Tây đô cấm
Yulsic…
Yulsic…
Tiếp tục series truyện FANGIRLxGOT7 sau "Ký túc xá"Ha Neul - nàng tiểu thư đến từ CanadaJunior - tình đầu quốc dân, dân Jinhae chính hiệuAnh là tiếng sét ái tình của emAnh là lí do em vào cố gắng đến thế nàyAnh là động lực để em vượt lên tất cả-" Cô gái ấy, kiếp trước con đã bỏ lỡ, kiếp này Phật sắp xếp cho cô ấy ở gần con, để con trả nợ cho cô ấy."-" Thưa thầy, vậy kiếp trước con đã mắc nợ gì cô ấy ạ?"-" Cô gái này là hoa anh đào trong gió. Đẹp, thanh tao, nhưng số phận như bông hoa anh đào. Mệnh cô ấy, gần con chính là đại hoạ."-" Ý thầy là sao ạ?"-" Con yêu cô ấy, nhưng không biết rằng, con sẽ hại chết cô ấy."-" Dù vậy, em cũng cam tâm tình nguyện."-" Anh ơi..."-" Anh xin lỗi, anh yêu em."…
Trích đoạn 1:Tôi không chắc nữa, tay tôi cầm điện thoại, mắt tôi nhìn lấy em - người con gái theo đuổi tôi 3 tháng. Tay tôi cứng đờ, hơi ấm từ bàn tay em truyền đến khiến cảm giác ở tay hơi tê tê."Em cung gì thế?" Tôi hỏi Phương, ánh mắt dán chặt trên em."Bọ cạp nha, em chung tình lắm đấy." Em ấy cười, nụ cười nhẹ nhưng khiến trái tim tôi rung lên vài nhịp."Ừ..." tôi rũ mắt, ngón tay hơi động động, nhưng không rút tay khỏi em."Bảo bình, anh nghĩ anh hợp em." Trích đoạn 2:Tôi từng nghĩ cuộc sống mình tẻ nhạt, nhàm chán và xui xẻo biết bao, cho đến khi gặp anh.Lần đầu tiên, tôi biết còn một người như thế.Một người có cuộc sống vô vị, ảm đạm và tăm tối.…
Vi Anh là một cô gái chăm chỉ, hoạt bát và luôn dẫn đầu trong bảng thành tích học tập toàn khối. Tuy là mọt sách, nhưng Vi Anh lại có một nụ cười toả nắng cùng với khuôn mặt dễ thương nên đã được 1 cặp bạn thân thích thầm. 2 người đó là cặp bạn thân nổi tiếng Đức Huy và Anh Tùng. Đức huy là một cậu trai ít nói, thích thể thao và ưa nhìn nên được phái nữ trong trường áu mộ. Anh Tùng là một chàng bad boy cá biệt, cục súc và rất lạnh lùng. Hai người này rất nổi tiếng trong trường vì cả 2 đều nằm trong đội bóng đá của trường và có vẻ ngoài điển trai, cao ráo. Nhưng cả 2 lại thích thầm cô nàng Vi Anh, nàng mọt sách cùng lớp.…
"Người ôm lấy tôi thật lâuĐủ cho tôi biết tình sâu nhường nàoĐêm nay sao tỏ trăng caoGặp nhau xin nói câu chào đầu tiên..."________Thích một người có đôi khi chỉ cần một khoảnh khắc nhưng khi khoảnh khoắc ấy trở thành một đời thì đó là yêu.Minh Nguyệt chỉ vì một nụ cười của Trần Nhật Dương mà bỗng nhiên rơi vào lưới tình. Cô quyết định bày tỏ nhưng lại bị từ chối phũ phàng. Không bỏ cuộc dễ dàng, cô tìm mọi cách xuất hiện trong tầm mắt của Nhật Dương để có thể chiếm được cảm tình của cậu ấy nhưng vẫn thất bại. Minh Nguyệt nghĩ rằng vậy là hết, cô đã cố gắng hết sức nhưng người ta không chịu thì đành vậy, cô phải chôn vùi mối tình gà bông còn chưa kịp bắt đầu này thôi.-----Từ chối thì từ chối thôi, người ta bảo làm người xấu thì sống thảnh thơi mà, sao phải lo nghĩ nhiều làm gì?-Ừ, sống thảnh thơi thật nhưng lương tâm không thanh thản nổi. Tao vẫn muốn làm người tốt hơn.Trần Nhật Dương muốn làm người tốt, vì Nguyễn Minh Nguyệt xứng đáng có được hạnh phúc bên người tốt nhất. Cậu không biết mình có phải người tốt nhất không nhưng cậu biết mình muốn trở thành người đứng bên cạnh Nguyễn Minh Nguyệt.___"Người có tình rồi sẽ về với nhau." Cậu luôn tin vào câu nói này, nếu người ấy không quay lại cậu sẽ không tiếp tục ngu ngốc chờ đợi nữa. Có lẽ, người ấy đã ở bên người mình yêu rồi.Cậu chúc phúc cho người ấy và giải thoát cho chính mình.…
Summary:Main male tự vả, không hơn không kém.- Thú thực thì tôi trước giờ chưa từng nghĩ đến chuyện yêu đương với người lớn tuổi hơn mình, đặc biệt là cô, Vyrie.------------- V, do you have feelings for me, once again?_by ML…
Top: Vũ Hoàng Trúc VyBot: Nguyễn Huỳnh Thảo ĐanThể loại: LGBT, Học đường, Ngọt sủng, Ngược, HECả hai vốn là bạn thân từ thuở bé, nhưng vì biến cố gia đình mà không còn thân nhau như trước. Ban đầu Trúc Vy nghĩ mình sẽ chẳng còn dính dáng đến Thảo Đan nữa. Ai ngờ định mệnh trói buộc hai người lại với nhau. Hai người vì xích mích mà dẫn tới hiểu lầm đối phương. Song càng lún sâu vào bể tình, sự thật mới dần được phơi bày. "Thảo Đan, chị nhất định sẽ không buông tay. Làm như thế, em sẽ không chạy khỏi chị nữa!"…