Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
"Giữa Hai Mùa Xa Cách"-một quãng giao mùa chậm rãi, nơi thời gian lướt qua kẽ tay mà lòng người vẫn chưa kịp đổi thay. Đó là những ngày Ami chờ đợi trong hoài niệm, đó la những ngày Jungkook đi xa với khoảng trời riêng, để rồi giữa khoảng cách mênh mông ấy, có một thứ vẫn không đổi dời-là bóng hình nhau trong tim. Như mùa hạ vương vấn chút dư âm của mùa xuân, như mùa thu còn níu lại hơi ấm của những ngày nắng cũ, tình yêu của họ cũng thế-vẫn âm thầm tồn tại giữa hai mùa chia xa 🍂…
Văn ánKhi đó Thích Dung bị Quân Ngô thiêu rụi thân thể chỉ còn lại tàn hồn như ngọn lửa nhỏ, giờ hắn mới chân chính đúng với cái tên Thanh Đăng Dạ Du, linh hồn cứ thế phiêu du bất định sau khi hắn cảm nhận được sức nặng của thể xác, tỉnh dậy thì hắn thấy mọi truyện không thích hợp nhất định không thích hợp, hắn vậy mà trọng sinh.Thể loại: trọng sinh, đam mỹ, 1x1, huyền huyễn, HE.Cảnh báo OOC nhân vật vì là truyện đồng nhân.Tất cả nhân vật trong truyện là của Mặc Hương Đồng Khứu. Tình tiết diễn biến thêm nhân vật mới là của mình.Tác giả: Lâm Tuệ Vân DuCp: Cốc x Thích, Hoa x Liên.…
Tên: Trời xanh mây trắngTác giả: gilena (nhưng hay gọi là cam hehe)Thể loại: Textfic, 12 chòm sao, hầu hết là ngọt ngào, đời thường, ngẫu nhiên có vài việc gà bay chó sủa, một xíu ngược...Warning: Hình ảnh chỉ mang tính chất minh họa, người trong ảnh là ai thì thật ra tớ cũng không biết. Vì là textfic nên sẽ có lúc nhân vật dùng teencode hoặc lowercase. Có thể có từ ngữ chửi thề hoặc hơi tục (viết tắt hoặc ẩn để tránh quá thô) ^v^TỚ KHÔNG VIẾT NIÊN HẠ - HAY TOP NHỎ TUỔI HƠN BOT.Ngày bắt đầu: 08/06/2022Ngày kết thúc: ..._________________________…
Đồng nhân Ma đạo tổ sưNguyên tác: Ma đạo tổ sưTác giả nguyên tác: Mặc Hương Đồng KhứuTình trạng: đã hoàn thànhCp chính: Lam Hoán (Lam Hi Thần) × Giang Trừng (Giang Vãn Ngâm)Giả thiết: thể loại ABO1. Thiên Càn: Alpha2. Trung Dung: Beta3. Địa Khôn: OmegaMô tả: Cưới trước yêu sau, có nguyên sang nhân vật, có chút hài hước, có chút Tiện Trừng hướng, HE. Chắc sẽ Ooc.…
Trường THPT Hoàng Đạo có bề dày lịch sử hàng trăm năm, tồn tại và hoạt động như 1 di tích lịch sử của quốc gia.Quá khứ huy hoàng đã đặt cho những học sinh được đào tạo trong trường nền móng vững chãi. Tốt nghiệp THPT Hoàng Đạo, là bước đệm để các học sinh trở thành những nhà chính trị gia, những ông hoàng, bà hoàng trong giới kinh doanh tương lai. Thế nhưng đầu ra phải tương thích với đầu vào! Muốn bước được chân vào ngôi trường danh giá này, không có tiền thì phải có năng lực! --------------------Truyện chỉ đăng tại wattpadBy: Họa Y…
Chỉ đơn giản là công việc của 12 chòm sao tại quán cà phê mang tên Hoàng Đạo cùng với ông chủ nhàm chán và 1 cô giáo cấp 3 mà thôi... Nhưng cuộc sống đó cũng không đến nỗi tệ...…
Một tác phẩm nhỏ xíu xiu, mang đến những hy vọng nhỏ nhoi về một tình yêu thuần khiết. Lấy các cung làm các nhân vật chính trong truyện.Warning !!: LGBT cũng có mặt nhó._ _ _Tác giả thích viết truyện ngầm, chủ yếu là để thõa mãn văn vẻ xàm xí của mìnhNên mong các bẹn đừng ném đá, nếu không hay thì quay xe ạ.…
Anh ấy là crush của tôi, anh ấy không crush tôi. Tôi biết, anh ấy crush ai là quyền của anh ấy. Tôi rất buồn, thật sự rất buồn nhưng tôi không hề hối hận khi đã crush anh ấy Crush và bạn thân______lê Thuý Hà_____-tôi thương một người Thương rất nhiều (Một số từ ngữ sưu tầm trên mạng) Tình trạng: hoànT/g: LTH (Hà Dím) Bìa truyện: Designby @tomohisa stewart-nơi có Bồ Công Anh mỏng manh trước gió-nơi có Oải Hương tím hương thơm ngào ngạt…
Tác giả: Thích Đông NhấtVăn án:Thầm thích Hàn Hà ba năm qua, Xuân Yên Chi vẫn không dám bày tỏ, cô thầm nghĩ, chắc cậu ấy còn chẳng biết mình là ai.Một hôm, mùa đông ập tới Linh Thành, cô bắt gặp một chú mèo hoang bên đường bị ngất xỉu.Tình cờ cứu mèo, đem về nhà chăm sóc, ai ngờ được chú mèo kia liền meo meo hai tiếng: "Cảm ơn cậu đã cứu mạng, tớ nguyện lấy thân báo đáp!"Xuân Yên Chi: "???"Sáng hôm sau, Hàn Hà bỗng ghé sang lớp cô, dịu dàng nói: "Yên Chi, chiều nay chúng mình đi chơi nhé."ĐOẠN TRÍCHLinh Thành bây giờ tuyết rơi ngày càng dày đặc. Xuân Yên Chi đang phân vân có nên ôm eo Hàn Hà hay không.Dù sao bây giờ họ cũng là người yêu của nhau. Nhưng đây chỉ mới là ngày đầu tiên hẹn hò, liệu có phải khá nhanh không?Xuân - người chưa từng yêu ai - Yên Chi đang vật lộn với suy nghĩ của mình.Hàn Hà bỗng cất giọng: "Lạnh quá, tớ quên kéo khóa áo khoác mất rồi, Chi Chi có thể kéo giúp tớ được không?"Nghe vậy, Xuân Yên Chi liền đồng ý. Cô đưa hai tay vòng ra trước ngực Hàn Hà, mò mẫm kéo khóa áo lên cho cậu: "Trời lạnh thế này mà cậu lại quên cài khóa áo, vậy mà còn nghĩ tới chuyện quàng khăn cổ cho tớ." Xuân Yên Chi phụng phịu.Giọng Hàn Hà nhiễm ý cười: "Lần sau tớ sẽ không quên. Tiện thể thì cậu ôm tớ luôn nhé."Xuân Yên Chi vừa kéo khóa áo giúp cậu xong, nghe vậy ngoan ngoãn ôm eo cậu luôn.…
Có phải quá khứ thay đổi thì hiện tại sẽ thay đổi?Có những đứa trẻ không hiểu vì sao lại quay trở về quá khứ của người sinh ra chúng, cố gắng hết sức để xoa dịu...Giá như có thể thay đổi..." Tôi chỉ muốn mình sau này sống tốt hơn một chút."" Em muốn biết tại sao cha không thương em nữa."" Mong rằng ông ta sẽ không trở thành dáng vẻ như hiện tại."...Những đứa trẻ cuối cùng chỉ muốn tháng năm có thể đối xử dịu dàng với gia đình nhỏ của mình." Con thật sự rất nhớ hai người. Thế nên, đừng bỏ con lại."…
" Các vị thần sẽ bỏ rơi chúng ta sao ? " Người lính hỏi người bạn của mình , giọng vô cùng buồn bã . " Chắc chắn " Người bạn đó cũng trả lời y hệt như anh ta - buồn bã còn có chút tuyệt vọng , thở dài tưởng chừng giúp anh ta đỡ lo hơn nhưng nó chỉ làm tâm trạng anh ta càng tồi tệ , nghĩ đến những thần dân của đất nước này thì càng mệt mỏi . Lần này coi bộ các vị thần sẽ không tha cho dương thế rồi , họ là lính trong hoàng cung , ít nhất thông tin họ biết cũng đầy đủ hơn bên ngoài , ai ở ngoài kia cũng nghĩ rằng các vị thần đang tức giận , cần có cái gì đó xoa dịu thần nhưng cái cảm giác của thần còn hơn cả tức giận - chính là tuyệt vọng . Hơn 100 000 năm trước con người cũng chịu cơn thịnh nộ của thần , cũng may đó chỉ là răn đe nên vẫn còn con người sống sót và thời đại này . Họ biết bản thân mình thấp kém cỡ nào còn những kẻ trong kia cứ nghĩ mình là cao nhất , đứng trên vạn vật còn đối với thần thì họ chỉ như mấy con kiến nhỏ bé dưới chân mà chỉ cần búng tay là chết hết . Cả hai người ngồi thụp xuống đất , ngửa đầu lên hưởng thụ nốt chút yên bình còn xót lại , bầu trời hôm nay đen kịt , họ nhìn nhau cười , bây giờ đến cả thần Mặt Trời cũng đang rời bỏ họ .…
Ai bảo cưa crush chỉ là vấn đề nan giải khi còn ngồi trên ghế nhà trường? Crush như thuốc độc mà thiếu crush thì như mắc bệnh nan y. Những con người vô tình ngã vào lưới kéo cá của loài sinh vật mang tên crush đang ngày đêm trăn trở kế sách mang người thương về nhà.Thả thính? Crush không hiểu.Tặng quà? Crush trả lại tiền.Nấu ăn? Không hợp khẩu vị Crush.Kabedon? Crush tưởng bạo lực xã hội.Thế nên chỉ còn cách quỳ xuống, chắp tay vái lạy: Làm người yêu tôi đi Crush ơi! Chú ý tôi đây này!…