bản tin lúc 19.00 | sonk x negav
"Gíp lẹ lên để tôi còn về xem thời sự""Mình bằng tuổi, bằng tuổi, đừng gọi anh""Em bé ơi, cảm ơn em bé nha"..."Ôi trời ơi, sao mà cái thói quen gì mà nó già dữ dậy""Ủa vậy hả quên, xin lỗi Sơn Ca nha""Dạ~"19/10/2025…
"Gíp lẹ lên để tôi còn về xem thời sự""Mình bằng tuổi, bằng tuổi, đừng gọi anh""Em bé ơi, cảm ơn em bé nha"..."Ôi trời ơi, sao mà cái thói quen gì mà nó già dữ dậy""Ủa vậy hả quên, xin lỗi Sơn Ca nha""Dạ~"19/10/2025…
Mỗi chap sẽ là từng câu chuyện khác nhau về họ.Lưu ý:Đây chỉ là do tưởng tượng và không áp dụng lên người thật. Xin trân trọng!…
"em nghĩ mình nên xăm lính nha""sao lại xăm lính, tui thích mèo à""tại xinh lắm"…
William và Est yêu nhau, sống cùng nhau trong một căn hộ nhỏ giữa Bangkok. Một buổi sáng bình thường, Est bỗng nói muốn có con - không phải đẻ, mà là nhận nuôi.Từ ý định ngây ngô đó, họ vô tình mở ra hành trình lớn nhất đời mình là trở thành hai ông bố của bốn đứa trẻ. Mỗi đứa mang theo một câu chuyện buồn, nhưng cũng là mảnh ghép khiến căn nhà này đầy ắp tiếng cười.Giữa bát cơm, vết mực, những lần dỗ trẻ khóc và cả những đêm chỉ có ánh đèn vàng nhỏ giọt, William và Est dần hiểu ra.Gia đình không cần máu mủ để gọi là "nhà" - chỉ cần tình thương, là đủ.*Vui lòng không chuyển ver, edit, re-up dưới mọi hình thức. [Only In Wattpad]…
Gấu Mèo hay là Gấu mèo?🦝 ?🐻🐈⬛?_Couple : Ái Phương x Bùi Lan Hương…
tại sao tần suất bắt gặp người yêu cũ của tôi ngày càng nhiều vậy? cố tình hay vô tình?hương đi đâu cũng thấy phương, hương mơ chi cũng thấy phương…
Anh Ä'ã từng noÌi:- Nếu khÃ'ng giữ gìn moÌn Ä'á»" chÆ¡i của miÌ€nh thiÌ€ sẽ biÌ£ người ta cươÌp mất.Khi anh bảo:-Anh thiÌch emEm vẫn thấy lời noÌi của anh râÌt xa xỉ.Anh noÌng tiÌnh vaÌ€ râÌt cá»™c cằn, tiÌnh caÌch chẳng khaÌc naÌ€o mÃ'Ì£t Ä'ứa trẻ.Giáºn há»n vaÌ€ Ä'Ã'i khi há» hững Ä'ến vÃ' tiÌ€nh. Anh phiền phức thÃªÌ Ä'ó, nhưng cảm xuÌc con tim em vÃ' tình hươÌng vá» anh rÃ'Ì€i.…
Lần đầu tui viết nên nếu có sai xót gì thì mn cứ nói để tui sửa nhe🙆♀️ " em hàng xóm dĩa huông à, cho anh làm wen nha" "hong anh ơiiiii"…
Lưu Diệu Văn năm 13 tuổi tự nhiên biến thành baba!Một đứa con trai từ trên trời rơi xuống.Thằng bé gọi cậu là "baba" cực kỳ ngọt ngào.Nhưng nó lại gọi người nó mới gặp lần đầu tiên là "cha"???!!!"Baba, ba có yêu cha không?""Tiểu tử ngốc!""Ba lại lảng tránh rồi""Được rồi, ba yêu cha, yêu cả con!""Cha cũng yêu hai người"...Đây là câu chuyện toàn mùi hư cấu, thỉnh vứt não và vứt bỏ thực tế trước khi đọc :33#Mix…
Gemini Norawit mà biết thầy chủ nhiệm mời phụ huynh nhỏ hoài không phải vì chuyện nhỏ không chịu đi học đội tuyển Lý mà là vì chuyện tư của ổng chắc nhỏ sốc lắm."Thằng Gemini nó mà kêu anh một tiếng bố tôi mới cho anh bước vào nhà""Bố Joong, Ba Dunk làm gì đứng ngoài cửa hoài dạ, vô ăn cơm hông là cơm nguội ngắt á nha""...""Con kêu vào ăn cơm kìa, vào nhà thôi em yêu""Ai em mày? Cút!"…
Tác giả: Lão Nạp Bất Hiểu ÁiThể loại: Trùng sinh, hiện đại, 1X1, thụ trùng sinh x công trung khuyển, chủ thụ, phần sau có sinh con, HE.Converter: ngocquynh520 Bản edit hoàn: 88 ChươngNguồn: https://diendanlequydon.com/ Editor: Ren San Giới thiệu:Quan Viễn sinh ra ở thập niên bảy mươi, mẹ chết cha không thương, may mắn có Triệu Thanh Cốc như gà mẹ che chở cho gà con mới trưởng thành an toàn. Nào ngờ, ngay lúc Quan Viễn sắp tốt nghiệp đại học, Triệu Thanh Cốc lại bất ngờ qua đời. Linh hồn Quan Viễn phiêu đãng trăm năm, mang theo không gian trở lại năm 1978. Đời này, Quan Viễn sẽ không ngu xuẩn khát vọng cái gọi là 'thân tình' gì đó nữa. Đời này, Quan Viễn muốn có phúc cùng hưởng có họa cùng chịu với người yêu.Xem thêm: https://diendanlequydon.com/viewtopic.php?t=408470LƯU Ý TRƯỚC KHI ĐỌC:Bộ truyện này được mình copy từ trên mạng đem về wattpad nên mình không phải "tác giả" hay "editor" nhé. Nếu "chủ nhà" có ý kiến là mình sẽ gở xuống liền mong các bạn thông cảm nha. Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.…
♠ Cuối cùng vẫn câu nói đó " Bạn thấy hay thì hãy ấn ★★★★★ be bé ở cuối giùm ta nha" ♪ Yêu…
Che mưa chắn gió, bờ vai Moon Hyeonjoon là rào cản cho em. Choi Wooje mãi chỉ cần an yên trong lồng ngực gã.…
Sai chính tả, sai tên nhớ cmt mình biết.…
Thầy giáo Soobin mới về nhận việc ở nhà trẻ Tubatu vô cùng đẹp trai, diu dàng. Younha đưa đón em gái đi học bị nhầm là mẹ của em gái nhưng không biết mà cứ vô tư đi tán tỉnh thầy giáo trẻ rồi từ đó câu chuyện bắt đầu...…
"hiếu ơi hiếu ơi hiếu ơi""mày là em bé đó hả? nhây quá rồi đó nha"completed the chapters…
Tác giả: Liên ChiếtChuyển ngữ: Mẫn Mẫn, Bạch Lạc kimWordpress: bachlackimThể loại: Original, đam mỹ, HE, 1×1, ngọt sủng, chủ thụ, nhẹ nhàng,...Độ dài: 70 chương + 7 ngoại truyệnVăn án:Phản diện công thâm trầm mỹ cường thảm x thụ kiêu căng cáu kỉnh xù lông.Sau khi Văn Từ ngã xuống biển thì trong đầu có thêm rất nhiều ký ức, cậu phát hiện mình vậy mà lại là một thiếu gia giả mạo, là nhân vật phụ dùng để làm bàn đạp cho nam chính - người mới là thiếu gia thật sự.Sau khi thiếu gia chân chính trở về, cha mẹ yêu thương cậu trở nên chán ghét cậu, những người bên cạnh cưng chiều thiếu gia thật sự bao nhiêu, cậu nhận lại hết tất cả thờ ơ châm biếm bấy nhiêu, sau này, cậu không những bị thiếu gia thật vả mặt, mà còn trầm mê làm thế thân cho thiếu gia thật, ngày ngày chỉ biết bắt chước hắn đi la liếm lấy lòng nhân vật chính công, cuối cùng bị bệnh chết.Văn Từ: Khá lắm, muốn để tôi làm con chó la liếm thay à? Tôi bẻ gãy hết răng cửa cho cậu xem.Cậu chạy về nhà ngay trong đêm để thu dọn hành lý của mình, lúc ra khỏi cửa, vừa khéo lại gặp được thiếu gia thật trở về, Văn Từ chỉ cười rồi để lại một câu "Chào mừng về nhà", sau đó chạy đi trong ánh mắt ngỡ ngàng của thiếu gia thật.Ngay lúc bị bệnh ngất trên đường, cậu được phản diện sau khi sống lại nhặt về nhà.Phản diện Trì Quan Yếm hung tàn ngang ngược, điên cuồng đối nghịch với nhân vật chính công, kết cục còn thảm hơn cả cậu.Văn Từ hôn mê ba ngày ba đêm, lúc tỉnh lại, cậu thấy Trì Quan Yếm ngồi ở bên giường chu đáo lau tay cho mình, vẻ m…
oramoonlie…
Một streamer cao thủ Pubg có tiếng phải lòng một cô nàng gà mờ tập chơi game sau một trận duo random. Một người ngày đêm ôm lấy cái máy tính quyết tâm buông nó ra để đi tìm nàng.....- "Tôi follow cậu rồi, bây giờ nhảy ở đâu đây? Chỗ nào vắng người một chút nha" - "Em nhảy vào tim Soo đi. Ở đó có mỗi mình em."…
Từng là đồng đội cũ, giờ đứng ở hai chiến tuyến khác nhau, Jihoon và Wangho vẫn vô tình vướng vào quỹ đạo của nhau. Một người luôn cứng đầu, giấu đi mọi cảm xúc; một người kiên nhẫn, lì lợm và chưa từng bỏ cuộc. Giữa áp lực thi đấu và những khoảnh khắc đời thường, cả hai dần tìm thấy điều quan trọng hơn cả chiến thắng - một nơi gọi là "nhà"…