Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Link: https://www.jjwxc.net/onebook.php?novelid=7956331Cp: AtsuAku, GeGo, GinAkaiGin, DaChuu, nhưng kỳ thật toàn văn nước cất tinh khiết nên ship thế nào cũng được.Chính văn băng rồi, tác kết vội, chuyển hình xem ảnh thể (coi như phiên ngoại).…
"Triều đại nhà Minh, năm Hồng Vũ, phủ Bắc Bình... Trời ơi, ông ngứa mắt với con sao..."Con người khi xui xẻo thì uống nước cũng có thể nghẹn.Đang yên đang lành đi trên đường cũng có thể xuyên không, còn xuyên về tận sáu trăm năm trước!Sao lại xuyên không được vậy? Là do tướng đi của hắn xấu quá hả...?"Nếu đây chỉ là một giấc mơ thì tốt biết mấy." Mạnh Thanh Hòa dùng sức gãi đầu, cảm giác ngột ngạt và bất lực sâu sắc.Sớm biết thế này, hắn thà mặc váy cỏ múa cột trong buổi họp lớp, hy sinh sắc đẹp mua vui cho quần chúng nhân dân chứ éo bỏ về sớm...Đáng tiếc ước mơ thì đẹp đẽ, nhưng thực tế thường vô cùng tàn khốc, giống như cơn gió bắc tạt qua khe cửa, đang thổi phà phà vào người hắn lúc này.Phù...Mái tóc dài tung bay, áo vải gai trên người mặc cũng như không...Mạnh Thanh Hoà lạnh đến mức răng va vào nhau, phải xoa xoa cánh tay cho đỡ bớt. Hắn nghiến răng, dù sao đã đến đây rồi, có hối hận đến mức đứt từng khúc ruột cũng không quay về được, điều nên nghĩ là làm sao để có thể sống sót trong thời đại này.Yêu cầu của hắn không cao, một ngày ba bữa, có phủ đệ riêng, không lo ăn mặc, vậy là đủ.Không có chí khí ư? Đấng mày râu không muốn lập công danh, không muốn có mỹ nhân vây quanh sao?Mở to mắt ra giùm cái, đây là năm Hồng Vũ, phủ Bắc Bình là địa bàn của Yến Vương, dám chơi trội trước mặt Minh Thái Tổ và Minh Thành Tổ tương lai? Chán sống rồi đúng không?Còn mỹ nhân vây quanh gì đó... ngại ghê, gu của hắn là "chim chích bông".…
Mình rất thích bộ truyện này nhưng đợi truyện tranh ra lâu quá nên mình edit lại. Ai có cùng sở thích với mình thì vào đọc cho vui ^^Lần đầu edit còn nhiều thiếu sót mong các bạn thông cảm :7Mỗi ngày mình sẽ edit 2 chương do công việc mình bạn rộn hơn trước rồi :((GIỚI THIỆUTiếng Việt: Thiếu soái lão bà ngươi lại chạyHán Việt: Thiếu soái nhĩ lão bà hựu bào liễuTác giả: Minh DượcTình trạng bản gốc: Còn tiếp, Độ dài 1 chương ngắnThể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Cận đại , HE , Tình cảm , Ngọt sủng , Hào môn thế gia , Dân quốc , Hoan hỉ oan gia , Nhẹ nhàng , Hài hước , Ấm ápEditor: Pu(Link đăng chính thức ở Wattpad: https://my.w.tt/j9IfUaOVjM)XIN VUI LÒNG ĐỪNG LẤY TRUYỆN ĐĂNG Ở NHỮNG TRANG KHÁCTRUYỆN ĐƯỢC ĐĂNG DUY NHẤT TẠI WATTPAD--------------VĂN ÁNThiếu soái nói: "Phu nhân nhà ta là nữ tử ở nông thôn, không hiểu thời thượng, các ngươi không cần khi dễ nàng!"Những đồ đẹp nhất đều bị thiếu soái phu nhân đoạt hết, các quý phụ danh viện khóc không ra nước mắt: Rốt cuộc là ai khi dễ ai a?-Thiếu soái lại nói: "Phu nhân nhà ta nhã nhặn lịch sự ôn nhu, cái gì mà trung y, thương pháp, nàng đều không biết!"Những người được thiếu soái phu nhân chữa khỏi bệnh hoạn, những kẻ thù bị thiếu soái phu nhân bắn chết giận nói: Thiếu soái ngài bị mù sao?-"Phu nhân nhà ta hiểu tình đạt lý, lấy trượng phu làm trời, ta nói một nàng chưa bao giờ dám nói hai!" Thiếu soái quỳ gối trên ván giặt đồ, vẻ mặt hào khí ngất trời nói.Chúng quân sĩ, phụ tá Đốc quân phủ: Mặt là thứ quan trọng, thiếu soái ngài làm ơn muốn một chút đi!…
Tác giả : Lạc Lạc Hanh Ngày xuất bản : 20/05/2019Thể loại : Tiểu thuyết, kiếm hiệp, tu tiên, tiên hiệp, huyền huyễn, cổ đại giá không, ngôn tình cổ đại. Số chương : Tầm 60 chươngLịch đăng : Không cố định * * * Nếu Chính đạo thật sự thì tốt sẽ không có những người mang danh Ma đạo. ------ * ---- * ----- * ------Đêm hôm ấy bầu trời đầy sao ánh trăng sáng soi rọi xuống mặt hồ. Hồ nước đang yên ấn bỗng một chiếc lá cây khô rơi xuống làm cho mặt hồ rung động từng nhịp . Hắn cầm trên tay cây sáo mà nàng đã đích thân làm và tặng cho hắn. Đôi nhẵn khí khẽ nhíu lại đã bao lâu rồi hắn chưa được nghe nàng thổi sáo. Đã bao lâu hắn chưa được ngắm nhìn khuôn mặt của người con gái hắn yêu . Đã bao lâu hắn chưa nghe được tiếng cười thuần tuý của nàng. Hắn thở dài 7 năm đã 7 năm thời gian cũng đi nhanh thật. Trong 7 năm qua hắn đã giết không biết bao nhiêu người, thống lĩnh toàn bộ võ lâm, ai nghe thấy tên hắn điều sợ run mình mà bỏ chạy. Mọi người điều gọi hắn là Hắc Mang giáo chủ nếu không phải hắn có trí nhớ tốt chắc có lẽ đã quên cái tên thật của bản thân. " Nhiều năm trôi qua, có rất nhiều truyện đã xảy ra. Nhưng chuyện nàng trở về bên cạnh ta vẫn chưa xảy ra. " Từ Tử Ngạo…
[ Cái Giếng Comeback 👋 ]Việt Nam Thời Pháp Thuộc. ____________ "Làm sao cắt nghĩa được tình yêu! Có nghĩa gì đâu, một buổi chiều Nó chiếm hồn ta bằng nắng nhạt, Bằng mây nhè nhẹ, gió hiu hiu..." - Vì sao (Xuân Diệu tặng Đoàn Phú Tứ) ____________ "Cảm ơn em đã đến bên tôi và ở lại vì tôi, cả đời này Thái Hanh tôi xin hứa chỉ yêu riêng mỗi một mình em _Chính Quốc _" ____________" Tôi đã từng nghĩ cuộc đời của mình sẽ không may mắn có được 2 chữ _Hạnh Phúc_ " " Nhưng đến khi gặp em, cuộc đời của tôi như bước sang một trang mới, ông trời không bạc đãi tôi rồi em ơi " ___________ "Thái Hanh tôi chỉ biết cảm ơn em vì tất cả, tôi không biết nói lời ngon tiếng ngọt như những chàng trai khác nhưng tôi sẽ yêu em nhiều hơn những gì em nghĩ " "Cách một ngày tình yêu của tôi đối với Chính Quốc em Càng ngày càng nhiều sẽ không bao giờ là giảm, nên em đừng bỏ Hanh tôi em nhé." ____________ Truyện của mình không hay lắm có khi là không hay thật, văn phong cũng chưa tốt lắm nên mọi người thông cảm nha. 📌 Tuy fic mình không được nhiều người biết tới nhưng mọi người không chuyển ver/edit dưới mọi hình thức nhen…