Tia Nắng Mùa Hạ
"Mùa hạ năm ấy , nhờ cậu mà tôi mới có thể cảm nhận được cái cảm xúc thích và yêu sâu sắc và đáng nhớ đến nhường nào . Cậu chính là niềm vui và cả động lực của tôi . Cảm ơn vì đã cho tôi cơ hội được gặp người như cậu . "…
"Mùa hạ năm ấy , nhờ cậu mà tôi mới có thể cảm nhận được cái cảm xúc thích và yêu sâu sắc và đáng nhớ đến nhường nào . Cậu chính là niềm vui và cả động lực của tôi . Cảm ơn vì đã cho tôi cơ hội được gặp người như cậu . "…
"Bạn của anh trai, nghe hay ho thật". Thanh Quỳnh liếc mắt sang nhìn tôi, trên gương mặt hiện lên ý cười. Tôi biết nó nhắc đến ai, An Vũ đang ở ngay trước mắt tôi. Anh ấy dưới ánh chiều tà, nở một nụ cười nhạt rung động lòng người. Tôi gặp anh ấy vào một ngày hạ, khi chút ngái ngủ của chàng trai còn vương trên khuôn mặt. Vốn không thích mùa hè nhưng bởi vì anh ấy mà trở nên yêu thích. Hạ tới, em vẫn luôn thích anh.…
Ngày 1/1/2032, mạng xã hội vô cùng bàng hoàng và thương tiếc trước thông tin một cảnh sát phòng chống ma tuý hy sinh khi thực hiện nhiệm vụ.Anh bị đánh đập, tra tấn một cách dã man, không chỗ nào trên cơ thể lành lặn.Tổ quốc mất đi một người hùng, chàng trai với trái tim đầy máu và công lý hoàn toàn biến mất khỏi thế gian.Nhưng đối với Nguyệt, dường như cả thế giới đã sụp đổ kể từ giây phút cô nhìn thấy thi thể anh.Chứng co thắt ngực hàng đêm, căn bệnh trầm cảm là minh chứng rõ nhất rằng cái chết của anh là bản án nặng nề đối với cô đến thế nào....Ngày 8/2/2040"Nữ doanh nhân nổi tiếng Đào Vũ Nguyệt qua đời ở tuổi 35.""Nguyên nhân từ đâu khiến nữ nghệ sĩ sở hữu hàng triệu fan đưa ra quyết định đau thương như thế?""Cố nghệ sĩ Đào Vũ Nguyệt nhảy từ tầng 18 để kết liễu cuộc đời."Cô gái rực rỡ trên sân khấu, tài giỏi được người người ngưỡng mộ đã hoàn toàn gục ngã. ..."Hãy cứ vững tin vào Đức Phật, nếu còn duyên nợ, ắt có ngày gặp lại. Duyên đã đứt, có cưỡng cầu cũng chỉ cầu được nghiệt duyên.""Bọn con có thể gặp nhau thật sao?""Kiếp trước là lương duyên đứt đoạn, kiếp này tùy duyên do số, đủ đức sẽ gặp lại nhau."LƯU Ý: 1. Mọi sự việc, con người trong truyện đều là giả tưởng, không hề có thật, thiết lập nhân vật còn có thiếu sót. Mong mọi người có thể góp ý để mình có thể chỉnh sửa lại để truyện được hoàn thiện hơn ạ.2. Có yếu tố bạo lực ở một số chương, không khuyến khích, cổ xúy mọi người làm theo.…
Taehyung và Jimin có một mối quan hệ không tên. Hoặc không.Đồng thời được đăng trên wordpress của tôi notagoodgirl.wordpress.com…
Nguyễn Trần Huy Anh16 tuổi | Lớp 10IQ: 142 | Top 1 toàn khối Gương mặt thiên thần - chàng trai của những ngày nắng nhẹ ấm áp dịu dàng Nhà giàu nhưng ..lại chẳng bao giờ cười thật lòngbố mẹ ly hôn , bố không quan tâm " Cậu ấy cười rất đẹp nhưng khi phát hiện ra chẳng phải thật lòng luôn sống dưới ánh mắt của người khác chẳng chịu nghĩ cho bản thân " " ghét rồi , lại muốn tiến gần hơn " Ghét rồi lại muốn độc chiếm nụ cười ấy cho riêng mình…
Nhà tâm lý học Robert Epstein đã chứng minh rằng: Sau 8 giây nhìn vào mắt nhau và cười thiện chí, mức độ tình yêu giữa hai đối tượng thí nghiệm tăng trung bình 7%, mức độ thích tăng 11% và độ thân mật tăng 45%. Thế nhưng, Trịnh Viết Quyền mỗi lần nhìn thấy Nguyễn Trần Uyển Nhi thì sẽ gằn giọng đe dọa: - Mày thích ăn đấm không?Uyển Nhi xinh đẹp, học giỏi, lại thân thiện quảng giao nhưng cũng đành phải ngậm bồ hòn làm ngọt trước Viết Quyền bặm trợn, du côn. Nhưng chịu ấm ức không có nghĩa sẽ không tìm cách phản kháng. Uyển Nhi quyết tâm "thuần hóa" con lửng mật Viết Quyền cho bằng được...Từ ánh mắt tình cờ giao nhau trên hành lang ồn ã tiếng nói cười hôm ấy, đã thầm lặng mở ra cả câu chuyện dài phía sau. Ở những tháng ngày đó, ánh mắt lúc chạm nhau không còn là trùng hợp.…
Gọi em là ghệ yêu giấu,vì em không phải ghệ yêu dấu.Gọi anh là ghệ yêu giấu,vì yêu đến mức phải giấu đi.*Nữ chính rất tự ti, cô ấy có khuynh hướng tự phủ định bản thân và có cảm giác buồn nôn bản thân, luôn cảm thấy mình không sạch sẽ. Quá khứ của ẻm cũng không trọn vẹn, nói thẳng ra là những điều bất hạnh nhất có thể sảy ra trong quá trình trưởng thành của những bé gái đều đã gặp phải.Nam chính rất đào hoa, cậu ấy tỏa sáng và nhiệt huyết, xung quanh có rất nhiều vệ tinh cậu ấy đối xử với mọi người là như nhau nên có thể nói là chẳng có là không có định nghĩa ngoại lệ hay ngoài lề đâu. Có thể nói là không đủ bốn tế - thước đo nam chính ngôn tình.---lúc trước có đọc được một câu như này chỉ tiếc không nhớ đã từng thấy ở đâu nhưng mạng phép được viết tại đây. "bạn không thể quay đầu vì bạn đã decise "có thể hiểu như sau: "decise" phát âm là "đì sai" hay có thể hiểu "đi sai""Bạn không thể quay đầu vì bạn đã quyết định" hay "Bạn không thể quay đầu vì bạn đã đi sai."-|-Tên chính thức : «Đường một chiều»Tên khác : ◍◌Ký gửi ở nơi giấc mơ chưa kịp viết◌◍Cùng một vũ trụ với "Nắm tay nhau bước qua mùa hạ" và "Mong cho ta ở thế giới khác"Tác giả : Ayanami AsukaNgày bắt đầu : 05/15/25.Thể loại: Học đường, drama, hài hước, hiện đại, teenfic, lãng mạn, tâm lí, chữa lành(nói thật;w;),...Ý tưởng nhân vật thuộc về mình, các mô tả điều là những tưởng tượng mà thành, không có ý xúc phạm hay nói xấu, gieo rắc tư tưởng lệch lạc cho bất cứ ai.…
Tôi kéo cuốn sách đang dơ trước mắt xuống ngang mũi.Khuôn mặt hiền hậu, đẹp trai đến nỗi phát ra hào quang của người con trai đang ngồi gõ máy tính trước mắt tôi đây làm tôi nảy ý muốn chọc ghẹo.Tôi thở dài rồi nói:"Nè Minh Nhật, quên kể cậu nghe. Tuần trước tôi đi khám bác sĩ."Minh Nhật ngẩng lên nhìn tôi, mặt nghiêm lại, có chút lo lắng: "Hả? Sao lại đi khám? Ngọc Anh bị gì à? Bác sĩ nói sao?"Tôi cười nhẹ:"Bác sĩ bảo tôi bị hạ đường huyết.""Hạ đường huyết?" - Minh Nhật nhíu mày hỏi lại.Tôi gật đầu, rồi kéo ghế ngồi cạnh cậu ấy. Tay chống cằm, tôi nhìn Minh Nhật, cố giữ chất giọng tỉnh bơ:"Ừ, nên chắc tôi cần... vài câu ngọt ngào từ cậu để hồi đường lại."Minh Nhật liền đỏ mặt. Tôi bật cười:"Nhìn cậu kìa, tôi đùa thôi mà-"Chưa kịp nói hết câu, cậu ấy bất ngờ hôn tôi một cái thật nhanh, rồi quay mặt đi, giả vờ như không có chuyện gì."Vậy... vậy được không..?" - Minh Nhật lúng túng hỏi, giọng nhỏ như gió thoảng.Tôi cười, đáp khẽ: "Được."Tay chạm nhẹ lên môi, lẩm bẩm:"Cái này... chắc đủ 'ngọt' rồi."🪼🦋𝜗𝜚…
Em đẹp hệt như một bông sen trắng, thuần khiết và thanh tao, "gần bùn mà chẳng hôi tanh mùi bùn". Nhưng tôi lại là bùn, một thứ có thể vấy bẩn em…
Bad girl trong thân thế một con Nerd. ©Copyright by amphetaminute…
Một đứa con gái phải gọi là mọt sách, chuyên tâm nghiên cứu về những thứ phức tạp trên đời, Vũ Diệp Anh, chắc chắn là đứa con gái duy nhất dám ngạo nghễ tuyên bố mình có thể nhìn thấu ý đồ, tâm can của một người.Thực tế đã chứng minh là nó làm được.Vậy mà suốt 2 năm trời học chung trường chung lớp, Diệp Anh vẫn không thể hiểu nổi bạn học Nguyễn Thanh Khoa, nổi rần rần trên confession từ lúc mới nhập học. Hợp lý, chẳng đứa con gái nào lại bỏ qua một cậu bạn đẹp trai, cao 1m72 từ lớp 6, học bạ không một vết mực đen, biết chơi bóng rổ và đánh đàn Ghitar cả. À thì.. đương nhiên, nó cũng vậy.Bằng một biện pháp thần kì vi diệu nào đó, khoảng cách giữa hai người ngày càng được rút ngắn, còn nó thì nhận ra tình cảm của mình dành cho Thanh Khoa, căn bản không dựa trên cơ sở bạn bè. ×TRÍCH ĐOẠN×- "Ê Khoa, mày được theo đuổi nhiều như vậy í, có thấy mệt không ạ?"- "Chả biết nữa, Diệp Anh thấy sao?"- "Tao á? Sướng thế còn gì! Các chị khóa trên thì quàng vai bá cổ, mấy bé khóa dưới thì bẽn lẽn chạy ra xin In4, lũ con gái cùng khối mà còn bày đặt viết thư tình."Vừa nói, nó vừa giơ ngón tay ra như đang tính toán. Sau vài phút trầm tư không nói, nó rút ra kết luận: "Cả cái trường cấp II Đống Đa này, mấy ai được như chú!"- "Sao mày hay để ý tao thế?"- "Bởi vì 'phù sa không chảy ruộng ngoài' nha nhóc!"Mi tâm cậu khẽ nhíu lại, nụ cười tốn gái cùng đôi mắt hoa đào lại bất chợt lộ ra trước mắt nó.- "Không chảy ruộng ngoài, có được chảy vào ruộng ta không?"______________Ngày đăng tải: 2/12/2024Một số đị…
{ " Anh Hai , anh cảm thấy phiền phức quá sao ? "" cậu ta cứ bám riết lấy anh , thật chẳng thể dứt nổi "" hay là anh tìm cho mình một cô bạn gái để chị ấy không làm phiền nữa ?! "" tìm bạn gái bộ dễ lắm sao ? "" Thì đó , không dễ nên mới phải " cua gái " " . }Tác giả : De De ( De )…
Sự xuất hiện của "Nó" mở ra trang mới của sự phát triển của con người, NHƯNG chả ai biết nó là gì có phải thành quả tìm kiếm được do một công nghệ đang trong quá trình nghiên cứu phát hiện ? Chả ai biết nó là gì thứ người ta biết được là cái giá trị lớn mà nó đem lại,đó là cái giá của tham vọng bước xa hơn của con người…
⚠Warning OOC⚠ "Tôi không biết John Doe đến từ đâu, anh ấy thực sự là ai nhưng thứ tôi cảm nhận được từ anh ấy là tình yêu có chút "điên loạn" dành cho tôi..." "Cuộc gặp gỡ của tôi và anh ấy chắc chắn đã được sắp đặt bởi Chúa hoặc là chỉ mình tôi nghĩ vậy." "Anh ấy bộc lộ tình cảm của mình một cách thật man rợ, nhưng nó chẳng thể khiến tôi ngừng yêu anh."✧ ✧ ✧ ✧ ✧🔍Note:+) Không reup, copy chất xám của mình dưới mọi hình thức, fic viết tuy không hay nhưng chung quy lại cũng là thời gian, công sức mình bỏ ra.+) Vì là fanfic nên việc bị OOC là điều không thể tránh khỏi, mình sẽ cố viết sao để tính cách nhân vật không đi quá xa.+) Do mình thấy khá ít bạn làm về fandom này nên khi bắt tay vào viết mình không hề có một nguồn nào để tham khảo xây dựng tình huống sao cho hợp char. Bởi vậy nếu fic không vừa ý bạn đọc hãy góp ý thêm cho mình♡.✧ ✧ ✧ ✧ ✧composed by: Linh Chi…
"Ê mày tao đẹp trai không?" Huy cầm gương ngắm nghía gương mặt của nó"Mày biết mày hỏi câu này trong ngày hôm nay bao nhiêu lần rồi không??" Tôi quay sang nhìn chằm chằm vào người con trai ấy. Hở tí là cầm gương lên soi xong hỏi có đẹp không, tôi đến mắc mệt với nó mất."Hình như 5.." Huy khoác tay, nghiêng đầu tựa vào vai tôi"Nếu không đẹp thì làm sao mà cướp được Na khỏi bọn con traitrai được, nói chung tao đẹp nhất rồi, mày không phải lo ai cướp tao khỏi mày vì t biết giữ thân mà!! " nói xong Huy vỗ ngực tự đắc"-"quá mệt mỏi với của nợ này rồi!! Nu9: Trần Lê Hà Ngọc Anh N9: Hoàng Gia Thiên Huy…
Thể loại: Ngôn tình, học đường, thanh xuân, Bad Boy & Bad Girl, Yellow Flag & Red FlagCouple: Tạ Uẩn x Bùi Thuỵ Dương*Trích dẫn:..."Công chúa, cậu tới chỗ này làm gì?""Tìm người."Thuỵ Dương bật cười, cậu vuốt lại mái tóc: "Tìm tôi à?"Sắc mặt cô lạnh tanh, thần kinh thả lỏng: "Tìm cha."Thuỵ Dương tựa người vào ban công, con ngươi thâm thúy màu hổ phách lúc này lại hàm chứa ý cười hài hước."Mới gặp nhau lần đầu gọi tôi là cha. Có nhanh quá không đây?"...…
-" Mày có thấy trời hôm nay đẹp không"-"Lại có trò gì nữa đây ông tướng" Tôi nheo mắt nhìn Khánh Huy với một tư thế hết sức cảnh giác "Haiz, thời tiết như này yêu tao là hợp lí...mày bỏ phí là mày ngu"-"..."…
Sau khi ăn tối xong, An chở tôi về nhà.Đường phố Sài Gòn lúc nào cũng đông đúc người qua lại, mặc dù thế nhưng tôi vẫn thích Sài Gòn vào buổi đêm nhất, có lẽ do ban đêm trời bắt đầu dịu đi, mát mẻ hơn.Ngồi trên xe, tâm hồn tôi cứ phiêu lạt theo những dòng người qua lại.Được một lúc An hỏi tôi" Sao thế, sao hôm nay mày chẳng nói câu nào thế?""Tao đang bận ngắm cảnh"Tôi nhích người về phía trước, để cằm mình lên vai của An để có thể nghe rõ An nói "Chổ này có gì để ngắm cảnh" "Có chứ, mày không biết gì cả" An lại hỏi tiếp tôi, tay nó chỉ vào một cặp đang lái xe bên cạnh"Mày thấy họ hạnh phúc không?""Ờ thì sao""Họ giống như tao với mày ấy"Trời ơi, ý gì đây! Mặc dù gương mặt tôi vẫn như vậy nhưng trong lòng tôi đang phát sướng vì câu nói của An.Tôi có tình đánh lạc hướng, thoát khỏi cái tình huống ngại ngùng này " Đẹp trai nhỉ"Tôi nói xong, An im lặng một lát rồi nói, giọng như có vẻ không mấy dễ chịu"Ừ, anh đó nhìn đẹp nhỉ ""Không tao nói mày ấy"Vừa nói, tôi vừa nhích lại gần An thêm một chút, tôi đưa đầu nhìn An.Đúng lúc đó, An cười quay qua nhìn tôi.Ánh mắt chúng tôi chạm nhau..."Con nhỏ này, có để yên cho tao lái xe không?"Tôi đánh vào vai nó một cái " Này, mày lái xe cho đàng hoàng, tao không muốn chầu ông bà sớm đâu"" Biết rồi" Nói là thế nhưng ngay phút sau nó lái thẳng vào cái ổ gà trên đường, làm tôi được phen hồn lìa khỏi sát " Đinh Nguyễn Tường An, cụ nhà mày" tôi chửi nó, thế nhưng đáp lại tôi chỉ là tiếng cười giòn tan của thằng An. Tôi hờn giỗi quay chổ khác, nhưng trong lòng tôi vốn đã…
"Một ngày nào đó trong tương lai tôi sẽ bắt đầu tha thứ cho người đã làm tổn thương mình. Dù đau đớn đến mức nào, khó chịu đến mức nào, chỉ cần tôi sống tốt hơn, tôi sẽ phát hiện chính anh ấy làm nên hạnh phúc của tôi thêm đầy, thêm trân quý hơn. Không oán hận nữa. Chỉ còn một chút kí ức nhàn nhạt như mây trôi nước chảy."Đây là một câu chuyện buồn và không có thật...…
Trong ký ức ngày xưa cũ mà tôi thường hoài niệm về, mùa hè của tôi và anh trôi qua hệt như một giấc mộng. Mộng đẹp dễ tan, nên khi nhớ về mới khiến người ta thổn thức. Trước ngày chuyển đi, tôi tặng anh một món quà nhỏ được móc bằng len. "Bé Tuyết móc cho anh hả?" Mắt anh sáng tựa sao trời, anh cười, cái răng khểnh dần hiện lên.Tôi gật đầu. Trông anh nâng niu món quà tôi tặng, tôi cũng dần trở nên tự tin hơn. Rồi bỗng chốc anh tạt cho tôi một gáo nước lạnh."Bé Tuyết biết móc con ngựa luôn, giỏi quá vậy nè.""Con chó mà!"Giống như trong truyện "Ông lão đánh cá và con cá vàng", ân nhân và kẻ được giúp đỡ phải đến lúc chia ly. Kẻ trên cạn, người dưới nước, chia ly là lẽ thường tình, như suối ở rừng rồi sẽ chảy về biển, rừng ở lại mong ngóng ngày trùng phùng.…