Trở về nơi bắt đầu
Bây giờ trời đã vào cuối đông, cái rét làm con người ta trốn trong chăn ấm mà vẫn cảm thấy lạnh. Trời mùa đông, từng cơn gió lạnh buốt khiến con người ta chỉ muốn tay trong tay để sưởi ấm cho nhau.Vậy mà tôi với người đó đã chia tay trong khi đáng ra phải sưởi ấm trái tim cho nhau chứ.Rời xa em, tôi vẫn ngày ngày lạc bước trên con phố quen đó, nhưng sao lại lạnh quá. Phải chăng đó là cái lạnh cắt da cắt thịt của mùa đông. Không phải ! Đó là cái lạnh ở con tim, nơi nó cảm thấy buốt giá đến lạnh người. Nó cần được sưởi ấm, mà sao giờ lại cảm thấy lạnh lẽo đến vậy. Rời xa em, tôi học cách yêu lấy bản thân mình nhiều hơn, biết chăm lo cho bản thân mình nữa. Ngày trước , bao tình cảm tôi dành cho em, và vô tình quên mất người cần yêu thương nữa lại là chính bản thân mình. Người ta bảo, yêu nhau đến mấy thì mấy đèo cũng qua, Nhưng đứng trước sự thật của cuộc sống , cái khắc nghiệt của số phận, mà tôi đây phải ngậm ngùi quên đi mối tình đầu của bản thân mình. Quay trở lại với thực tại, tôi vẫn ở đây, nhưng e giờ đang ở nơi đâu. ở phương xa đó, e nhớ mặc ấm nha .Tôi biết e cũng lạnh như tôi, bởi vì chúng tôi vẫn còn yêu nhau nhiều lắm. Dẫu sao cũng đã xa nhau rồi. Tạm biệt e .…