, ông chồng này chính là đàn anh cùng trường đại học với cậu - đóa hoa lạnh lùng thanh cao siêu khó gần trong truyền thuyết - Kim Thái Hanh.Nhưng cậu không thể ngờ, đóa hoa lạnh lùng thanh cao ấy, chẳng những biết thả thính vô hình mà có vẻ còn rất hay ăn giấm.Cậu nói chuyện với người khác, ông xã ghen.Cậu cười với người khác, ông xã ghen.Cậu khen người khác, ông xã ghen.Ngay cả khi cậu tương tác với người khác trên mạng xã hội, ông xã cũng ghen luôn.Về sau Điền Chính Quốc dần hiểu ra, chồng là để cưng chiều và phải là duy nhất trong lòng cậu....Cuộc đời của Kim Thái Hanh luôn bám sát theo kế hoạch đã vạch ra từ trước, chưa bao giờ có lối rẽ ngang. Mãi đến một ngày, anh gặp được một người ở quán bar và xảy ra quan hệ.Là người có trách nhiệm, anh cưới đối phương về nhà, cũng đưa người nọ vào kế hoạch của cuộc đời mình, chuẩn bị trải qua những tháng ngày tương kính như tân đến răng long đầu bạc.Nhưng anh không ngờ, bé chồng mà mình nhặt về lại có thể khiến anh hoàn toàn mất đi lý trí.-Tác giả: Nhất Mai Nữu KhấuNguồn: tieuhoangcau…
[Chiến Bác] Văn án : " Đây là Nhất Bác, thằng bé là con một người bạn của ta, bà ấy mất sớm. Gửi gắm nó cho ta nuôi dạy. Từ nay nó cũng như người nhà, với cái danh cậu út nhà hội đồng Tiêu. " " Cha..! Tại sao cha lại mang một đứa xa lạ về nhà? Còn cho nó làm cậu út của cái nhà này? Khác nào cha cho nó ngồi ngang hàng với con sao cha.!? " Cậu hai - Tiêu Ngụy, là con trai của bà cả. Cao ngạo, lại đầy bản lĩnh, thật khó chấp nhận một thằng nào đó không mẹ không cha về cái nhà này ngồi một hàng với cậu. " Đúng đó mình à, sao tự dưng mình lại ôm cái của nợ này về đây.? " Bà hai nhìn nó với ánh mắt ngán ngẩm. Bà cũng có một cậu con trai tên Tiêu Chiến, cũng là cậu ba của cái nhà này. Vốn cậu ba là người ham học hỏi, lại kiệm lời ít nói năng chi. Nên cậu từ nãy giờ hoàn toàn giữ im lặng.Ngoài ra còn có bà ba và cậu tư. Cũng hoàn toàn giữ im lặng trong việc này._________CHUYỂN VER (đã được sự cho phép của tác giả gốc)❌❌Vui lòng không đem đi đâu khi chưa được sự đồng ý của tác giả @william9597…
Nhà họ Lâm không có con nên đã nhận nuôi một cậu bé xinh ngoan. Vì thấy cậu bé như đá quý lấp lánh nên họ đặt tên là Lâm Ngọc nhưng cậu bé rất cảnh giác không cho một ai tắm cùng mình. Lâm phu nhân hết cách chỉ có thể dạy cậu cách tắm rồi để cậu nhóc tự làm một mình.Đâu ai biết thật ra bé Lâm Ngọc là người song tính, vì cơ thể kì lạ nên cậu nhóc không muốn ai thấy.…
Tên tiếng Trung: 这么漂亮居然是ALPHATác giả: Tê Tử ThấtBiên tập: Ngũ Hành Khuyết Thiên Cover: Leila - MMOCThể loại: Điềm văn, không gian giả tưởng, thanh xuân vường trường, 1×1, ngọt sủng, vui tươi ngốc nghếch thụ x tâm cơ mỹ nhân công, HE.Tình trạng tác phẩm: 43 chương + 1 phiên ngoại.Nguồn: Kho Tàng Đam Mỹ. Tình trạng edit: Hoàn (Chưa Beta, xưng hô loạn, lỗi chính tả mong các bạn thông cảm).LƯU ÝBẢN EDIT HOÀN TOÀN PHI THƯƠNG MẠI VÀ CHƯA CÓ SỰ ĐỒNG Ý CỦA TÁC GIẢ, VUI LÒNG KHÔNG MANG ĐI NƠI KHÁC, KHÔNG CHUYỂN VER!VĂN ÁNVui tươi, ngốc nghếch thụ (Lạc Tinh Vũ) x Tâm cơ mỹ nhân công (Nguyên Dục).Lần đầu tiên Lạc Tinh Vũ nhìn thấy Nguyên Dục thì đã nhất kiến chung tình với hắnMột lần cậu vô tình nhìn thấy Nguyên Dục trốn trong góc nhà vệ sinh, tiêm thứ gì đó vào tuyến thể của mình, với thường thức sinh lý ít ỏi, Lạc Tinh Vũ cho rằng đó là thuốc ức chế: "Cậu là Omega?"Nguyên Dục: "...Ừm."Lạc Tinh Vũ tỏ tình ngay tắp lự, bắt đầu công cuộc theo đuổi vợ yêu đầy gian nan của mình.Thân là một Beta cường tráng, cậu mở ra hình thức che chở cho vợ yêu, quét sạch mọi trở ngại, làm người khổng lồ phía sau Nguyên Dục!Một ngày nào đó, Lạc Tinh Vũ bỗng nhiên bị phân hóa thành một Omega? !Nguyên Dục nguy hiểm nheo mắt lại, ép cả người cậu vào tường, không dấu vết mà liếm môi một cái.Lạc Tinh Vũ: "Không sao bảo bối, hai O vẫn có thể hạnh phúc mà."Nguyên Dục: "Quay sang bên kia, cho tôi cắn một cái."Lạc Tinh Vũ: "? ? ?"* * * Một câu giới thiệu đơn giản: Thích cậu, chỉ vậy mà thôi.…
Tác giả: Dailyowl Thể loại: cung đình, cường cường bá đạo hoàng đế công,một chút ngược luyến, SM, HE.Văn án:Trường Lạc cung cất chứa một nô tài. Hắn là cẩu nô, là con khuyển bí mật của hoàng đế.Cẩu nô, súc vật không bằng, người càng không phải. Bị vu nhục đối đãi, bị hành hạ tra tấn, sống không ra sống, muốn chết không chết được. Cơ bản vị hoàng đế kia không cho hắn làm người. Uỷ khuất, nhưng không thể phản kháng. Tâm hắn mỗi ngày đều mong đòn roi có thể đưa hắn tới Cửu tuyền gặp vị tiền Thái hậu rất mực sủng hạnh hắn năm xưa.Đến một ngày, sau khi trải qua một trận thập tử nhất sinh, hắn dậy, và thấy thái độ của hoàng đế đối hắn hoàn toàn thay đổi.Là đang chơi trò mèo vờn chuột với hắn sao? Nhưng... hắn thực mong trò chơi này đừng sớm kết thúc, để hắn cảm nhận chút hơi ấm đi...…
Trong khi Tô An chạy trối chết gọi cứu thương cho hắn mà đâu biết ánh mắt Lâm Phong nhìn cậu mang theo sự hoang tưởng điên dại. Cậu bắt đầu tránh mặt hắn, chỉ cần thấy hắn đến gần liền chạy mất hút. Lâm Phong ban đầu đơn thuần chỉ nghĩ cậu định giở trò nhưng càng ngày hắn càng nhận ra cậu đang tránh mặt hắn. Một nỗi bực tức khó chịu lan tỏa khắp người.Theo đuổi không được thì bỏ đi?Trước kia dùng mọi thủ đoạn tiếp cận hắn giờ lại nghiễm nhiên tránh hắn. Hay cậu có người khác rồi. Không thể được...cậu không thể thích kẻ khác.Haaa..hay đem nhốt cậu lại nhỉ.…
Tên gốc: 你的黑料比本人可爱Tác giả: Mao Cầu Cầu (毛球球)Thể loại: Đam mỹ, giới giải trí, ngọt sủng, hài hước.Độ dài: 80 chương (74 chương + 6 ngoại truyện)Nguồn: Trường BộiMua truyện ủng hộ tác giả tại: https://m.gongzicp.com/novel-161445.htmlDịch: Shiguang, đăng tại Wattpad 岁月柔情.Bản dịch chưa có sự đồng ý của tác giả, vui lòng không reup, không chuyển ver, sử dụng bản dịch làm audio,... cảm ơn.…
Thẩm Văn Lang và Cao Đồ yêu nhau rất sâu đậm, họ yêu nhau từ thời còn là học sinh đến nay đã được 9 năm. Cùng nhau vượt qua bao nhiêu sóng gió, họ vẫn bình yên sống với nhau qua ngày, ai ai cũng ngưỡng mộ cuộc sống và tình yêu của họ. Thẩm Văn Lang là con nhà giàu, sống trong tình yêu thương cả cha mẹ và có một cô em gái 18 tuổi tên là Thẩm An An. Còn Cao Đồ cũng đã từng sống trong hạnh phúc, gia đình sung túc nhưng một chuyến tai nạn đã biến cậu trở thành đứa trẻ mồ côi, không nơi nương tựa và từ đó cậu sống cùng bà nội, nhưng khi cậu 16 tuổi bà nội cậu mất khi đó cậu rất suy sụp nhưng may mắn thay cậu gặp được Thẩm Văn Lang, anh đã đến và chữa lành cho cậu.…